Trong vòng ba ngày Diệp Mộ Sanh đã từ từ thích ứng thân thể cùng với vị diện này.
Hôm nay Diệp Mộ Sanh muốn đi mộ địa ôm cây đợi thỏ, bởi vậy khi trời vẫn còn xám xịt thì cậu đã rời giường.
Rửa mặt xong, Diệp Mộ Sanh đứng ở trước gương, nhìn thiếu niên trong gương mặc áo sơ mi trắng gọn gàng. Mắt hoa đào thanh triệt trong sáng, có thể nói là ngũ quan hoàn mỹ lộ ra sự cao quý cùng ưu nhã, mái tóc đen nhánh làm cậu thoạt nhìn vô cùng ôn hòa.
Cậu nhẹ nhàng gợi khóe miệng lên, thiếu niên trong gương đang cười.
Tươi cười trông thật ôn nhu, phảng phất như ánh mặt trời ấm áp dần dần hòa tan trái tim người khác, làm người ta không thể nào kháng cự.
Hiện tại Diệp Mộ Sanh đã dần dần quen thuộc thân thể này, cho nên cậu hiểu được ít nhiều rằng chỉ có hay cười thì mới có thể hoàn toàn bày ra khí chất của nguyên chủ.
Làm nam phụ, tất nhiên điều kiện của nguyên chủ không tồi. Khi mỉm cười vừa có ôn nhu, thuần tịnh vừa có khí chất ưu nhã rất thích hợp, mà kế tiếp Diệp Mộ Sanh muốn lợi dụng nụ cười này đánh vào nội tâm Boss phản diện. Sau đó từ từ hạ gục, không, là chữa lành vai ác.
Dự báo thời tiết trên di động ghi hôm nay sẽ có mưa, trước khi ra cửa Diệp Mộ Sanh mang theo một chiếc ô lam nhạt pha màu trắng gạo.
Cậu không biết làm thức ăn, mấy ngày nay một ngày ba bữa đều giải quyết ở bên ngoài, lần này cũng không ngoại lệ.
Trước khi đến mộ địa, Diệp Mộ Sanh đi đến cửa hàng mua bánh mì cùng sữa bò, chuẩn bị ăn ở trên xe taxi. Thanh toán tiền xong, cậu xuống xe, rồi đi vào mộ địa.
Lúc này tâm tình của Diệp Mộ Sanh có chút phức tạp, bởi vì tại thế giới thực của cậu gặp được hệ thống cũng ở mộ địa, sau đó mới đến vị diện này.
Đi quanh mộ địa một vòng, Diệp Mộ Sanh rốt cuộc cũng tìm được mộ thanh mai trúc mã quá cố của Chu Lạc Ly.
Hiện tại Chu Lạc Ly còn chưa tới, Diệp Mộ Sanh bèn đứng ở trước mộ, rũ mắt nhìn ảnh một thiếu nữ đáng yêu trên bia mộ.
Vốn dĩ Diệp Mộ Sanh đã từng nghĩ tới sẽ bắt chước thói quen sinh hoạt của mối tình đầu Chu Lạc Ly để hấp dẫn sự chú ý. Nhưng đảo mắt Diệp Mộ Sanh đành từ bỏ suy nghĩ này, bởi vì làm như vậy sẽ chỉ làm cậu mất đi chính mình, trở thành thế thân của Tiểu Chi.
【 Ký chủ chú ý, Boss phản diện đã tới mộ địa, mời ký chủ chuẩn bị sẵn sàng. 】
Hệ thống vừa mới nói xong, Diệp Mộ Sanh nhìn lướt qua phía sau, rồi đi đến một bia mộ khác cách đó không xa.
Một lát sau, thân ảnh Chu Lạc Ly rốt cuộc cũng xuất hiện ở trong tầm mắt Diệp Mộ Sanh, cùng lúc đó cậu hơi hơi nhíu mày.
【 Boss phản diện Chu Lạc Ly xuất hiện, kích phát nhiệm vụ chủ tuyến, dùng tình yêu chữa lành Boss Chu Lạc Ly. Nhiệm vụ hoàn thành khen thưởng 1000 tích phân, nhiệm vụ thất bại trừ 1000 tích phân. Mong ký chủ nhanh chóng tiến vào trạng thái, chấp hành nhiệm vụ! 】
Tiểu Chi qua đời khiến Chu Lạc Ly bị đả kích quá lớn, làm hắn đắm mình trong trụy lạc, thậm chí nhiều lần sinh ra ý niệm tự sát, bởi vậy hiện giờ hắn đã không còn dáng vẻ soái khí, sạch sẽ ngày xưa.
Rõ ràng mới mười mấy tuổi, nhưng tóc dài hỗn độn che khuất đôi mắt, do lâu rồi không thấy ánh mặt trời khiến màu da Chu Lạc ly trở nên trắng bệch tương phản áo thun màu đen, bước đi không chút lay động, làm hắn nhìn qua tựa như người hơn hai mươi tuổi, hơn nữa thân thể còn không khỏe mạnh.
Cách vài bia mộ, Diệp Mộ Sanh yên lặng nhìn Chu Lạc Ly quỳ gối trước mộ Tiểu Chi.
Hắn vươn tay vuốt ve ảnh chụp trên bia mộ, Chu Lạc Ly lẩm bẩm tự nói cái gì đó.
Bởi vì không gian giữa hai người có khoảng cách nhất định, cho nên Chu Lạc Ly nói gì đó, Diệp Mộ Sanh cũng không biết.
Danh Sách Chương: