• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiếu Hàn ngồi lên giường để Nhược Y tựa vào người mình cho thật thoải mái rồi cầm tay nàng nhè nhẹ nói:

“Nhược Y ở triều đại của nàng con người phát triển hơn là ở triều đại chúng ta phải không”

“Không phải là mọi thứ nhưng có rất nhiều thứ phát triển hơn ở chỗ chàng”

“Vậy một người phụ nữ có thể mạng trong bụng khoảng ba hay là nhiều hơn thế cùng một lúc không”

Nhược Y thấy Thiếu Hàn nói thế toát mồ hôi lạnh. Vội vàng ngồi dậy hét lớn

“Thiếu Hàn chàng coi ta là heo lái chắc. Ta là không muốn chết vì đau đẻ đâu”

Thiếu Hàn thấy vây vội kéo Nhược Y vào lòng bắt đầu tính tính toán toán. Một lúc sau mới nói nhỏ

“Vậy liền một lúc hai đứa có được hay không”

Nhược Y tức giận đẩy Thiếu Hàn ra nằm sang một chỗ

“Vậy chàng tự mình sinh đi”

“Được rồi, được rồi một đứa. Nàng sinh cho ta một nữ nhi giống nàng đi”

“Sao chàng lại thích con gái trước chứ. Người ta nói con gái là người tình kiếp trước của cha. Ta sẽ sinh con trai trước”

“Được rồi tùy nàng mau nghỉ ngơi đi”. Nói rồi Thiếu Hàn lại cuối người xuống bụng của Nhược Y nói nhỏ

“Tiểu bảo bảo con cũng nên nghỉ ngơi đi”

Nhược Y thấy Thiếu Hàn như vậy thầm nghĩ. Trước đây Thiếu Hàn là một người rất lạnh lùng từ khi có nàng liền trở thành một người khác. Liệu có phải nàng đã thay đổi hắn. Nam nhân này đích thực chính là sinh ra là dành cho nàng

Nhược Y ngủ một mạch đến tối khi tỉnh dậy đã không thấy Thiếu Hàn đâu nàng liền đi ra ngoài thì lại thấy Diêu Tiêu Đình đang đứng bên ngoài nói chuyện với Thiếu Hàn

Diêu Tiêu Đình thấy Nhược Y lại bất giác đỏ mặt quay đi. Nhược Y cũng khó hiểu không hiểu tại sao. Thiếu Hàn thấy Tiêu Đình sắc mặt thay đổi liền đoán ngay ra hắn đang suy nghĩ gì. Thiếu Hàn từ khi phát hiện ra Tiêu Đình có ý với Nhược Y liền tìm mọi cách không cho hai người gặp mặt nhau. Thấy Nhược Y đi ra Thiếu Hàn tự nhiên cảm thấy căm ghét Tiêu Đình liền lạnh lùng nói:

“Ngươi đi đi”, rồi ôm Nhược Y trở về

Nhược Y về đến phòng liền hỏi Thiếu Hàn

“Thiếu Hàn hắn đến đây có việc gì vậy”

“Không có việc gì”

“Có thật là không có việc gì hay không chàng lại dấu ta”

“Hắn nói Diêu Tiêu Tương nếu không được làm vương phi của ta sẽ chết, hắn đến cầu xin ta cho Diêu Tiêu Tương làm sườn phi”

“Nói cho chàng biết một bí mật”

“Bí mật…”Thiếu Hàn nghi hoặc nói

“Cũng không phải là lớn lắm chỉ là Diêu Tiêu Đình kia có khuôn mặt y như là Vệ Nhân”

Thiếu Hàn nghe Nhược Y nói vậy chấn động mạnh hắn biết nàng và nam nhân tên Vê Nhân kia là thế nào. Cũng biết nàng là vì sao mà chết, nay lại nghe nàng nói Diêu Tiêu Đình kia có gương mặt giống như người nàng đã từng yêu, mà Diêu Tiêu Đình cũng có tình ý với nàng. Hắn lại lo sợ không thôi

Nhươc Y thấy gương mặt Thiếu Hàn cứng lại, lại nhẹ nhàng đến tựa vào vai hắn mà thủ thỉ

“Chàng yên tâm, đừng quên ta và chàng còn có tiểu bảo bảo nga”.Nhược Y vừa nói vừa đưa tay sờ bụng

Thiếu Hàn lại cúi người xuống nói với cái bụng mới nhô lên một ít của Nhược Y

“Tiểu bảo bảo ngoan, ta sẽ không để Diêu Tiêu Đình kia cướp đi mẫu thân của con”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK