-Linh ơi!!!tác phẩm của tao đã xong thấy tao giỏi ko mất có vài phút
Nó nhìn nhỏ với nửa con mắt nghi ngờ,thấy khó tin vì nó ở vs nhỏ lâu rồi nên biết thừa,quả không sai thảm họa thì không bao giờ tốt đẹp lên dk,nó hét to cố gân cổ:
-TRIỆU TRANG NHƯ VÀO ĐÂY
cả bọn ngồi ngoài cũng phải giật mình vì tiếng nói chói tai của nó nên ùa vào bước chân nối nhau (xem tình hình bất thình lình như thế nào),dừng chân mắt ai nấy đều tập trung vào mấy món Như cho là”kiệt phẩm”,chẳng ra đâu vào đâu ăn không được,nuốt không trôi,nó được dịp lên lớp nhỏ bạn” tri kỉ”:
-Mày nấu cám lợn à rau thì vàng úa,nửa vàng nửa đỏ luộc rau thôi cũng ko xong,nước canh thì cạn nếm thử thì mặn lại chát mày cho muối không ah,nhà mày công nhận thừa muối nên cứ mắt nhắm mắt mở đổ hết nửa lọ rồi này-Nó miệng tuôn 1 tràng tay chỉ hết nồi rau thì đến lọ muối/ còn món cá kho toàn nước này,định cho uống lo nước ak khô như hoang mạc sahara
-Tiếp món trứng rán cháy đen còn cay nữa,mấy hạt nhỏ này không nhầm thì mày đã cho tiêu thảo nào cay rách lưỡi,trứng gì mà ko thấy ánh mặt trời luôn đen kịt ah thế cho hỏi trong thời gian ở vs tao và con Trâm mày không tiếp thu được món gì vào đầu ah bao nhiêu công thức mày nhét chỗ nào thảm bại thế giới mà
*Gật gật*ừm tao lười nên không học giờ chẳng biết gì về nấu ăn đừng mắng tao nữa mà,năn nỉ đó-Nhỏ ca thán khi phải ngồi chịu trận,cả bọn cũng chỉ biết có thở dài nhìn nhỏ ngán ngẩm
Đang chán nản,không khí nặng chịch thì cô chen miệng chỉ trích(nhưng ra thì là trêu thôi)
-Thế gian đúng là hỏng ck hư vk
-Mày ns gì nói lại đi con nhỏ Trâm điên,không nói tao chém chết -Nhỏ nổi trận như thiên lôi,vũ bão gầm gừ”nhắc nhở”cô
-Tự hiểu,tự nghe,tự biết nói 1 lần thôi-cô nhún vai đầy vô tội đáp lại nhỏ
-Méo thèm chấp nhá ta đây thánh thiện,lành hiền-Nhỏ phun ra 1 câu mà ko ai chấp nhận nổi
-Lành sành ra mỡ,mày hiền quá-cô
-2 tụi bay có im không?-nó 1 khi ns thì lời ns ra phải quyền uy khiến ng nghe sợ dựng cả tóc gáy.Nhỏ và cô im re ko 1 câu.
-Mày sau không ai lấy nhé vì nấu ăn không biết ai thèm rước-nó
-Có anh yêu rồi,cô em gái ạ quản ngại chi -nhỏ nói rồi khoác vai cậu tình tứ.
-Mày định hạ độc thủ mama nhà tao bằng mấy món cực phẩm này sao cj dâu như mày ak tao không công nhận,không gọi đâu nhá nằm mơ-nó
-Vk linh nói đúng đấy anh muốn vk anh nấu cơm anh ăn,ở tiệm ăn suốt ko ngon bằng cơm nhà lại nhất khoản vk yêu nấu chứ,em muốn ghi điểm trong mắt mẹ thì phải làm vk hiền dâu thảo nà-cậu cố thuyết phục “tiểu thư lười “.
Nhỏ cũng nghĩ là đúng đắn,đã đến lúc phục vụ người khác,muốn hạnh phúc gđ mĩ mãn đôi khi phải dẹp ý nghĩ cá nhân sang 1 bên biết vì ng khác 1 chút nên quyết tâm học nấu ăn
-Ừm tao sẽ học em hứa sẽ vì gđ của 2 ta-nhỏ hứa chắc nịch,lời ns chính thức có hiệu lực.
-Thế ms là vk yêu -cậu đồng tình nói
-Ngu lâu dốt bền khó đào tạo-cô lại 1 lần nữa ngứa lợi xen vào(chủ yếu kích để nhỏ chăm hơn)
-im tao sẽ để mày thấy tao xuất sắc ra sao,play girl chính hiệu-nhỏ tự tin thái quá đáp trả lời cô
-tao chờ mày giỏi-cô
-chúc mừng tỉ đã chọn con đường đến thành công với bếp núc-Mi sa vào trêu chọc giọng bỡn cợt
-Nhìn đi 1,2,3... con mắt đang chĩa về cặp đôi 2 ng,ở đây còn dân fa nhé-Hiếu
-oh sorry hội ế ở đây và ngoài kia-cậu
-Hớ em đẹp trai,lãng tử như này muốn bao em mà chả có chủ yếu muốn hay ko-Hiếu tinh tướng vuốt keo các kiểu nói
-Ma theo-nhỏ
thôi bây giờ tao và Trâm sẽ dạy mày,nhanh coi -nó đu đẩy nhỏ cả 3 sắn tay áo vô bếp nấu ăn,3 bà nội trợ thực sự,còn cả bọn anh,cậu,hắn...đứng nhìn 3 cô nàng bận rộn trong căn bếp yêu thương đang ngập tràn