• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Mẹ nó…!” Đây là mất mười phút hay năm phút? Hứa Thiếu Phong đầu đầy mồ hôi lạnh mà liếc thời gian, không, ngay cả ba phút cũng chưa tới! Con quái vật mới vừa rồi còn khiến cho người ta không có cách nào để giải quyết, e sợ tránh còn không kịp mà lại cứ dễ dàng bị đánh bại như thế này?!

— Dễ như trở bàn tay? Đương nhiên không dễ như trở bàn tay, có điều chỉ là do biểu hiện thành thạo của hai tên yêu nghiệt này khiến cho hắn có loại ảo giác này thôi! Vô luận là Chiếc Thần hấp dẫn chú ý của xúc tu hay là Thương Lang tiến sâu vào dưới đáy chiếc cơ giáp khổng lồ tìm nhược điểm của nó, nếu chưa từng thực hiện việc này thì căn bản là không làm được! Mà chưa nói tới các bước chuyển động như thần khiến hắn không thể nào dời mắt khỏi nổi của Thương Lang khi nãy, chỉ riêng việc Chiến Thần có thể nhẹ nhàng mà kéo tới cừu hận của ba, bốn chiếc xúc tu thế nhưng cũng không bị đả thương kia thôi, năng lực như thế đã vượt qua rất xa so với những binh sĩ khác, những người khác ngay cả né tránh một chiếc xúc tu cũng đã chật vật không chịu nổi rồi, chứ đừng nói tới việc đi đùa giỡn mấy chiếc xúc tu ấy.

“Báo tọa độ.” Thanh âm trầm ổn của Hình Chiến một chút cũng không giống như vừa mới trải qua một trận đại chiến.

“Tọa độ gì?” Hứa Thiếu Dương nhất thời không kịp phản ứng.

Trả lời hắn lần này lại là Cố Khâm, “Tọa độ Satan khổng lồ xuất hiện, tiểu tổ nào có năng lực phòng thủ tương đối yếu thì báo cho chúng tôi, những nơi khác thì anh dựa vào phương pháp vừa rồi tìm đường giải quyết. Cho vài chiếc cơ giáp đi thu hút sự chú ý của xúc tu, xúc tu bị cuốn lấy càng nhiều thì càng có lợi cho cơ giáp tiến vào bên trong công kích nhược điểm của nó, mà cơ giáp phụ trách thực hiện đòn công kích cuối cùng thì phải chọn cơ giáp nào có thân thủ linh hoạt nhất. Nhớ là, cố gắng khống chế Satan khổng lồ ở tại chỗ, thời điểm nó di chuyển, cơ giáp ở bên trong bộ phận xúc tu sẽ rất nguy hiểm. Các anh không có kinh nghiệm, nhất định phải thật cẩn thận, thà chậm một chút chứ đừng có nóng vội hấp tấp.”

Đừng có mà nói như thể các cậu có kinh nghiệm như vậy được không! Các cậu rõ ràng là lần đầu tiên ra chiến trường có biết không! Mà cho dù cha các cậu đã từng đề cập với các cậu nhược điểm của loại quái vật này, các cậu cũng hẳn là lần đầu tiên tiếp xúc với chúng nó giống chúng tôi có biết không! Đợi đã, chẳng lẽ các cậu căn bản không phải là lần đầu tiên lên chiến trường? Chẳng lẽ tài liệu của các cậu đều là giả?! Hứa Thiếu Phong gầm thét ở trong lòng.

Không nghe thấy hắn đáp lại, thanh âm của Cố Khâm trầm xuống, “Đừng có lề mề!”

Hứa Thiếu Phong giật mình một cái, theo phản xạ tra cứu tọa độ mà các tiểu đội báo lên, cũng phát tất cả đến chỗ hai người họ. Đợi tới khi hai người họ cắt liên lạc, hắn mới nhận ra mình một lần nữa bị hù dọa, rõ ràng hắn mới là cấp trên của họ! Tại sao lại ngược lại có cảm giác mình mới là cấp dưới! Nhưng Hứa Thiếu Phong cũng không còn thời gian để tiếp tục rối rít nữa, binh lính dưới tay hắn vẫn còn đang loạn thành một đoàn kia kìa!

Không chỉ có bọn họ gặp vấn đề, chiến trường ngoài tinh cầu cũng xuất hiện tình trạng đột phát, các hạm đội bị giữ chân, không có biện pháp tiếp viện cho họ, thậm chí còn cần Hứa Thiếu Phong tạm thời phái quân phòng thủ ở cứ điểm Sainasi ra. Nếu không phải có Hình Chiến và Cố Khâm biết được nhược điểm của Satan khổng lồ, tổn thất lần này sẽ khó mà tính hết được.

Hai người có kinh nghiệm duy nhất tách ra hành động, địch trên hành tinh này nhiều hơn hẳn so với dự đoán. Theo sắp xếp lúc trước là bốn năm chiếc cơ giáp tạo thành một tổ phụ trách phá hủy một công trình công sự cỡ nhỏ, thế nhưng đối với lần đầu tiên tiếp xúc với loại binh lính này của địch này thì, bốn, năm chiếc cơ giáp căn bản không làm gì Satan khổng lồ được, cho nên tọa độ Hứa Thiếu Phong gửi sang cho họ gần như là tất cả tọa độ của các tiểu đội.

Dưới tình huống không biết thực lực của binh lính, bọn Cố Khâm không dám giao ra nhiệm vụ tiến sâu vào dưới Satan khổng lồ công kích nhược điểm của chúng, chỉ để cho họ phụ trách hấp dẫn sự chú ý của xúc tu. Nhưng mặc dù là thế, đối với các binh lính chưa đủ kinh nghiệm mà nói, dù biết nên làm thế nào, nhưng họ vẫn tỏ ra luống cuống tay chân, chậm hơn nhiều so với tốc độ hai người họ phối hợp với nhau, mức độ nguy hiểm khi tiến vào bên trong cũng càng lớn. May là bọn họ thực lực mạnh mẽ, cũng không dám buông lỏng trong chốc lát, cho dù không thể thoát được cái bóng của tử vong trên chiến trường nhưng nếu muốn chết cũng không nên chọn kiểu chết bị xúc tu xiết thành thịt như thế này! May là giải quyết càng nhiều Satan khổng lồ thì binh lực họ có thể tập trung lại càng lớn, thêm sự trợ giúp của một tiểu đội cũng có thể giảm bớt được một lượng áp lực tương ứng.

Bên kia, công trình phòng thủ lớn do Hứa Thiếu Phong phụ trách, mặc dù binh lực nhiều, nhưng tại mỗi điểm đều sẽ xuất hiện ba chiếc Satan khổng lồ, hơn nữa mỗi cái đều cao đến trăm mét.

Hứa Thiếu Phong tự mình ra trận phụ trách công kích nhược điểm của Satan. Khi hắn tiến vào trong vùng xúc tu thì hắn mới càng biết rõ hơn khó khăn của nhiệm vụ này. Nhược điểm của địch rất rõ ràng, nhưng muốn công kích nhược điểm ấy cũng không phải là dễ. Hứa Thiếu Phong mấy lần thoát chết trong gang tấc, quá nhiều xúc tu ngọ nguậy trước mắt khiến cho hắn suýt chút nữa mất phương hướng trong không gian không quá lớn này. Cuối cùng, khi hắn đánh xuyên được nhược điểm khiến cho chiếc cơ giáp Satan khổng lồ này tan rã, cái loại cảm giác một lần nữa lại thấy được mặt trời thật là khiến cho người ta lệ nóng doanh tròng. Đích thân trải qua nguy hiểm này, cũng khiến cho hắn càng thêm hiểu được, thao tác của Cố Khâm đáng sợ đến mức nào.

Bởi vì không có kinh nghiệm đối chiến, khi thật vất vả giải quyết xong những con quái vật tại bốn công trình phòng thủ lớn này xong thì hai người Cố Khâm cũng vừa lúc tiêu diệt hết các Satan xuất hiện ở mọi xó xỉnh trên hành tinh. Khi các đội tập trung lại một chỗ, chạy tới tiếp viện thì cũng đã muộn.

Các binh lính chiến đấu đến mệt mỏi cuối cùng cũng có thể lên chiến hạm nghỉ dưỡng sức. Khi Cố Khâm thể chất vừa mới lên tới B- thu hồi Thương Lang lại, mồ hôi đã ướt đẫm quân phục của hắn, thao tác cơ giáp với cường độ siêu lớn liên tục khiến cho hắn có chút mất sức, thế nhưng trên tinh thần lại sung mãn tràn trề. Từ khi sống lại tới nay đây là lần đầu tiên hắn ra chiến trường, khát vọng cùng cảm xúc thô bạo bị kiềm chế quá lâu cuối cùng cũng được phát tiết hoàn toàn. Cho nên mặc dù mệt mỏi, thế nhưng tinh thần của hắn vẫn phấn khởi. Hình Chiến tiến tới đỡ lấy hắn, Cố Khâm lại cự tuyệt đối phương, “Tôi không sao, quen là được. Không thể chiều chuộng cơ thể được, không thì sẽ làm gia tăng tính chậm chạp mất.”

Hứa Thiếu Phong cũng mới vừa đi ra từ cơ giáp, thấy bọn họ lập tức đi tới, “Tôi nói các cậu đừng có mà giả vờ, các cậu căn bản không phải là quân giáo sinh gì đúng không! Vô luận là hành động cử chỉ hay là thực lực, chỗ nào các cậu có dáng vẻ của quân giáo sinh?” Hứa Thiếu Phong như thần kinh mà đến gần, hạ giọng nói, “Chẳng lẽ các cậu đang tiến hành nhiệm vụ cơ mật gì?” Trừ chuyện này ra, Hứa Thiếu Phong quả thực không tìm ra lời giải thích gì hợp lý hơn nữa.

Cố Khâm liếc hắn một cái, “Tùy anh nghĩ gì thì nghĩ.”

“Tránh ra tránh ra!” Ngay vào lúc này, một nhóm người vội vội vàng vàng tách đám người ra, trong số bọn họ có người bị thương, thêm vào đó lại còn có sĩ quan, ai cũng mang theo biểu tình nghiêm túc khẩn trương. Người bị vây quanh lại là một khuôn mặt quen thuộc vốn không nên xuất hiện tại nơi này — Antonio Mendel với vẻ mặt mệt mỏi, chật vật không chịu nổi. Thấy cảnh này, Hứa Thiếu Phong cũng không còn tâm tình tiếp tục truy hỏi nữa, đuổi sát theo họ, phải sau còn bám theo hai cái đuôi.

Người bị thương được đưa tới phòng y tế, những người còn lại trực tiếp tiền vào phòng điều khiển chính của chiến hạm bắt đầu hội đàm. Tình huống trước mắt hiển nhiên rất nghiêm trọng, cho nên họ trực tiếp liên lạc tới Nguyên soái Hình Duệ cùng với Thượng tướng Cố Hoằng phụ trách tinh vực này. Theo lý mà nói, dưới tình huống chưa được cho phép, Hình Chiến và Cố Khâm vẫn chưa có đủ tư cách để tiến vào phòng điều khiển chính, thế nhưng Hình Duệ vì giúp cho bọn có thể ứng đối tình trạng đột phát này tốt hơn, đã âm thầm tăng thêm một vài quyền hạn vô hại, giúp cho họ thuận tiện hơn, giống như hiện tại chẳng hạn.

Nhân vật chính của lần hội đàm này là Antonio. Sau khi nghe rõ đối phương nói xong, Hứa Thiếu Phong mới biết tình trạng đột phát khi nãy kia là vì gì. Hóa ra, khi Thượng tướng Mendel đang thực hiện nhiệm vụ thăm dò một tinh vực thì gặp phải mai phục của quân địch, tổn thất thảm trọng, hạm đội bị chia năm xẻ bảy, một hạm đội trong đó liều chết chạy thoát khỏi vòng vây, cửa đột phá lại vừa vặn ở nơi này, có một phần nhỏ quân địch đuổi theo bọn họ tới, vì vậy mà tạo ra hỗn loạn.

Sở dĩ Antonio sẽ ở đây, là bởi vì hắn là một quân giáo sinh sắp tốt nghiệp đang trong kì thực tập tại quân đội. Bình thường mà nói, nếu như quân giáo sinh năm tư đã hoàn thành chương trình học là có thể tiến vào quân đội, thế nhưng lúc ban đầu, tất cả đều tham gia huấn luyện trong bộ đội ở hậu phương, hoàn thành công tác chuyển đổi thân phận giữa trường quân sự và quân bộ xong, sau đó ít nhất còn phải trải qua một năm huấn luyện tân binh nữa mới có thể ra tiền tuyến, cho nên cơ hội ra tiền tuyến thực tập dành cho quán quân trong Giải đấu liên trường mới có thể được coi trọng như thế.

Nhưng đôi khi cũng sẽ có ngoại lệ. Nếu như lấy được cho phép của Thượng tướng tiến vào quân đoàn trực thuộc của người đó thì cũng có thể ra tiền tuyến trước thời hạn. Cho nên Antonio xuất hiện ở trong quân đội của Mendel lúc này cũng không có gì lạ cả.

“Ngài Nguyên soái, xin nhất định phải nhanh cứu lấy cha tôi!” Antonio khổ sờ cầu xin, “Hãy lập tức lên đường đi! Cha tôi không chống đỡ được bao lâu nữa!”

Cố Khâm cẩn thận quan sát thần sắc của hắn, dáng vẻ lo âu kia không hề giống như đang giả vờ. Thế nhưng hắn biết đây có thể là một âm mưu. Giống như trong tương lai đã từng xảy ra vậy, hy sinh chính là Cố Hoằng cùng với hơn nửa binh sĩ cấp dưới của hắn. Cố Khâm có một loại dự cảm không lành. Hắn nhìn đăm đăm vào Hình Duệ đang suy tư, dưới tình huống đối phương đã biết được phương hướng phát triển của tương lai, hẳn là sẽ không lại phái Cố Hoằng đi cứu viện Mendel nữa đúng không?

Thế nhưng Cố Hoằng lại chủ động xin đi, “Nguyên soái, nếu nơi đó ở gần tinh vực tôi quản lý, vậy cho phép tôi dẫn đội đi cứu viện cho Thượng tướng Mendel.” Cố Khâm nghe vào thật muốn chặn lại mồm hắn, không có cha sẽ có chuyện gì xảy ra sao? Cha ngại mạng mình dài sao?!

Không nghĩ tới sau khi Hình Duệ cân nhắc một lát lại sẽ đồng ý, sau đó bọn họ liền tiến hành thảo luận nên điều động quân đội như thế nào. Không chú trọng tới số lượng mà chú trọng tới chất lượng, Cố Hoằng lần này chỉ lựa chọn vài đơn vị tương đối mạnh để đi cứu viện, trong đó có cả đơn vị Chó điên này của Hứa Thiếu Phong. Đồng thời cũng cho tăng thêm binh lực canh phòng cứ điểm Sainasi, củng cố phòng tuyến.

Đối với sắp xếp như vậy Antonio cũng không hài lòng. Hắn lo rằng chỉ chút binh lực này căn bản không thể nào đối phó được với địch quân đang vây khốn cha hắn. Nếu không phải vì số lượng phục binh của quân địch khổng lồ, lại giết họ đến mức không kịp trở tay thì họ cũng không đến nỗi bị bao vây. Thế nhưng lúc này hắn căn bản không có tư cách đưa ra ý kiến.

Sắc mặt của Cố Khâm giống như đang muốn liều mạng với Antonio, loại cảm giác mãnh liệt này khiến cho mí mắt Cố Khâm không ngừng nhảy lên. Sự tình đi vòng một vòng rồi lại quay trở lại, lịch sử lặp lại, hơn nữa còn sớm hơn đến bốn năm! Toàn thân từ trên xuống dưới đều có cảm giác vô lực, cho dù hắn sống lại một lần thì sao? Chẳng lẽ cuối cùng bọn họ cũng không thể thoát khỏi vận mệnh trong tương lai?!

Cố Khâm hoảng hốt đi theo đại đội trở lại cứ điểm, không để ý tới thái độ háo hức cầu chia sẻ của đám tinh anh, hắn trực tiếp nhốt mình lại vào trong phòng.

Nói thực ra, khi nghe được Hình Duệ chấp nhận đề nghị của Cố Hoằng, trong nội tâm hắn nháy mắt đã tức giận, tức giận vì cái gì đối phương biết rõ tương lai sẽ xảy ra chuyện gì mà lại vẫn giao nhiệm vụ này ra cho Cố Hoằng. Ai lĩnh đội đều được, duy chỉ có cha, người hy sinh ở nhiệm vụ này trong tương lai không thể là cha được!

Nhưng lý trí lại nói cho hắn, Hình Duệ không sai. Dưới tình huống không biết Mendel có phản bội hay không, Hình Duệ không thể từ bỏ đối phương được. Mà việc khẩn cấp như vậy, quân đoàn của Cố Hoằng lại ở gần địa điểm xảy ra, hiển nhiên là người tốt nhất để chọn đi cứu viện. Nếu như phái hạm đội của những Thượng tướng khác đi thì ít nhất cũng sẽ trễ tới vài ngày. Mendel còn chưa rõ sống chết kia là Thượng tướng, trong lần cứu viện này không có một vị Thượng tướng chỉ huy thì sẽ khó mà ổn định lòng quân. Hơn nữa, Cố Hoằng chủ động xin đi, Hình Duệ đồng ý là việc có thể dự đoán được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK