Hứa Quân Nhu được Thẩm Minh Hạo ôm chặt hơn, hắn đưa cô ra xe, nhẹ nhàng đặt vào trong.
Sau khi để cô ngồi thoải mái nhất thì khởi động xe đến khách sạn.
.........
Giữa màn đêm tĩnh mịch, cô gái với mái tóc đen nhánh đang mơ màng nằm trên chiếc giường rộng, tấm ga trải giường màu đỏ thẫm làm tôn lên màu da trắng mịn cùng gương mặt tuyệt sắc của cô.
Hương thơm thoang thoảng khiến Hứa Quân Nhu tỉnh giấc, cô nhíu mày nhìn quanh. Lúc này không hiểu sao đầu óc lại đau như búa bổ, đã thế thân thể lại còn rất nóng.
Cô nhìn khắp xung quanh một lượt, thấy nơi này giống như phòng khách sạn. Tiếng nước chảy truyền đến, Hứa Quân Nhu mơ hồ thấy ai đó đang tắm bên trong phòng tắm, dựa vào bóng dáng phản chiếu qua tấm cửa kính... hình như đó là một người đàn ông.
Cô lại nhìn căn phòng một lần nữa, thấy rõ ràng điều hòa có bật. Vậy tại sao lại nóng đến mức này cơ chứ?
Cùng lúc này Thẩm Minh Hạo đã tắm xong, hắn rời khỏi phòng tắm đã thấy Hứa Quân Nhu đang tròn mắt ngồi trên giường ngây ngô nhìn hắn.
Quả thật hệt như một chú thỏ con.
Trái với vẻ bất ngờ của cô, ngược lại hắn ta lại rất ung dung đi đến.
Mỗi bước chân người đàn ông đó đi, nước từ tóc trên đầu sẽ rơi xuống sàn nhà. Theo đó cả người Hứa Quân Nhu như mất kiểm soát nằm gục xuống giường, không kìm được mà thở hổn hển.
Hô hấp dần trở nên khó khăn, cô vô hình cảm nhận được từ sâu bên trong người truyền đến cảm giác ngứa ngáy, lại có chút trống rỗng. Muốn... muốn một cái gì đó để lấp đầy, để thoả mãn.
"Nóng... nóng quá..." Thanh âm phát ra từ trong cổ họng như tiếng rên rỉ của một chú mèo nhỏ bị thương.
Thẩm Minh Hạo nheo mắt nhìn vẻ khổ sở của cô, biết thuốc đã bắt đầu ngấm rồi. Ngay cả hắn cũng như muốn nổ tung, muốn ngay lúc này lao vào ôm lấy cô, hôn cô, chạm vào cô, cùng cô giao hòa thành một.
Ý thức sắp bị dục vọng chiếm lấy, nhưng Hứa Quân Nhu có thể rõ ràng thấy được người đó đang đến gần. Hắn ngồi xuống giường, vươn tay kéo cô ra khỏi trong chăn.
Dùng sức thô bạo xé rách chiếc váy mỏng cô đang mặc trên người.
Dù có cố gắng vùng vẫy thể nào Hứa Quân Nhu cũng chẳng thể thoát ra, hơn nữa như bị quỷ nhập cứ thế tựa vào lòng hắn, lại càng thèm khát hắn.
Thẩm Minh Hạo đã bị dục vọng che lấp, hai mắt chùng xuống mờ đục. Như có làn sương phủ lên che đi lý trí của hắn.
Trên người Hứa Quân Nhu bấy giờ chỉ còn lại nội y màu trắng mỏng manh, Thẩm Minh Hạo cũng không nhân nhượng nữa một tay lột sạch.
Cô gái nằm trên chiếc ga giường màu đỏ thẫm, thân thể như ma túy đưa người đàn ông vào con đường nghiện ngập, càng nếm càng ham muốn, càng phát điên.
Làn da trắng hồng như phát sáng trên tấm ga trải sẫm màu. Mái tóc Hứa Quân Nhu đen nhánh rũ xuống, xoã tung ra khắp giường. Đôi môi vẫn không ngừng mấp máy cầu xin, âm thanh từ trong cổ họng phát ra không rõ ràng. Thẩm Minh Hạo chẳng thể nghe thấy được ý cô đang muốn nói là gì.
Vì bị trúng thuốc, Hứa Quân Nhu không còn biết thế nào là xấu hổ nữa. Cô gắng gượng vươn tay lên ôm lấy vai Thẩm Minh Hạo kéo hắn xuống bên môi.
Cô nhẹ nhàng hôn phớt lên môi hắn, giọng nói dụ dỗ. "Cầu xin anh... giúp tôi. Nóng... nóng quá."
"Tôi phải giúp em thế nào đây?" Thẩm Minh Hạo lại cười, nụ cười đầy gian ác.
Hứa Quân Nhu thật sự không chịu đựng nổi nữa. Cô kéo đầu hắn xuống thấp hơn, vụng về hôn lên đôi môi kia. Chiếc lưỡi nhỏ khẽ tìm kiếm, luồn vào trong khoang miệng người đàn ông.
Khi Thẩm Minh Hạo cảm nhận được đôi môi của Hứa Quân Nhu, hắn đã thật sự phát điên rồi. Cánh môi mềm mại khẽ khàng, tỉ mỉ hôn hắn. Có thể nói là quá mức vụng về.
Hắn ghì chặt lấy cô, hôn xuống thật mãnh liệt, lưỡi luồn vào khoang miệng cô ngang tàng càn quét. Không biết tiết chế mà lấy đi toàn bộ dưỡng khí còn sót lại. Ngay cả chiếc lưỡi cũng ngọt ngào đến mức mê hoặc.
Ngực Hứa Quân Nhu căng phồng, tay liên hồi đập vào người đang đè nặng trên cơ thể mình, muốn đẩy hắn ra. Nhưng tay chân mềm nhũn vô lực để mặc hắn càn quấy.
Đến khi Thẩm Minh Hạo chịu tách ra, hai mắt Hứa Quân Nhu đã dại đi, không còn chút lý trí nào nữa. Đôi môi đỏ mọng bị hôn đến mức sưng phồng kia như lại một lần nữa mời gọi Thẩm Minh Hạo. Muốn con ác quỷ trong người hắn trỗi dậy, xâm chiếm lấy thân thể này.