-Ô em trai, dậy sớm thế? Wao, thơm thật!!! Nó từ trên lầu mò xuống vì ngửi thấy mùi thức ăn
-Chị kêu mấy người trên kia dậy đi, xong cả rồi này
-Ô key.. e hèm
MẤY CON SÂU ĐANG NGỦ ĐÔNG KIA!!!!!!!!!!!!!!!!! DẬY MAU, KHÔNG THÌ ĐỪNG TRÁCH TUI VÔ TÌNH NHA!!!!!!!!!!!!
Tiếng hét với âm lượng cực lớn kia làm cho mấy con bồ câu trên mái nhà tung cánh bay đi, con chim non rớt đài cao 50 m (chắc không còn giữ được mạng), cách đó 10km, rừng nguyên sinh bị đốn ngã không rõ lí do.
-Mới sáng ra mà bà làm cái gì thế? Nguyệt Anh từ trên cao nói vọng xuống, mái tóc cô được chăm chút rất kĩ lưỡng, khoác trên mình bộ đồng phục nam sinh, thêm cái kính mỏng không độ để lộ đôi mắt tĩnh lặng như nước hồ thu hút hồn người đối diện, trông cô rất ư hoàn hảo.
-Ai...ai thế kia? Ân không thốt nên lời
-Rất cold đó, tôi thích bà rùi nha
-Tui thừa biết chuyện đó
-Con Linh kia, bà hét ồn quá đấy, mới sáng sớm mà... Một giọng nói vang lên, ô lại thêm một nam sinh nữa, anh chàng này mang mái tóc màu cafe sữa, đôi mắt xanh tinh nghịch, áo quần xộc xệch trông rất lãnh tử, không ai khác chính là Chi nhà chúng ta!
-Chi...bà đẹp lắm đó
-Quá khen, tại hạ đâu dám Chi nhìn nó một lượt, gật gù hài lòng, đôi mắt màu huyết u hồn, tóc hung đỏ cá tính, áo quần chỉnh chu, nhìn rất chi là lạnh lùng.
-Xem 2 bà kìa, lòe loẹt quá Anh lắc đầu bĩu môi
-Đó là phong cách của tụi tui !!!!!!!!! 2 đứa đồng thanh
-Mấy chị ăn sáng đi... em có việc phải đi sớm
-Muốn đi đâu thì cứ việc, chị không cản
-Sao chị có thể thốt ra những lời vô tình thế?????????
-Chị đây từ xưa vốn đã vô tình rồi, bây giờ mới biết hả?
-Nói chuyện với chị chắc em điên đầu quá, thôi, bye nha!!! Nói rồi Ân phóng xe đi thẳng
-Thằng nhóc này thiệt là
-Nè Linh, bà còn nhớ không? cái tên lúc đó tui kể cho bà nghe í
-Rồi rồi, sao nào?
-Học cùng trường với bọn mình đấy!
-Ô, thế bà định làm gì?
-He he, rồi mấy bà sẽ biết
-7 giờ 45 phút Anh cất giọng(trường Kousei bắt đầu vào học lúc 8 giờ nha)
-Tụi tui ăn xong rùi
Thế là cả bọn phóng xe đến trường với một tốc độ đáng kinh ngạc.