Trong đầu Nam Cung Ly vẫn luôn quanh quẩn lời Cung Vu nói, trong lòng có biến hóa nghiêng trời lệch đất. Thế giới này, không phải là thế kỷ 21 với khoa học kỹ thuật trải rộng nữa, mà là đại lục dị thế tràn ngập suy nghĩ tưởng tượng, tràn ngập khả năng vô hạn, nơi này, cường giả vi tôn, muốn tồn tại, chỉ có biến cường.
Dược sư không hề khan hiếm như kiếp trước, chân chính cao quý chính là chức nghiệp Luyện Đan Sư. Mà nàng, từ hôm nay trở đi, chẳng những phải làm một Luyện Đan Sư xuất sắc, còn phải làm một Độc Giả, kế thừa 《 Đan Độc Điển 》, luyện đan chế độc, thiếu một thứ cũng không được.
Mấy ngày kế tiếp, Nam Cung Ly tiếp tục thao tác ngọn lửa, hai thi thể kia lập tức thành vật thí luyện tốt nhất, bị nàng nhét vào lò luyện thi, triệu hồi ngọn lửa, thử luyện hóa.
Nam Cung Ly mới qua mấy ngày nhàn nhã thích ý, Nam Cung Ngạo Tuyết vừa hồi phủ, đã tìm tới cửa.
“Phế vật Nam Cung Ly! Ra đây cho bổn tiểu thư!”
Nam Cung Ngạo Tuyết hùng hổ, khuôn mặt tuyệt sắc diễm lệ bởi vì tức giận, hiện ra dữ tợn, toàn thân phát ra hàn khí. Nữ nhân đáng giận này, mệnh lại là cứng rắn như vậy. Đã như thế mà không chết được, càng tức chính là, nàng thế nhưng còn dám trở về nơi này.
“Con chó nào ở bên ngoài sủa loạn, quấy rầy bổn tiểu thư nghỉ ngơi? Muốn chết đúng không?”
Tiếng nói thanh thúy dễ nghe của Nam Cung Ly thốt ra, sau đó mở cửa, thân thể dựa nghiêng ở trên khung cửa, nhướng mày nhìn nữ nhân trước mắt
“Có việc gì?”
Nam Cung Ngạo Tuyết bị câu nói vừa rồi của nàng làm ngẩn ra một giây, lại nhìn Nam Cung Ly không còn nhút nhát nhát gan ngày xưa, dám đối diện với mình, cả người nháy mắt không bình tĩnh.
“Ngươi vậy mà dám mắng bổn tiểu thư là chó, tìm chết!”
Nam Cung Ngạo Tuyết tức giận đến gò má vặn vẹo, vung chưởng lập tức đánh tới phía Nam Cung Ly. Dã loại tu luyện ngu ngốc này, dám chửi mình, hôm nay mình không thể không dạy dỗ nàng một trận.
Nam Cung Ngạo Tuyết nhanh như gió, thân hình linh động, gần như là trong chớp mắt đã nhảy tới trước mặt Nam Cung Ly rồi, chưởng phong mang theo khí thế mạnh mẽ không chút lưu tình đánh tới ngực của Nam Cung Ly.
Nam Cung Ly sớm có chuẩn bị, không biết từ chỗ nào lấy ra một tấm ván gỗ đóng đầy đinh, ở lúc chưởng phong sắp đánh lên ngực, tấm ván gỗ đóng đầy đinh đúng lúc đẩy tới.
Vẻ mặt Nam Cung Ngạo Tuyết đại biến. Bởi vì lúc trước tồn tâm phải giết, nên thân thể đánh về trước lại khó thu hồi, chỉ có thể kìm hãm vài phần. Nhưng mà, vài phần này vẫn không thay đổi được kết quả bàn tay vung vào đinh.
“A……”
Hét thảm một tiếng, hai cái đinh đâm vào lòng bàn tay, đau đến cả người Nam Cung Ngạo Tuyết đều co rút lên. Khuôn mặt tuyệt sắc diễm lệ càng là dữ tợn đến không thể lại dữ tợn hơn, cả người vô cùng đau đớn. Nam Cung Ly nhìn thấy mà tâm tình vô cùng sảng khoái.
“Quên nói cho ngươi biết, đồ chơi này chính là gia gia đặc biệt cho ta phòng nhân. Nếu ngươi không phục, cứ việc tìm gia gia lý luận đi. Còn có, về sau viện này của ta đều không chào đón ngươi, không có việc gì ít chọc ta, không tiễn.”
Nam Cung Ly không để ý đến Nam Cung Ngạo Tuyết đau đến đứng không vững bước chân, một tay đẩy nàng ta ra ngoài cửa, ‘phanh’ một tiếng khép cửa lại, trong lòng lại là thở hổn hển một hơi.
Xem ra không có linh lực đích xác có hại, còn tiếp tục như vậy, không biết ngày nào đó lại lần nữa bị nữ nhân kia hại chết.
Không được! Trước khi thành công tụ khí, đột phá Linh Giả cấp một, nàng cần chuẩn bị nhiều thứ phòng thân hơn mới được!
“Tiện nhân, ngươi chờ cho ta.”
Ngoài cửa Nam Cung Ngạo Tuyết tay trái đỡ tay phải bị thương, ánh mắt hung ác nham hiểm trừng mắt nhìn cánh cửa đóng chặt một cái, đi tới ngoài viện.
Hiện tại quan trọng nhất chính là bôi dược cho tay bị thương, còn tiện nhân này, sớm muộn gì cũng có một ngày nàng sẽ thu thập.
Trở về phòng, nàng lắc mình tiến vào Thông Thiên Tháp, Nam Cung Ly trực tiếp gọi Cung Vu ra, hỏi hắn làm thế nào ở trong khoảng thời gian ngắn đột phá Linh Giả cấp một.
“Về điểm này, không phải trên《 Đan Độc Điển 》có ghi lại rõ ràng sao?”
Nha đầu này, ba ngày hai bữa đã nhớ thương đột phá Linh Giả cấp một, coi tu luyện giống như tưới nước, dễ dàng như vậy là có thể học nhanh chóng.
“Nhưng phía trên này rõ ràng viết cần chuyển hóa khí đan độc thành linh khí tu luyện. Khí đan độc, không phải ý nghĩa là ta cần luyện đan chế độc sao? Ngươi cũng biết, hiện tại ta khó khăn lắm mới thao tác được lửa, nơi nào có thể ngưng tụ khí đan độc?”
Nam Cung Ly bất mãn nói.
Chờ nàng thành công ngưng tụ khí đan độc, chẳng phải là hoa cúc vàng đều héo!! Một ngày nào đó nữ nhân kia lại lần nữa tìm tới cửa, nàng ngay cả đường sống phản kháng đều không có. Ngẫm lại đã cảm thấy nghẹn khuất.
“Kỳ thật không chỉ luyện đan chế độc, ngay cả luyện hóa hai thi thể kia, cũng có thể tinh luyện khí luyện hóa để mình sử dụng.”
“Như thế nào ngươi không nói sớm?”
Nam Cung Ly bỗng nhiên cả kinh, tin tức quan trọng như vậy hắn đều không nói cho nàng.
“Không phải《 Đan Độc Điển 》bị ngươi khế ước à? Theo lý thuyết, ngươi phải rõ ràng hơn ta mới đúng.”
Cung Vu chút không lưu tình mà đả kích.
Nam Cung Ly xấu hổ, được rồi, này đích xác trách nàng.
Sau khi biết được khí luyện hóa đoạt được lúc luyện hóa thi thể cũng có thể xúc tiến tu linh, Nam Cung Ly càng thêm dốc sức, việc luyện hóa hai thi thể kia miễn bàn có bao nhiêu tích cực.
Hiện tại nàng ước gì nhặt nhiều mấy thi thể trở về.
Sau hai ngày một đêm, thành công luyện hóa hai thi thể kia, khí luyện hóa bị thân thể hấp thu, kiểm kê tài sản ở đan điền, chỉ tiếc, hai gã người hầu này đều không phải là Linh Giả, khí luyện hóa lấy ra cũng không nhiều, miễn cưỡng làm nàng có nhiều thêm một chút cảm giác.