• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit & Beta: NiMi

Cố Vị nhìn một chuỗi “Là giả” trên màn hình mà cười ra tiếng.

“Đang cười cái gì thế?” Chuyên viên trang điểm hỏi, “Em cười lên đẹp trai quá, khó trách có nhiều fans thích em như vậy.”

“Em đang xem show.” Cố Vị nói, “Có đoạn hơi bất ngờ.”

《Cùng nhau lưu lạc》tập sáu thực sự làm cậu có chút bất ngờ, ngoại trừ việc không bị dân mạng chửi mắng thì đây là lần đầu tiên Cố Vị và Tưởng Ân Nguyên đứng chung khung hình mà không bị hắc.

Cư dân mạng 1: Fans Giang Ảnh nhưng cảm thấy Cố Vị cũng không đáng ghét lắm, còn giúp ca ca nhà tui đuổi ngỗng nữa, có khi nào chuyện sao chép vũ đạo ngày trước có hiểu lầm gì không? Tui thấy Tưởng Ân Nguyên kia cũng không có chứng cớ gì, chỉ nói bâng quơ vài câu mơ hồ, có khi cố tình muốn hắc Cố Vị.

Cư dân mạng 2: Người qua đường vô tình thành fans Cố Vị từ tập này, đoạn trong phòng bếp, lúc Giang Ảnh hỏi cậu ấy gì đó làm cậu ấy cười lên nhìn đáng yêu quá trời, tui lướt lại mấy bài của nhóm T.ATW chưa từng thấy cậu ấy cười như thế.

Cư dân mạng 3: Công ty yêu cầu em ấy xây dựng hình tượng cool ngầu, nhưng Nhím nhỏ tụi tui đều biết Cố Vị bên dưới sân khấu đáng yêu lắm, còn chiều fans cực kỳ, thường nhắc fans đừng thức đêm, thử hỏi một idol như thế mọi người tìm đâu ra người thứ hai chứ?

Cư dân mạng 4: Hôm nay tâm trạng tui vốn không tốt lắm, bây giờ thì đỡ hơn nhiều rồi, cuộc đời đu idol thật không uổng mà huhuhu. Đoạn phòng bếp kia có chuyện gì thế, sao Giang Ảnh cứ “Ồ?” mãi … Tui buồn cười quá đi mất… hahaha hẳn là có chuyện gì khó nói lắm đúng không?

Cư dân mạng 5: Lúc mọi người cùng nhau hát bài chủ đề ấy, tui xem mà xúc động quá, không nói đến việc có thể Giang Ảnh và Cố Vị song ca, mọi người có để ý lúc người khác nói “TMW trâu bò” thì Cố Vị lại nói là “Giang Tầm đỉnh quá” không? Chị em nhà “Nại Nhân Tầm Vị” đâu, có phải tui xứng được được vinh danh không?

Trừ cái này ra, còn có rất nhiều chi tiết khác chính Cố Vị cũng không để ý đều bị cư dân mạng bóc ra để thảo luận.

Cư dân mạng 6: Anh em theo dõi 《Lưu lạc》 đâu rồi, mọi người có nhớ tập năm lúc quay ở Bắc Âu không, lúc ấy Tưởng Ân Nguyên nói tiếng anh của Cố Vị không tốt lắm, sau khi phát sóng còn bị một đám người hắc Cố Vị bằng cấp thấp, nhưng tập này nghe Cố Vị hát bài kia, tui lại thấy Cố Vị phát âm rất chuẩn mà, tui là sinh viên chính quy khoa ngoại ngữ tự cảm thấy bản thân có khi phát âm không chuẩn bằng cậu ấy.

Cư dân mạng 7: Chuẩn, tui cũng vừa nghĩ tới chuyện này. Fans Tưởng Ân Nguyên ngày nào cũng mắng Cố Vị bằng cấp thấp không lễ phép, còn cậu ta lúc hát có chịu mở miệng không??? Tui cảm thấy chuyện Cố Vị thôi học lúc trước hẳn là có nguyên nhân.

Cư dân mạng 8: Tui là Nhím nhỏ nhưng sau tập này thấy thích Giang Ảnh quá chừng, Giang Ảnh quả nhiên rất thẳng thắn, dám nói thẳng mặt Tưởng Ân Nguyên.

Cư dân mạng 9: Tui thấy Giang Ảnh nói hay lắm, Tưởng Ân Nguyên cũng không dám nói lại câu nào. Nghĩ đi nghĩ lại vẫn thấy chuyện sao chép biên đạo kia có vấn đề, ngày nào anti Cố Vị cũng lôi chuyện này ra cắn, tui cảm thấy Tưởng Ân Nguyên rất có vấn đề, Giang Ảnh đúng là nói hộ tiếng lòng của bao người tụi tui.

“Vẫn đang lướt Weibo à?” Thanh âm truyền đến từ phía trên đầu Cố Vị, Giang Tầm đứng bên cạnh kéo tay Cố Vị xuống, “Điện thoại để sát mắt quá, phải chú ý bảo vệ mắt chứ.”

Cố Vị bây giờ mới phát hiện nhân viên trang điểm đã đi từ khi nào rồi, lúc nghe thấy Giang Tầm nói, việc đầu tiên là chuẩn bị giấu điện thoại đi nhưng lại bị Giang Tầm cản lại.

“Chuyện quay show kia à?” Giang Tầm hỏi, “Vậy em không cần nói nữa, Giang Ảnh đã tường thuật lại và viết bài xin lỗi anh rồi.”

“Viết bài xin lỗi?” Cố Vị hỏi.

“Em xem đi.” Giang Tầm đưa điện thoại cho Cố Vị, “Rất thú vị.”

[ Cua càng to ]: Giang Tầm có đây không, có đây không Giang Tầm.

[ Cua càng to ]: Dưới đây là bài thanh minh và xin lỗi của em ——

[ Cua càng to ]: 1, Lúc quay em không nên dựa quá gần quá thân mật với Cố Vị, không nên tranh thủ hỏi chuyện yêu đương của Cố Vị, không nên lấy hết hạch đào về phía mình, về sau cũng không nên chỉ chia cho Cố Vị ăn, nhưng em vốn không muốn cho hai người kia. ( đây là nguyên tắc của em).

[ Cua càng to ]: 2, Em không nên rút gối đầu của Cố Vị khiến hôm sau cậu ta bị sái cổ, hơn nữa hôm sau còn tỏ ra không biết gì, cái này là do em không tốt, em sai.

[ Cua càng to ]: 3, Em tuyệt đối ủng hộ chuyện nhân sinh đại sự của anh trai, tuyệt đối tin tưởng hôn ước này, anh trai em không phải tra nam, em cũng không phải, nhưng tài nguyên em cũng sẽ không tha, bảng xếp hạng em cũng vẫn phải vote cho thắng.

[ Cua càng to ]: Tình hữu nghị thiên trường địa cửu.jpg

[ Mười vạn vôn]: Đã duyệt √.

Cố Vị: “…”

Nguyên một trang tin nhắn, đối thủ của mình thực sự quá trâu bò.

“Còn có cái này nữa, từ thực tập sinh Sunny đó, em cũng có thể nhìn xem.” Giang Tầm đưa cho Cố Vị một tin nhắn khác, “Cũng rất thú vị.”

[ Sunny ]: Báo cáo, Weibo có tà giáo.

[ Sunny ]: Em vĩnh viễn ủng hộ anh và Vị Vị.

[ Sunny ]: Đội trưởng nhanh ra tay đi, em chờ không nổi rồi.

[ Sunny ]: Mấy đồ trong ký túc xá của em anh lấy cái nào cũng được, chỉ cần anh lừa Cố Vị đến câu lạc bộ mình chơi hai ngày nữa là được.

Cố Vị: “…”

Đây chắc chắn là fan CP, giám định hoàn tất.

Câu lạc bộ thế mà lại có fan CP.

Cái này cũng giải thích được lúc ở câu lạc bộ tại sao khi nhìn thấy cậu trong phòng Giang Tầm Dịch Tình lại xúc động như vậy.

Cũng có thể giải thích, vì sao lúc tuyển thủ T&K mắng cậu và Giang Tầm, Dịch Tình lại tức giận như vậy.

“Show tập này em ghi hình tốt lắm.” Giang Tầm nói, “Không cần lo lắng chuyện khác đâu, tập này em xuất hiện đặc biệt nhiều, cho dù thế nào thì đạo diễn cũng phải hiểu được điều này.”

Giang Tầm nói cũng đúng đúng, bởi vì《Cùng nhau lưu lạc》tập sáu mới chiếu đã được cư dân mạng bàn tán thảo luận sôi nổi, Nhím nhỏ còn cắt riêng ra một video có tiêu đề là “Vị Vị cười nháy mắt một cái có thể chữa lành lòng người”.

@ Bánh tuyết của Nhím nỏ: Nhìn Vị Vị của bọn tui đi, em ấy không hề lạnh lùng, cũng không hề không lễ phép, cho mấy bồ một chút ấm áp từ Vị Vị nè.

“Trời ạ.” Giang Tầm đột nhiên nói, “Kswl (ngọt chết tui rồi).

“Anh còn học cả tiếng lóng của giới fans nữa.” Cố Vị bị anh chọc cười, một chút cảm giác khó chịu khi nhập vai cũng hoá thành hư không.

Video được biên tập rất công phu, trên đường về khách sạn Cố Vị vẫn luôn xem đi xem lại đoạn video này.

Nàng Nhím này chắc là fans cứng của cậu, cắt nối rất nhiều khoảnh khắc tươi cười nháy mắt của cậu, còn có nhiều đoạn cậu xem còn không nhớ nữa.

Đây là lúc cậu vẫn còn là thực tập sinh, cười nói cảm ơn với fans.

Cậu đứng trên sân khấu, nháy mắt cười với fans dưới sân khấu.

Cậu khi quay show, vừa tìm manh mối vừa cười trộm.

Chính bản thân cậu còn không nghĩ rằng mình có thể mỉm cười ấm áp như vậy với người khác.

“Em xem, Vị Vị.” Giang Tầm nói, “Thích một người đơn giản là vì người ấy có thể mang đến năng lượng tích cực cho mình, fans yêu thích em như thế này, anh cũng yêu thích em như thế, em xứng đáng được yêu thương em à.”

Em không phải chỉ là một người bình thường nhạt nhẽo.

Cố Vị lúc này mới ý thức được Giang Tầm vẫn đang cố an ủi cậu.

“Em không sao đâu.” Cố Vị nói, “Nếu em thực sự có thể mang năng lượng cho người khác, vậy về sau ngày nào em cũng cười cho anh xem.”

“Không đủ.” Giang Tầm thấy Cố Vị tốt hơn rồi, lập tức lại bắt đầu, “Vị hôn thê của anh mỗi ngày chỉ cười cho anh xem thôi à, em nghĩ như thế là anh vui rồi sao?”

“Vậy…” Cố Vị cảm giác Giang Tầm nói cũng có điểm đúng, nhưng lại không biết mình sai chỗ nào, “Thế em phải làm sao bây giờ, hay nháy mắt một cái nhó?”

Nháy mắt xong không biết có giống như lần trước bị ấn trên giường bắt nạt không nữa, Cố Vị vô cùng hoài nghi đó.

Cậu nhân lúc Giang Tầm không chú ý, nhanh chân hôn lên sườn má Giang Tầm, động tác giống y đúc lần trươc, tính hôn người ta xong thì chạy lẹ.

Nhưng bên trong xe không gian nhỏ chạy không thoát, cậu bị Giang Tầm túm lại ấn lên ghế sau, tay vòng qua eo cậu ấn một cái không nặng không nhẹ.

“Á…” Cố Vị bị anh làm giật mình hô nhỏ nhỏ một tiếng, quay đầu nhìn Giang Tầm cầu xin nương tay.

“Tầm Thần.” Mục Duyệt ngồi đằng trước nhịn không nổi nữa, “Sắp đến khách sạn rồi, hai người nghỉ ngơi một lát đi, chơi gì thì về chơi sau, tôi đảm bảo hôm nay không quấy rầy hai người.”

Cố Vị nhân cơ hội này dịch sát ra cửa sổ, dán lấy cửa xe cách xa đại lưu manh này.

Lần này đoàn phim chuẩn bị tốt hơn hẳn, xung quanh khách sạn đều là người của đoàn làm phim, đảm bảo không phát sinh chuyện lần trước. Cố Vị ngồi trên xe thì thấy bình thường, lúc xuống xe lại lảo đảo không đứng vững, may có Giang Tầm kéo lại.

“Chân đau à?” Giang Tầm hỏi.

Cố Vị lúc này mới nhớ đến đoạn diễn buổi chiều, cho nên giờ mới cảm thấy đau.

Cậu túm lấy ống tay áo Giang Tầm, hai người cùng mang khẩu trang kính râm đi về phía khách sạn, vừa lúc xuống xe gặp Hạ Trừng, cậu ta nhìn Giang Tầm một hồi lâu, ánh mắt hình như có chút nghiền ngẫm.

Giang Tầm kéo Cố Vị lại gần mình, hai người cứ thế mà đi qua cậu ta.

“Để anh xem chân em xem.” Giang Tầm đóng cửa phòng, hỏi Cố Vị.

“Chắc là không sao đâu…” Cố Vị cảm thấy không quan trọng lắm, lúc Giang Tầm cuốn ống quần cậu lên mới phát hiện đã sưng thành một mảng xanh tím.

Cố Vị: “…”

Thực ra thắt lưng cũng đau, lúc chạy trốn kia cậu đụng ngã cái bàn, đạo diễn còn bảo cậu diễn tự nhiên, nhưng thực ra là đúng trúng thật.

“Em như thế này đâu phải là đóng phim, cái này gọi là đi lăn lộn thì đúng hơn.” Giang Tầm giáo huấn một hồi, gọi điện thoại nhờ Mục Duyệt mang thuốc đến.

“Còn có buổi chiều cảm xúc của em mất khống chế, có thể cho anh chuyện đó cuối cùng là như thế nào không?” Giang Tầm hỏi.

“Buổi chiều à.” Cố Vị có chút khúc mắc, “Thực ra khi đóng đoạn này em cảm thấy khá khó, nhưng khi chìm vào trong đó, em lại không sao thoát ra được cảm xúc của Mâu Tử Hàm.”

Kịch bản của Mâu Tử Hàm, Giang Tầm đã xem qua, cũng biết đoạn kia là quay về cái gì.

Bố mẹ Mâu Tử Hàm đã ly hôn, mà Giang Tầm trước giờ cũng chưa từng nghe Cố Vị nhắc đến mẹ cậu, chuyện đính hôn này từ đầu đến giờ đều là người ba không đáng tin cậy của cậu quyết định, thậm chí ngay cả nói rõ ràng với Cố Vị cũng chưa nói.

Một gia trưởng đáng tin cậy cũng sẽ không khuyên con nên vào giới giải trí trong lúc đang xuất hiện triệu chứng của bệnh trầm cảm.

“Đừng hỏi em nữa.” Cố Vị bị Giang Tầm nhìn chằm chằm đến ngượng ngùng, “Hôm nay anh tới làm gì thế?”

“Tới giáo huấn em.” Giang Tầm còn đang giận lắm, “Muốn đánh mông em, quá không ngoan, không chỉ nháo ra CP tà giáo, còn đóng phim không cẩn thận làm mình bị thương.”

Cố Vị: “…”

Sao tự nhiên hung dữ thế?

“Anh ơi, chân em còn đau lắm, tha cho em lần này nha?” Cố Vị cò kè mặc cả, dù sao cậu cũng không sợ, cậu chắc chắn Giang Tầm sẽ không phạt cậu bây giờ.

Giang Tầm cuối cùng vẫn nói mục đích hôm nay đến nói cho cậu: “Vụ hot search fan cuồng lần trước mẹ anh rất tức giận, cũng không biết nghe ai nói chuyện mà biết được Hạ Trừng kia mang vốn vào đoàn, còn không chịu đóng phim nghiêm túc, cho nên càng giận hơn.”

Cố Vị: “Vậy dì…”

“Dì của em nói, cậu ta mang vốn vào đoàn, chúng ta cũng mang được, về sau hắn diễn không ra gì thì cho hắn biến luôn.” Giang Tầm chú ý phản ứng của Cố Vị, tiếp tục nói, “Đây là nguyên văn lời mẹ anh nói.”

Cố Vị vẫn luôn cảm thấy Tống Tịnh Khê là một người rất dịu dàng, không nghĩ cũng có lúc tức giận như thế.

“Anh đến nói chuyện này với đạo diễn sao?” Cố Vị cuối cùng cũng hiểu.

“Đúng vậy, cơ bản chính là chuyện này.” Giang Tầm gật đầu, “Trừ cái này ra, ông ta còn nhờ anh một việc.”

“Cái gì?” Cố Vị tò mò.

Giang Tầm: “Chẳng phải có một đoạn Mâu Tử Hàm tham gia tuyển chọn vào đội huấn luyện trẻ hay sao, đạo diễn anh có thể diễn một vai khách mời trong đoạn đó, chỉ cần quay vài cảnh là được.”

Cố Vị: “Oa.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK