“Đó là rượu tignanello dự trữ trong lâu đài dành cho những dịp đặc biệt,” Gianni giải thích, gạn cái muỗng trên thành tô súp “Đừng để nước dùng nguội đi chứ Megan. Nó hấp dẫn đấy, đừng bỏ qua món này.” Ánh mắt anh bắn sang phía cô. Meg hiểu thấu suốt ý anh như nhìn xuyên qua lọ nước thủy tinh đặt trước mặt hai người. Nó như nói lên rằng: Và cô cũng vậy...
Gianni là một tay chơi chuyên nghiệp, trong khi chưa hứng thú với chuyện hôn nhân, anh lại quyết tâm đoạt được cô, làm cho cô rõ anh đã sẵn sàng để cô đón nhận! Anh ta như một cơn bão táp ập đến đời mình và cuốn phăng đi mọi suy nghĩ trong tâm trí mình. Đó là một lời biện hộ hoàn hảo. Sao mình không buông thả được nhỉ, chỉ lần này thôi mà? Có Chúa biết, mình xứng đáng được như thế. Cho đến tận bây giờ, mình đã hy sinh mọi thứ vì sự nghiệp - Chắc chắn đã đến lúc phải tìm ra thứ mình đã bỏ lỡ bao nhiêu năm nay rồi!
Cô nhướng mắt lên và nhìn Gianni qua chiếc bàn ăn.
Không có người phụ nào có thể thoát khỏi tay anh. Vì thế không ai trên thế gian này nỡ kết tội mình vì đã để cho anh mê hoặc...
Cô dao động. Bỗng nhiên Gianni chú ý đến cô phục vụ xinh xắn bé bỏng vừa đến để dọn đĩa súp anh đã ăn xong. Một nụ cười quyến rũ như bao nụ cười khác giờ đây dành cho cô phục vụ. Meg bừng tỉnh. Một giọng nói trong đầu bảo với cô rằng con cọp này sẽ không bao giờ chịu dừng chân. Cô nghe thấy nó từ chính đôi môi của anh, chỉ cách đây có vài giây thôi. Nó đã ở đâu trong những giấc mơ mờ mịt của cô về một tình yêu chân thành? Nhưng gào thét đòi lý giải hay léo nhéo thế nào thì cũng chẳng có cơ hội. Thể xác, tâm trí và linh hồn của cô đã bị những ý nghĩ về Gianni xâm chiếm hết. Khả năng suy nghĩ của cô đã tan biến đi. Mọi thứ về anh như nhấn chìm cô, từ mùi hương ngây ngất của dung dịch cạo râu cho đến chất giọng du dương. Cô thèm khát anh, cho dù anh có vuột khỏi tay cô như một tia nắng, dù sau này tim cô có tan nát đi chăng nữa, cô vẫn chắc rằng ít ra một giây phút hạnh phúc ngắn ngủi cùng anh cũng đủ làm cô mãn nguyện rồi.
Ngay lúc ấy, vẻ mặt Gianni thay đổi. Mắt anh nheo lại. Một nụ cười đắc thắng trêu ngươi nở trên môi. Anh trở nên thận trọng như một con báo. Thay vì cảm nhận ánh mắt anh ve vãn, Meg có cảm giác một bàn tay vô hình đang lái cô theo ý anh. Vẻ mặt Gianni càng chắc ăn thì Meg càng cảm thấy xiêu lòng. Mình đang mất phương hướng rồi! Cô tuyệt vọng nhận ra. Mình không thể cho phép bản thân rơi vào tay một người đàn ông mà anh ta sẽ buông rơi mình ngay lập tức! Anh ta sẽ nghĩ gì về mình?
Thậm chí đúng lúc bối rối ấy, giọng nói tinh quái của cám dỗ lại gọi cô lần nữa. Đây có thể là một đêm tuyệt vời nhất trong đời mình. Nếu không liều một phen thì mình sẽ không bao giờ biết. Miễn là cả hai giữ bí mật, thì có gì là rắc rối chứ? Giọng nói thật to và rõ ràng. Lòng can đảm đột nhiên dâng lên trong tâm trí, hàng mi cô cụp xuống. Khi cô nhìn sang bàn bên kia chỗ Gianni ngồi thì ánh mắt cô đã hoàn toàn đổi khác.
Các món ăn ngon được chọn từ những thực phấm tốt nhất sản xuất trong vùng dất Castelfino được dọn ra và được ăn sạch. Meg hầu như không chú ý đến điều đó. Cuộc đàm thoại như một con sóng dịu dàng cuốn cô đi. Cuối cùng, khi đĩa bánh ngọt cuối cùng bốc hơi hết, rượu sâm banh lại được mang ra. Gianni đẩy ghế ra sau và đứng lên để nói lời cảm tạ. Anh nói trước toàn thể mọi người trong phòng như con người dày dạn chuyên nghiệp của anh, nhưng Meg cảm thấy từng lời cảm ơn và tán dương như đang dành cho riêng cô. Trông anh điềm đạm và thoải mái, vui vẻ với tất cả mọi người. Cô theo dõi anh từng khoảnh khắc, từng cử chỉ, dáng điệu. Mắt anh nhìn khắp căn phòng nhưng anh không một lần nhìn vào mắt cô. Tuy nhiên, cô thèm muốn anh dữ dội sau khi được anh chú ý. Anh gọi thật nhiều bánh mì nướng, nhưng hầu như không đụng đến ly Taittinger nổi bọt của mình. Trong lúc căng thẳng, Meg uống cạn hết hai ly. Khi Gianni ngồi xuống, một phục vụ đến để rót thêm cho cô. Chủ nhân buổi tiệc nhanh nhẹn với tay sang bên kia bàn và gỡ ly rượu thủy tinh ra khỏi tay cô. “Tối nay uống bao nhiêu đó đủ rồi, cô không nghĩ vậy sao? Cô cần phải giữ tỉnh táo khi ra sàn nhảy.” Lời nói của anh làm nụ cười trên mặt cô vụt tắt. “Tôi quên khuấy mất chuyện đó. Tôi đang mong được thoát khỏi chỗ này, chạy về vườn hoa của tôi thôi.” Meg lầm bầm, nhìn không khí buổi tiệc với cặp mắt thù địch.
“Vườn hoa của ai nào?” Nét mặt kiêu kỳ của Gianni hơi dịu lại, anh nhướng mày lên. “Đừng lo. Chỉ còn hai tiếng đồng hồ nữa, khiêu vũ với tôi, rồi cô sẽ được thưởng. Cô đã hứa là sẽ dẫn tôi đi một vòng quanh vương quốc mới vô cùng đẹp đẽ và sang trọng mà cô vừa tạo ra, nhớ không? Tôi là người duy nhất chưa được nhìn thấy những giống cây ngoại lai mới của Castelfino đấy, thưa quý vị!” Anh giải thích với toàn bộ quan khách ngồi trong tầm nghe. “Buổi tối hôm nay thật là thành công, tôi sẽ cần thời gian thư giãn, hóng gió sau bữa tiệc. Cô không ngại nếu lát nữa tôi sử dụng thiên đường nhiệt đới của cô chứ, Megan?”
Giọng anh đầy cám dỗ y như biểu hìện trên nét mặt anh. Lời hứa hẹn đó thật đen tối, nguy hiểm và hoàn toàn khó cưỡng. Cô chỉ còn biết gật đầu đáp lại mà thôi. Gianni mỉm cười, mắt lóe lên điều gì đó, có thể là một sự đắc thắng. Meg thấy trong người rạo rưc nhưng cái nhìn ấy cảnh giác Meg nên kiên nhẫn. Đây là buổi tối của Gianni. Sự tự tin và điềm đạm của anh giúp anh kiểm soát được bản thân cho đến phút chót khi hai người được ở riêng với nhau...
Meg khao khát cái vuốt ve của anh, ánh mắt nhìn của anh. Thời gian sao đến chậm quá. Cô phải nhìn anh làm việc trong căn phòng này giống như hồi anh quyến rũ mọi người ở Triển lãm Hoa Chelsea. Anh có nụ cười và lời nói thân thiện dành cho mọi người ngoại trừ Meg. Cô tiếp tục liếc nhìn quanh phòng trong khi vẫn chú ý đến những gì người khách đang nói với cô. Cô không phải là mẫu người sang đàng sang nẻo, nhưng cô có thể làm khi cần thiết. Gianni là một bậc thầy, và đêm nay anh chỉ huy nguyên một lớp cao học. Khi anh đi một vòng quanh phòng và dừng lại chỗ cô, người cô bốc lên cơn hừng hực khao khát.
“Ơn Chúa anh đã trở lại, Gianni! Tôi hết biết nói gì nữa rồi.”
“Ồ, tôi không tin đâu,” Gianni chậc lưỡi. “Cô tỏ ra rất tự nhiên, Megan. Tôi vẫn quan sát cô đấy chứ. Cô đã phí phạm khả năng của mình. Lẽ ra cô đã trở thành một phần quan trọng trong hoàng gia Anh rồi.”
Mặt đỏ như gấc, Meg mở miệng để gạt câu nói đùa của anh nhưng Gianni khoát tay dẹp những lo lắng của cô sang một bên.
“Đùng đôi co với tôi, Meg. Tôi không có thời giờ cho những chuyện nhảm nhí đại loại như ‘sự dè dặt của người Anh’. Ngượng ngùng sẽ chẳng giúp cô thành công đâu.” Miệng nói nhưng mắt Gianni nhìn quanh phòng khiêu vũ. Anh là một chủ nhà hoàn hảo không chê vào đâu được. Mặc dù tập trung vào những vị khách của mình, nhưng anh vẫn nhận ra diều gì đó ngay khoảnh khắc bắt đầu dìu Meg trên sàn nhảy.
“Khen cho cô chưa hề giẫm lên chân những khách hàng của tôi. Không có nhiều cô gái nhảy đẹp như cô đâu Meg.”
Nhớ những lời của anh ban nãy, cô đón nhận những lời khen tặng một cách duyên dáng. “Cảm ơn, Gianni. Đây là một kỹ năng giao tiếp có ích.”
“Và cô còn khá nhiều kỹ năng nữa. Cảm ơn cô đã giúp tôi trong bữa tối hôm nay.” Gianni thôi không quan sát khách khứa của mình nữa và nhìn xuống Meg. Nụ cười của anh đầy toan tính đến mức đôi mắt anh không còn ấm áp, nhưng cô không thể nào thoát được nét quyến rũ của nó.
Một hơi ấm chạy khắp người cô như dòng sô-cô-la tan chảy, chậm rãi và ngọt ngào. Tất cả những lời khen ngợi dành cho cô về công trình nghệ thuật ở khu vườn cuối cùng đã được đón nhận. Gianni đánh giá cao những nỗ lực của cô. Khách của anh thích tác phẩm nghệ thuật của cô. Không thể nào có chuyện tất cả mọi người đều khen đẹp chỉ vì lịch sự. Chắc chắn họ nói thật lòng. Những lời tán dương ấy cùng hai ly sâm banh làm cho cô có một đêm khá dạn dĩ.
“Tất cả chỉ là diễn thôi mà,” Meg thú nhận.
“Mai [Không đời nào (tiếng Ý)]” anh bật cười. “Tôi không tin cô đâu. Giả sử, nếu tôi ôm cô trong vòng tay mình và cuốn cô đi trên sàn như thế này...”
Bằng một động tác mạnh mẽ, Gianni kéo Meg lại sát người anh và đẩy cô về giữa căn phòng. Những cặp nhảy khác tản ra. Ngạt thở vì kinh ngạc, Meg được anh dìu từng bước nhảy bằng khả năng điêu luyện, ôm chặt cô trong tay như thể cô là chiếc bình sứ quý giá. Chiếc váy mới xinh đẹp của cô lung linh như những chiếc lông công rực rỡ dưới ánh sáng của hàng ngàn ngọn nến. Khoảnh khắc lấy lại được nhịp thở, cô ngước lên nhìn Giarmi và thấy những ngọn đèn chùm rực rỡ phản chiếu trong đáy mắt anh.
“Gianni... Tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ có được cảm giác như thế này...” Cô thở hổn hển. Nụ cười của Gianni rộng đến tận mang tai. Meg linh cảm mình đã phạm một sai lầm khi nói ra điều này. Đây là Gianni Bellini. Sự im lặng của anh đã làm cô hết cả hồn khi đứng trong văn phòng của anh. Còn bây giờ, vòng tay chắc chắn của anh cùng những bước chân dứt khoát đang dìu cô vào vùng nguy hiểm hơn thế nữa. Đầu óc cô quay cuồng trong điệu waltz. Chỉ có cách im lặng mới là thượng sách. Nói với anh cô cảm giác như thế nào chẳng khác nào làm cho Gianni tin rằng anh quả thật là một tay sát gái. Cô đã bị rơi vào đôi tay của một tay chơi thứ thiệt. Ghét bản thân mình đang hoàn toàn mềm nhũn ra trước thân thể anh, Meg vẫn không thể nào dừng lại được. Cái chạm của anh dịu dàng nhưng cô không đủ sức cưỡng lại. Trong khi tay trái anh nắm chặt tay cô, những ngón tay phải của anh xòe ra như tạo một sự bảo vệ, che chắn sau lung cô. Anh tiếp tục siết chặt hơn, ngực cô ép sát vào khuôn ngực lực lưỡng của anh khi cả hai liên tục xoay quanh phòng. Meg tỏa sáng trong vòng tay anh, trình diễn hết những ưu thế của mình ở từng bước lướt. Khi khúc nhạc của Strauss kết thúc, Meg cảm thấy mặt mình xìu xuống vì thất vọng. Rồi những tràng vỗ tay vang lên. Nhìn quanh ngơ ngác như người mộng du, cô nhận ra mọi người đang vỗ tay - kể cả Gianni.
“Thưa quý vị: Xin giới thiệu đây là nữ quản lý hoa viên chuyên nghiệp nhất, lanh lợi nhất và xinh đẹp nhất trong lịch sử nghề làm vườn!” Gianni nói.
Meg đưa hai tay lên ôm mặt, cố che gương mặt đỏ vì ngượng của mình. Đám đông thì thầm tán thành và Gianni chìa tay về phía cô. Meg nhìn anh mắt long lanh. Tất cả những gì anh làm là vỗ vỗ vai cô.
“Thấy chưa, tôi đã bảo là cô có thể làm được bất cứ chuyện gì mà!” Anh nói kèm theo một cái nháy mắt, còn đám đông thán phục đang ngắm anh một cách thích thú.
“Gianni...” Meg bắt đầu lên tiếng, nhưng lại thôi ngay vì anh đã bước đi. Khách khứa bắt đầu trở vào sàn khiêu vũ. Cô nhanh chóng bị nhấn chìm trong dòng lũ những cặp nhảy. Tất cả đều mỉm cười và gật đầu chào Meg như thế cô là một nữ anh hùng kể từ lúc đó. Ban nhạc tiếp tục chơi, Meg cố bước đi một cách vững vàng ra khỏi sàn nhảy, đầu ngẩng cao. Gianni đã dìu cô vào chốn thiên thai, nhưng cô không thể để đầu óc mình lâng lâng như trên mây được nữa. Kết quả tốt đẹp sẽ không bao giờ đến nếu công việc và thú vui nhập nhằng với nhau. Khi còn là sinh viên, việc học của cô đã bị xuống dốc khi cô để cho Gavin quyến rũ mình. Cô sẽ không phạm sai lầm như thế một lần nào nữa. Kiểu gì thì cô cũng không nên làm thế. Đây là công việc tốt nhất mà bất cứ người nào trong nghề của cô đều ao ước. Và một ông chủ tốt nhất nữa, cô đăm chiêu nghĩ trước khi nghĩ được một lý do xác đáng và khôn ngoan. Mình không nên phá hỏng cơ hội làm rạng rỡ sự nghiệp mà mình tâm huyết.
Với Meg, phần còn lại của buổi tiệc trôi qua trong cơn hồi hộp đau khổ. Bồn chồn với lời hứa mà Gianni nhắc đến, cô sợ các vị khách sẽ đoán ra điều gì đó. Cô cảm thấy mình phát sốt lên được. Nhìn thấy một dáng người cao lớn trong những chiếc gương cổ gắn xung quanh phòng tiệc, phải mất vài giây cô mới nhận ra đó là chính mình. Cô từng nhìn thấy một con chuột nhắt lỗi thời ngó cô lom lom trước đây. Nhưng đêm nay cô thấy một sinh vật khác hẳn. Chiếc váy mới và đôi giày cao gót khiến cô cao ráo và yểu điệu, nhưng đó chỉ là nghệ thuật hoá trang thôi. Meg thật rạng ngời trong trang phục sang trọng này. Mắt cô mở to, sáng long lanh, má cô ửng hồng và mái tóc đầy sức sống cô ôm ấp bờ vai cô.
Gianni có vẻ như không quan tâm tới những gì xung quanh. Tự tin và điềm đạm, anh hoàn toàn thu hút quan khách của mình. Không ai muốn rời khỏi đêm tề tựu vui vẻ này và anh cũng chẳng dể lộ một dấu hiệu nào là muốn tiễn khách cả. Sốt ruột và bị bỏ rơi, Meg cảm thấy nỗi bồn chồn trong mình mỗi lúc một tăng. Cuối cùng, cô không thể chịu nổi nữa. Nếu anh ta quá bận bịu với khách khứa thì rõ ràng là anh ta không thèm đếm xỉa đến cô. Trong cơn phẫn nộ, cô bắt đầu tiến ra cửa, nhưng kiên quyết đi chưa được ba bước thì Gianni ở đâu bỗng dưng xuất hiện và nắm lấy cánh tay cô.
“Định đi đâu vậy, mio tesoro [Báu vật của tôi (tiếng Ý)]?”
Đôi chân mày rậm đen của Gianni nhướng lên. Không cần biết câu trả lời. Những ngón tay anh chạm vào bắp tay cô, khá lỏng nhưng không thể thoát nổi.
“Không nhân viên nào được rời khỏi đây trước khi đích thân tôi cho phép giải tán. Chưa đến lúc cô đi dâu, Megan. Cô còn phải dẫn tôi tới chỗ vườn hoa nổi tiếng của cô nữa mà, nhớ chưa?”
Meg lưỡng lự, không biết nghĩ thế nào. Sao anh lại đủ sức nói chuyện công việc trong khi thừa biết tâm trí, thể xác lẫn tâm hồn cô khao khát được anh vuốt ve.
“Nếu anh năn nỉ,” Cô đáp lại, nhưng nỗ lực giữ gìn nhân phẩm hoàn toàn tiêu tan trước hành động tiếp theo của Gianni. Ngón tay anh siết chặt cô hơn, rồi từ từ tuột xuống cánh tay và cầm lấy bàn tay cô. Anh giữ nó chỉ trong khoảnh khắc, chưa đầy một nhịp đập con tim. Giây phút ngất ngây ấy khiến Meg cảm nhận được sự hứa hẹn ngầm không thể nhầm lẫn. Cuộc gặp phía trước sẽ không đơn thuần là cuộc gặp thông thường giữa ông chủ và người làm.
Gianni dành thời gian chúc khách của mình có một đêm ngon giấc. Anh biết là nên làm thế. Megan Imsey thật nóng bỏng. Anh muốn thưởng thức sự mong đợi ngọt ngào trong thân xác bé bỏng của cô càng lâu càng tốt. Khi đám đông thưa thớt đi, anh bắt đầu giải tán nhân viên. Cuối cùng, khi những người làm ca đêm đến dọn dẹp những gì còn sót lại của bữa tiệc, Gianni thong thả bước đến một trong những chiếc bàn giải khát. Anh rót hai ly café. Bóng anh đổ lên Meg khi anh bước đến gần cô hơn. Xoay người lại anh cầm một ly đưa cho cô. Ánh mắt cô thể hiện hết những gì anh muốn biết. Ngủ với cô chỉ còn là vấn đề thời gian. Chỉ còn chờ anh quyết định hành động khi nào, ở đâu và như thế nào nữa thôi. Cảm giác quyền năng bất bại trỗi dậy khiến thân thể anh căng cứng lên với niềm hân hoan, anh mỉm cười. Meg là một cô gái thông minh. Anh chắc mẩm là cô sẽ đồng ý đề nghị của mình. Anh biết trước sẽ chẳng có rắc rối nào cả. Chẳng phải cô đã nói với anh vào hôm đầu tiên cô đến rằng cô chỉ hứng thú được trả lương đấy sao? Cách nói thẳng thắn ấy xứng đáng được tôn trọng. Gianni biết rõ mình đang ở đâu với những người phụ nữ như thế. Mẹ anh từng là bậc thầy trong chuyện tình cảm. Meg háo hức ngay từ giây phút anh đến bên cô. Phụ nữ luôn như thế, nhưng giai nhân Imsey thể hiện hơi khác một chút. Anh quan sát cô đang chăm chú nhìn ly café. Nếu anh không điêu luyện trong nghệ thuật cám dỗ hẳn anh sẽ tưởng cô chỉ e thẹn. Thay vì thế anh lại hiểu rõ ánh mắt e ấp kia là sản phẩm của một cô nàng khêu gợi lão luyện, anh thở dài. Phụ nữ chẳng bao giờ để anh yên thân, phút thảnh thơi duy nhất mà anh có được bên một người đẹp lại chính là sự hào hứng của Meg khi cô nói về cái nhà kính trồng hoa trời đánh kia. Tệ không khác gì cha anh! Bao nhiêu cảm xúc lẫn lộn trong Gianni trước suy nghĩ về người cha quá cố, nhưng tội nghiệp là điều duy nhất anh nói được thành lời. Anh đã mất bao nhiêu thời gian cố tránh nghiệp chướng của cha mà cũng chẳng khá gì hơn. Anh chơi bời, kiên quyết không mạo hiểm để con tim mình rung động với một phụ nữ nào. Tình yêu đã khiến cuộc dời của cố Bá tước hầu như bị giam lỏng suốt gần ba mươi năm. Không đời nào Gianni để mình bị mê hoặc như thế.
Anh vươn tay ra, ngắt một trái dâu rừng từ đám hoa trái trang trí dọc bàn giải khát. Một nụ hoa e ấp nép vào trái dâu chín đỏ. Cuống dâu mịn như sợi chỉ thêu. Chăm chú quan sát nó như một chuyên gia, anh nhìn thấy một bông hoa bé bỏng tuyệt dẹp, bị tách lìa khỏi bố mẹ quá sớm. Nó sẽ không bao giờ còn cơ hội để trưởng thành và làm tròn chức năng của nó. Anh đưa nó cho Meg.
Cô lắc đầu. “Không có nhiều trái cây chín đâu. Anh ăn đi”
“Không. Tôi vừa có đầy đủ mọi thứ hoàn hảo. Trái dâu này có thể ngon như bề ngoài của nó, nhưng không phải lúc nào cũng được như vậy.” Gianni nói và nghĩ lại cuộc đời mình. “Nó là của cô đấy.” anh đưa trái dâu lên môi Meg. Ngoan ngoãn, cô cắn một miếng. Cảm giác thật diệu kỳ khi nếm trải sự mềm mại, ngọt ngào, thơm tho, và tất cả những hương vị của một quả dâu. Cô thở ra khoan khoái. “Tôi không tin là có thứ gì ngon hơn.”
Gianni cảm thấy sự cám dỗ đang hừng hực trong nụ cười của mình. Không mấy kiên quyết phản đối những ý nghĩ xuất hiện trong đầu, anh ngăn Meg. “Ồ không có ư? Nhưng tôi còn có món thứ hai dành cho cô, cara [Em thân mến (tiếng Ý)]. Đừng nói là cô quên béng rồi nhé!”
Rung động chất chứa trong giọng nói anh cho Meg biết anh chẳng đề cập đến trái cây. Meg chờ đợi trong con sóng khao khát thấy rõ. Gianni bắt đầu đi thong thả, ngoái lại, thả vài từ qua bờ vai.
“Đi nào, Eva. Đi tìm vườn địa đàng của cô nào.” Khu vườn quanh lâu đài trở thành một chốn thần tiên trong màn đêm. Những chiếc lồng đèn được thắp sáng bằng nến thơm treo trên các cành cây khắp vuờn. Trong ánh sáng dìu dịu ấy những bông hoa mà Meg đã chăm sóc cẩn thận trông thật thanh tao. Những vòm cỏ roi ngựa và những cây thuốc lá trong gió lộng mờ mờ hư ảo. Khi Gianni dẫn cô vào khu nhà kính mới, bóng họ nhảy nhót trong ánh sáng hắt ra từ hàng ngàn bóng đèn đẹp như tiên giăng khắp ngọn cây. Không còn biết mình đang làm gì nữa. Meg nhấn nút chỉnh hệ thống thông hơi và tăng thêm chút gió.
“Tôi đâu có đưa cô đến đây để làm việc,” Gianni nghiêm nghị nói. “Chẳng phải dự án của cha tôi phô trương những hệ thống tự động khắp cung điện pha lê này rồi còn gì.”
“Nhưng theo tôi thì không gì thay thế được bàn tay con người.” Meg nói mà không nghĩ ngợi gì, rồi ngay lập tức lo lắng Gianni lại hiểu ý cô theo nghĩa đen tối thì gay go. Khi thấy anh im lặng, cô bắt đầu nói thật nhanh để xua đi sự im lặng. “Anh thấy khu tưởng niệm của cha anh thế nào? Anh có cần ánh sáng thích hợp để đánh giá những giống cây này không? Tôi sẽ bật công tắc và tắt hết mấy ngọn đèn màu này đi...”
“Không, đừng làm thế. Tôi phải nói là hiệu ứng này thật hoàn hảo.”
Meg bước đi giữa khu nhà kính. Gianni theo sau cô. Meg dừng lại. Gianni cũng dừng bước khi đến sát bên, hơi thở phả lên đỉnh đầu Meg.
“Tôi có một đề nghị với cô,” anh nhẹ nhàng nói. Meg xoay người lại. Gianni mỉm cười nhìn xuống như thể đã trả lời hết những câu hỏi câm lặng của cô.
“Đề nghị gì vậy?” Meg cố gắng lắm mới thốt lên được thành lời.
“Một đề nghị tốt,” Dứt ánh nhìn đăm đăm khỏi Meg, Gianni đảo ánh mắt phê phán quanh nhà kính cao ráo và thoáng mát. Thiết kế của Meg thật hoàn hảo, trông ngôi nhà như một khu rừng nhiệt đới thu nhỏ. Những nhành cây treo đầy hoa lan và hoa hồng dứa, thảm rêu mịn như nhung lác đác vài bông hoa bé xíu màu sáng ẩn mình trong bóng những viên hổ phách, hồng ngọc và đá hồng. Tiếng nước nhỏ tí tách trên mặt đá trôi vào hồ nước cạn làm tăng thêm vẻ đẹp nơi đây. An toàn sau những bức tường vây quanh khu vườn, Meg và Gianni là hai người duy nhất trong thiên đường lý tưởng này.
“Cô có nóng không, tôi thấy nóng quá?” Gianni đưa tay quệt trán, thở hắt ra. Meg không chịu nổi khi nghĩ đến hai vạt áo đang hủy hoại nét đẹp của chiếc váy mới. Cô cởi áo khoác, mắc lên nhánh cây gần nhất.
“Trước bữa tiệc cô bảo là cô không tự tin, giờ thì cô đang cởi đồ ra kìa,” Gianni nhẹ nhàng trêu chọc. “Đừng nói là bông hồng nước Anh bé bỏng, xinh đẹp của tôi đang biến thành một tay ‘sát trai’ nhé.”
“Vì đây vẫn là nơi làm việc xinh đẹp của tôi mà” Meg lúng túng đáp, không được thoải mái. “Tôi thấy vướng víu quá!”
“Tôi cũng vậy. Tôi cũng có thể cởi áo khoác ra được chứ?”
“Tất nhiên là được.”
Gianni lập tức cởi áo, mở nút thắt cà vạt và để nó treo lỏng lẻo trên cổ.
“Tôi không biết nói sao cho phải về cách cư xử của cô Ricci đối với cô tối nay, Megan à. Thật không thể tha thứ được mặc dù cô ta đủ lý do để gay gắt. Cô ta muốn tôi.” Gianni giải thích, không một chút ngượng ngừng.
Đàn bà nào mà chẳng muốn anh, Meg nghĩ ngợi, đặc biệt là tôi...
“Tôi hiểu, qua cách cô ta dành hết buổi tối để liếc mắt đưa tình với anh,” Meg nói. “Tôi cũng thấy cô ta chẳng thèm nghĩ gì đến tôi mấy.”
“Chính vì thế tôi muốn bù đắp cho cô, Megan. Cô là một nhân viên lý tưởng, tận tụy, kín đáo và hành xử tuyệt vời. Đêm nay cô đã thể hiện hết khả năng tuyệt vời của mình, ở những bông hoa lẫn cách cô xử lý trước áp lực. Tôi muốn đề nghị cô một vị trí cao hơn, chúng ta sẽ nói chuyện này nhé?” Lời nói khá nghiêm túc, nhưng đôi mắt đẹp đẽ của Gianni lại như đang giễu. “Thực ra, tôi muốn cô kiêm nhiệm luôn vai trò quản gia, carissima [Em yêu quý (tiếng Ý)].”
Từ cuối cùng là một sự mơn trớn khêu gợi không khác gì sự đụng chạm của anh. Gianni đặt nhẹ hai tay lên vai áo Meg. Thấy cô không nhúc nhích, anh cho phép đầu ngón tay mình lang thang xuống dưới lớp vải của chiếc váy sát nách cô đang mặc.
“Tôi vẫn chưa hiểu anh nói gì...” Meg đánh bạo và cô chọc cười. “Ý tôi là, anh không định lôi chiếc nhẫn đính hôn ra đấy chứ?” Cô ngước nhìn anh, mắt không hề chớp, hoàn toàn trái ngược với con tim đang lồng lên bất kham.
“Tất nhiên là không rồi, nhưng cô đang đi đúng hướng đấy. Hẳn cô phải biết là tôi định đề nghị điều gì rồi, phải không?” Gianni nhìn sát vào cô. Dưới ánh sáng của hàng chục ngọn đèn màu, mắt anh sáng long lanh như hai hạt huyền, nhưng nó lu mờ đi khi anh nhận ra cô chẳng hiểu anh nói gì cả.
“Vậy là... cô không hình dung được điều tôi sắp đề nghị à?” Anh chậm rãi hỏi.
Meg lắc dầu và quan sát Gianni. Rõ ràng những tính cách tốt đẹp trong con người anh đang quyết sống mái với điều gì đó dữ dội và bất kham. Anh nhìn lên, nhìn xuống nhà kính lờ mờ. Môi dưới anh cụp vào hàm răng dưới, kìm nén để không buông ra nhận định nào. Meg nhìn vẻ kiềm chế ấy, cuối cùng cô hết chịu nổi.
“Gì vậy, Gianni?” Cô dịu dàng hỏi.
“Tôi muốn cô hiểu rõ những ý định trong đầu tôi dành cho cô, Megan. Đây không phải hôn nhân, mà là một giao kèo khác hoàn toàn. Thậm chí, tôi không hề nghĩ đến tình yêu. Tôi không yêu được.”
Trái tim Meg bắt đầu tăng tốc, rồi đập mạnh đến mức cô nghe thấy được. Cô phải chạy, phải trốn, hay làm bất cứ diều gì ngoài việc ở với người đàn ông sắp sửa xúi giục cô làm những việc quá sức chịu đựng. Giờ đây Gianni có nói gì thì cô cũng đã lạc lối. Nghĩa là cô sắp giao trọn cả lương lai mình cho anh. Cô ngước mắt lên nhìn anh như bị thôi miên, không biêt nên cười hay bỏ chạy trong khi cô vẫn còn đủ sức.
Gianni tiếp tục nói bằng chất giọng trầm lắng, “Trong thế giới của riêng tôi, hôn nhân chỉ là một thủ tục pháp lý khô khan, liên quan đến thừa kế và tiền nong mà thôi, chứ chẳng hề dính dáng đến chuyện đàn ông cần đàn bà. Hôn nhân luôn được quyết định một cách lạnh lùng. Khi tôi kết hôn, Megan, thì đó là hành động vì dòng họ và tham vọng, tôi sẽ cưới một phụ nữ Ý, người sẽ mang thêm sự giàu sang và địa vị xã hội cao đến cho gia đình Bellini. Một người dàn ông như tôi thường tìm niềm vui ngoài thứ tập quán lâu đời đó.” Giọng anh yếu dần như tiếng thì thầm. Meg rướn về phía anh, cô lắng nghe những gì anh đang nói. Gianni nhích tới sát cô. Tay phải anh đưa lên má cô vỗ nhè nhẹ, cái chạm ấy mềm mại, nhẹ nhàng tựa bông kế. “Nói cách khác, tôi có khả năng tìm kiếm tình nhân ở phạm vi xa hơn. Và tôi đã chọn cô, Megan à.”
Hẳn là cô đang nằm mơ. Gianni vuốt ve mái tóc cô, thích thú khi chạm vào làn tóc mượt mà như lụa ấy. Sợ rằng anh sẽ dừng tay lại nếu mình nhúc nhích, cô đứng im như một pho tượng. Chỉ khi Gianni tiếp tục thám hiểm xuống phía dưới, chạm vào thắt lưng cô và kéo cô vào sát thân thể anh, cô mới dám nghĩ chuyện đang xảy ra là sự thực. Việc áp chặt vào thân hình cường tráng và ấm áp của anh khiến Meg cảm thấy thật khoan khoái.
“Ngày đầu tiên cô đến đây, cô đã cho tôi thấy rằng cô là người phụ nữ mạnh mẽ,” Gianni nói tiếp, “và tôi trân trọng điều đó. Nhưng nếu cô định cưỡng lại tôi, Megan, thì tôi báo trước rằng chưa có phụ nữ nào thành công cả.” Meg ngước mắt lên, nhìn anh không nháy mắt. Cô sẵn lòng tin điều đó. Cô chờ đợi, và nhận ra rằng anh cũng đang chờ đợi. Lời anh vừa như mời mọc vừa là thách thức đố cô cưỡng lại. Cô không thể làm được, cứ khổ sở chìm đắm hồi lâu trong ánh nhìn sâu thẳm của Gianni. Cả hai nhận ra ngay rằng khoảng cách bé nhỏ giữa họ đã không còn, và cũng không quay trở lại được nữa.
“Chưa không có nghĩa là không bao giờ,” Cuối cùng Meg cũng thốt nên lời. Giọng cô chỉ như thì thầm. Gianni hạ thấp hàng mi dài đen nhánh và chầm chậm cúi đầu xuống. “Song trái cấm bao giờ cũng ngọt ngào,” anh nhắc nhở cô.
Meg đột ngột nhìn lên. Gianni đã đoán được bí mật của cô và thấu hiểu ẩn ý trong lời cô nói. Nụ cười tinh quái xuất hiện trên môi anh như góp ý với anh rằng cuộc khám phá đó sẽ làm cô càng thêm khao khát.
“Anh muốn em, Megan,” Gianni thì thầm.
Những lời đường mật của anh chảy khắp thân thể Meg như dòng nước ấm. Tay cô giữ chặt cánh tay anh. Đúng lúc ấy, môi anh quấn lấy môi cô. Một nụ hôn cuồng nhiệt như chiếm hữu, một cảm giác được chở che xua tan bao nỗi sợ hãi khiến cô lâng lâng ngây ngất. Meg biết sự việc này thật điên rồ, mạo hiểm và hoàn toàn sai trái, nhưng chỉ một lần trong đời thôi nên cô chẳng quan tâm. Cô đê mê trong vòng tay Gianni và để đam mê của anh nhấn chìm mình. Cảm giác ấy tuyệt vời đến mức không thể cưỡng lại được, nhưng cô biết là cô phải kiên quyết.
“Mình không thể làm thế, Gianni. Tôi không thể.”
Gianni vuốt ve chiếc cằm xinh xinh của Meg và nâng mặt cô lên. Đầu tiên anh đặt một nụ hôn lên chóp mũi cô. Rồi cơn thèm muốn được hôn cô lần nữa dâng trào trong anh. Meg hoàn toàn bất lực, mất hết khả năng chống cự. Gianni nhẹ nhàng dứt môi ra khỏi môi cô, thì thào, “Tất nhiên mình có thể làm được. Khi anh cho em nếm thử xem cảm giác ấy tuyệt đến thế nào thì em sẽ không bao giờ muốn người đàn ông khác nữa đâu.”
“Tôi biết...ôi, tôi biết...” Giọng cô như lạc hẳn đi trong những giây cuối cùng còn tự chủ được, nhưng có một điều Gianni cần phải biết. “Nhưng Gianni... tôi không thể, thật đấy. Tôi không biết làm chuyện này thế nào cả. Tôi mới có một mối quan hệ nghiêm túc, nhưng nó đã kết thúc vì lí do anh ta cứ cố can thiệp công việc của tôi. Tôi đang cố nói cho anh biết là... tôi không biết gì về tình yêu.” Meg vội vàng giải thích. Gianni cứng đơ người và bắt đầu thả Meg ra. Nhưng cô bấn loạn ghì chặt tay anh, nên anh dừng lại.
“Ý em là em sợ chuyện này hả, Megan? Anh làm em sợ phải không?”
“Không! Sự thật không phải vậy.”
Gianni lại dịu dàng ôm lấy Meg trong vòng tay mình. Lần này anh nâng niu cô như thể cô là món đồ làm bằng sứ quý giá nhất. “Thế thì điều gì ngăn cản chúng ta có những giây phút tuyệt diệu nào? Em không cần lo lắng về tình yêu, anh nghĩ thế. Anh cũng chẳng hiểu từ ấy có nghĩa gì. Chắc chắn là anh chưa bao giờ thấy nó một cách sống động cả.”
Meg áp má mình vào chiếc áo sơ mi trắng bảnh bao và ấm áp của Gianni để che giấu nỗi xấu hổ trên gương mặt. Cảm giác hôn anh thật tuyệt, nhưng tất cả những chuyện này đều sai trái. Cô là một trinh nữ, chẳng có chút kinh nghiệm gì để làm hài lòng một người đàn ông lão luyện bậc nhất thế giới. Cô chẳng xứng đáng để ân ái với anh một lần thì làm sao dám đồng ý trở thành tình nhân của anh chứ! “Chuyện này thật tuyệt, Gianni à, nhưng đi xa hơn nữa thì... tôi không có chút kinh nghiệm nào cả...”
“À...” Gianni thì thầm, tay anh bắt đầu chậm rãi vờn múa trên lớp váy lụa mịn màng của Meg. “Vậy là em còn trinh à?”
“Hơi cổ hủ, tôi biết thế, tình dục là chuyện tôi chưa từng nếm trải.” Meg khó nhọc thú nhận. “Tôi luôn bận rộn quá mức... Tôi từng có một người bạn trai lâu năm, nhưng cứ mỗi khi anh ta chen vào chuyện học hành của tôi, thì tôi tránh xa anh ta.” Cô thì thầm như đang xưng tội trong vòng tay anh.
“Vậy thì anh cũng nên dừng lại bây giờ, mio dolce,” Gianni nhỏ nhẹ nói.
Thật là bất ngờ, thật là đau khổ khi thấy anh từ bỏ ý định.
“Không! Tại sao thế?” Cô nhìn anh một cách thiểu não.
“Em không việc gì phải quyết thay đổi cuộc đời mình trong vài giây như thế,” Gianni cảnh báo, nhung Meg vẫn dứt khoát. “Giá mà anh biết được, Gianni à, rằng em đã chờ đợi rất lâu rồi để được trải nghiệm và em đã bỏ qua bao nhiêu là cơ hội. Em luôn chú tâm vào những vấn đề khác, nhưng bây giờ em phải quyết định. Em muốn biết chuyện này thế nào và sống bình thường như bao nhiêu người khác. Khi em nhìn thấy anh bên cạnh những phụ nữ, tất cả dường như là những thành viên của một xã hội bí mật tuyệt vời. Em luôn bị nhốt bên ngoài cái xã hội ấy. Em cần biết cuộc sống thực sự như thế nào, Gianni à! Em đã mất nhiều năm tập trung cho công việc. Bây giờ em muốn một người đàn ông cho em nếm trải những gì em đã bỏ lỡ bao năm qua.”
Gianni im lặng vài giây, nhưng những ngón tay của anh nhẹ nhàng nhảy múa khắp lưng Meg.
“Em chắc chứ?” Cuối cùng anh hỏi.
“Chưa bao giờ chắc chắn hơn bây giờ, Gianni. Hãy đón nhận em đi.” Meg thì thầm.
Bên ngoài trời tốỉ đen, một con chim sơn ca đang dâng hết tâm hồn cho một khúc ca say đắm. Hành động theo bản năng, Gianni gục mặt vào cổ Meg, môi anh lướt nhẹ quanh cổ cô, Meg thở hổn hển, háo hức được nếm mùi vị ái ân. Đó là lời mời gọi không thể khước từ. Gianni muốn kéo dài, muốn trì hoãn để được thưởng thức sự mong mỏi khát khao, nhưng cơn khoái cảm quá dạt dào. Đột nhiên, anh hôn cô mãnh liệt và say đắm, một cảm giác Meg chưa bao giờ biết đến. Lưỡi anh cuồng nhiệt tìm kiếm lưỡi cô. Cô để anh thám hiểm với niềm hân hoan đã được hình thành từ giây phút gặp gỡ dầu tiên. Cảm giác này thật hạnh phúc. Lần đầu tiên sau nhiều tháng, nhiều năm, Meg nghĩ đến bản thân mình trước. Cô đã chờ đợi giây phút này lâu lắm rồi. Cảm giác thèm muốn, khao khát rộn rã hoà lẫn niềm phấn khích. Meg lần tay lên dầu Gianni, bám chặt vào mái tóc anh và kéo anh lại gần hơn nữa, thèm khát những nụ hôn và những cái vuốt ve ân cần. Những ngón tay Gianni như bỏng cháy qua lớp vải lụa mỏng tanh của chiếc váy, vòng quanh lưng cô, trượt lên, xuống khắp hai bên sườn bằng sự chiếm hữu ngọt ngào. Meg dập dờn bên dưới anh cho đến khi làn da trắng xanh mịn màng phía trong bắp đùi của cô cọ xát vào chân anh. Nó làm những cái vuốt ve mơn trớn của anh càng thêm dồn dập và bấn loạn khi cả hai hoà vào vũ điệu yêu đương. Giờ là khoảnh khắc họ có thể để những đam mê bị dồn nén thoát ra, cuồng nhiệt và hoang dại. Meg ngửa đầu ra sau trong tiếng thở gấp gáp. “Ôi, Gianni...” cô gọi tên anh, và Gianni ở ngay đấy để đáp lại tiếng reo hân hoan của cô.
“Cảm giác tuyệt thật, phải không?” Anh rót vào tai cô, giọng âm vang trầm ấm thật mê ly khiến cô chỉ muốn nuốt hết từng lời của anh.
“Đừng dừng lại... làm ơn, đừng dừng!”
“Đừng lo, mio tesoro, anh sẽ không dừng lại đâu...” Bàn tay anh rong chơi khắp cơ thể cô. Những nụ hôn của anh lướt từ khe ngực của cô lên đến cổ.
“Và bây giờ... để chắc chắn rằng em thực sự khao khát anh như đã nói, hãy cởi đồ anh nào.” Gianni vùi mặt vào tóc cô, nói thì thầm đầy xúc động.
Meg luống cuống lần tay lên những hạt nút áo ngọc trai bé xíu. Khi nó bật mở ra, mùi hương ấm áp của thân thể anh mời gọi cô, tay cô luôn vào trong, vòng qua thắt lưng anh. Cô nép đầu sát vào khuôn ngực anh, cảm nhận những sợi lông ngực mượt mà mơn man trên má mình. Cả hai không nhận ra mình đã dính chặt vào nhau thật lâu trong màn đêm tĩnh mịch điểm xuyết vài đốm sáng. Gianni đưa tay kéo váy Meg, khi chạm vào gấu váy, anh nắm lấy và nhanh chóng kéo nó qua khỏi đầu cô. Nét e thẹn cuối cùng biến mất cùng chiếc váy. Meg kiêu hãnh đứng trước mắt anh không có gì ngoài mảnh vải bé xíu và những sợi dây áo ngực. Gianni mỉm cười.
“Em đẹp quá!” Anh thở mạnh.
Meg dập tắt ý nghĩ rằng có bao nhiêu phụ nữ đã được nghe những lời này. Đêm nay, Gianni thuộc về cô. Những chuyện ngày hôm qua của anh giờ trở thành vô nghĩa. Meg tập trung vào khoảnh khắc này, trôi bồng bềnh cùng thời gian và giữa những lùm cây nhiệt đới kiêu sa. Cô không quan tâm đến bóng đêm nữa. Hàng ngàn đốm sáng li ti đầy sắc màu rực rỡ đang rọi sáng đời cô. “Đây sẽ là điều tuyệt vời nhất...” Gianni thì thầm bằng chất giọng sở trường của mình. “Em sẽ hoàn toàn thuộc về anh.”
Mắt Gianni ngập tràn thỏa mãn. Anh đã ngủ với bao nhiêu phụ nữ trong đời mình, nhưng chưa ai tự nguyện dâng hiến một cách khao khát và mãnh liệt như cô. Anh thầm mỉm cười đầy tự hào. Những gì họ chia sẻ tối nay sẽ tô hồng phần đời còn lại của Meg. Cô sẽ lấy anh làm chuẩn mốc để so sánh với bất cứ người đàn ông nào đến sau này.
Thoáng cau mày bỗng hiện trên gương mặt anh. Vì một lý do lạ lùng, Gianni không thể chấp nhận nổi cảnh Megan nằm trong vòng tay người đàn ông khác. “Em sẽ mãi chỉ là cô nhân tình bé bỏng của anh thôi, nhớ nhé!” Gianni vừa nhắc vừa vuốt ve mái tóc mềm mại của Meg. “Sẽ chẳng có ràng buộc nào nữa đâu.”
“Em không hình dung nổi là có người nào đó ràng buộc được anh.” Meg chậc lưỡi, giọng cô chắc nịch.
Niềm phấn khích bùng cháy trong đôi mắt cô khiến thân thể anh bừng lên ham muốn.
“Em nên tin như thế đi,” Gianni gừ gừ trong họng, người anh căng cứng lên trước thách thức. Trêu nhử môi cô bằng đôi môi quyến rũ của mình, anh làm Meg thỏa mãn cơn ham muốn. Cô ôm chặt lấy thân hình anh, khao khát chiếc lưỡi điêu luyện của anh. Chiếc lưỡi mà cô háo hức chờ mong ấy cuối cùng cũng len lỏi vào được bên trong mềm mại, khoá chặt tiếng rên xiết vì sung sướng. Trong lúc hôn, tay Gianni rong ruổi sau đầu Meg, luồn vào mái tóc dày mượt mà của cô. Meg cảm thấy huyết quản mình căng phồng lên, đập rộn ràng giữa hai người. Đây là anh, là cô, là cả hai, dính chặt vào nhau trong cơn kích thích tột cùng. Đầu nhẹ hẫng, đê mê, cô cọ xát vào thân thể anh trong cơn khao khát ngất ngây. Gianni đáp lại cảm xúc ấy bằng cách vuốt chậm rãi xuống bờ vai mềm, hai tay anh chạm vào đôi nhũ hoa, ngón tay cái xoa nhẹ núm vú cô, một cơn co thắt xuất hiện dưới bụng Meg khi cô kéo một hơi thật sâu vào phổi. Cô khao khát anh. Đưa tay xuống dưới, cô đáp lại những cái mơn trớn của anh bằng cách vuốt ve vật cương cứng của anh qua lần vải. Nắm lấy tay Meg, Gianni dịu dàng đặt cô xuống giũa những bông hoa trên tấm thảm rêu mịn màng. “Đây là giây phút ân ái trên thiên đường,” anh nói nhỏ, giọng trầm đục, rồi buông cô khỏi vòng tay mình. “Anh sẽ dìu em đến chốn thần tiên.”
Gianni cởi phăng chiếc áo sơ mi và vứt sang một bên. Hành động đột ngột ấy khiến những lọn tóc xoăn đen mềm mại của anh rối tung. Không tài nào cưỡng lại được, Meg vươn tay chạm vào mái tóc anh. Gianni lập tức áp má mình vào bàn tay cô, hôn lên nơi cườm tay một cách trìu mến. Rồi anh cởi hết những mảnh vải còn lại trên người, Meg được dịp chiêm ngưỡng phần nam tính hùng dũng vươn lên từ bờm lông sum sê mềm mại, mắt cô lấp lánh phấn khích.
“Bây giờ thì em là người mặc quá nhiều đấy, carissima!” Gianni buông những lời êm ái. Meg run rẩy cả người, những ngón tay cô luống cuống cởi ra, nhưng Gianni ngăn lại. “Không, anh thật vui sướng được làm việc này.”
Nở một nụ cười trêu chọc, anh luồn những ngón tay mạnh mẽ màu nâu rắn chắc vào giữa làn da cô và dây áo ngực, rồi kéo chúng qua bờ vai, để lộ đôi bầu vú gợi cảm. Meg ửng hồng trong ánh mắt thích thú của Gianni. Khi anh ghé vào môi cô lần nữa, cô nhích sát vào anh, háo hức đợi những vuốt ve. Khi những ngón tay anh lạc xuống vùng dưới, chạm vào đường viền chiếc quần lót, Meg thở gấp. Hết sức dịu dàng, Gianni vuốt ve quanh đường viền chiếc quần lót và hai bên hông cô. Cuối cùng, những ngón tay anh luồn vào giữa làn da và lớp vải, Meg thở hổn hển, cơn hưng phấn rộn lên giữa hai bắp đùi. Cô rên lên khi Gianni kéo chiếc quần lót xuống, để cô khỏa thân hoàn toàn trước mặt anh.
“Phải ngừng đùa giỡn thôi...”
Từng centimet trên làn da Meg bừng lên ham muốn. Thân thể cô toát ra nỗi mong mỏi thuần túy khi những ngón tay Gianni trượt khắp hai bên sườn và mơn trớn khe sâu giữa hai bầu ngực mềm mại của cô. Hơi thở Meg như bị khuôn ngực anh che lại, không thoát ra được. Bị cuốn theo bản năng của con người Meg hầu như không nhận biết mình đang làm gì, cô đưa tay khum lấy vật cương cứng của Gianni rồi liên tục vuốt ve cho đến khi anh rùng mình sung sức không cưỡng nổi, giống hệt cảm giác của cô lúc này.
“Chưa được đâu,” Gianni nói nhỏ, kéo tay Meg ra. Cô cọ người mình vào anh, thèm thuồng điên dại. Đáp lại, Gianni ép chặt cả thân hình mình lên tấm thân trần truồng của Meg, khiến cô thở dốc trong cơn ham muốn khuấy động.
“Em phải chắc chắn nhé, kẻo sau này lại hối tiếc,” Gianni cảnh báo.
“Không đâu. Miễn là anh cũng muốn.”
Gianni hơi kéo người ra phía sau, một vẻ khoái trá lạ thường nhảy nhót trong mắt anh.
“Tất nhiên rồi. Có lẽ anh phải hỏi em một câu tương tự!” Anh tiếp tục mân mê nụ hoa săn cứng. “Mặc dù phản ứng của cơ thể em đã trả lời tất cả những điều anh muốn biết…”
Tay anh trượt xuống vùng nhạy cảm của Meg, và cô rên rỉ trong sung sướng. Khi Gianni tìm thấy âm vật của cô và nhẹ nhàng vân vê cái đỉnh bé xíu cưng cứng bằng những ngón tay điêu luyện, triệu vì sao như bùng nổ quanh phần da thịt hồng hào thanh tú ấy. Meg rướn sát mình lên để đón anh, bám sát theo những cú đụng chạm. Cô bị giam chặt trong ánh mắt cho cô nhiều hy vọng của anh. Tập trung hết mức, anh xoa tay lên xuống khắp bụng cô, anh dừng lại ở đó và tay kia anh nâng mặt cô lên và kéo sát vào anh, tặng cô một nụ hôn dài, dây dưa. Cô quằn quại dính chặt vào anh, thèm khát sự cọ xát của thân hình anh lên từng centimet da thịt cô. Một cảm giác rùng mình khoái cảm khi những nụ hôn của anh lướt dọc cổ cô và xuống đôi bầu vú trắng ngần mềm mại. Dục vọng sôi trong thanh quản và bùng lên trong từng mạch máu cho đến khi cô mềm nhũn ra. Trong lúc lưỡi anh vờn quanh núm vú, trêu nhử cho đến khi nó săn lên, cô luồn tay vào tóc anh và ôm ấp đầu anh vào bầu ngực mình. Hơi ấm tỏa ra từ bàn tay anh bao trùm khắp thân thể cô, cô cảm thấy hai chân mình dạng ra, mời mọc anh. Những sợi lông xoăn tít rậm rạp và mềm mại che khuất bộ phận nhạy cảm của cô đang nằm trọn dưới lòng bàn tay anh. Cô đã biết đến những khao khát tình dục trước đây, nhung chưa bao giờ mãnh liệt như lúc này. Cô chìm ngập trong cảm giác ham muốn trần trụi. Ngón tay cái của Gianni lại tiếp tục cọ xát quanh âm vật khiến cô rên la thích thú. Mắt anh bừng bừng như ngọn lửa hừng hực như đam mê cháy bỏng trong cô. Rên ư ử trong niềm khoái lạc đến căng cứng cả người, cô run lên từng cơn theo từng cái vuốt ve. Cơn khao khát dữ dội khiến cô quằn quại, buông thả trên tấm thảm rêu đầy hoa.
Gianni thật sự bị kích thích. Meg không giống như những phụ nữ khác mà anh từng biết. Cô thật thuần khiết, và những phản ứng hoang dại của cô là nguồn cảm hứng của anh. Nó khiến cô trở nên hoàn hảo trong mắt anh và hoàn hảo dưới thân xác anh. Ngón tay anh tìm kiếm phần nhô cao mềm mại của bộ phận nhạy cảm của cô, nhẹ nhàng xoa xoa nó cho đến khi khoái cảm trong cô bùng nổ.
“Anh muốn thấy, thấy toàn bộ mọi thứ trên thân thể em...” Giọng trầm đặc, Gianni nhấc hai dùi Meg đặt lên vai mình. Để những sợi râu thô ráp của mình sượt trên làn da mềm, anh liếm láp, tận hưởng nơi nhạy cảm nhất của cô. Cảm giác tuyệt vời khôn tả. Anh phải khám phá cô bằng tất cả những giác quan của mình, mùi hương tỏa ra từ nơi ấy kích thích dữ dội khiến vật đàn ông của anh dựng đứng. Anh cúi xuống để đầụ lưỡi của mình chạy khắp bộ phận nhạy cảm đang sưng phồng ham muốn của cô. Khao khát dâng đầy, toàn thân Meg căng ra háo hức dưới những cái vuốt ve, mơn trớn của Gianni. Xúc động mãnh liệt, những tiếng rên rỉ bật lên, thoát ra khỏi họng khi cô van nài anh đưa cô lên đỉnh. Trong cơn ham muốn mãnh liệt, khao khát được thâm nhập vào bên trong Meg bủa vây Gianni. Anh nhẹ nhàng luồn một ngón tay vào trong, cảm thấy những cơn co thắt liên tục vì sung sướng thít chặt ngón tay mình. Anh kiềm nén cảm xúc ồ ạt dâng lên trước ý nghĩ rằng cô sẽ sợ phần nhạy cảm nhất của anh nếu anh thực hiện những động tác mạnh mẽ. Tim đập như trống hội, anh thấy kiệt sức, mồ hôi bóng nhẫy túa ra khắp thân thể, nhưng anh muốn kéo dài thêm chút thời gian nữa. Rút ngón tay dài, thon thả ra mặc dù Meg như cố ghìm chặt nó lại, Gianni luồn tiếp ngón thứ hai vào trong cơn khao khát dâng hiến của cô. Chưa có phụ nữ nào đáp lại anh nồng nhiệt đến thế. Hông cô ấn mạnh ngược chiều với động tác ngón tay anh một cách nhịp nhàng, anh nóng lòng được hoàn thành bản nhạc ái ân này. Meg rên la đầy phấn khích, ưỡn người chuyển động nhịp nhàng bên dưới thân hình Gianni khi anh kéo cô sát vào mình. Anh gồng người kiềm chế cảm xúc, buộc mình phải chậm rãi, nhẹ nhàng để kéo dài khoái cảm cho cả hai. Khi bộ phận căng cứng tới mức đầy tự hào của anh cuối cùng cũng vào được bên trong mềm mại, ấm áp của cô, anh cảm thấy những vòng cơ mở ra rồi thít lại trong khoái cảm tột bực. Đột nhiên, cuồng dại, sự thâm nhập thôi vẫn chưa đủ, anh muốn làm tất cả, nhiều hơn nữa. Meg xứng đáng được hưởng tất cả những điều tuyệt diệu từ anh. Với ý nghĩ ngây ngất, cuồng dại ấy, anh rót hết đam mê có thể vào cô. Meg hưởng ứng bằng những tiếng kêu rên cuồng nhiệt, khiến Gianni thêm hưng phấn đến độ không chịu đựng nổi. Giây phút tuyệt vời nhất là đây, và khi anh ôm chặt cô trong tay mình, anh biết cô đã sung sướng tột cùng.