-Bạn muốn đi đâu?
-Dạ cho tôi đến nhà hàng Hoa Đông-Thúy Hà ns mắt nhìn ra phía cửa kính,chạm tay vào đó xoa xoa
Người tài xế nhận được câu trả lời,im lặng lái xe không ns j thêm nữa,đưa tay bật đài,nhiều tin tức ms lên sóng
Nhà hàng Hoa Đông,Thúy Hà trên người là váy trắng đuôi tôm phần cổ váy hình cái yếm,hở lưng lộ nước da trơn mượt trắng ngần.Tóc nhuộm hạt dẻ búi cao,trang sức phỉ thúy màu tím,chiếc ví cầm tay cùng màu với chiếc váy bà đang vận.Bà chẳng khác nào là nữ hoàng quyền uy cả.Lên từng bậc dẫn đến sân thượng trăng thanh gió mát,nơi tụ họp của gió bà đứng im nhìn Trịnh Hải Triều trầm tư tay kẹp điếu thuốc,khói trắng bay lên không trung tạo mây,gây mùi sực nức,bà cất giọng:
-Anh 3 anh hẹn em để lm j?
Nghe câu hỏi của cô em kết nghĩa,ông quay nhìn bà,tiến gần,nhanh như cơn sấm chớp nắm bàn tay xinh xinh của bà:
-Hẹn hò
-Anh đùa ư không vui?-Bà cố phủ định lời ông nói
-Anh không đùa Tùy Thúy Hà anh yêu em,thật đấy còn em có yêu anh không?-ông nghiêm túc hỏi lòng chờ bà thú thực mik cx yêu ông,dù chỉ có 1 % xin thượng đế hãy để con là người cô ấy yêu
Bà không biết làm gì nữa,rối như tơ chỉ,(nếu ns ko yêu thẳng ra như thế anh ấy sẽ buồn lắm mik thì ko muốn z,từ chối anh ấy liệu 2 anh em cn có thể như xưa về mặt khác nếu ko ns ra sự thật thì anh ấy sẽ cứ tự đa tình mà trong lòng mik sẽ cảm thấy tội lỗi lắm,phân vân không biết chọn phương án nào cho vẹn toàn đạo nghĩa anh em.Nhưng đến cuối,bà vẫn chọn nói lòng mik ra cho ông hiểu để 2 ng cảm thông lẫn nhau:
-Xin lỗi nhưng người em yêu không phải anh,hãy tìm 1 ng con gái tốt hơn em,20 năm qua bao nhiêu kí ức giữa 3 anh em chúng ta đã có,em quý mến và coi anh như anh trai trong gđ không có tình cảm trai gái,tổn thương anh là em,anh đau khổ cũng là do em yêu anh em không lm dk,em nói ra là muốn anh hãy từ bỏ,xem chuyện buổi tối nay như chưa bắt đầu em về nka tạm biệt-Bà chạy xuống,không quay lưng vì sợ thấy ông đau đớn vì bà.
Ông cầm chiếc túi đựng nước hoa,định khi bà gật đầu làm ny ông, ông sẽ tặng nó cho người phụ nữ mà ông đã trao tim.Nhưng đúng như điều ông nghĩ trước bà đã từ chối.. Bị từ chối trực tiếp thực ra không tính là quá xấu, mà tàn nhẫn nhất chính là không đồng ý cũng không từ chối sự níu kéo của mình, đây mới đáng thiên đao vạn quả nhất.Bỗng nhiên nghe hiểu rất nhiều bản tình ca.(ngộ ra nhiều điều)
Em giống như gió lạnh giống như rượu mạnh, có thể khiến anh bật khóc nức nở.Ai ns đàn ông ko dk khóc,khi đàn ông bật khóc là lúc họ có quá nhiều nỗi đau đã phải chịu đựng chúng trong thời gian dài,cần bộc phát
Giống như xương cá mắc kẹt trong cổ họng cuối cùng cũng xuôi xuống nhưng lại làm cho thực quản bị rách 1 miếng. Mùi máu xông lên miệng khiến bạn phải nhíu mày nhưng chẳng còn cách nào khác, chỉ có thể từng chút từng chút một cố gắng làm loãng nó ra.Lòng anh vẫn hướng về em vẫn ôm chút hi vọng. Đã từng chủ động theo đuổi em trong âm thầm, bị khước từ luôn nói với bản thân buông tha thế nhưng trong lòng lại cứ làm không được! Mỗi một lần đều nghĩ rằng: Nếu tim có thể thu phóng thoải mái, mình có thể khống chế được nó thì tốt biết mấy.Anh không trách em không yêu anh, anh chỉ trách mình không thể biến thành kiểu người em yêu.Quên em là điều anh không thể
Đừng bắt con tim anh không được yêu em
Em -người con gái anh yêu
Ngừng yêu em quá khó để anh làm được
Dù ai nói gì anh cũng không bận tâm
Cũng vì anh yêu em
Từ bỏ em anh không nghĩ đến
Buông tay em anh càng không thể
Vậy nên anh cứ mãi chờ em
Yêu và yêu hình bóng của em
Tình đầu-tình cuối của anh
Mặc dù đã dự kiến được kết quả rồi, nhưng tim vẫn đau một chút.Thổ lộ với một người, ít nhất cũng đã dũng cảm nói ra suy nghĩ trong lòng mình, cũng không còn gì tiếc nuối nữa.Bị cự tuyệt mới biết được, hóa ra trong phút chốc anh nghĩ rằng em cũng thích anh, đều mà ảo giác mà thôi.Thất vọng chưa nguôi, tuyệt vọng vẫn đó.
Với em anh vẫn còn yêu, nhưng bản thân anh cảm thấy bất lực.Trèo đèo lội suối mới phát hiện chẳng có ai chờ.
Sớm biết lòng người vướng bận như vậy, chi bằng lúc trước chưa từng quen.
Lúc đầu anh tự cho là mình có 50% cơ hội thành công, thế nhưng ngay cả muốn bắt lấy cơ hội cũng không có.
Ông đập mạnh lọ nước hoa vỡ tung tóe khắp mặt đất,cảm xúccay cú, phẫn uất kiểu:“ko ăn dk thì đạp đổ”,Tôi có điểm gì em ko vừa lòng,người em yêu là ai tôi nhất định =mọi giá phải cướp lại em(chưa bg là của nhau mà ns cứ như đã từng ý).Từ đó ông luôn kiểm soát đến wa mức và chuyện gì cũng xen vào khiến Thúy Hàmệt mỏi.Bà thấy ghét ông của bây giờ,chỉ trong 1 thời gian ông đã khác xưa wa nhiều,không cn là người anh trai bà luôn xem trọng.Bà nghĩ:ko là gì của nhau còn kiểm soát như thế, sau này nếu có trở thành một cặp rồi chắc còn “ngộp thở” hơn”.rồi lắc đầu phủ nhận (mik nghĩ cái quái gì vậy).Do những hành động,cử chỉ,lời ns của ông quá khác Trịnh Hải Triều mà bà quen nên sự nhàm chán, ngột ngạt khó mà tránh bế tắc, phát chán và chỉ muốn được giải thoát.Những biểu hiện ấy đều nghiêng về phía tiêu cực.bất quá bà chỉ biết làm theo cảm tính,cáu giận quát:
-Anh thôi đi đừng như vậy nữa lm ơn hãy biết tôn trọng sự riêng tư của em.
-Anh không muốn em khó chịu,Thúy Hà xin em yêu anh nhé!!!
-Thân là đàn ông anh ko nên làm ra mấy trò lố lăng này dẹp ngay nó đi anh mà cứ thế em ko muốn làm bn hay e gái gì của anh nữa lm ng ko nên hèn hạ như thế e ko yêu anh,anh có muốn cũng ko dk đâu đi tìm hạnh phúc cho mik ik
Ông nín thinh ko ns j bỏ đi bước thật nhanh lòng vẫn ôm ấp những chờ mong về cô em gái.
cn 1 chương về phần này nữa nhé mn