Cố Vị nhìn màn đạn đang chạy trên màn hình, suýt chút nữa thì làm rơi máy tính bảng.
Hoá ra lúc ấy Giang Tầm nghe được lời cậu nói, khó trách sau đó…
Cố Vị xem tiếp, sau đó cậu ngượng ngùng nói với camera: “Đạo diễn Trương, phiền chú cắt đoạn này nha, lúc nãy cháu không để ý, không liên quan gì đến Giang Tầm đâu ạ.”
Thế mà đạo diễn Trương cũng không cắt, thật mất công cậu vừa khen đạo diễn Trương là người thành thật thông minh sáng suốt.
“Tôi chi nhiều tiền như thế sao có thể nói cắt là cắt, phải để khách mời tạo ra giá trị gì chứ.” Màn hình chuyển đến đạo diễn Trương, “Bọn tôi tắt âm rồi, mọi người tự đoán đi.”
Màn đạn ——
[Để bọn tui đoán?? Chú còn là người sao? ]
[ Cố Vị hét gì mà không thể phát sóng? ]
[ Hay đổi cách đoán nhé, Cố Vị nói gì mà không thể chiếu, có phải chuyện gì không phù hợp với thiếu nhi? ]
[ Đạo diễn Trương không lỗ đâu, tuy rằng dùng nhiều tiền nhưng Cố Vị tuyệt đối có giá trị, ngày trước ai nói Cố Vị không biết đi show, bây giờ nhìn Cố Vị xem. ]
[ Vấn đề là Giang Tầm đã làm chuyện gì với Cố Vị, mà chuyện này là chuyện không phù hợp với thiếu nhi sao?]
[Cầu được xem chi tiết không dành cho thiếu nhi, xếp hàng chờ nạp tiền. ]
[ Cố Vị nói chuyện này không liên quan đến Giang Tầm, tui cảm giác ánh mặt em giai không đúng lắm, cho nên chắc chắn là có liên quan rồi ]
[Nhìn khẩu hình này hình như là đang nói Đại Lưu Manh. ]
[ Lầu trên kia, sao nói đúng còn nói to thế…]
[ Đừng cản tui, đường này tui phải cắn, từ tập một tui đã cảm giác hai người này có gì đó rồi]
Cố Vị xem cũng đỏ mặt, may mà trong phòng chỉ có mình cậu, không ai có thể nhìn thấy phản ứng bây giờ của cậu.
Anh em cư dân mạng tạm thời ghim lại vụ này, hình ảnh chuyển đến cảnh Bối Khả và Tiền Dập Ngưng, Tiền Dập Ngưng bị một đám cung nữ đuổi theo bắt phải thay y phục Vương Phi, Tiền Dập Ngưng còn đang điên cuồng khiển trách đạo diễn Trương.
Sau đó màn đạn dần tập trung bàn luận về cốt truyện hơn, lúc này hình ảnh lại chuyển sang cảnh Cố Vị và Thạch Hân Ngôn làm trái ý đạo diễn lựa chọn trèo tường.
Dân mạng đều không nghĩ tới hai người kia còn có thể nghĩ ra cách này, cho nên màn đạn lại điên cuồng lên.
[ Đoạn này cũng coi là phân cảnh hot được nè, show này là thế nào vậy, rõ ràng hai em tui là cool boys, thế nào vừa tham gia show này lại biến thành hai kẻ ngốc nghếch, chắc chắn là đạo diễn Trương có vấn đề. ]
[ Cố Vị bình thường đi show ngoan lắm, sao hôm nay trèo tường linh hoạt như vậy, nhảy nhảy tí đã lên rồi, đau lòng lạc đà 0.1 giây. ]
[ Sau hôm nay tui phải trèo tường sang T.ATW, tui tuyên bố từ nay về sau chính thức là fans nhóm, nhóm này đáng eo quá mức cho phép rồi.]
[Tui cảm thấy cốt truyện lần này quá khủng, chủ đề kinh dị quá, may mà có hai cây hài này kéo lại làm tui bớt sợ rồi. ]
[ Ấy, vì sao tui không nghe Cố Vị nói gì hết trơn dị, tiếng lạc đà nghe còn rõ hơn ấy]
[Rõ ràng là đánh rơi mic rồi, nhưng không sao, đã lâu rồi tui không thấy Cố Vị chơi vui như thế ]
Cố Vị: “…”
Hôm đó cậu mải trèo tường nên căn bản không phát hiện micro bị rơi ở góc tường, sau đó còn bị lạc đà chà đạp không thương tiếc, khó trách Giang Tầm mang cho cậu một cái micro mới.
“Đây đúng là khách mời ngốc nhất tôi từng mời.” Đạo diễn Trương phẫn nộ đập bàn, “Một cái micro không hề rẻ chút nào.”
“Cháu trả tiền.” Tiếng Giang Tầm truyền đến phòng giám sát.
Đạo diễn Trương vui vẻ: “Thế tiền trả diễn viên quần chúng thì sao?”
“Chú nghĩ gì vậy.” Giang Tầm nói, “Cháu tham gia với tinh thần hữu nghị, quay xong còn phải trả tiền thay cho chú?”
Màn đạn ——
[ Giang Tầm tham gia gameshow bị bóc lột quá ha ha ha, đạo diễn Trương đúng là đồ keo kiệt. ]
[ Oa, ý Giang Tầm nói có phải là ảnh chỉ chi tiền cho Cố Vị, còn lại thì mặc kệ hay không? Cắn đường cắn đường.]
[ Nhím nhỏ ôm Cố Vị đi, không cho cắn. ]
[Lúc Giang Tầm nói tôi trả tiền tui nghe mà muốn quỳ xuống ]
Lúc Cố Vị ghi hình không biết xung quanh còn có nhiều chuyện như vậy, giờ nhìn đạo diễn than thở tiếc tiền mà cười không ngừng được.
Sau đó là cảnh Giang Tầm nhận được nhiệm vụ đưa micro mới cho cậu, cưỡi ngựa chạy đến chỗ cậu.
Còn khán giả thì đang nhìn chằm chằm hai người đang nằm trên bờ tường ——
[ Cứ để họ núp xem sao, xem họ xuống kiểu gì. ]
[Đù nhìn kỹ thuật diễn của Giang Tầm kia, tui cảm thấy lấy cái kỹ thuật này có để đè đám diễn viên bây giờ ấy chứ, đáng tiếc anh ấy lại không hứng thú với con đường này]
[ Đúng, Giang Tầm tham gia tống nghệ này coi như tình hữu nghị thôi, biên kịch Tống và đạo diễn Trương hình như là bạn bè. ]
Quay lại chương trình, Cố Vị phát hiện nhiệm vụ của mình và Giang Tầm không giống nhau cho nên muốn nhảy từ trên tường xuống trốn đi, sau lại bị Giang Tầm bắt được ôm lên ngựa, kết quả màn đạn lại một lần nữa điên cuồng spam.
[ a a a a a không phải tui muốn cắn đường đâu, hai người kia quăng đường đó ]
[ Tui chớt mất, cái tư thế cưỡi ngựa này của Giang Tầm quá soái rồi, trực tiếp ôm Cố Vị mang đi luôn.]
[ Cầu một góc nhìn phía Cố Vị. ]
[Cầu một góc nhìn về phía Giang Tầm, tui cũng muốn ôm Vị Vị cưỡi ngựa, Giang Tầm quá hạnh phúc đi. ]
[Tui đương đối biến thái, tui xin một góc nhìn yên ngựa có được khum, hahaha ]
[ Đạo diễn Trương: Muốn nhìn góc nào thì phải nạp tiền! ]
Cố Vị đang ở uống nước, nhìn màn đạn này mà chết sặc, ho khù khụ không ngừng được. Trên màn hình, Giang Tầm đã mang cậu ra khỏi phạm vi của máy quay.
Đạo diễn Trương: “Flycam và quay phim mau đuổi theo.”
Người xem cũng sốt ruột lắm.
[Cấp cho quay phim thêm 50 cái đùi gà, chạy nhanh lên, đuổi theo đi xem hai người bọn họ đang làm gì? ]
[ Sao lại thế này, lại muốn nạp tiền mở khoá sao? ]
[ Gì zậy?? Mấy người mau mở kênh nạp tiền đi, mau chuẩn bị đi, tui xem chưa đã thèm đâu. ]
[ Có trá!! Giang Tầm đoạt Vị Vị của chúng ta đi rồi, chị em còn nhớ cái ôm công chúa ở tập 1 không, Giang Tầm đoạt người từ tay đạo diễn không phải lần đầu tiên, là người đã có tiền án.]
[ Sao tui cảm giác Giang Tầm ôm người thành thục thế nhỉ?]
[ Đạo diễn Trương thật là đáng thương, hoàn toàn hold không được khách mời của mình, còn phải là nhờ Bối Khả đi qua nóc nhà bên kia vớt Thạch Hân Ngôn. ]
[ Xin lỗi, tui không phải fans CP nhưng nhìn hai người kia có cảm giác CP quá.]
Người xem không biết sau đó xảy ra chuyện gì, nhưng Cố Vị thì vẫn còn nhớ như in, trong hẻm nhỏ không người thấy, Giang Tầm mạnh mẽ khống chế cậu trong người, một tay luồn vào cổ áo cậu, một tay giữ gáy cúi xuống hôn cậu.
Những gì người khác không thể thấy, mà cậu lại là người tự mình thể nghiệm, cảm giác vi diệu lạ thường, chỉ cần nghĩ đến cảnh tượng hôm đó thôi cậu cũng khó mà kiềm chế được.
Từ sau lần hôn môi ở khách sạn đến nay, hai người đều tự hiểu rõ trong lòng không ai nói ra, sau đó thì bận rộn công tác nửa tháng chưa gặp mặt nhau, nhưng tình cảm vẫn cứ lặng yên mà lớn lên.
[Hai người kia hình như tắt micro rồi. ]
[ Hình như là…]
[ Đạo diễn Trương muốn cắn người. ]
[ Khôi phục thu âm, chẳng qua hai người kia hình như đang nghiêm túc thảo luận cốt truyện?]
[ Giấu đầu lòi đuôi, bọn tui không tin. ]
[ Hai người kia có fan CP không? ]
[ Lầu trên có biết “Nại nhân Tầm Vị” không? Lên siêu thoại Weibo follow mà cắn đường đi thím]
Cốt truyện mà đạo diễn Trương tỉ mỉ thiết kế cuối cùng cũng trở về quỹ đạo, khách mời đều tập trung ở sảnh chính điện xem diễn viên quần chúng tiếp tục diễn, sau đó Cố Vị gặp một sự cố ngoài ý muốn, không biết đạo diễn Trương sẽ xử lý thế nào.
Điện thoại báo có cuộc gọi đến, Cố Vị ấn tạm dừng video, nhận cuộc gọi của Giang Tầm.
“Đang xem gameshow sao?” Giang Tầm hỏi.
“Vâng.” Cố Vị nói.
Giang Tầm: “Anh cũng đang xem.”
“Anh cảm thấy thế nào?” Cố Vị có chút khẩn trương.
“Cảm thấy rất được.” Giang Tầm nói, “Bởi vì, bọn họ có nạp bao nhiều nâng VIP cũng không xem được, chỉ mình anh thấy được.”
Cố Vị: “…”
“Còn sờ được.”
“…Đừng nói nữa.”
Giang Tầm đây là gọi điện thoại khoe khoang mà.
*
Trong câu lạc bộ TMW Dịch Tình đeo tai nghe dựa vào ghế của mình.
“Sunny, trà sữa của cậu này, thêm đậu đỏ đó.” Một nam thực tập sinh đặt cốc trà sữa lên bàn Dịch Tình, “Lát nữa luyện tập tiếp không? Cậu tham gia chúng ta nhất định sẽ thắng.”
“Không đi, lát chị đây có việc rồi.” Dịch Tình ngậm kẹo que, lười biếng nói, “Tự cậu đánh đi.”
“Cậu không đi thật?” Thiếu niên cùng tuổi có vẻ thất vọng.
“Không đi mà, hôm nay tui có chuyện quan trọng rồi.” Dịch Tình xua xua tay, “Đợi đêm mai tui đánh cho bọn họ khóc thì thôi.”
Dịch Tình bấm nút tiếp tục xem tiếp tập 2 Trốn thoát, đạo diễn quả thật bố trí cốt truyện rất tỉ mỉ, cho dù là cung nữ hay hay những cô gái đang nhảy trong sảnh cũng vô cùng hợp vai.
“Vị Vị của chúng ta đẹp quá.” Dịch Tình giật giật ngón tay, đánh chữ như bay, hôm nay đã phát 209 bình luận trên màn đạn rồi.
Búp bê cầu nắng tiếp tục khen Cố Vị lên tận trời, mãi cho đến khi đến đoạn biểu cảm Cố Vị đột nhiên biến đổi, Giang Tầm nhanh chóng đưa tay che mắt Cố Vị.
Dịch Tình: Làm sao vậy làm sao vậy?
“Đạo diễn! Vị Vị nhà chúng tôi nhìn thấy vật sắc nhọn sẽ bị choáng!” Thạch Hân Ngôn đứng lên lớn tiếng nói.
Dịch Tình xem video, trong video Giang Tầm chậm rãi gỡ tay khỏi mắt Cố Vị, nhẹ giọng an ủi gì đó sắc mặt Cố Vị mới đỡ hơn chút, Giang Tầm lại hỏi vài câu, cuối cùng mặt Cố Vị cũng có một ít huyết sắc.
“Đạo diễn, hai câu hồi nãy cắt đi.” Giang Tầm nói với camera.
Dịch Tình gõ bàn phím lạch cạch, miệng nhai kẹo que.
Đường “Nại nhân Tầm Vị” lát nữa cắn cũng không, nhưng chuyện này nàng phải giải quyết ngay lập tức.
Lúc Dịch Tình mở Weibo đã có không ít cư dân mạng đang xem tập 2 này, trong siêu thoại cũng đang bàn tán không ngừng.
@ Hoàng Đào: Tôi có một vấn đề, cái châm này làm tôi nhớ đến tập bốn《Cùng nhau lưu lạc》lúc ấy Cố Vị bị mắng là không lễ phép, hình như khi đó cũng là có người đưa kim chỉ cho em ấy.
@ Nắm: Như vậy hẳn là lúc ấy vì choáng nên mới chạy đi, không phải bởi vì không lễ phép.
@ Trái cây vỏ giòn: Thím nói đúng đấy, tui cũng nghĩ ngay đến vụ kim chỉ ở tập 4, bây giờ Thạch Hân Ngôn cũng nói Cố Vị sợ vật nhọn, tui còn nhớ rõ lúc ấy Cố Vị bị mắng là người không lễ phép nguyên một đêm, hôm sau Phó Chỉ còn đăng weibo nói: “Mắt thấy tai nghe chưa chắc đã là sự thật.” Lúc đó Lạc Thần Hiên bọn họ đều bấm like weibo, không nghĩ tới là đang ám chỉ chuyện này.
@T.ATW- Phó Chỉ, @T.ATW- Lạc Thần Hiên, @T.ATW- Trì Vân Khai, @T.ATW- Thạch Hân Ngôn, lần lượt bấm like bình luận của Weibo Trái cây vỏ giòn này.
@ Cua hoàng đế: Ai da, vừa quay ra xem lại tập 4 show kia, cái bao kim chỉ kia là Tưởng Ân Nguyên đưa cho Cố Vị. Doraemon kinh ngạc.jpg, @ Tưởng Ân Nguyên, muốn giải thích một chút không?
@ Búp bê cầu nắng của Nhím nhỏ: @ Cua hoàng đế, cảm ơn chị gái đã nhắc nhở, tui vừa đi xem lại, đúng thật là Tưởng Ân Nguyên đưa cho đệ đệ nhà tui, cho nên hôm nay chúng tôi muốn hỏi một chút @ Tưởng Ân Nguyên, cậu và Cố Vị trước kia cùng là thực tập sinh trong một công ty, quen biết Cố Vị còn sớm hơn nhóm Thạch Hân Ngôn, chẳng lẽ cậu không biết Cố Vị sợ vật nhọn sao?
@ Bánh rán giò cháo quẩy: Bản thân tôi trước kia chưa nhìn rõ chân tướng đã vội mắng Cố Vị, hôm tôi xin phép tự đứng ra để xin lỗi cậu ấy.
@ Leng keng: Chuyện sao chép biên đạo còn mơ hồ không nói rõ, tạm thời chuyện Tưởng Ân Nguyên rời công ty sau đó gác lại đã, nhưng Tưởng Ân Nguyên có muốn giải thích chuyện rõ ràng biết Cố Vị sợ vật nhọn còn cố tình đưa kim cho cậu ấy không?
@ Hồ đào piupiu:??? Bọn mày điên à, tự nhiên cue Tưởng Ân Nguyên vào đây, muốn tẩy chuyện đạo nhái à, Tưởng Ân Nguyên là người nhảy trước, Cố Vị nhảy sau, ai cũng biết điều này, Cố Vị còn chưa đủ anti à, lần này tụi mày gây chuyện trước nhé, xem ra tụi mày muốn cậu ta flop luôn rồi.
@ Búp bê cầu nắng của Nhím nhỏ: @ Hồ đào piupiu, chuyện đông không chạm chuyện tây, mày xàm cái đ.éo gì thế?
Cố Vị còn đang nói chuyện cùng Giang Tầm, không biết chuyện fans cậu cùng một số người qua đường bắt đầu một cuộc chiến mãnh liệt phủ một không khí u ám toàn siêu thoại.
@ Búp bê cầu nắng của Nhím nhỏ: @ Tưởng Ân Nguyên, lăn ra đây xin lỗi mau, lẹ lên không chị đây không kịp đi cắn đường thì tội mi đáng chết thêm vạn lần.