• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Phát hiện Nam Cung Ly ở bên cửa sổ thấy tất cả, thân thể hắc y nhân cứng đờ nửa giây, đôi mắt thâm u đến còn nồng đậm hơn bóng đêm hiện lên gợn sóng nhàn nhạt, thân thể lơ lửng giữa không trung, cách một khoảng cách đối diện với Nam Cung Ly.

“Như thế nào ngươi ở chỗ này?” Ngay ở lúc nam tử thần bí trầm mặc, nội tâm cực không bình tĩnh, âm thanh thanh thúy dễ nghe của Nam Cung Ly vang lên, nhìn hắn tò mò hỏi.

Nam nhân đối diện chấn động, đáy mắt lộ ra kinh ngạc: “Ngươi không sợ?”Âm thanh từ tính dễ nghe, trong trầm thấp lộ ra một loại khàn khàn mị hoặc, giống như rượu ngon, làm người dư vị vô cùng.

“Thủ đoạn xác thật tàn nhẫn chút, nhưng mà ngươi cũng sẽ không thương tổn ta, vì sao phải sợ?” Sợ, đương nhiên sợ, nếu thủ đoạn của hắn dùng để đối phó nàng, nàng khẳng định đã sớm sắc mặt tái nhợt, nhưng mà nàng biết, người này cũng sẽ không thương tổn nàng.

Lần trước cứu mình, lúc này đây lại giúp nàng giải quyết phiền toái, trừ bỏ tò mò, hắn ở trong mắt nàng một chút cũng không khủng bố, thậm chí nhiều vài phần thân cận.

Khóe môi nam tử dương lên độ cong nhợt nhạt, hiển nhiên thực vừa lòng đối với đáp án của nàng.

“Không sợ thì tốt, đi ngủ sớm một chút.

” Ném xuống một câu, thân hình nam nhân chợt lóe, biến mất vô tung.

Nam Cung Ly buồn bực mà nhìn bầu trời đêm không một bóng người, trong lòng tràn đầy tò mò đối với nam nhân kia, lần sau gặp được, nàng nhất định phải hỏi thân phận của hắn.

Trở lại Đông Khải, cuộc sống lần nữa quy về bình tĩnh.

Dung mạo bị hủy của Nam Cung Hạo trải qua hai tháng tu dưỡng, mọc ra da thịt mới, làn da càng trắng càng nộn, nhìn qua càng thêm loá mắt.

Chỉ tiếc si tâm đối với Nam Cung Ngạo Tuyết không thay đổi, ngược lại càng ngày càng nghiêm trọng.

Ngày thường trừ bỏ ăn cơm ngủ sẽ về hậu viện, tuyệt đại đa số thời gian đều ở cùng Nam Cung Ngạo Tuyết, nghiễm nhiên thành trùng theo đuôi nàng ta, chỉ cần Nam Cung Ngạo Tuyết ở đâu, nhất định có thể nhìn thấy bóng dáng của hắn.

“Nam Cung đạo sư, đây là có người làm ta giao cho ngươi.

” Nam Cung Ly đang kiểm tra tiến độ hai tháng nay của lớp 22 Linh Giả, bỗng nhiên một nam tử có dáng vẻ người bảo vệ đứng ở ngoài cửa, trong tay cầm một khối ngọc bội vô cùng quen thuộc, làm trái tim nàng bỗng nhiên nắm chặt, có loại dự cảm không tốt.

“Đây là ai cho ngươi, hiện tại người ở đâu?” Nam Cung Ly cầm khối ngọc bội kia, ánh mắt lạnh lẽo như hàn băng.


“Ở ngoài cổng học viện, nói nơi nào đó có đồ vật ngươi muốn, làm ngươi đi qua lấy.

” Bảo vệ cửa đúng sự thật đáp, không đợi hắn nói xong, Nam Cung Ly đã biến mất tại chỗ, lao tới phương hướng ngoài cửa.

“Làm sao vậy, chuyện gì gấp như vậy?”“Không biết, chỉ là khối ngọc bội kia lúc trước giống như ta nhìn thấy Nam Cung Huyền Ngọc mang qua.

”“Ôi, sẽ không phải đụng phải bắt cóc trong truyền thuyết đi, ai to gan như vậy, dám trêu chọc đồ đệ của Đan lão.

”Lớp 22 Linh Giả nháy mắt làm ầm ĩ lên, tập thể chen chúc lao tới cửa cổng học viện.

Chờ đến khi bọn họ tới, đã sớm không có bóng dáng Nam Cung Ly.

Hậu viện Thiên Phú Viên, Nam Cung Huyền Ngọc đẩy Tư Đồ Kiệt, ánh mắt tò mò mà dừng ở trên đùi hắn: “Tỷ phu, không phải người có thể đi đường sao, vì cái gì còn muốn ngồi ở trên ghế dựa này?”Kỳ quái, rõ ràng đã có thể đi đường, vì sao còn muốn gạt nhị tỷ không thể đi đường?“Chuyện này là bí mật giữa hai người chúng ta, biết không?” Tư Đồ Kiệt quay đầu, ánh mắt nghiêm túc mà nhìn tiểu gia hỏa nói.

“Vì cái gì?” Vẻ mặt Nam Cung Huyền Ngọc mê mang, ngay cả nhị tỷ đều không thể biết?“Bởi vì hiện tại ngươi là nam tử hán, cho nên đây là chuyện giữa nam nhân chúng ta, bí mật giữa nam nhân, đương nhiên không thể để nữ nhân biết được.

” Tư Đồ Kiệt nghiêm trang nói.

Tiểu Huyền Ngọc nghe lời nói trong lòng vui vẻ, khuôn mặt nhỏ tinh xảo trơn mềm lộ ra hưng phấn: “Ta đã biết, hiện tại ta là nam tử hán, cho nên sẽ không nói cho nhị tỷ.

”Cùng thời gian, Nam Cung Ly đứng ở bên trong Lăng phủ, ánh mắt lạnh lùng mà nhìn Lăng Lạc đối diện: “Đệ đệ ta ở đâu?”“Ha, không nghĩ tới ngươi cũng có thời điểm mắc mưu, chỉ tiếc đệ đệ ngươi được bảo vệ quá tốt, nếu không, bổn tiểu thư thật đúng là muốn vẽ trăm vết cắt ở trên mặt hắn ngay trước mặt ngươi!” Vẻ mặt Lăng Lạc dữ tợn vặn vẹo, âm thanh lộ ra hận ý cực hạn.

“Ngươi gạt ta!” Nam Cung Ly híp mắt, nghe được Ngọc Nhi không ở trong tay nàng, hơi hơi thở dài nhẹ nhõm một hơi, ánh mắt lại lạnh băng như cũ.

Nữ nhân này, thật đúng là không thấy quan tài không đổ lệ, năm lần bảy lượt tìm nàng phiền toái, lúc này đây càng là thiết kế dẫn nàng tới Lăng phủ, chẳng lẽ là cho rằng ở Lăng gia nàng ta thì nàng không có biện pháp?“Bổn tiểu thư không chỉ lừa ngươi, còn chuẩn bị cho ngươi một hồi trò hay, thực mau ngươi sẽ hưởng thụ đến vui sướng.

” Lăng Lạc ghé sát vào, ở bên người Nam Cung Ly ái muội nói, ánh mắt hung ác nham hiểm độc ác, hàm chứa vô tận điên cuồng.

Cảm giác được chung quanh truyền đến năng lượng dao động, ánh mắt Nam Cung Ly quét tới, phát hiện không ít bóng dáng âm thầm mai phục, hai mắt thanh triệt thoáng chốc hiện lên vẻ sắc bén.

Khó trách nữ nhân này sẽ kiêu ngạo như thế, nhưng mà nàng ta cho rằng đưa nàng tới Lăng phủ thì có thể muốn làm gì nàng thì làm là mười phần sai.

Giơ tay lên, vận chuyển linh khí, bột phấn cùng với nhàn nhạt dược hương truyền ra.


Ngay sau đó thân thể Nam Cung Ly nghiêng về phía trước, dùng một tay đã bắt được Lăng Lạc, chủy thủ lạnh băng đặt ở trên cổ nàng: “Phải không, chỉ sợ bổn tiểu thư vô phúc tiêu thụ, làm cho bọn họ đều lăn, nếu không, ta không ngại làm đầu ngươi rơi xuống đất.

”Chủy thủ lạnh băng dí mạnh thêm một phần, đau đớn đánh úp lại, máu tươi theo lưỡi dao tràn ra, trong không khí bay ra mùi máu tươi nhè nhẹ.

“Lui ra, đều lui ra……” Lăng Lạc kinh hoảng thất thố, khủng hoảng không thôi, chỉ sợ chủy thủ của Nam Cung Ly lại dí mạnh thêm một phần: “Ngươi buông ta ra, bổn tiểu thư thả ngươi đi ra ngoài là được.

”“Xuy, ngươi cảm thấy ta sẽ tin tưởng ngươi sao, đi phía trước đi.

” Nam Cung Ly cười lạnh, lời nàng ta nói nếu có thể coi là sự thật, heo mẹ đều có thể leo cây.

Bị Nam Cung Ly dùng chủy thủ gác cổ, Lăng Lạc bất đắc dĩ đi tới phương hướng ngoài phủ.

“Mau cùng đi lên!” Chúng hộ vệ Lăng phủ kinh hãi, dứt lời, chân cẳng nhũn ra, tu vi linh lực cả người bỗng nhiên mất đi tác dụng, trong không khí lưu lại hương thơm thanh lãnh làm mọi người hoảng hốt, kinh ngạc biết trúng chiêu của nữ nhân kia.

Mọi người tức khắc sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, nếu tiểu thư xảy ra chuyện gì, bọn họ đều không cần sống.

Chúng hộ vệ Lăng phủ trơ mắt nhìn tiểu thư bị nữ nhân kia kéo đi càng xa, một đám nóng lòng không thôi, bất chấp toàn thân vô lực, giãy giụa đuổi theo.

“Thế nào, hương vị này dễ ngửi sao?” Nam Cung Ly vừa áp chế Lăng Lạc, vừa giễu cợt nói ở bên tai nàng ta.

Hương thơm thanh lãnh quen thuộc phiêu tán, chuông cảnh báo trong lòng Lăng Lạc reo vang, đáy mắt lộ ra sợ hãi, thân thể không chịu khống chế mà run lên.

“Không muốn xấu mặt ở trước mặt mọi người, tốt nhất ngoan ngoãn phối hợp!”“Ngươi cho ta giải dược, ta phối hợp, ta phối hợp……” Lăng Lạc hoảng loạn mà đáp, chỉ cần tưởng tượng đến khuất nhục bị mọi người vây xem lần trước, trong lòng tức khắc nổi lên sự bất an mãnh liệt, e sợ cho cái loại ác mộng này còn muốn tiếp tục lần thứ hai.

Giờ này khắc này, nàng ta vô cùng hối hận, có loại giác ngộ nhấc đá đập chân mình.

Nàng ta cho rằng đưa nàng tới trong phủ là có thể tùy tâm sở dục, tùy ý trừng phạt giáo huấn, lại xem nhẹ thân thủ và năng lực hạ độc của nàng, sớm biết như vậy, nàng ta hẳn là nghe lời cha nói, chờ đến khi hắn tìm được thời cơ thích hợp lại ra tay.

Hối hận, một ngàn một vạn lần hối hận!“Đừng nóng vội, chờ đến khi ngươi đưa ta tới khu an toàn, ta tự sẽ cho ngươi giải dược.


” Nam Cung Ly nhếch môi, âm thanh thanh lãnh, hai mắt linh quang dao động, hàn quang lăng liệt.

Chờ đến khi đưa nàng tới khu an toàn, trò hay chân chính mới có thể trình diễn.

Ra Lăng phủ, rẽ qua một con phố, chính là phố lớn đông người, Nam Cung Ly một tay đẩy Lăng Lạc sắc mặt ửng đỏ đến trong đám người, lắc mình biến mất.

Cả người Lăng Lạc nhũn ra, vô cùng nóng bỏng, thân thể truyền đến từng đợt khát vọng mãnh liệt, thuận tay ôm lấy thân thể lạnh lẽo nào đó, tràn ngập vô hạn lực hấp dẫn đối với nàng ta.

Giống như bị mê hoặc, Lăng Lạc hôn lên môi đỏ kiều diễm của nam nhân, tốc độ cực nhanh, trực tiếp dọa ngốc nam nhân nào đó bị nàng ta cưỡng hôn.

“Trời ạ, nữ nhân này thật không biết xấu hổ, thế nhưng ôm hôn nam nhân ở trước mặt mọi người.

”“Quá ghê tởm, gương mặt kia quả thực thảm không nỡ nhìn.

”“Mẹ nó, sửu bát quái (đồ xấu xí) chỗ nào tới, mọi người mau đánh chết nàng ta!”Đám người nháy mắt nổ tung, nam tử bị Lăng Lạc ôm hôn sắc mặt ửng đỏ, tức giận đến phổi đều sắp nổ tung.

Đợi thấy rõ diện mạo của Lăng Lạc, khuất nhục lớn lao trào dâng trong lòng, chỉ cảm thấy dạ dày cuồn cuộn, chỉ muốn nôn mửa, hắn thế nhưng bị nữ nhân xấu xí ghê tởm như thế hôn.

Nam tử lửa giận bừng bừng phấn chấn, vung quyền hung hăng đánh ở trên bụng Lăng Lạc.

Lăng Lạc y phục hỗn độn, ý thức không rõ bị lực đạo mạnh mẽ kia đánh trúng, cùng với một tiếng kêu thê lương thảm thiết, thân thể giống như diều đứt dây, bay ngược ra ngoài ở trong ánh nhìn của mọi người.

“Tiểu thư!”Mọi người Lăng phủ đuổi tới kinh hô, nhìn bóng dáng Lăng Lạc bay ngược, đều sợ tới mức thảm không chút huyết sắc.

“Ơ, kia không phải người Lăng phủ sao?”“Tiểu thư? Nữ nhân này sẽ không phải chính là Lăng Lạc khoảng thời gian trước truyền đến ồn ào huyên náo, chơi kích thích lớn ở học viện, mất mặt bị ném về nhà đi?”“Ta phi, thì ra là người không biết xấu hổ kia, thật là ghê tởm.

”Đám người sôi trào, các loại châm chọc chửi rủa.

Đầu năm nay, cái gì đều có thể không cần, chính là không thể không biết xấu hổ.

Cố tình da mặt của nữ nhân này còn dày hơn tường thành, ở học viện Đông Khải làm ái muội với gia đinh nhà mình truyền gièm pha không nói, hiện tại còn thân nam nhân ở bên đường, chậc chậc, trên đời này, còn có không biết xấu hổ hơn nàng ta sao?Thật không biết như thế nào Lăng gia sẽ dưỡng ra nữ nhân đạo đức bại hoại, không giữ phụ đạo như nàng ta.

“Trời ạ, thật nhiều máu……” Đám người bùng nổ một tiếng kinh hô, ánh mắt nháy mắt đều chuyền qua.

Lại thấy Lăng Lạc nằm trên mặt đất, thân thể cuộn tròn, một bàn tay gắt gao che lại bụng, một dòng màu tràn ra từ trong cơ thể nàng ta, nháy mắt chảy đầy đất, thoạt nhìn huyết tinh dữ tợn, cực kỳ chói mắt……Khuôn mặt vốn dữ tợn khủng bố kia, lúc này càng là vô cùng trắng bệch, tóc hỗn độn tùy ý rối tung, giống như nữ quỷ, từng hồi kêu rên……Nam Cung Ly đứng ở bên trong đám người, nhìn nàng ta không ngừng chảy ra máu từ dưới thân, đáy mắt một mảnh hiểu rõ.

A, này xem như tự làm sao?Nếu không phải nàng ta thiết kế dẫn nàng tiến vào Lăng phủ, tất cả hôm nay cũng sẽ không phát sinh, mà nàng ta, càng sẽ không nằm ở bên trong vũng máu.


“Không tốt, đây là dấu hiệu xảy thai, lại không cứu trị, chỉ sợ thực mau sẽ mất mạng.

”“Xuy, hài tử rơi xuống cũng tốt, ai biết nàng ta hoài chính là của ai, chiếu ta nói, nữ nhân dơ bẩn giống như vậy, nên chết mới đsung.

”“Ha, xứng đáng, ai bảo nàng ta lả lơi ong bướm, khắp nơi thông đồng nam nhân.

”Mọi người chỉ chỉ trỏ trỏ, nhìn Lăng Lạc nằm trong vũng máu, trừ bỏ chán ghét vẫn là chán ghét, một chút đồng tình cũng không có.

“Mau, tránh ra, tiểu thư chịu đựng, chúng ta lập tức mang người về phủ trị liệu.

” Vài tên hộ vệ nơm nớp lo sợ mà đi vào bên người Lăng Lạc, mấy người hợp lực nâng nàng ta lên, đi tới Lăng phủ.

“Xong rồi xong rồi, lần này lão gia khẳng định sẽ trách phạt chúng ta thật mạnh……” Biểu tình của người hầu theo ở phía sau tan rã, trong lòng tràn ngập sợ hãi.

Cho dù Lăng Lạc là không còn thân trong sạch, cho dù thanh danh của nàng ta ở toàn bộ Đông Khải thành đã thối đến không thể lại thối hơn, nhưng nàng ta ở Lăng gia vẫn cao cao tại thượng như cũ, càng là bảo bối trong lòng lão gia.

Ngày thường chỉ cần nàng ta không vui thậm chí hơi chút bị va chạm, xui xẻo vĩnh viễn đều là những người hầu bọn họ này.

Hiện tại tiểu thư chảy một thân máu, bọn họ hoài nghi gia chủ có thể cũng làm cho bọn họ máu hết mà chết hay không?Nam Cung Ly thấy những người đó đi xa, xoay người, đi tới học viện.

Vừa đến cửa học viện, Tư Đồ Kiệt bị Thanh Huyền đẩy, bên cạnh đi theo Tiểu Huyền Ngọc cùng với Bách Lý Tô, phía sau càng có toàn thể học viên lớp 22 Linh Giả, vội vàng đi tới bên này.

Nhìn thấy Nam Cung Ly, trước mắt mọi người sáng ngời, tập thể thở dài nhẹ nhõm một hơi.

“Nhị tỷ, nhị tỷ……” Tiểu Huyền Ngọc hoảng loạn mà vọt lại đây, trực tiếp bổ nhào vào trong lòng Nam Cung Ly: “Nhị tỷ đều là Ngọc Nhi không tốt, về sau ta không bao giờ tùy tiện ném loạn đồ vật nữa.

”“Được rồi, ta không có việc gì, đừng lo lắng.

” Cảm nhận được khóc nức nở trong âm thanh của tiểu gia hỏa, Nam Cung Ly xoa xoa đầu hắn, an ủi nói.

Nàng cũng không có chuyện gì không phải sao, ngược lại là bọn họ, dáng vẻ vội vàng, mặt đầy nôn nóng, làm trong lòng nàng bất giác ấm áp không ít.

“Về sau không được tự mình hành động!” Tư Đồ Kiệt được Thanh Huyền đẩy tới trước mặt tiểu nữ nhân, xụ mặt, giọng điệu lạnh căm căm, cả người lộ ra khí lạnh.

“Ừm, đã biết.

” Nam Cung Ly khẽ ngốc, bị một mặt nghiêm túc như thế của hắn làm kinh ngạc, chuyện xảy ra đột ngột, nàng có thể có biện pháp nào?.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK