Đến giữa trưa Cố Vị hạ cánh xuống thành phố H, cậu không nghỉ ngơi mà đến thẳng đoàn làm phim.
Ngồi trên xe nhìn dòng người ngoài cửa, Cố Vị mới bất giác nghĩ tới chuyện buổi sáng.
Sáng sớm anh còn không phòng bị, lúc ấy cậu vừa nghĩ là làm ngay, làm xong lại chột dạ mà kéo hành lý chạy mấy, thật giống như trẻ con trộm được kẹo.
Không biết bây giờ Giang Tầm cảm thấy thế nào, cậu chạy nhanh quá, còn không dám quay lại nhìn phản ứng của Giang Tầm.
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền]: Giang Tầm.
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền]: Anh đến sân bay chưa
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền}: Hàm hàm đỏ mặt.jpg
Giang Tầm gần như là trả lời trong một giây.
[ Chồng ]: Em đến thành phố H rồi?
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền]: Vừa đến, bây giờ em đến đoàn phim, muốn đẩy nhanh tốc độ. Phấn đấu.jpg
[ Chồng ]: Vị Vị.
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền]: Dạ.
[ Chồng ]: Anh đang tự hỏi, em chạy trốn nhanh như vậy, là muốn đẩy nhanh tốc độ hay là đang chột dạ? Ghẹo người xong liền chạy, có phải rất chột dạ không?
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền]: Anh nói gì thế?
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền]: Gió lớn quá em không nghe thấy, cũng không biết gì hết.
Quả nhiên, Giang Tầm vẫn còn so đo chuyện hồi sáng.
Cố Vị hơi thấp thỏm, lớn như vậy rồi, đây là lần đầu tiên cậu dùng hành động biểu đạt sự yêu thích của mình với người khác.
[ Chồng ]: Thực ra anh vui lắm.
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền]: Thật sự?
[ Chồng ]: Bạn nhỏ nhà ta chủ động gần gũi khiến anh vui lắm, vui đến mức muốn đem người bắt lại, đặt trên người ăn hiếp cho đủ mới thả người đi.
[ Chồng ]: Không được, lúc ấy thả em đi, có khi chân em mềm đến mức không đi nổi ấy chứ.
[ Chồng ]: Muốn nghe chi tiết hơn không?
“Không muốn!” Cố Vị đem điện thoại đặt ra xa tít cạnh cửa xe.
Trợ lý: “???”
“Lại cùng Giang Tầm nói chuyện phiếm hả?” Mục Duyệt nhìn là biết.
Năm phút sau, Cố Vị mới cầm lại điện thoại, vừa chờ mong vừa sợ hãi xem Giang Tầm nói chi tiết cái gì.
Cũng may Giang Tầm sắp lên máy bay rồi.
[ Chồng ]: Anh lên máy bay rồi, không đùa em nữa.
[ Chồng ]: Quay phim cho tốt, xong anh sẽ tới thăm em.
Cố Vị thở phào một hơi, gửi lại một tin “Lên đường bình an”.
Cố Vị nhìn chằm chằm biệt danh trên wechat của Giang Tầm một lúc lâu, đột nhiên nhớ ra đã lâu cậu không vào siêu thoại #Nại Nhân Tầm Vị# xem, chính chủ không online, không biết fans CP sẽ thế nào đây.
Lần này Cố Vị rất cẩn thận đăng ký riêng một cái clone xong mới vào siêu thoại xem.
Cố Vị: “!!!”
Hoá ra cho dù chính chủ không phát đường, fan CP vẫn tự quẩy như ngày tết.
@ Búp bên cầu nắng của Nhím nhỏ: # Nại Nhân Tầm Vị #, ngày ngày điểm danh, mặc kệ người khác có tin hay không, nhưng bọn họ là thật đó! Nhìn CP của họ xem, haiz, tui biết quá nhiều, thực sự là nghẹn muốn chết rồi!
@ Binh tôm tướng cua: # Nại Nhân Tầm Vị #, đã lâu không thấy CP tui thích chung một khung hình, @ Trốn thoát official weibo, mau mau quay tập hai đi, nhân khí cao như vậy rồi còn không chịu quay tập hai, tập một tui xem năm lần rồi đấy.
@ Cốc vũ: Cố Vị hình như mới ghi hình cho《Cùng nhau lưu lạc》tập sáu, trước mắt còn đang gấp rút quay phim truyền hình.
@ Tường quả hạch khoai tây*: @ Cốc vũ, nói thật tui không có chút cảm tình nào với《Cùng nhau lưu lạc》, đạo diễn đó vì nhiệt độ mà chuyện gì cũng có thể làm được, mời Cố Vị và Tưởng Ân Nguyên cùng tham gia vốn chỉ để kéo war giữa fans, nếu không phải vì Cố Vị thì không đời nào tui xem show đó.
(* là cái hàng khoai tây mình hay dàn ra ngoài cùng cho Zombie ăn trong Plants vs Zombies í các cậu ạ =)))
@ Cốc vũ trả lời @ Tường quả hạch khoai tây: Đồng ý với thím, xem tập năm lúc Cố Vị đứng dưới hiên trú mưa còn cúi đầu xin lỗi với khán giả, nói cậu ấy quay show xem nhất định sẽ chán lắm, tui nghe mà đau lòng muốn chết, Vị Vị sao có thể chán được.
@ Ánh trăng trên thuyền: # Nại Nhân Tầm Vị #, chờ 《Trốn thoát》tập hai lên sóng, bọn họ quá ngọt, mặc là trên show hay ngoài đời, chuyện lần trước Giang Tầm phát Weibo nói T&K tui nghe mà thấy ngọt mềm người.
@ Trà Trà – nỗ lực ngày ngày: # Nại Nhân Tầm Vị #, chương mới, hít đường đi chị em. [ hình ảnh ]
Cố Vị: “…”
Có cả đồng nhân văn rồi sao, lại còn nỗ lực ngày ngày chứ.
Cố Vị cuối cùng vẫn tò mò, click mở hình ảnh kia ——
“Cố Vị từ đoàn phim ra, một chiếc xe đi tới dừng trước cửa, Cố Vị vừa mở cửa xe đã bị Giang Tầm ôm đặt lên đùi, bị buộc phải gọi một tiếng chồng ơi…”
Cố Vị: “!!!”
Thật là quá đáng sợ, đoạn này viết so với hiện thực cũng không sai là mấy.
Fans thật sự không nhìn trộm của thần tượng đấy chứ??
“Em trai, đến đoàn làm phim rồi.” Mục Duyệt nhìn Cố Vị bên cạnh mặt ngày càng dổ, rốt cuộc nhịn không được, “Em đang xem cái gì thế?”
“Em xem… xem có ai hắc em không.” Cố Vị cất điện thoại điều chỉnh trạng thái, “Hôm nay không ai hắc em, em rất vui.”
“Giấu đầu lòi đuôi.” Mục Duyệt biết thừa.
*
Cố Vị về đến đoàn làm phim《Sáng tỏ như trăng》cùng mọi người quay chụp cho kịp tiến độ. Chuyện fans tư sinh lúc trước tạo một hồi sóng to gió lớn trên mạng khiến cho Cố Vị bị mắng một hồi, sau đó kéo ra được chuyện Hạ Trừng đối đãi với fans cuồng cũng theo đó thành chủ đề cho mọi người thảo luận.
Tóm lại, bởi vì người đại diện và Giang Tầm xử lý kịp thời, việc này đối với Cố Vị không tạo thành ảnh hưởng quá lớn, nhưng bên Hạ Trừng lại tốn không ít thời gian để xử lý chuyện này.
Cho nên Hạ Trừng nhìn Cố Vị càng không vừa mắt, Ninh Dao vẫn như cũ không thèm phản ứng cậu ta, Tuyên Hội Đồng giữ thái độ bình thường như trước.
Cố Vị cũng không tính toán lui tới với Hạ Trừng, cậu chỉ muốn hoàn thành thật tốt bộ phim đầu tiên của mình.
Nửa tháng sau đó, quay phim tiến vào giai đoạn giữa, Tuyên Hội Đồng có lịch trình khác, nên tuyến tình cảm nam nữ chính lùi lại, mấy ngày nay chủ yếu quay quanh cốt truyện liên quan đến Ninh Dao và Cố Vị, còn có một phần diễn với Hạ Trừng.
“Tao đánh chết mày! Mày với ba mày vô đụng như nhau!” Người đàn bà trong không điên cuồng đập cây gậy trúc trong tay, thỉnh thoảng còn quơ vào vật trên ngăn tủ khiến nó rơi xuống phát ra tiếng vang lớn.
Thiếu niên mảnh khảnh mặc đồng phục, chạy từ phòng ra đến ban công, vẫn không tránh được ăn mấy gậy trên lưng, người phụ nữ phía sau vẫn không ngừng mắng chửi, cuối cùng chống tay lên ban công nhảy xuống, vừa hay bị mấy người qua đường nhìn thấy.
Mâu Tử Hàm ngẩng đầu nhìn thấy Chử Việt và Trình Lâm Nhã, biểu tình lạnh hẳn xuống.
Một đoạn này diễn là bước ngoặt đầu tiên trong đời Mâu Tử Hàm, cậu bắt đầu từ nơi này dần thoát khỏi gia đình của mình, bắt đầu có những người bạn thật sự, cũng dần dần học được cách tìm kiếm niềm yêu thích trong cuộc sống của mình.
Nhưng đoạn diễn này đối với Cố Vị mà nói, thực sự có tính khiêu chiến.
Từ lầu hai ban công nhảy xuống, tuy rằng không quá cao, trên mặt đất có kê nệm nhưng đầu gối nện lên nền đất cũng không tránh khỏi đau đớn, chỉ là muốn nhảy cho chuẩn theo cảm giác và hình tượng của nhân vật, Cố Vị đã dành không ít thời gian ra để học cùng với thầy giáo.
Mặt khác, ánh mắt và cảm xúc Mâu Tử Hàm rất khó để thể hiện ra ngoài.
“Cố Vị ánh mắt không đúng, diễn lại một lần.” Đạo diễn hô cắt, “Muốn nghỉ ngơi một chút không?”
Cố Vị lắc đầu.
Cậu từ trước đến nay đều làm việc vô cùng nghiêm túc, chỉ là một đoạn này đối với cậu hơi đặc biệt.
“Thiếu một chút trạng thái nữa.” Đạo diễn nói, “Thể hiện ra tâm lý của Mâu Tử Hàm lúc này.”
Cố Vị không phải không cố gắng thể hiện, nhưng trong lòng cậu còn có khúc mắc, đoạn này NG quá nhiều lần, Hạ Trừng đã bắt đầu không kiên nhẫn.
“Diễn không được thì đừng quay.” Hạ Trừng lạnh lùng nói, “Chậm trễ toàn bộ tiến độ của đoàn phim.”
“Thực xin lỗi, đạo diễn.” Cố Vị nói, “Để cháu diễn lại một lần ạ.”
Cậu nhắm mắt lại, thử chìm vào trạng thái lúc này của Mâu Tử Hàm, thiếu niên có cha mẹ ly hôn, sống chung với bà mẹ suốt ngày say xỉn, lần đầu có hứng thú với thể thao điện tử, cảm giác đã tìm ra được con đường của mình, nhưng đến khi về nhà lại bị đánh đập bởi người thân trong nhà.
Cố Vị mở mắt ra, trên mặt mang theo biểu cảm lạnh lùng xa cách thuộc về Mâu Tử Hàm.
Cậu mang đầy hy vọng trở về nhà lại bị hắt một chậu nước lanh, mẹ ruột uống rượu say không biết nặng nhẹ mà xuống tay với chính con trai ruột của mình.
Quá đau, quá tuyệt vọng, phảng phất toàn bộ thế giới đều không thấy được ánh sáng.
Cậu ở trong phòng chạy trốn khắp nơi, cửa lại bị khoá, cậu rơi vào đường cùng đành nhảy từ lầu hai xuống, thương tích đầy mình, dừng ngay trước mặt bạn học của mình.
Rõ ràng cũng chỉ là bạn bè bạn bè bình thường không thân thiết lắm, lúc ngẩng đầu nhìn thấy họ lại không nhịn được mà đỏ mắt.
“Tốt, cắt, kết thúc công việc.” Đạo diễn cuối cùng cũng vừa lòng, nói với Cố Vị, “Thật sự không tồi, biểu hiện vô cùng tốt, rất có tiềm lực!”
Mọi người xung quanh dần tản đi, Cố Vị còn chưa thoát ra khỏi trạng thái của nhân vật, Mâu Tử Hàm gặp Ninh Dao, cho nên cậu có thể thoát khỏi bóng ma.
Nhưng còn Cố Vị, phải làm sao bây giờ.
Cậu còn đang chìm trong cảm xúc của Mâu Tử Hàm, loại cảm xúc vô lực này bao phủ lấy cậu, giống như những năm tháng không có mặt trời ngày trước.
Có người đi tới ——
“Mục Duyệt.” Cố Vị nhẹ giọng nói, “Em không sao đâu, để em một mình một lát là ổn rồi.”
Người nọ lại không rời đi, ngược lại lại ôm lấy cậu.
Người nọ mang theo mùi mộc hương quen thuộc, là Giang Tầm.
Mâu Tử Hàm gặp Ninh Dao, mà cậu đã gặp được Giang Tầm.
“Không thoát vai được sao Vị Vị.” Giang Tầm cúi đầu ở bên tai cậu hỏi, “Muốn chồng ôm em một cái không?”
“Sao anh lại tới đây?” Cảm xúc Cố Vị vẫn còn chưa ổn định.
“Đến nhìn em, thuận tiện thay mẹ anh nói vài lời với đạo diễn.” Giang Tầm xoa xoa đầu Cố Vị.
Bạn nhỏ vẫn mang tạo hình thiếu niên, trên mặt còn một lớp hoá trang, khoé miệng có miệng vết thương, nhìn trông vô cùng đáng thương.
“Em không sao đâu, diễn hơi nhập tâm, một lát nữa là ổn mà.” Giang Tầm đến đây cậu đã vui lắm rồi, đủ để tách cảm xúc tiêu cực kia ra khỏi người cậu.
“Diễn không tồi.” Giang Tầm khen ngợi bạn nhỏ nhà mình, “Động tác cùng ánh mắt đều rất chuẩn, với một người mới như em thì được coi như là một kinh hỉ rồi.”
“Anh thấy rồi sao?” Cố Vị kinh ngạc, vừa rồi cậu chuyên tâm đóng phim ngay cả Giang Tầm tới phim trường cũng chưa phát hiện.
“Thấy được.” Giang Tầm gật đầu, “Diễn rất tốt, nhưng ở phim trường có quá nhiều người nên không thể đến ôm em một cái nên đành phải ở đây chờ em.”
“Anh đi đi, em có thể ở một mình, anh đừng lo lắng.” Cố Vị nói, “Em chờ anh ở phòng trang điểm.”
Giang Tầm thực sự có việc cần nói chuyện với đạo diễn, anh giúp Cố Vị điều chỉnh tốt cảm xúc sau đó mới đi tìm đạo diễn.
*
Cố Vị ngồi ở phòng trang điểm, vừa để nhân viên trang điểm tẩy trang cho mình vừa nghĩ đến đoạn diễn vừa rồi.
Mâu Tử Hàm và cậu có một phần giống nhau, cho nên cậu mới có thể chìm trong dòng cảm xúc đó, nhập diễn khó khăn, thoát ra được lại càng khó hơn.
“《Cùng nhau lưu lạc》tập sáu sắp phát sóng, em nhìn xem có gì không.” Người đại diện nhắn tin cho cậu, “Nếu có gì không đúng lập tức liên hệ với công ty để giải quyết.”
Cố Vị nhìn thời gian tin nhắn được gửi đến,《 Cùng nhau lưu lạc 》official weibo đã ra thông báo rồi ——
@ Cùng nhau lưu lạc official weibo: Tập sáu chuẩn bị lên sóng, rời bỏ thành phố ầm ĩ, lần này các khách mời sẽ đến một một vùng thôn trang yên bình, mọi người đăng ký thành viên VIP sẽ được xem trọn bộ, mọi người có đoán được khách mời lần này là ai không? Cậu ấy chính là @ Giang Ảnh KANI.
Cố Vị nhấn vào video đính kèm, thấy đoạn trailer của tập lần này.
Giang Ảnh bị ngỗng đuổi chạy quanh nửa cái thôn, cậu duỗi tay xách cổ ngỗng lên còn đưa đến trước mặt Giang Ảnh.
Trong phân đoạn trò chơi sau bữa chiều, Giang Ảnh tỏ thái độ với Tưởng Ân Nguyên, hỏi anh ta có phiền hay không.
Sau đó là cảnh khi nhận được tin chiến thắng của TMW, các khách mời cùng nhau hát vang ca khúc chủ đề.
Lúc chọn phòng, mọi người đều đấu tranh tâm lý.
Hơn nữa, Cố Vị cuối cùng cũng biết vì sao hôm sau bị vẹo cổ.
Lần này đụng chạm đến quá nhiều người, cho nên bên dưới official weibo có đến trăm ngàn bình luận.
@ Thức đêm cày truyện sẽ bị trọc đầu đó: Mất dạy quá, tập này đúng là gió tanh mưa máu mà, Cố Vị và kẻ thù, Cố Vị và đối thủ, đạo diễn có phải có thù với Cố Vị không hả?
@Kỳ kỳ: Cũng tốt chán, tui cảm thấy quang cảnh tập này đẹp đấy chứ, thôn trang nhỏ mang lại cảm giác rất thoải mái.
@ Sao mùa đông năm nay còn chưa tới: Ừ đẹp thật đấy, tập này Cố Vị đáng yêu quá, tui cảm thấy quan hệ của Giang Ảnh và Cố Vị không đến mức kém như mọi người nói, không như fans ngày ngày đánh nhau.
Đại bộ phận bình luận đều tương đối hài hòa, cơ bản đều đang thảo luận nội dung của tập này, không có ai có hướng hắc Cố Vị, cho nên Cố Vị cảm thấy tập này có thể yên tâm được được rồi… cho đến khi cậu nhìn thấy một bình luận…
@ Chanh dây: Thực xin lỗi, tui chỉ người qua đường, nhưng tui nhìn hai người họ có cũng có hợp đôi lắm, đường này cắn cũng ngọt lắm, cuối cùng cũng có người đến dằn mặt Tưởng Ân Nguyên, tui chướng mắt cậu ta lâu lắm rồi.
Cố Vị: “!!!”
Không thể, không được cắn.
Cơm có thể ăn bậy, nhưng đường CP không thể cắn bậy đâu.
Không thì “Nại Nhân Tầm Vị” phải làm sao chứ???
@ Chanh dây: Tui có thể mạng dạn hỏi một câu, Cố Vị Giang Ảnh có phải là thật không?
Cố Vị: “…”
Không thể, chị gái làm vậy là lấy mạng chó của em đấy.
NRXWSZD, NRXWSZD, nhân lúc Giang Tầm không ở đây, phải đọc thần chú chuyển dữ thành lành thôi.
Niệm một hồi, năm phút sau Cố Vị phát hiện chị gái kia đang không ngừng tấn công, dưới bình luận nào cũng hỏi một câu nội dung y chang nhau:
@ Chanh dây: Chị em ơi, tui hỏi một xíu, Cố Vị và Giang Ảnh là thật sao? Có thể chèo thuyền này không?
@ Giang Ảnh KANI: Là giả đó!!! QAQ
@T.ATW— Cố Vị: Là giả đó!!! QAQ
@ Búp bê cầu nắng của Nhím nhỏ: Là giả đó!!! QAQ