Hai người đang nói chuyện, chỉ thấy cửa xuất hiện thêm một bóng dáng, bóng dáng Bạch Hoa Trần phong tư yểu điệu trường bào che ánh sáng từ từ thong thả bước đi tới, Long Tiên hương nhàn nhạt trên người hắn tuỳ lúc mà đến, ngũ quan tuấn mỹ dần dần hiện ra, góc cạnh rõ ràng, mắt phượng lạnh lùng cùng cao quý.
Nam nhân này giơ tay nhấc chân đều lộ ra quý khí, thấy thế nào cũng không giống ngưu lang nha? Trong lòng Thượng Quan Khinh Vãn không khỏib âm thầm tiếc hận, bất quá tốt xấu gì hắn cũng không tính là ngưu lang thông thường, có thể được Tam hoàng tử đặt lên thân phận khách quý như vậy, cũng làm cho thân phận của hắn bởi vậy mà tăng lên rất nhiều, có thể xưng là ngưu lang cao cấp a.
“Trần, lần cuộc chiến thần y này, các thần y đều cam bái hạ phong, phong hào y thần đệ nhất thiên hạ Thượng Quan tiểu thư nhận cũng không thẹn, lúc trước chúng ta còn nói có tiền thưởng đúng không…” Nam Cung Nguyên Thác thấy sắc mặt hắn không tốt, đành phải dè dặt cẩn trọng dò nói.
“Một đồng bạc ta cũng sẽ không cho nàng ta!” Bạch Hoa Trần mặt không biểu cảm lành lạnh nói.
“Vì sao? Không phải đã nói người có thể lấy được phong hào y thần, là có thể lấy được tiền thưởng sao? Các ngươi lúc nãy còn nói như vậy mà…” Thượng Quan Khinh Vãn nhịn không được tiến lên một bước, tư thế muốn cùng hắn giằng co.
“Thứ nhất, ngươi không phải là thần y được mời đến. Thứ hai, thiệp mời viết rất rõ ràng, cần đem bệnh nhân cửa khỏi mới có thể nhận được tiền thưởng. Ngươi không chịu theo ta đến Bắc Minh QUốc, đương nhiên không lấy được tiền thưởng.” Ngữ khí của Bạch Hoa Trần đông chứng, không khó nhìn ra hờn dỗi trong lòng còn chưa rút đi.
Thấy thái độ Bạch Hoa Trần không tốt, Nam Cung Nguyên Thác nhịn không được chủ động tiến lên vỗ vỗ lưng hắn, một bên trêu tức nói :”Trần, ngươi bớt giận trước, có tức giận thế nào cũng có thể nhằm về ta cũng được, người ta chính là cô nương…”
“Tam hoàng tử khi nào đối với cô nương nhà người ta cũng săn sóc như vậy, ngươi cùng tại hạ không phải là ôn lương chi hoan sao? Đã hứa với tại hạ, trong lòng của ngươi… Sẽ không chứa thêm người khác mà!” Bạch Hoa Trần âm dương quái khí hừ lạnh một tiếng, đồng thời cũng thưởng cho hắn một cái liếc mắt xem thường.
Thượng Quan Khinh Vãn nhìn ở trong mắt, chỉ cảm thấy Bạch Hoa Trần kia là đang ghen tỵ, hơn nữa thoạt nhìn còn là đang ghen với nàng a.
“Khụ… Bạch công tử, ngươi yên tâm đi, trong lòng tam hoàng tử chỉ có một mình ngươi, bổn tiểu thư cũng chỉ cần chị em tốt với hắn thôi, ngươi ngàn vạn lần cũng đừng vì chuyện này mà tức giận, chuyện tiền thưởng… Ngươi suy xét cân nhắc lại?!” Lúc này Thượng Quan Khinh Vãn cũng không từ chuyện cúi đầu gập thân, liền nhanh chóng sửa thái độ cường ngạnh vừa rồi, dung nhanh như hoa lập tức đeo lên lớp mặt ninh nọt a dua cười quyến rũ. Bỡi vì nàng thật sự rất cần số tiền này. Chỉ cần có thể mở y quán, nắm chắc kinh tế trong tay thì liền có thể tự do sống qua ngày.
Nam Cung Nguyên Thác đầu tiên là ngẩng ra, chỉ cần cùng hắn làm chị em tốt? Kia không phải hắn cũng biến thành đàn bà nữ nhi sao?
Bất quá, bây giờ hình như cũng không nhàn rỗi cố kị những chi tiết nhỏ đó, phụ hoạ lời nói chủa nàng, vẻ mặt cũng cười quyến rũ a dua nịnh hót như nàng, nhìn nam nhân ở trước mặt :”Đúng đúng đúng, Trần, chuyện tiền thưởng ngươi suy xét cân nhắc lại a…”
“Không cần lo lắng. Có thể đưa cho nàng. Trừ phi là nàng ta nguyện ý cùng ta đi một chuyến Bắc Minh, bằng không cũng đừng mơ tưởng lấy tiền thưởng từ nơi ta…” Bạch Hoa Trần ý vị thâm trường liếc mắt nhìn Thượng Quan Khinh Vãn, ngay sau đó liền quay đầu rời đi.
Nhìn bóng dáng rời đi của hắn, Thượng Quan Khinh Vãn phờ phạt ỉu xìu lườn Nam Cung Nguyên Thác, bĩu mơi nói :”Tam hoàng tử không phải đã nói nhất định có thể lấy được tiền thưởng sao? Làm sao bây giờ?”
“…” Nam Cung Nguyên Thác không nói gì, hắn cũng không ngờ Bạch Hoa Trần bỗng nhiên lại trở nên hẹp hòi như vậy.