"Hử? Đau lòng? Vậy cậu hãy nhìn cho rõ, tôi làm cho gã đó gục ngã thế nào?"
*****
"Kuroko, có phải cậu làm gì mấy người kia khiến họ giận phải không?" Ogiwara Shigehiro thở hồng hộc chạy tới, nhìn thấy Kuroko lập tức mở miệng hỏi. Hắn nhìn chằm chằm Kuroko, căng chặt mặt, giọng nói nghiêm túc.
"Hả?" Kuroko không hiểu ra sao ngơ ngác nhìn bạn tốt.
"Chính là mấy người thế hệ kì tích của Teiko đó. Mấy ngày hôm trước là Kise, hôm qua là Murasakibara, còn hôm nay là Aomine. Tên nào cũng đến đây tìm cậu gây phiền toái. Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra? Cậu đắc tội với bọn họ à?"
Trong mắt Ogiwara tràn đầy lo lắng, ngày hôm qua Kuroko bị Murasakibara bắt cóc ngang nhiên trong lớp học, hắn vô cùng khiếp sợ. Nhưng Kuroko không có việc gì nên hắn cũng không để trong lòng nữa. Thế nhưng hôm nay Aomine lại đến...
Kuroko nghe Ogiwara giải thích một tràng, khuôn mặt ngàn năm một cảm xúc của cậu có chút run rẩy. Ây da... nên nói như thế nào cho Ogiwara-kun hiểu nhỉ? Aomine-kun, xem cậu đã làm ra chuyện tốt gì kìa?
Mấy tiếng trước:
"Bang!" Bởi vì phòng học không có nhiều người nên rất yên tĩnh, cánh cửa bật mở đập vào tường tạo nên âm thanh vang dội. Kuroko bị tiếng động này đánh thức, cậu mơ mơ màng màng từ trên bàn ngồi thẳng dậy, phòng học trống rỗng. Cả lớp đi học thể dục, lãng quên cậu luôn rồi. Đã quen rồi, Kuroko bình tĩnh vươn vai.
"Kuroko! Kuroko!" Xông vào là một nam sinh đang hết sức xúc động, thở hổn hển, quần áo bị mồ hôi tẩm ướt hơn phân nửa, sắc mặt ửng đỏ, "Kuroko, mau đến sân vận động, đã xảy ra chuyện."
"Làm sao vậy?" Nhìn nam sinh rất sốt ruột, Kuroko cũng có chút lo lắng. Người này là học sinh lớp cậu, cũng là thành viên của đội bóng rổ Meiko.
"Trước đừng hỏi nhanh lên theo tớ đi đi, Ogiwara sắp trụ không nổi nữa!" Nam sinh bất chấp, không nói hai lời liền tiến lên giữ chặt Kuroko kéo ra bên ngoài, lao đi với tốc độ có thể tham gia chạy 100m nam đó. Phát sinh chuyện gì? Kuroko tràn đầy nghi hoặc.
"Úc ——" "A a a!!!" "Oa oa ——"
Còn chưa tới sân vận động, đã nghe được bên trong truyền đến từng trận kêu to, có các nam sinh thấp giọng oán giận, có các nữ sinh hò hét phấn khích.
"Người này sao lại thế này! Chúng ta thua còn không chịu bỏ qua!"
"Hắn rốt cuộc muốn làm gì chứ! Buộc chúng ta cùng hắn thi đấu rất có cảm giác thành tựu phải không!"
""Thế Hệ Kì Tích" thì ghê gớm à! "Thế Hệ Kì Tích" là có thể khi dễ người khác sao?!"
"Mẹ nó rốt cuộc là ai đem hắn tới!"
Trên sân bóng đội viên mắng không ngừng, người được nói trong miệng bọn họ lại hoàn toàn không quan tâm. Làn da rám đen của nam sinh một lần lại một lần cho bóng vào rổ, thường thường còn khiêu khích một câu: "hừ, các cậu cũng chỉ có bản lĩnh này sao? Lúc trước như thế nào tiến vòng chung kết? Lại không lấy ra bản lĩnh đừng trách tôi không khách khí~"
"Ogiwara, hắn vì cái gì sẽ chạy đến trường học chúng ta?" Một đội viên nhỏ giọng hỏi.
Ogiwara xoa xoa trên trán mồ hôi, lắc đầu: "Tớ cũng không rõ ràng lắm."
Ngoài miệng nói như vậy, nhưng Ogiwara trong lòng rõ ràng có suy đoán,sự việc hôm nay hơn nữa còn có ngày hôm qua, hắn đã xác định, nhất định cùng Kuroko có quan hệ! Bằng không Aomine vì cái gì chỉ tên nói họ muốn Kuroko? Còn cố ý gọi người đi đem Kuroko tìm tới! Không biết cái người đi kêu Kuroko tìm được Kuroko không nữa? Đối với độ tồn tại mờ nhạt của Kuroko, Ogiwara rất là lo lắng vấn đề này.
"Tetsu như thế nào còn chưa tới?......" Nhàm chán mà xoay chuyển bóng rổ trong tay, Aomine vẻ mặt lười biếng.
Cho nên thời điểm Kuroko đến nơi, nhìn thấy tên kia không tìm thấy người nên quát tháo toàn trường.
Aomine-kun...... Đây là đang làm cái gì? Kuroko nháy nháy đôi mắt màu lam, người da đen tự đại khiêu khích cùng các đội viên không cam lòng truyền vào trong tai, cậu đã rõ ràng tin tức, từ trước đến nay giởi với việc xem mặt đoán ý, Kuroko thực mau liền hiểu rõ. Sau đó...... cậu quyết đoán mà ẩn thân ở trong đám người!
Aomine-kun quả nhiên là cái đồ ngu ngốc!!!
"Cậu, ra đây đấu với tôi." Chờ cũng không phải biện pháp, cho nên Aomine dứt khoát cầm bóng rổ trong tay ném ra ngoài, mà bóng rổ lạc phương hướng.
Ogiwara thật vất vả mới tiếp được bóng bay qua, vẻ mặt của hắn lập tức liền không tốt, nhịn không được, Ogiwara căm giận mà đem bóng quăng đi: "Aomine Daiki, cậu rốt cuộc muốn làm sao?!"
"Làm gì? Rất đơn giản nha, đem Tetsu cho tôi." Aomine dào dạt đắc ý cười, lời vừa nói ra, cơ hồ ở đây mọi người phản ứng đều là...... "Tetsu" là ai? Trong đội chúng ta có người này sao?
Chỉ có Ogiwara là hơi có chút nghĩ ra, hắn hơi sửng sốt, Tetsu...Đúng rồi, nhất định là Kuroko. Kuroko, cậu rốt cuộc làm cái gì rồi?!!! Đi nơi nào chọc mấy đại thần!!! Chúng tớ chống đỡ không được!!!
"Cậu muốn Kuroko làm gì?"
"Hừ. Đương nhiên là đưa đến Teiko." Cái trường này sao xứng có Tetsu chứ, Aomine khinh miệt đưa tay ra sau đầu.
Mang đi Teiko? Chẳng lẽ cậu ta nhân lúc chúng ta không ở bên cạnh sẽ đối với Kuroko làm cái gì sao? Trả thù? Bạo lực? Cầm tù? Nô dịch?...... Càng nghĩ càng tưởng tượng đủ loại viễn cảnh đi xuống, sắc mặt Ogiwara xanh mét. Thật là đáng sợ! Kuroko, cậu rốt cuộc là như thế nào đắc tội những người này!!!
"Phải không? Đáng tiếc kế hoạch của cậu thất bại. Kuroko lại không phải người của đội bóng rổ, cậu chạy tới đội bóng rổ của chúng tôi muốn người là có ý gì?"
A?! Aomine hơi giật mình, cái gì? Tetsu không phải thành viên đội bóng rổ?!!! Chính mình nhớ lầm?
Nhìn Aomine có vẻ nghi ngờ, Ogiwara vỗ tay, tự cho mình thông minh, lại nói tiếp: "Kuroko lại không phải vật phẩm, cậu ấy có thân thể tự do, không ai có thể quyết định nơi cậu ấy đi."
Này...... Giống như không sai. Aomine được nhắc nhở lúc này mới nghĩ đến...... Chính hắn tự tiện vì Kuroko quyết định, Tetsu sẽ tức giận nhỉ? Làm sao bây giờ? Đại não trong nháy mắt liền chết máy. Không thể không nói, Aomine Daiki quả nhiên chỉ là tứ chi phát triển! Chỉ bởi vì một cảnh trong mơ, lo lắng cho Kuroko khiến đầu óc nóng lên, hắn liền không màng tất cả mà chạy tới, hoàn toàn không có nghĩ tới những chi tiết này! A!!! Hắn chỉ là muốn nói cho Tetsu chính mình sẽ không rời đi, chính mình sẽ bảo hộ cậu mà thôi! Chính mình hoàn toàn không có xem thường, không tôn trọng ý kiến của cậu ấy!!! Không trải qua suy ngẫm liền xúc động mà chạy tới quậy tung...... Nghĩ như thế nào Tetsu đều sẽ tức giận.
Nhìn thoáng qua người đến xem náo nhiệt, Aomine càng thêm cảm thấy không ổn! Nên như thế nào...... Thu thập tàn cục hiện tại?
Gương mặt tươi cười của Aomine trở nên vi diệu, Ogiwara và hắn trừng mắt nhìn nhau. Một đống người xung quanh không hiểu rõ chuyện gì nhưng nghị luận tùm lum sôi nổi. Không khí trở nên có chút xấu hổ.
Cuối cùng cứu vớt này hết thảy chính là một tin nhắn rất bình thường. Cất di động vào túi quần, gương mặt của Aomine trở nên hòa hoãn hơn. Hắn nhặt bóng rổ lên, xoay xoay trong tay rồi làm một động tác cực đẹp trai thảy bóng vào rổ. Quay lưng rời đi, chỉ để lại một câu:
"Chơi chán rồi, đành không chấp các cậu. Hôm nay coi như bỏ đi."
Tetsu có ý gì đây? Chẳng lẽ cậu ấy vẫn luôn quan sát hắn? Một khi đã như vậy vì cái gì không xuất hiện? Nhìn không ra là hắn tới tìm cậu ấy sao? Như vậy quả nhiên là tức giận rồi! Nhất định đang tức giận! Chính mình đây là đang làm cái gì chứ? Ngu xuẩn! Vỗ vỗ cái ót, Aomine cảm giác phi thường buồn bực! Đều do cái giấc mơ kia hết!
Giấc mơ này chưa từng xuất hiện trước đây, hình như là sau khi Seirin giành quán quân mùa đông. Lần đầu tiên mơ thấy, chính là cảm giác một chút đều không tốt! Aomine nhìn thấy cái bóng của mình đứng với ánh sáng khác, rất chướng mắt. Sau đó, những người khác đều từ bỏ, chỉ có cậu ấy vẫn kiên trì... vì bóng rổ mà kiên trì. Bản thân Aomine không muốn thừa nhận, người tổn thương Tetsu nhất định không phải hắn. Đã sớm hạ quyết tâm ở bên cạnh Tetsu, sao hắn có thể bỏ rơi cậu ấy được. Sau khi tỉnh giấc, hắn vô cùng hoảng loạn, sợ rằng không nắm chắc thời gian, hắn sẽ mất đi người quan trọng. Cho nên hắn mới không màng tất cả mà chạy tới. Nhưng hình như hắn làm lố mất rồi.
Còn có, câu nói của Tetsu trong tin nhắn là cái quỷ gì thế?! Uy hiếp sao!? Chính là rốt cuộc nên làm cái gì bây giờ? Bực bội mà gãi gãi tóc, Aomine cuối cùng thở dài một hơi...Vẫn là nghe lời nói mà ngoan ngoãn trở về, ngày khác lại đến gặp Tetsu xin lỗi cho tốt. Hiện tại...... Liền trở về ngược Kise đầu vàng cho hết giận.
"Ắt xì ——" ở Teiko, Kise đột nhiên hắt hơi.
『 Aomine-kun, tớ biết suy nghĩ của cậu, cũng cảm ơn ý tốt của cậu. Chỉ là cậu cứ tiếp tục náo loạn tớ sẽ rất bối rối, chuyện đến Teiko tớ sẽ suy xét. tớ sẽ không trách hành vi cậu làm hôm nay, nhưng hiện tại tớ không muốn gặp cậu, cậu nhanh lên trở về đi!
Ps: Aomine-kun có muốn cùng Akashi-kun tâm sự không? 』
"Kuroko, cậu rốt cuộc như thế nào đắc tội với bọn họ? Có nặng lắm không thế? Bọn họ còn sẽ đến sao? Đến lúc đó nên làm cái gì bây giờ?......"
Nhìn từ tên da đen rời đi, Ogiwara liền khẩn cấp bắt lấy tay Kuroko, Kuroko chỉ cảm thấy đau đầu......
Aomine-kun, còn có thể hay không cùng nhau vui vẻ mà chơi bóng rổ?!!!