Mục lục
Đoạt Vợ: Cô Gái, Yêu Phải Em Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ninh Ngữ Yên vẫn không đi ra ngoài, khuôn mặt xinh đẹp tối xuống: “cô cho là Niên sẽ tin cô sao?”

“không biết, chúng ta có thể thử xem, tôi không có gì là thua không nổi, còn cô, cô thua nổi sao?” Mặc Tiểu Tịch chậm rãi nói, cô hiểu rõ vị trí và hoàn cảnh của mình, cũng giống như kết cục sau này.

“Niên sẽ không vì một con tiện nhân như cô mà làm tổn hại đến tình cảm của chúng tôi, tôi mới là người anh ấy yêu.” Ninh Ngữ Yên ra sức khẳng định, kỳ thực khi nói những lời này, trong lòng cô ta cũng không chắc chắn.

Mặc Tiểu Tịch không muốn nhiều lời với cô ta nữa: “Xem ra, chúng ta chỉ có thể gọi Tập Bác Niên đến, may mà, năm dấu tay của cô vẫn còn trên mặt tôi.” cô làm bộ muốn đi gọi điện thoai.

Ninh Ngữ Yên bị hành động của cô làm cho sợ hãi: “Đừng gọi, được, tôi ra ngoài.” Người phụ nữ này, thật sự là chuyện gì cũng làm ra được, cô ta không muốn kinh động đến Tập Bác Niên quậy lớn chuyện, cô ta còn muốn giữ hình tượng tốt đẹp bên ngoài.

Ninh Ngữ Yên bỏ đi, Mặc Tiểu Tịch nặng nề thở ra, đi tới trước gương, nhìn một bên mặt bị đánh đỏ ửng, trong lòng có chút cô đơn.

Ninh Ngữ Yên trở về phòng ngủ, khuôn mặt đã bóp méo đến biến dạng.

“Tiểu thư, cô không sao chứ?” Tiểu Vân là nữ giúp việc bên cạnh Ninh Ngữ Yên, đã hầu hạ cô ta nhiều năm, chưa từng thấy cô ta không khống chế được cảm xúc như vậy.

“Tức chết tôi, thật sự là tức chết tôi, tiểu Vân, mang rượu tới cho tôi.” Ninh Ngữ Yên buồn bực nói, Mặc Tiểu Tịch này lúc trước còn ngoan ngoãn, gần đây càng ngày càng lợi hại, còn dám mang Niên ra uy hiếp cô ta.

“Tiểu…tiểu thư, ngộ nhỡ Tập tiên sinh trở về, phát hiện cô uống rượu, sẽ nghi ngờ cô.” Tiểu Vân thấp giọng, lo lắng nói.

Ninh Ngữ Yên đỡ trán, hơi bình tĩnh lại: “Tôi thật sự là bị chọc tức đến đau đầu, tiểu Vân, cô nhắc nhở rất đúng, còn chưa đến năm tháng, tôi phải cẩn thận hơn mới đúng.”

“May mà bụng của cô giả trang rất giống, nhưng mỗi ngày một lớn, sợ là tiểu thư chịu không nổi sức nặng.”

Bụng của Ninh Ngữ Yên là giả, dùng số tiền lớn để mua chuộc bác sĩ gia đình, dùng màu da silicon làm thành bụng, bất luận là xúc cảm hay hình dạng, đều giống thật như đúc, chỉ khi cởi quần áo ra, mới biết là giả, vì thế, đã rất lâu cô ta không lên giường với Tập Bác Niên, sợ bị anh vạch trần.

May mắn là đàn ông đối với chuyện phụ nữ có thai cũng không thông thạo lắm, cho dù là người thông minh như Tập Bác Niên cũng chưa từng có một chút nghi ngờ.

“Chịu không nổi cũng phải chịu, Mặc Tiểu Tịch, bây giờ tôi tạm thời chịu đựng cô mấy tháng, cô cứ chờ xem, tôi sẽ cho cô nếm thử cảm giác sống không bằng chết.” Vẻ mặt của Ninh Ngữ Yên trở nên lạnh lẽo và thâm độc, làm cho người ta vô cùng sợ hãi.

Sau hơn năm tháng mang thai, bụng của Mặc Tiểu Tịch đã to lên rất nhiều, chân cũng bắt đầu sưng phù, sức ăn cũng thay đổi.

Nếu như trở về cô Nhi Viện, mùa này, hoa sơn chi chắc hẳn đang nở rộ!

Lúc Thiên Dã kết thúc bảng thông báo cuối cùng thì đã mệt mỏi không chịu nổi, đi ra khỏi đài truyền hình, được bảo an hộ tống tránh được rất nhiều ống kính, Thiên Dã mặc chiếc áo sơ mi màu trắng, quần jean màu xám bạc, rất phong cách cũng rất chói mắt, phối hợp với khí chất sạch sẽ và dung mạo tuấn tú khiến cho các cô gái vô cùng ái mộ.

Gần đây, anh càng ngày càng ít cười, toàn thân giống như một dòng sông băng, trầm lặng ít nói, so với con người trước kia càng khó gần hơn.

“Tôi có chút việc riêng, dừng xe ở đầu đường dùm.” Thiên Dã mở đôi mắt đang nhắm ra, đột nhiên nói.

“không được.” Tô Lộ Di lập tức cự tuyệt: “Anh cứ tiếp tục như vậy, sẽ càng thêm rối loạn, anh là Thiên Dã, sao có thể tùy tiện đi ở trên đường được.”

Tài xế có chút khó xử, không biết dừng lại tốt hơn hay không dừng lại tốt hơn, Thiên Dã không nói lời nào, đưa tay kéo cửa xe.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK