Chương 61 lời đồn đãi
Biểu hiện của Cố Hoài Chi khi dạo phố trực tiếp kíp nổ tình cảm mãnh liệt củ các bá tánh trong kinh thành, thế cho nên khi dạo phố kết thúc, mọi người còn đang hỏi thăm xem người trong lòng của Trạng Nguyên lang rốt cuộc là tiểu nương tử nhà ai?
Thực mau, nghi vấn của các bá tánh trong kinh thành đã được đến giải quyết. Ngày hôm sau, Cố Hoài Chi mặc kỵ trang, chuẩn bị cung tiễn, cưỡi tuấn mã ra khỏi thành, khi trở về mang theo một đôi chim nhạn, người sáng suốt vừa thấy liền biết Cố Hoài Chi muốn đi nhà gái cầu thân.
Có người hiểu chuyện còn mở đánh cuộc xem thê tử tương lai của Trạng Nguyên lang xuất thân nhà nào. Tính tình dân chúng rất thuần phác, cũng chỉ nghĩ đơn giản, bọn họ cảm thấy, Trạng Nguyên lang như Cố Hoài Chi vừa tuấn mỹ lại đầy bụng tài hoa, là nhi lang có đốt đèn lồng cũng tìm không thấy, thê tử hắn tự nhiên cũng nên là cô nương tốt nhất trên đời.
Trùng hợp, mấy năm nay Kinh Thành có hai nữ tử nổi tiếng nhất: Từ Thanh Y cùng Phạm Đình, cũng được xưng là kinh thành song xu.
Các bá tánh cân nhắc, Từ gia cùng Cố gia vẫn luôn có quan hệ thông gia, như vậy xem ra, khả năng Cố Hoài Chi cưới Từ Thanh Y lớn hơn.
Nhưng mà không biết từ khi nào bắt đầu có lời đồn rằng Cố Hoài Chi nhất kiến chung tình với Phạm Đình ở Trúc Thương Đình, càng có người lời thề son sắt tỏ vẻ: hôm đó con trai hàng xóm của người chú họ xa của cháu gái hắn làm công ở tửu lầu kia, người ta nói, ngày Trạng Nguyên dạo phố, nữ nhi Phạm thật sự đi tửu lâu, không chừng hai nhà chuyện sắp đến. Người này còn khen Phạm Đình một hồi, nói cô nương này giống như tiên nữ trên trời, nhìn rất xứng đôi với Trạng Nguyên lang.
Miệng nhiều người xói chảy vàng(1), lúc trước hai nhà Cố Từ vì thanh danh của Từ Thanh Y nên cũng không truyền ra tin tức gì. Không ngờ mọi người lại nghe tin đồn đến hoa cả mắt, thật sự cho rằng Cố Hoài Chi muốn đính hôn với Phạm Đình, thậm chí còn có sĩ tử cùng khoa chạy tới chúc mừng Cố Hoài Chi hỉ sự sắp đến. Cố Hoài Chi vốn còn rất cao hứng, chính mình sắp đi Từ gia cầu hôn, có bạn cùng năm tới chúc mừng mình, cũng là một phần tâm ý của người ta. Có điều vừa nghe Cố Hoài Chi lại không khỏi nhíu mày, ta đính hôn với Từ Thanh Y, ngươi chạy tới chúc phúc ta cùng Phạm Đình là cái quỷ gì?
Miệng nhiều người xói chảy vàng(1): nguyên văn là 众口铄金 ( chúng khẩu thước kim): (zhòngkǒushuòjīn): nguyên chỉ dư luận có sức mạnh ghê gớm, sau nói trăm người ngàn ý, xấu tốt lẫn lộn
Thấy đối phương còn thao thao bất tuyệt chúc phúc mình cùng Phạm Đình, Cố Hoài Chi vội vàng duỗi tay ra hiệu dừng lại, bất đắc dĩ nói: "Chu huynh, ngươi có phải nghĩ sai rồi không? Ta xác thật muốn đính hôn, nhưng không liên quan gì đến vị Phạm cô nương này."
Vậy thì có điểm xấu hổ.
Từ Huy vừa vặn đi ngang qua, Cố Hoài Chi duỗi tay xả tay áo Từ Huy, thân mật cười nói: "Ngũ ca muốn đi đâu? Ta đi cùng ngươi, thuận tiện nói vài câu."
Vị Chu huynh kia vừa náo loạn ra cái ô long vừa nghe Cố Hoài Chi xưng hô, nháy mắt ngộ đạo: Hóa ra người trong lòng Cố Hoài Chi là nữ nhi Từ gia!
Nhưng sau khi hắn suy nghĩ cẩn thận, Cố Hoài Chi đã cùng Từ Huy đi xa. Chu huynh ném thể diện lớn, sau khi trở về lập tức mắng người còn đang truyền lời đồn một trận, nói các ngươi có thể đừng truyền tin đồn vớ vẩn được không, bịa đặt đến sinh động như thật, Cố Hoài Chi người ta chính miệng nói, hắn cùng cô nương Phạm gia căn bản không có quan hệ! Người ta vừa bác bỏ tin đồn quay đầu lại kêu Từ Huy thân mật là Ngũ ca, hiểu chưa? Bởi vì các ngươi bịa đặt linh tinh, thanh danh của cô nương nhà người ta cũng bị các ngươi hủy hết!
Những người khác không phục: Đúng là chúng ta cũng bàn tán, nhưng cũng không bằng ngươi. Chúng ta cũng chỉ ngầm nói, ngươi còn đến trước mặt chính chủ chúc mừng, đây không phải là đang phô bày chỉ số thông minh kham ưu sao?
Hai bên bắt đầu cãi lên, người đọc rất có thể nói, ngươi một lời ta một ngữ khiến tình thế nháy mắt thăng cấp, ồn ào đến cuối cùng thế nhưng diễn biến thành cuộc chiến giữa Từ - Phạm, một bên nói nữ nhi Phạm gia mỹ lệ cỡ nào, một bên nói nữ nhi Từ gia mới là quý nữ điển phạm. Nếu không vì sao Cố Hoài Chi lại không chọn Phạm thị?
Còn đừng nói, cách nói này còn được rất nhiều bá tánh nhận đồng, sau khi truyền ra, mọi người nhất trí cho rằng nữ nhi Từ thị mới là tiên nữ hạ phàm, xứng đôi với Trạng Nguyên lang.
Nữ nhi Phạm thị không thể hiểu được bị hàng một cấp bậc, ảnh hưởng thanh danh.
Này hết thảy phát sinh quá nhanh, ngắn ngủn mấy ngày, lời đồn đãi đã truyền khắp phố lớn ngõ nhỏ.
Sau khi Cố Hoài Chi sai người sau nghe ngóng, hơi cân nhắc một chút, cảm thấy nhất định là có người giở trò quỷ. Loại thủ đoạn kéo dẫm này giống với giới giải trí đời sau. Cố Hoài Chi cảm thấy hiềm nghi lớn nhất là Phạm Đình, không phải Cố Hoài Chi tự luyến mà ngẫm lại ánh mắt Phạm Đình nhìn hắn hôm đó xác thật không bình thường.
Vấn đề là, việc hôn nhân hai nhà Cố Từ đều đã định ra tới, Phạm Đình làm chút động tác nhỏ này cũng không cần thiết? Chẳng sợ mình không thanh minh, đến lúc đó chính mình tiến đến Từ gia cầu hôn, hết thảy lời đồn này không phải sẽ tự sụp đổ sao? Kết quả cuối cùng cũng sẽ giống như bây giờ, Hai nhà Cố Từ cũng không ảnh hưởng gì, ngược lại là thanh danh Phạm Đình bị hao tổn.
Phạm Đình không đến mức ra cái hôn chiêu như vậy, ném phi tiêu ra ngoài bay một vòng rồi quay lại đâm vào người mình?
Từ Thanh Y cũng nghĩ giống Cố Hoài Chi, cảm thấy chỉ số thông minh của Phạm Đình còn bình thường, cũng không giống người sẽ làm ra loại chuyện này. Chủ yếu là chuyện này cũng không có lợi gì cho nàng, ngược lại còn tổn hại thanh danh.
Vấn đề là Phạm Đình sớm đã không phải Phạm Đình trong trí nhớ Từ Thanh Y, chuyện đúng là nàng làm. Làm chuyện gì cũng sẽ lưu lại dấu vết, Phạm Đình cũng không phải người đặc biệt thông minh, lúc này truyền lời đồn lại không thương lượng với người nhà, bên phía Từ gia, Từ Tích ra tay vận dụng thế lực gia tộc điều tra, hết thảy đều rõ ràng.
Từ Thanh Y kinh ngạc quên cả tức giận, hoàn toàn không hiểu vì sao Phạm Đình lại làm như vậy, sợ là lần trước bị ngã không phải chân bị thương mà là đầu óc.
Sau khi Cố Hoài Chi nghe được chuyện này cũng cảm thấy vô ngữ, trực tiếp dán cho Phạm Đình cái nhãn ngu xuẩn, càng thêm may mắn người mình muốn cưới là Từ Thanh Y, tỏ vẻ đồng tình với trượng phu tương lai của Phạm Đình, chỉ số thông minh thế này cũng quá ảnh hưởng đến đời sau.
Cố Hoài Chi phun tào một trận, quay đầu chỉnh trang lại một phen, phong độ nhẹ nhàng đến Từ gia, phía sau đi theo một trường xuyến lễ vật tượng trưng cát tường, đi đầu là đôi chim nhạn mà Cố Hoài Chi tự mình bắt giữ, có thể thấy được thành ý của hắn.
Ấn tượng của người trong Từ gia với Cố Hoài Chi rất tốt, lúc trước Từ Đạo Hoành cũng không ít lần khen Cố Hoài Chi, lại thêm mặt mũi của Từ thị, Cố Hoài Chi thành công nhảy vọt qua vòng khảo nghiệm của nhạc phụ nhạc mẫu cùng các anh em nhà vợ, trực tiếp tiến vào giai đoạn mẹ vợ xem con rể.
Từ Đạo Hoành có bốn nhi tư, ba người ngoại phóng, hiện tại cũng chỉ có một nhà đích trưởng tử Từ Tư Miễn ở kinh thành.
Dưới gối Từ Tư Miễn cùng Tô thị có ba trai một gái, trong ba cái nhi, Cố Hoài Chi đã gặp qua con thứ Từ Tích cùng ấu tử Từ Huy, hơn nữa còn có giao tình không cạn. Cố Hoài Chi lần đầu gặp mặt trưởng tử Từ Diệu, vị này quả thực là phiên bản Từ Đạo Hoành thứ hai, vẻ mặt phúc hậu, vô hại, rất có lực tương tác, vừa nhìn vào đã khiến người có hảo cảm. Kiến thức qua năng lực của Từ Đạo Hoành, Cố Hoài Chi trực tiếp dán cho vị anh vợ này cái nhãn không dễ chọc, vị này thuộc về kiểu người vừa cười tủm tỉm vừa đẩy người khác xuống hố còn khiến người ta mang ơn đội nghĩa hắn, làm bằng hữu sẽ rất có cảm giác an toàn, nhưng nếu trở thành đối thủ của hắn, vậy thì quá làm người đau đầu.
Cố Hoài Chi còn cảm thấy rất thú vị, trong lòng nghĩ gen của Từ gia cũng thật lợi hại, ba nhi tử mỗi người một vẻ, tiếu diện hổ, đậu bỉ cùng diện than đều gom đủ, thật là hoàn mỹ thể hiện sự đa dạng hóa của giống loài.
Cũng không biết, Từ Thanh Y sẽ mang đến cho mình kinh hỉ thế nào? Nghĩ như vậy khiến Cố Hoài Chi còn có chút chờ mong.
Sau khi Từ Tích thấy một xe rượu đầy thì không thể rời mắt, trộm sai người đưa tất cả rượu đến viện của mình.
Những người khác đang xem thư mời Cố Hoài Chi đưa đến, không chú ý đến Từ Tích làm hắn lừa gạt chót lọt.
Chờ đến Cố Hoài Chi thuận lợi đi xong lưu trình nạp thái xoát đầy hảo cảm của người Từ gia, sau khi hồi phủ liền nghe thấy tin tức nhị công tử Từ gia bị huấn một trận.
Cố Hoài Chi trầm mặc một lát, trực giác cảm thấy đây là nồi của một xe rượu mình mang đến, nhưng vì mặt mũi của Từ Tích, Cố Hoài Chi chỉ xem như không biết, yên lặng đồng tình nhìn Từ Huy.
Kế tiếp đó là thi tuyển của Lại Bộ, Lại Bộ thượng thư chính là Cố Huyền, chẳng sợ Cố Huyền rất có tu dưỡng sẽ không lộ đề thi cho Cố Hoài Chi, nhưng khoanh trọng điểm cho hắn thi thử lại không có chút áp lực tâm lý nào. Cố Hoài Chi không chút áp lực, còn gọi Từ Huy đến cùng hưởng thụ đãi ngộ được đãi lão chiếu cố.
Quả nhiên, lần thi tuyển này, biểu hiện xuát chúng nhất là hai người Cố Hoài Chi cùng Từ Huy. Cũng có thể nói, lần thi tuyển này mở rộng ưu thế của thế gia.
Chuyên nghiệp có chuyên nghiệp tấn công, con cháu thế gia mưa dầm thấm đất rất rõ ràng những loanh quanh lòng vòng chốn quan trường, không chỉ rõ ràng các thao tác am thầm, còn minh bạch cách phê duyệt công văn, xử án, xử lý công việc vặt,.... Có thể nói, hiện tại ném bọn họ đi nhậm chức, mỗi người đều có thể làm ra dáng ra hình.
So sánh với đám Hạ Tung cũng từng có kinh nghiệm xử lý công việc vặt. Nhưng kinh nghiệm của bọn họ đến từ làm phụ tá cho người ta, rất nhiều người càng không tiếp xúc đến tranh đấu của tầng cao hơn, tầm mắt không bằng con cháu thế gia.
Nguyên Hi Đế cũng không ngoài ý muốn với kết quả này, giỏi thi cử không đồng nghĩa với giỏi làm quan. Phùng Khắc Kỷ ra bài thi thiện vị thứ tộc, chiêu thức này của Cố Huyền tuy rằng âm thầm thiên vị sĩ tộc nhưng cũng có lý do hợp lý, chẳng sợ trong lòng Nguyên Hi Đế thiên vị cữu cữu mình một chút nhưng cũng sẽ không bất mãn với cách làm này của Cố Huyền.
Vì thế, Cố Huyền trực tiếp sai người dựa theo kết quả thi tuyển an bài chức quan, phần lớn đều là ngoại phóng, lưu tại kinh thành rất ít. Triều đình mới lập, thiếu nhất là các huyện lệnh, cũng không có khả năng cho các tiến sĩ vừa tham gia khoa khảo chức quan cao, tất cả đều bắt đầu làm từ huyện lệnh. Đến nỗi những người giỏi đọc sách làm thơ văn nhưng lại không đủ linh hoạt, Cố Huyền an bài bọn họ vào Hàn Lâm Viện, vì tị hiềm, Cố Hoài Chi cùng Từ Huy cũng bị an bài vào Hàn Lâm Viện.
Tên tuổi Trạng Nguyên của Cố Hoài Chi xem như cũng có chút tác dụng, hắn được Nguyên Hi Đế điểm danh ban chức tu soạn ở Hàn Lâm Viện, là chính lục phẩm, Hạ Tung cùng Từ Huy được phong là từ lục phẩm biên tu Hàn Lâm Viện.
Những người khác tiến vào Hàn Lâm Viện, đều là bát phẩm, ngoại phóng cũng là bát phẩm thậm chí cửu phẩm.
So sánh với bọn họ, khởi điểm của ba người Cố Hoài Chi cao hơn bọn họ rất nhiều.
Cố Hoài Chi nhẹ nhàng thở ra, Hàn Lâm Viện khá tốt, hiện tại không ít người còn không coi trọng địa phương này, ngày sau nơi này chính là nơi dự trữ nhân tài tương lai, thanh quý vô cùng, là địa phương tốt!
Cố Hoài Chi nhậm chức tu soạn Hàn Lâm Viện, nhiệt tình tăng vọt, xuyên qua suốt mười mấy năm cuối cùng xem như có phần công tác đứng đắn. Cố Hoài Chi đời trước là công tác cuồng nháy mắt cảm thấy tìm về một tí xíu cảm giác quen thuộc, rất vừa lòng.
Lúc này, Cố Hoài Chi nghe được một tin tức: Có người Trịnh vào kinh.
Cố Hoài Chi hơi hơi nhướng mày, Trịnh thị? Gia tộc chân chính của Từ Thanh Y? Tuy nói huyết thống của đối phương cùng Từ Thanh Y cách khá xa nhưng dù sao cũng là cùng tộc, nếu bởi vì nghe được chuyện gì đó mới vào kinh, vậy phải cẩn thận đề phòng bọn họ gây rối.
Tuy rằng còn chưa cưới Từ Thanh Y về nhà, nhưng ở trong lòng Cố Hoài Chi, Từ Thanh Y đã là người trong nhà, hiện tại hắn bênh vực người mình, hoàn toàn không có vấn đề gì.
Cố Hoài Chi hơi để ý chuyện Trịnh thị vào kinh, có người sau khi nghe được tin tức lại cơ hồ điên mất.
Danh Sách Chương: