Hàn Hướng Nhu thấy Trương Chiêu Dục nhìn mình ngẩn ngơ thì lập tức nhíu mày: “Cả hồn phách tôi cũng tiễn đi rồi mà ngài còn nghĩ đi đâu thế?”
Trương Chiêu Dục giật mình tỉnh lại, vội vàng giơ tay phải lên bảo đảm: “Sáng mai sẽ chuyển khoản cho cô.”
Nghe thấy thế Hàn Hướng Nhu mới vừa lòng, tâm tình sung sướng nên đã thiêu thi thể hủ thi để lại, thuận tiện còn rửa sạch âm khí và mùi hôi thối còn sót lại.Điều tra vụ án giết người coi như đã hoàn thành nhưng ngoài phòng còn nằm vài người, ngay cả ông lão Trần đều kích thích quá độ mà ngất đi. Trương Chiêu Dục đã thấy nhiều chuyện như vậy nên cũng không lạ, ông gọi điện thoại điều một xe cảnh sát tới, lấy tội danh mua hung giết người để tra khảo ông lão Trần công thêm ba người con trai và bốn cháu trai. Bởi vì vụ án này có linh líu tới lệ quỷ và hủ thi nên chứng cứ sẽ trực tiếp được trình lên từ cục điều tra vụ án linh dị để tố tụng, tuyên án cũng tiến hành bí mật, sẽ không để người dân biết được.
Trời đã sáng rõ, mặt Hàn Hướng Nhu nhăn nhó, cô ngáp liên tục làm nước mắt chảy xuống. Trương Chiêu Dục trao đổi xong vụ án với đội cảnh sát bên kia, trở về thì thấy bộ dáng Hàn Hướng Nhu ngồi trở trên ghế mơ mơ màng màng sắp ngủ.
Hàn Hướng Nhu để lại ấn tượng trong lòng Trương Chiêu Dực là có năng lực mạnh mẽ, tác phong ngay thẳng, tính tình nóng nảy; hiện tại thấy cô đang rúc vào lưng ghế giống con mèo nhỏ thì lại tăng thêm vẻ đẹp yếu đuối so với ngày thường. Trương Chiêu Dục đứng canh Hàn Hướng Nhu một lúc cho đến khi nghe thấy hành lang vang lên tiếng bước chân mới dùng ngón tay gõ hai lần trên lưng ghế: “Chúng tôi muốn trở về, một lúc nữa cô nhớ gửi số thẻ ngân hàng qua WeChat cho tôi đấy.”Đây chính là việc lớn, cho dù Hàn Hướng Nhu ngủ rồi cũng nghe được rõ ràng. Cô nỗ lực mở mắt ra rồi ngồi ngay ngắn và dùng sức gật đầu: “Không thành vấn đề.”
Nhìn dáng ngồi của Hàn Hướng Nhu ngủ gà ngủ gật, Trương Chiêu Dục không nhịn được cười nhìn cô một lát mới mang hai cấp dưới rời đi.
Lần đầu tiên Trương Chiêu Dục cảm thấy phá vụ án giết người lại nhanh chóng như vậy, không cần siêu độ lệ quỷ, không cần thu dọn cục diện rối rắm, chỉ cần kiểm tra hiện trường thu thập chứng cứ là được, quả thực quá hoàn mỹ. Trương Chiêu Dục ngồi trên ghế phụ xoa xoa đầu rồi dặn: “Đại Đông, sau khi về cẩn thận điều tra hai tà tu đã từng phạm tội giết người để cùng viết báo cáo.”
Lý Đại Đông lập tức hiểu ý cười lên: “Muốn thay đạo hữu Hàn xin một khoản tiền thưởng ạ? Nhưng vụ án này liên lụy rất ít, cho dù được phê duyệt cũng sẽ không quá nhiều đâu.”
“Chân ruồi bọ có nhỏ thì cũng là thịt nha! Giữ quan hệ tốt với cô ấy thì về sau có việc cũng dễ nói chuyện.” Trương Chiêu Dục thở dài một hơi rồi liếc mắt nhìn Đại Đông: “Ôi, cậu nói xem các cậu đều là những người trẻ mới hai mươi mấy tuổi mà sao người ta còn giỏi hơn các cậu nhiều như vậy?”
Lý Đại Đông cạn lời quay đầu nhìn Trương Chiêu Dục một cái: “Chỉ với những gì đạo hữu Hàn thể hiện thì chỉ sợ sư phụ cháu cũng không đuổi kịp, cũng không biết cô ấy được cao nhân nào dạy ra. Trưởng phòng, chú nói đạo hữu Hàn giỏi như vậy thì chú thử hỏi cô ấy xem cô ấy có đồng ý gia nhập chỗ chúng ta hay không đi? Nếu có cô ấy ở, cái khác không nói chứ việc xử lý hồn phách tiện hơn nhiều.”
Trương Chiêu Dục như suy tư gì rồi gật đầu: “Hôm nay chuyển khoản tiền cho cô ấy xong chú sẽ hỏi con bé một chút, cũng không biết con bé có đồng ý hay không đây?”
Lý Đại Đông không hiểu được mở to mắt nhìn: “Sao lại không muốn chứ? Bao nhiêu người vội vàng đâm đầu muốn tiến vào chỗ chúng ta vì mỗi tháng được phát bùa đấy! Nhất định cô ấy sẽ đồng ý thôi!”
Trương Chiêu Dục thở dài, cứ cảm thấy dây thần kinh não của đạo hữu Hàn không giống với mọi người cho lắm, thật sự là ông không xác định được cô sẽ trả lời mình như thế nào.***Hàn Hướng Nhu ngủ ở trong phòng ngủ của Trần Lisa ba tiếng đồng hồ đã bị chuông báo thức gọi dậy, Lisa đã chuẩn bị trang phục mới và nội y sạch sẽ cho cô, Hàn Hướng Nhu vội vàng vào phòng tắm tắm rửa, thay quần áo sạch sẽ rồi đến nhà ăn.
Bữa sáng cực kỳ phong phú nhưng Hàn Hướng Nhu không kịp nếm thử, chỉ húp nửa bát cháo, ăn một cái bánh đậu liền no. Trần Kiến Thành vội vàng rót ly trà xanh giúp cô rồi lấy ra chi phiến 5 triệu đã chuẩn bị xong.
Trước đây khi Trần Kiến Thành xây dựng cao ốc của tập đoàn Khang Thành đã từng mời đại sư phong thủy ở Hương Châu, lúc ấy chỉ riêng mỗi việc nhìn phong thủy và chỉ nơi chiêu tài đã ngốn mất 2 triệu cho vị kia. Trần Kiến Thành cảm thấy Hàn Hướng Nhu cứu tính mạng ba người nhà mình thì thế nào cũng phải lấy ra chi phiếu 5 triệu. Bộ dạng tử vong của Vương Lão Tam và Tiền Hổ vẫn còn ngay trước mắt, nếu không có Hàn Hướng Nhu thì chỉ sợ người bị xé nát chính là ba miệng cơm nhà mình.Đưa ra chi phiếu đã chuẩn bị xong, Trần Kiến Thành cung kính hỏi: “Đại sư, ngài xem số tiền này đã được chưa ạ?”
Hàn Hướng Nhu cầm lấy rồi nhìn lướt qua, lập tức kinh ngạc nhíu mày lại: “Nhiều như vậy?”
Trần Kiến Thành cười khiêm tốn: “Tuy rằng tôi không biết mời đại sư như ngài ra tay nên trả bao nhiêu nhưng ở trong lòng tôi số tiền này thật sự không nhiều lắm.”
Lisa ngồi bên cạnh cũng phụ họa theo: “5 triệu mua tính mạng ba người một nhà chị thấy vẫn đưa thiếu, đấy là còn chưa nói đến em đưa cho chị lá bùa cực phẩm, ngay cả đạo trưởng Minh Dương cũng nói rất khó có được.”
Lúc này Hàn Hướng Nhu mới cất chi phiếu đi, thuận tiện còn dặn dò họ hai câu: “Em đã rửa sạch âm khí trong biệt thự rồi, sinh hoạt bình thường không có vấn đề. Nhưng biệt thự này quá lớn, chỉ có ba người nhà chị ở thì khó tránh khỏi không đủ dương khí, em đề nghị mọi người nên đổi một ngôi nhà nhỏ hơn để ở.”
Nếu nói buổi sáng ngày hôm qua Trần Kiến Thành vẫn coi thường cô vì tuổi Hàn Hướng Nhu còn nhỏ, nhưng sau khi trải qua đêm nay ông đã coi lời nói của Hàn Hướng Nhu là thánh chỉ, hận không thể khắc lên tường mà quỳ bái. Nghe Hàn Hướng Nhu nói ở nơi này không thích hợp, Trần Kiến Thành lập tức quyết định hôm nay chuyển nhà.
Nên dặn dò thì đều dặn dò rồi, Hàn Hướng Nhu nhìn đồng hồ trên cổ tay, sau đó quay đầu sang nói với Lisa: “Chị đưa em đi làm đi, sắp muộn rồi.”
Lisa nghe vậy bèn cầm lấy chìa khóa xe và xách túi xách lên: “Vậy chúng ta đi thôi.”
Hai người Trần Kiến Thành và Lý Phượng Quyên vội vàng tiễn đưa, nhìn xe thể thao màu đỏ của Lisa biến mất khỏi tầm mắt thì mới xoay người trở về.
“Không ngờ đại sư cũng cần đi làm!” Lý Phượng Quyên nghĩ trăm lần cũng không ra: “Tôi cảm thấy đại sư Hàn cực kỳ bình dân, cũng không có thái độ kênh kiệu, không giống với đại sư phong thủy mà ông mời từ Hương Châu kia tí nào.”
Trần Kiến Thành nói với vẻ mặt sùng kính: “Chắc chắn là không giống nhau rồi, đại sư lúc trước kia chỉ biết xem phong thủy, cũng không biết bắt quỷ.”
Lisa đưa Hàn Hướng Nhu tới tầng dưới của tập đoàn Thần Huy, Hàn Hướng Nhu vừa mới đẩy cửa xe bước xuống thì Lisa đã đi xuống từ cửa bên kia rồi lưu luyến giữ tay cô lại: “Nhu Nhu, ân cứu mạng của em chị không có lời nào cảm tạ hết được, chờ chị chuyển nhà xong thì sẽ mời em đi ăn cơm.”
_________________________________Editor Thiên Châu Vũ Nhiên có lời muốn nói:
Hết kỳ nghỉ mới up truyện được nè, kỳ nghỉ đối với nhiều người là sung sướng còn với mình lại là ngược lại, mấy ngày nay có đám nhóc dày vò nên cả người cứ như đi mượn ý. Cũng nhờ thế mà mình được vận động, ít ra không phải chỉ biết ngồi máy và dễ có nguy cơ thoát vị đĩa đệm. Thế nên mình không biết nên vui hay nên buồn đây ლ(¯ロ¯ლ)
Danh Sách Chương: