“Tốt lắm, vậy thì giao cho cô.” Cố Khâm quay về những thợ bảo trì khác, hơi nâng cằm, “Cô có thể để mấy người này giúp cô, trao đổi nhiều với họ một chút. Dù sao thì họ cũng lớn tuổi hơn cô rất nhiều, có chút kinh nghiệm có thể bù vào thiếu sót của cô, đừng nhắm mắt làm liều.”
“Tôi biết rồi!” Mina le lưỡi, “Phải rồi, lâu như vậy mà cũng không thấy Z, anh ta không ở chỗ anh sao?”
“Hình Chiến cách chỗ này nửa ngày đi đường, nếu cô muốn gặp tôi sẽ phái người đưa cô qua. Có điều gần đây thế cuộc tương đối căng thẳng, có thể còn phải đợi thêm vài ngày.” Việc Satan thường xuyên tập kích thật ra mang lại không ít lợi ích cho chiến đội Thương Lang, ít nhất cũng khiến cho tân binh vừa mới gia nhập hòa nhập nhanh chóng vào với tập thế, rèn luyện trong lúc chiến đấu mà càng trở nên ăn ý. Quân giáo sinh thực tập cũng trưởng thành rất nhanh dưới sự dạy dỗ của Cố Khâm.
“Không sao cả, tôi sửa Thương Lang xong rồi hẵng nói sau. Tôi đoán tình trạng của Chiến Thần tồi tệ hơn nhiều.” Mina thở dài như bà cụ non. Tần suất sử dụng Chiến Thần quả thực cao hơn so với Thương Lang, hơn nữa Chiến Thần phần lớn là đánh cận chiến, Thương Lang lại tập trung chủ yếu vào tấn công tầm xa, cho nên tỷ lệ bị tổn thương của Chiến Thần phải cao hơn Thương Lang rất nhiều.
“Không vội, cô cứ từ từ đi.” Cố Khâm gõ những thợ bảo trì khác mấy câu, hy vọng bọn họ không vì Mina trẻ tuổi mà coi thường cô, có điều xem ra hắn đã làm điều thừa. Có chuyện vừa rồi cùng với bối cảnh của Mina, mặc dù không đến mức khiến người khác nghe lời răm rắp, nhưng ít nhất sẽ không cậy già mà lên mặt coi thường cô.
Vào lúc Cố Khâm chuẩn bị rời đi, có binh lính đầy mặt nghiêm túc vội vàng chạy tới. Cố Khâm cho là chuyện trọng yếu gì, kết quả người này vừa há mồm đã nói, “Báo cáo trưởng quan! Có một người không biết trời cao đất rộng đang theo đuổi Thượng tá Hình!”
Khóe miệng Cố Khâm giật một cái, còn chưa thể hiện thái độ gì, đối phương đã khua tay múa chân báo cáo lại bộ dáng của Hứa Thiếu Dương trong phòng ăn vô cùng sống động lại cho hắn nghe.
Có câu nói không đánh không thành bạn, một điểm này được thể hiện vô cùng rõ ràng giữa hai chiến đội Thương Lang và Chiến Thần. Dưới sự thúc đẩy của tình yêu giữa hai vị trưởng quan, địch ý giữa binh lính hai bên nhanh chóng biến thành hỗ trợ lẫn nhau. Chuyện của Hứa Thiếu Dương xảy ra, bên Chiến Thần liền coi thành chuyện cười mà truyền tới nơi đóng quân của Thương Lang.
Nghe tin tức này, có binh lĩnh cho là lực chiến đấu của Hứa Thiếu Dương căn bản không đủ gây sợ hãi mà không để trong lòng. Còn những binh lính bất mãn với việc Thượng tá Hình đoạt trưởng quan của bọn họ, đã từng rõ ràng hoặc âm thầm yêu phải trưởng quan, thì lại có chút khó chịu, có trưởng quan rồi còn dám trêu hoa ghẹo nguyệt, thật không thể chịu nổi! Chẳng qua là do lúc trước quá bận rộn, họ vẫn luôn không có cơ hội mách lẻo với trưởng quan, thật vất vả mới thấy trưởng quan rảnh rỗi, cuối cùng cũng có người không nhịn được mà tới tố cáo.
“Phì!” Mina phì cười, nhưng không phải vì việc có người theo đuổi Hình Chiến, cũng không phải cười nhạo Hứa Thiếu Dương, mà là cảm thấy buồn cười khi binh lính này dùng giọng như đang báo cáo quân tình trọng đại mà báo cáo loại chuyện riêng ấy, nhìn qua thật là còn chuyên nghiệp hơn cả thám tử tư đi điều tra chuyện ngoại tình.
Cố Khâm sửng sốt một chút, ngay sau đó lại thờ ơ cười nói, “Không sao, hắn nếu muốn theo đuổi thì cứ để cho hắn theo đuổi. Nếu Hình Chiến thật sự vừa ý hắn, vậy đã nói rõ tam quan chúng tôi không hợp, sớm chia tay cũng được.”
“Vậy cũng không được! Quá tiện nghi cho bọn họ! Trưởng quan, ngài nhất định phải dạy dỗ tên thứ ba cùng với tra nam kia!” Nhân viên kỹ thuật bên cạnh nghe được đối thoại của họ cũng tức tối bất bình. Bọn họ bình thường không cần phải huấn luyện quân sự, cũng không cần ra chiến trường, cho nên Cố Khâm rất ít khi hạ lệnh trực tiếp cho bọn họ, đối với bọn họ cũng rất khách khí, bọn họ đương nhiên không kính sợ hắn như các binh lính, nói chuyện càng thêm thẳng thắn, “Nếu như Thượng tá Hình dám quăng trưởng quan vì người thứ ba, vậy nhất là đầu bị cửa kẹp hỏng rồi!”
Mọi người nhao nhao bày mưu tính kế, bàn bạc xem làm thế nào mới có thể cho tra nam một bài học sâu sắc. Mina nghe thấy thú vị, cũng hứng khởi bừng bừng mà thảo luận, Cố Khâm nghe mà dở khóc dở cười, “Mấy người đây là không tin tưởng mị lực của trưởng quan tôi đây, hay là đang nghi ngờ mắt nhìn của Thượng tá Hình? Mấy người cũng quá coi trọng Hứa Thiếu Dương, hắn ta căn bản không phải đối thủ của tôi biết chứ? Về tắm rửa rồi đi ngủ đi.” Cố Khâm bất đắc dĩ phất tay một cái, để Mina ở trong phòng bảo dưỡng, vội vã rời đi.
Như đã nói qua, hắn và Hình Chiến đã một thời gian không gặp mặt, gần đây quả thực quá bận rộn, nếu không phải có các binh lính nhắc nhở, hắn cũng sắp quên mất đối phương. Cố Khâm nghĩ một chút, liền tranh thủ thời gian giữa lúc bận rộn mà liên lạc với Hình Chiến, nói từ chuyện của Mina tới chuyện binh lính muốn gây khó dễ cho y nghe.
Hình Chiến vốn rất vui vẻ vì Cố Khâm chủ động liên lạc với mình, nghe một hồi lại cảm giác không bình thường, Cố Khâm chủ động lại là bởi vì Hứa Thiếu Dương! Lập tức tâm tình chuyển mây mù, “Đây là chuyện phát sinh ngày anh đưa em đoạn ghi âm kia, binh lính của em có phải có chút thiển cận hay không?”
“Bọn họ đây cũng là quan tâm em.” Cố Khâm ngược lại lại cảm thấy uất ức trong lòng. Chẳng qua hai người còn chưa kịp nói bao nhiêu, tiếng còi báo động bị địch tấn công đã cắt ngang họ.
Thấy màn hình giả lập biến mất trước mắt, sắc mặt Hình Chiến âm trầm. Gần đây Cố Khâm quá bận rộn, bận đến mức ngay cả thời gian nói chuyện điện thoại cũng không có, mà nếu như nói tập kích của Satan không nhằm vào Cố Khâm chỉ sợ cũng không có ai tin. Chiến Thần cách Thương Lang gần như vậy, tại sao Satan lại chọn Thương Lang mà không tấn công Chiến Thần? Nếu như thay nhau mà đánh lén hai bên hơn nữa không đánh theo quy luật, không phải là sẽ dễ dàng đạt được nhiều lợi ích hơn hay sao?
Hơn nữa thân phận con Nguyên soái của y cũng phải nặng hơn so với Cố Khâm không ít, vô luận là khiêu khích, đả kích hay cảnh cáo, lựa chọn y hiển nhiên tốt hơn. Nhưng quân địch hết lần này tới lần khác lựa chọn Cố Khâm, dù biết rõ không chiếm được tiện nghi lại cắn chặt Cố Khâm không thả, mỗi lần phái ra hạm đội đều không đủ tạo thành uy hiếp gì đối với chiến đội Thương Lang, không lẽ là bởi vì bọn họ hoài nghi thân phận của Cố Khâm, cho nên không ngừng dò xét hắn?
Hình Chiến không phải chưa từng nói muốn dẫn quân sang tiếp viện Cố Khâm, nhưng lại bị Cố Khâm lấy lý do lo rằng Satan sẽ đột nhiên dời mục tiêu đột kích qua Chiến Thần mà từ chối. Hơn nữa Hứa Thiếu Dương vẫn ở trong đội ngũ, Hình Chiến cũng không yên tâm để hắn lại nơi đóng quân, cho nên đành tạm thời kiềm chế lại.
Hình Chiến và Hứa Thiếu Dương giao hẹn một tháng, y có được đặc quyền từ chỗ Hình Duệ, luôn theo dõi Hứa Thiếu Dương, bao gồm cả nghe lén truyền tin của đối phương, nhưng vẫn luôn không phát hiện gì. Y tin tưởng đối phương còn chưa ngả bài với Vương Tử Minh, nếu không làm sao vẫn còn làm gián điệp? Chẳng qua là y cũng không biết liệu Satan đã phát hiện ra ý đồ của Hứa Thiếu Dương hay chưa.
Với Hình Chiến, Hứa Thiếu Dương quá ngu xuẩn, nếu không cũng sẽ không bị mình lừa ra tất cả con át chủ bài chỉ với vài ba lời nói. Sống lại không nâng cao chỉ số thông minh của Hứa Thiếu Dương, ngược lại còn khiến cho hắn trở nên tham sống sợ chết. Với biểu hiện của Hứa Thiếu Dương hiện tại, cho dù là Vương Tử Minh hay bộ tộc Satan, sớm muộn gì cũng sẽ hoài nghi hắn. Nếu như Hứa Thiếu Dương có thể lấy được đá năng lượng là tốt nhất, nếu không Liên minh chỉ đành phải nghĩ biện pháp khác tới gần hành tinh kia.
Bởi vì hành động không chút kiêng kỵ nào của Hứa Thiếu Dương, khiến cho các binh lính lâu năm tại nơi đóng quân của Chiến Thần tràn đầy địch ý với hắn, luôn nhằm vào hắn mọi nơi, thường xuyên có người khiêu chiến hắn, muốn dạy cho hắn một bài học. Thực lực của Hứa Thiếu Dương không thể coi là mạnh, nhưng lại thắng ở kinh nghiệm, ra tay ác độc, đây là do hắn thường xuyên bồi luyện với Vương Tử Minh mà học được. Đánh với hắn vài lần, gần như không có ai có thể chiếm được tiện nghi, hơn nữa từ sau ngày đó, Hứa Thiếu Dương tựa hồ đã từ bỏ việc theo đuổi Hình Chiến, không biết tại sao vừa thấy Hình Chiến sẽ lại trốn đi, có vẻ thức thời hơn rất nhiều, các binh lính dần dần cũng không đi gây chuyện với hắn nữa.
Nửa tháng trôi qua, Hứa Thiếu Dương rốt cuộc cũng có hành động. Hắn nộp đơn xin nghỉ nửa tháng lên Hình Chiến. Hình Chiến phê chuẩn ngay trước mặt hắn, cũng không thèm uy hiếp hắn, chỉ bỏ lại một câu, “Tôi sẽ chờ cậu.” Mẫu tiêu bản của đá năng lượng thật sự rất trọng yếu đối với Liên minh.
Bốn chữ lạnh như băng, lại khiến cho Hứa Thiếu Dương dấy lên hy vọng trong nháy mắt. Y nói y chờ hắn, cực kỳ giống như một đôi người yêu trước khi đi thi hành nhiệm vụ nguy hiểm vẫn cứ lưu luyến không thôi, đây có phải là nói rằng Hình Chiến có lẽ đang quan tâm tới hắn? Hắn còn có hy vọng? Hành động trong lúc vô tình của Hình Chiến lại khiến cho Hứa Thiếu Dương càng quyết tâm, muốn lấy được đá năng lượng để chứng minh bản thân.
Đáng tiếc Hứa Thiếu Dương vẫn không biết, Hình Chiến vốn đang mong đợi hắn đi khỏi! Hắn chân trước vừa đi, Hình Chiến lập tức lấy cớ muốn Mina sửa chữa cơ giáp Chiến Thần của mình mà chạy sang nơi đóng quân của Thương Lang.
Mặc dù lý do nghe vào rất hợp lý, Cố Khâm lại vẫn không thể nào đồng ý với hành động của Hình Chiến như trước, “Anh định ở chỗ em bao lâu?”
“Đến khi Chiến Thần sửa chữa xong.” Gương mặt Hình Chiến nhìn qua không thể nghiêm túc hơn, y hạ giọng, “Hứa Thiếu Dương đã rời đi, chắc hẳn chỗ anh cũng sẽ không xảy ra chuyện lớn gì.”
Cố Khâm từ chối cho ý kiến, tới khi Mina làm kiểm tra toàn diện cho Chiến Thần xong, mới hỏi, “Mina, việc sửa chữa Chiến Thần mất bao lâu?”
“Ba ngày xong hết rồi… Khụ, không phải! Nhanh nhất cũng phải năm ngày!” Mina vào đúng thời khắc mấu chốt mà đọc hiểu tầm mắt uy hiếp bay tới từ phía Hình Chiến, cơ trí mà đổi lời nói. Mặc dù việc bảo trì Chiến Thần phức tạp hơn, nhưng có kinh nghiệm sửa chữa Thương Lang lúc trước, hơn nữa có mấy ngày làm quen gần đây, thợ sửa chữa cơ giáp ở nơi đóng quân đã có thể phối hợp tốt với Mina, cho nên hiệu suất thật ra cao hơn rất nhiều, kể cả không có nhiều thời gian thì việc hoàn thành trong ba ngày cũng không thành vấn đề.
Cố Khâm cau mày, hiển nhiên đã nhìn ra trao đổi mập mờ giữa hai người. Hắn cũng không vạch trần, đồng thời không thể không bội phục Hình Chiến khi dùng việc công làm việc tư mà còn có thể tỏ ra nghiêm trang như vậy. Nhưng nếu người đã tới, hắn cũng không thể lập tức đuổi về. Không thể không nói, trong lòng hắn thật ra cũng rất cao hứng, chẳng qua là cứ luôn cảm thấy có lỗi với những binh lính cấp dưới của Hình Chiến mà thôi.
Vì thế các binh lính ở nơi đóng quân của Thương Lang lại phát hiện, mấy ngày gần đây sau lưng trưởng quan của bọn họ đã mọc ra một cái đuôi cao lớn. Mỗi ngày đều có thể nhìn thấy trưởng quan trình diễn ân ái! Thật là chói mù mắt hợp kim laze của họ! Bát quái về trưởng quan chính là nhiệm vụ vào những ngày rảnh rỗi hiếm có giữa những ngày chiến đấu căng thẳng của họ!
Bầu không khí trong chiến đội Thương Lang tốt hơn đơn vị Chó điên năm đó rất nhiều, tình cảnh của quân giáo sinh cũng không quá tệ, công thêm đòn phủ đầu vào ngày đầu tiên khi Satan bất ngờ đột kích, cho nên đám lính mới vừa được lên tiếp xúc chiến trường này cũng thu lại cao ngạo cùng tự phụ, bắt đầu cần cù học hỏi nhiều hơn, bất tri bất giác đã có thể trò chuyện thoải mái với các binh lính.
Trong đám quán quân của Giải đấu liên trường năm nay, trường quân sự Đệ Nhất vẫn chiếm đa số, mà Hình Chiến cùng Cố Khâm cũng là người tốt nghiệp từ trường quân sự Đệ nhất, cho nên bát quái về hai vị trưởng quan là không thể thiếu, học viên trường của hai vị trưởng quan cùng binh lính cứ vậy mà trao đổi tình báo với nhau.
Mặc dù hai người chỉ học tại trường quân sự Đệ nhất một học kỳ, nhưng câu chuyện của hai người đã trở thành truyền thuyết lưu truyền lại qua từng năm từ miệng các năm trên, ngay cả huấn luyện viên của trường thỉnh thoảng cũng sẽ hoài niệm hai người một chút, giờ chiến thuật chỉ huy tới giờ vẫn coi thu hình đối chiến của họ làm ví dụ điển hình. Kinh nghiệm của họ quả thực không thể tưởng tượng nổi. Học kỳ đầu tiên sau khi vào trường quân sự Đệ nhất đã lấy được tư cách tham gia Giải đấu liên trường, làm đội trưởng của trong hạng mục thi đấu đoàn đội, đạt được quán quân, học kỳ thứ hai gia nhập vào quân đội, qua ba năm đã tạo ra hai chiến đội tinh anh, trở thành quân bài chủ chốt tại quân khu Đệ tứ. Loại tồn tại nghịch thiên này chỉ sợ là trong tương lai cũng không có ai có thể vượt qua bọn họ!
Khiến cho các binh lính không ngờ là, thân phận cùng bối cảnh của hai vị trưởng quan đã bị bọn họ bỏ quên rất lâu kia, lại nổi lên mặt dưới tại tình huống này — Thượng tá Hình là con của Nguyên soái Hình Duệ, mà Thượng tá Cố lại là con của Thượng tướng Cố Hoằng!