Chương 63 phỏng đoán kinh người
Bởi vì thân thế của Từ Thanh Y, Cố Hoài Chi rất chú ý đến Trịnh gia. Đặc biệt là Trịnh Văn Tương, Cố Hoài Chi nhất thời cũng nhìn không thấu hắn. Luôn cảm thấy người này nửa chính nửa tài, đại khái là kiểu người thích đi nét bút nghiêng, đạp lên điểm mấu chốt.
Tuy nhiên hiện tại Từ Thanh Y họ Từ, người biết chuyện năm đó cũng không có mấy, nếu Trịnh Văn Tương một lòng tìm đường chết cũng sẽ không liên lụy đến Từ Thanh Y. Tiền đề là, Trịnh gia thật sự không biết thân phận thật sự của Từ Thanh Y.
Cũng bởi vì muốn thử Trịnh Văn Tương, Cố Hoài Chi đối với việc Phạm Đình bôi đen Trịnh Văn Tương thờ ơ lạnh nhạt, chính là vì muốn nhìn phương thức xử lý của Trịnh Văn Tương, muốn từ cách hắn xử lý vấn đề nhìn ra tính cách thật sự của hắn.
Nhưng mà khiến Cố Hoài Chi ngoài ý muốn là Trịnh Văn Tương thế nhưng không làm gì cả, coi như không biết có người cố ý bôi đen hắn vậy. Nếu không phải Cố Hoài Chi luôn sai người chú ý Trịnh gia, biết Trịnh Văn Tương từng sai người điều tra việc này, Cố Hoài Chi sẽ thật sự cho rằng Trịnh Văn Tương không biết gì cả.
Bởi vậy có thể thấy được Trịnh Văn Tương cũng không phải người dễ lừa.
Đương nhiên, người thừa kế mà thế gia bồi dưỡng ra cơ bản không có người dễ lừa. Người thừa kế liên quan đến tồn vong hưng suy của cả một gia tộc, nếu thạt sự bồi dưỡng ra một cái ngốc bạch ngọt thì quả thực là ngại gia tộc trải qua quá thuận lợi, muốn cho tộc nhân độ kiếp một phen.
Huống chi, thái độ quỷ dị của Phạm Đình với Trịnh Văn Tương cũng khiến Cố Hoài Chi cảm thấy ý vị sâu xa. Theo lý mà nói hai người này chưa từng gặp mặt, Phạm Đình xuống tay với Trịnh Văn Tương lại không chút lưu tình, tư thế kia hoàn toàn không phải thái độ khi đối đãi với người xa lạ mà càng giống với kẻ thù.
Vậy vấn đề tới, hai người này chưa từng gặp mặt, thù hận từ đâu ra?
Làm một người xuyên việt, Cố Hoài Chi não động lớn hơn những người khác nhiều. Tuy rằng Cố Hoài Chi theo thuyết vô thần, bất quá loại sự tình không khoa học như xuyên qua thời không đều đã phát sinh trên người hắn, trên người những người khác xuất hiện chút hiện tượng không khoa học cũng không phải không có khả năng.
Đương nhiên, điểm này, còn cần dò xét một chút.
Đến người dùng để thử sao... Cố Hoài Chi yên lặng cười, trấn định đi qua chỗ Thái Tử Triệu Minh.
Cố Hoài Chi vốn vô cùng nhạy bén, đã sớm nhìn ra Phạm Đình rất sợ hãi Thái Tử. Suy xét đến địa vị siêu nhiên của thế gia hiện tại, thái độ bình thường của quý nữ nhất lưu thế gia với hoàng thất hẳn là cung kính có thừa, sợ hãi không đủ. Sao có thể giống với Phạm Đình thiết chút nữa viết hai chữ sợ hãi lên mặt?
Khống chế cảm xúc kém như vậy, Cố Hoài Chi cảm thấy, chẳng sợ Phạm Đình thật sự có kỳ ngộ, sợ là cũng không tốt bao nhiêu.
Triệu Minh nhìn thấy Cố Hoài Chi thật sự vui vẻ phát ra từ nội tâm, hai người bọn họ đã sớm có ăn ý từ tận khi ở Vân Châu, Cố Hoài Chi trợ giúp Triệu Minh trong việc khoa cử, Triệu Minh đối với Cố Hoài Chi thân cận hơn những người khác không ít.
Cố Hoài Chi cũng không tốn nhiều tâm tư, chỉ là khi nói chuyện với Triệu Minh cố ý vô tình làm hắn đứng gần Phạm Đình một chút. Cố Hoài Chi một bên nói chuyện với Triệu Minh một bên quan sát biểu tình của Phạm Đình, quả nhiên, khi Triệu Minh tiến đến càng gần, tứ chi nàng càng cứng đờ. Càng thú vị là, Trịnh Văn Tương làm chủ nhà, tự nhiên muốn bồi bên cạnh người có thân phận tôn quý nhất ở đây là Triệu Minh.
Vì thế, Cố Hoài Chi thấy được hai loại cảm xúc sợ hãi cùng phẫn nộ trê người Phạm Đình. Tuy rằng chỉ xuất hiện trong nháy mắt nhưng cũng bị Cố Hoài Chi tinh chuẩn bắt giữ.
Thật có ý tứ.
Ý cười trên mặt Cố Hoài Chi chợt lóe rồi biến mất, hư hư thực thực trọng sinh giả, giống như được đến một cái phương pháp có thể thu hoạch tin tức quan trọng!
---
Ulatr, chương này ngắn xỉu, bỗng nhiên không quen _>_
Danh Sách Chương: