Miếng ngọc bội kia thật sự đúng là hệ thống.
Mới ban nãy, nó đã tạo ra lá chắn cứu ta, giúp ta ngăn chặn đòn tấn công của hoả kỳ lân.
Ánh lửa soi sáng, phản chiếu bóng dáng của ta lên vách tường, không phải con người mà là một loài côn trùng khổng lồ. Xúc tu dài ngoằng, còn có tám chân, nhan sắc hạ xuống âm điểm.
Hoả kỳ lân đang chuẩn bị tấn công ta, thấy vậy bỗng nhảy dựng lên: “Á á á! Có con gián!”
Sau đó ba chân bốn cẳng bỏ chạy, không thèm quay đầu lại.
Ta: “???”
Hệ thống: “???”
Ta có chút ngại ngùng:
“Ngại quá, vô tình để ngươi nhìn thấy bản thể của ta rồi.”
“Tuy thân xác của ta là con người, nhưng linh hồn của ta là một con gián!”
“Ta xuyên không đến đây, ngươi là hệ thống, hẳn là hiểu mà đúng không?”
Hệ thống: “Hiểu.”
“Ta đã nhận ra cô không phải là nữ phụ độc ác ban đầu từ lâu rồi.”
Ta cười: “Chẳng phải ngươi là hệ thống của nữ chính hay sao? Tại sao lại cứu ta?”
Hệ thống hùng hùng hổ hổ:
“Moá, ông đây đã không muốn ở bên cái thứ yêu đương mù quáng kia từ lâu rồi.”
“Ông đây là hệ thống tu tiên đứng đắn, nàng ta tu luyện đàng hoàng thì ta mới nhận được kinh nghiệm.”
“Kết quả là, nếu không phải đang âm mưu hãm hại người khác thì nàng ta lại đang yêu đương mập mờ với sư tôn của mình.”
Ta: “À, vậy vừa rồi ngươi cứu ta, có phải cũng tiêu hao năng lượng hay không?”
Hệ thống:
“Ha ha ha, không sao cả, lúc nãy ta đã dùng điểm tích luỹ của nàng ta để đổi lá chắn cho cô đó.”
“Bây giờ nàng ta đã không còn điểm tích luỹ nữa, ta đã huỷ liên kết với nàng ta rồi.”
“Tiểu tỷ tỷ, hay là chúng ta liên kết với nhau đi?”
“Ta biết ban ngày cô nằm ì một chỗ, nhưng ban đêm lại điên cuồng chạy KPI!”
“Hệ thống tu tiên chúng ta cần nhân tài như cô vậy!”
Ai da, hệ thống này biết cách ăn nói quá đi mất, làm ta có chút thẹn thùng rồi.
“Vậy… liên kết đi.”
Vậy nên, hệ thống của Vân Thiển Thiển đã liên kết với ta.
Để người ngoài không biết chuyện ta đã cướp được hệ thống của nàng ta, hệ thống còn đặc biệt thay đổi vẻ bề ngoài, biến thành một chiếc vòng đeo lên cổ tay của ta.
Bị bản thể của ta doạ sợ nên hoả kỳ lân không tấn công ta. Nhưng bởi vì nơi này là cấm địa sau núi, không những trấn áp rất nhiều yêu thú mà còn là nơi chốt cất của các tiền bối Thiên Kiếm Môn đã ngã xuống.
Ta bị nhốt trong cấm địa, không thể ra ngoài được.
“Ký chủ, lệnh cấm này có cấp bậc rất cao, chỉ có tu sĩ cảnh giới Nguyên Anh mới có thể mở ra được.”
“Dựa vào tu vi Luyện Khí cấp 7 của cô bây giờ, chỉ sợ trong thời gian ngắn không thể ra ngoài được.”
Ta có chút sốt ruột: “Vậy phải làm sao đây? Nếu không tìm thấy ta, sư tôn sẽ rất buồn.”
Hệ thống trấn an ta:
“Cô đừng gấp. Nơi này tuy lệnh cấm nghiêm ngặt, không thể ra ngoài, nhưng lại thừa linh khí và thiên tài địa bảo, muốn bao nhiêu cũng có.”
“Chì cầm ký chủ nghe theo hướng dẫn của hệ thống ta đây, tu luyện cho đàng hoàng là có thể nhận được điểm tích lũy phong phú, đổi Tu Vi Đan, nhanh chóng gia tăng tu vi.”
“Tu sĩ bình thường đến 500 tuổi mới đạt cảnh giới Nguyên Anh, ký chủ, có lẽ cô chỉ cần 100 năm!”
Ta kinh hãi: “Gì cơ? Muốn nhốt ta trong này 100 năm? Ta sẽ chết đói mất!”
Vì không muốn bị đói bụng, ta vội vã tranh thủ gia tăng tu vi.
Ừm… Chạy KPI dễ như trở bàn tay, dễ như trở bàn tay.
14
Hệ thống không dối gạt ta, nó thật sự là một hệ thống tu tiên đứng đắn.
Nhiệm vụ nó giao cho ta đều là hái thuốc, lấy quặng, đánh quái, thu thập tài nguyên.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, hệ thống luyện chế Tu Vi Đan cho ta.
Tu vi của ta dần tăng lên, cấp bậc và điểm tích luỹ của hệ thống cũng tăng theo.
Sau khi giải khoá phương pháp luyện đan mới lại tiếp tục thu thập nguyên liệu, luyện chế Tu Vi Đan.
Ta đánh quái, luyện đan, thăng cấp, đánh quái, luyện đan, thăng cấp. Lúc nào đói thì nướng yêu thú ăn một bữa.
Địa mạch ở đây ẩn chứa một nguồn linh lực hệ hoả dồi dào, lại có yêu thú hệ hoả như hoả kỳ lân trấn thủ, đối với một kẻ có thiên phẩm hoả linh căn như ta đúng là quá tốt.
Vì muốn đẩy nhanh tiến độ tu luyện, ta thậm chí còn đi đào mộ của các tiền bối trong Thiên Kiếm Môn, cướp sạch công pháp, pháp khí và tài nguyên trong mộ của bọn họ.
Ngay cả linh lực còn sót lại trên thi hài của họ cũng được ta hấp thu sạch sẽ.
Tu vi tăng vọt, từ cảnh giới Luyện Khí vụt lên thành cảnh giới Kim Đan.
Hệ thống: “Ký chủ, cô đúng là thánh thể tu tiên bẩm sinh mà!”
“Nếu ngay từ đầu, người ta liên kết là cô, chúng ta đã phi thăng từ lâu rồi!”
Ta: “Nhiều pháp bảo, nhiều tài nguyên, nhiều linh khí như vậy, rốt cuộc thì có khác gì chuột sa chĩnh gạo đâu?”
Ta xâm nhập cấm địa, vượt ải liên tù tì, không bỏ qua bất cứ tài nguyên nào có thể hỗ trợ cho việc tu luyện, đến nỗi mất ân mất ngủ, không biết trời đất là gì.
Chờ đến khi hoàn hồn lại, ta đã đột phá cảnh giới Kim Đan.
Vì luyện chế pháp bảo bổn mệnh cho mình, ta đánh hoả kỳ lân một trận, bẻ sừng lân của nó, lấy đó làm nguyên liệu, rèn cho chính mình một thần binh hệ hoả, Phần Hồn*.
(* Phần hồn (焚魂): Đốt cháy tâm hồn.)
Kẻ nào bị linh lực của Phần Hồn Kiếm đốt cháy sẽ bị hoả độc công tâm, giống như Vân Thiển Thiển vậy.
Lúc chiến đấu có thể kêu gọi hồn thú của hoả kỳ lân chiến đấu cho ta, vượt cấp đánh boss cũng không phải chuyện đùa.
Về phần nội đan của hoả kỳ lân bị ta luyện chế thành Kỳ Lân Đan, chỉ cần hít một hơi là tu vi có thể tăng từ Kim Đan sơ kỳ lên đến Kim Đan hậu kỳ.
Đương nhiên, ta cũng không lãng phí vảy và móng vuốt của hoả kỳ lân, dùng tất cả những thứ đó để luyện chế pháp bảo tấn công và phòng ngự.
“Hệ thống, chúng ta đã ở trong cấm địa bao lâu rồi?”
“Dựa vào thực lực hiện tại của ta thì có thể mở phong ấn để ra ngoài hay không?”
Hệ thống: “Ký chủ, nói ra có lẽ cô sẽ không tin, nhưng chúng ta đã ở trong cấm địa này suốt 20 năm rồi!”
“Dựa vào thực lực Kim Đan hậu kỳ và tu vi nửa bước Nguyên Anh hiện giờ của cô, hẳn là có thể thử một lần.”
20 năm không gặp, không biết vị sư tôn cả đời mộ cường kia của ta nay đã thế nào.
Nhưng không sao, Cường của ngài sắp đến rồi!!!
Ta: “Được! Vậy thì phá cửa ra thôi!”