Mục lục
Đại Tiên Cá Koi Muốn Ra Mắt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tô Cẩm Lê muốn rời đi nên nói có lệ: “Tôi mệt rồi, về trước đây.”

“Em ngủ có mở to mắt không?” An Tử Yến tương đối tò mò chuyện này.

“Lúc là cá thì mở, làm người thì nhắm.”

“Ồ, vậy là tốt rồi, anh sợ sau này sẽ bị dọa.”

“Anh như này…… là đang phòng ngừa chu đáo hả?” Tô Cẩm Lê không nhịn được hỏi, cậu nhớ rõ hình như mình đã cự tuyệt rồi mà.

An Tử Yến bị câu hỏi này làm cho buồn cười, nhưng không trả lời, chỉ vào áo sơ mi của Tô Cẩm Lê: “Cúc áo gài sai hết rồi, anh giúp em gài lại.”

Tô Cẩm Lê cúi đầu mới phát hiện cúc áo cài sai vị trí, vừa rồi thật sự quá sốt ruột không chú ý tới.

An Tử Yến nhẹ nhàng cởi từng cúc rồi giúp cậu gài lại, sau đó vỗ vai Tô Cẩm Lê: “Được rồi.”

“Anh trai tôi đã từng làm chuyện này cho tôi.” Tô Cẩm Lê nhìn cúc áo của anh, nói với An Tử Yến.

“Ồ…… nhưng em đừng xem anh thành anh trai.” Anh phải làm chồng!

Nhưng Tô Cẩm Lê không để ý, còn đang đắm chìm quá khứ: “Lúc ấy tôi còn đái trong quần, không tự khống chế tốt, anh ấy mỗi ngày đều dọn giúp tôi. Trên núi không có tã giấy, chỉ có vòng tiểu, anh ấy giặt giúp tôi treo thành dây dài cho khô.”



là loại này, có thể giặt lại, mọi người cứ tưởng tượng ra kiểu thời xưa nhìn như cái khố đi ha

“Ba mẹ em thì sao?”

“Tôi cũng không biết hai con cá nào là ba mẹ tôi nữa, có lẽ lúc tôi thành tinh bọn họ đã chết hoặn bị ăn rồi.”

“Có phải…… rất thương tâm.” An Tử Yến thử hỏi.

“Yêu tinh không giống người, đều không biết ba mẹ là ai, trừ phi là được yêu tinh sinh ra. Cho nên, căn bản không có việc gì.”

An Tử Yến đi tới chỗ túi của Tô Cẩm Lê nhặt lên giúp cậu, nhìn Tô Cẩm Lê hỏi: “Yêu tinh mấy em còn gì khác người thường nũa không?”

“Cái khác à……” Tô Cẩm Lê đi theo cạnh An Tử Yến vừa đi qua một bên vừa nói chuyện phiếm, “Tôi biết cái này.”

Tô Cẩm Lê giơ tay, khống chế một chai nhựa cách đó không xa bay đến trong tay cậu.

An Tử Yến thấy được lập tức lấy ra: “Đừng tùy tiện nhặt đồ ven đường, dơ.” Giúp Tô Cẩm phủi tay mới phản ứng lại, “A! Cách không lấy vật hả?”

“Đúng vậy.”

“Còn có gì khác không? Như thuật đọc tâm, nhìn xuyên thấu gì đó.”

Tô Cẩm Lê lắc đầu: “Không biết, pháp lực không đủ, tôi là yêu tinh yếu nhất trên núi.”

Có thể biết được mấy bí mật nhỏ của Tô Cẩm Lê, An Tử Yến lại không cảm thấy sợ hãi, mà rất vui vẻ.

Anh cảm thấy anh đã biết những việc người khác không biết, thì quan hệ với Tô Cẩm Lê cũng không giống với những người khác.

Một tên đàn ông lớn đầu bị tình yêu chiếm não, phương diện nào đó thì cực kỳ cơ trí, phương diện nào khác lại cực kỳ trì độn.

Đưa Tô Cẩm Lê trở lại phòng, An Tử Yến mới đưa đồ cho Tô Cẩm Lê.

Anh có chút không muốn Tô Cẩm Lê trở về, lôi kéo tay Tô Cẩm Lê, lưu luyến hỏi: “Ở lại với anh một lát được không?”

“Không thể, tôi mệt rồi.” Tô Cẩm Lê là thật sự mệt, nửa đêm bò dậy bơi lội, quả thực là cực kì nỗ lực.

“Anh có thể hôn em một chút nữa không?”

“Không thể.” Tô Cẩm Lê trả lời xong nhanh chóng quẹt thẻ bước vào phòng.

An Tử Yến nhìn Tô Cẩm Lê đi vào, giơ tay sờ sờ miệng, sau đó về phòng mình.

Ở trong phòng tìm điện thoại, gọi cho Giang Bình Thu.

Giang Bình Thu hồi lâu mới kết nối được, mơ mơ màng màng hỏi: “An thiếu, có chuyện gì vậy?”

“Vừa rồi tôi ở chung một mình với Tô Cẩm Lê, mấy camera xung quanh phải xóa hết bộ nhớ, paparazzi có khả năng mai phục xung quanh đào ba thước đất cũng phải khống chế toàn bộ.”

“Được.” Giang Bình Thu lập tức minh bạch.

Rạng sáng, đơn độc ở chung, còn cần xóa theo dõi, những việc này Giang Bình Thu tưởng tượng là rõ, cho nên không cần hỏi nhiều.

Tắt điện thoại, An Tử Yến bắt đầu lăn lộn trên giường, làm thế nào cũng không ngủ được, không lâu sau lại bắt đầu lấy điện thoại ra tra: Làm thế nào để theo đuổi một chàng trai.

Tìm ra mấy thứ không đúng lắm, vì thế lại tra con trai làm sao để theo đuổi con trai.

Cuối cùng chẳng có đáp án nào.

Vì thế anh từ bỏ việc tìm kiếm làm thế nào để theo đuổi cẩm lý tinh.

*

Buổi sáng Trương Hạc Minh mới nhận được cuộc gọi từ Hoa Sâm, chất vấn bọn họ tại sao đào thải Chu Văn Uyên.

Trương Hạc Minh hoàn toàn sửng sốt.

Lúc trước Mạch Phong hứa hẹn, bọn họ có thể yên tâm lớn mật mà đào thải Chu Văn Uyên, bên Hoa Sâm thì Ba Nhược Ba La sẽ đi giao thiệp.

Lúc ấy Trương Hạc Minh hoàn toàn tin tưởng, hơn nữa sấp tài liệu đen kia đặt trước mặt, anh sốt ruột bảo vệ tổ tiết mục nên đáp ứng.

Hiện tại giải trí Hoa Sâm gọi điện thoại lại đây chất vấn, anh bị hỏi đến á khẩu không trả lời được, còn bị đối phương yêu cầu bồi thường.

Kế hoạch của Trương Hạc Minh ban đầu không được xem trọng, tìm tới giám khảo không lỗi thời thì chưa nổi tiếng.

Hiếm có khi An Tử Yến vì em trai mà muốn lại đây, bọn họ thật đúng là đem An Tử Yến trở thành tổ tông mà cung phụng.

Nhưng anh không nghĩ tới tiết mục lại có thể nghịch tập thành công, dần dần khởi sắc, còn được mấy nhà đầu tư ưu ái. Điều này làm anh càng ngày càng tự tin, tâm lý dao động..

Vào thời điểm đó, trọng tâm của anh là bảo vệ được tiết mục.

Sau khi Tô Cẩm Lê xảy ra chuyện, Trương Hạc Minh quyết định phong tỏa tin tức, điệu thấp gọi cảnh sát, phối hợp điều tra. Chỉ cần không nháo lớn, không có phong ba gì truyền ra, có thể bảo toàn tiết mục là được.

Ba Nhược Ba La cũng rất phối hợp, xem như tận tình tận nghĩa.

Sau đó Mạch Phong lấy tài liệu bôi đen Chu Văn Uyên ra đặt trước mặt anh, ý đầu tiên anh vẫn là bảo toàn tiết mục, còn có thể mời Lục Văn Tây đến giúp đỡ.

Tuy nhiên, mọi thứ không phải lúc nào cũng như Trương Hạc Minh muốn.

Kiều Nặc lên sân khấu công khai khiêu chiến Tô Cẩm Lê, anh ta vẫn muốn bảo hộ tiết mục.

Bởi vì thành công đến không dễ dàng, cho nên càng quý trọng.

Nhưng việc này lại chọc giận An Tử Yến, còn có người bên Thẩm Thành.

Bây giờ nghĩ lại, chỉ sợ Thẩm Thành ngay từ đầu đã giở trò đồi bại, để cho anh ta cam tâm nhảy vào.

Nếu bọn họ biểu hiện tốt, Thẩm Thành sẽ đi hiệp thương với Hoa Sâm.

Nhưng sau khi bọn họ lại tổn hại Tô Cẩm Lê, Thẩm Thành liền mặc kệ bọn họ, để tự giải quyết chuyện này.

Trong khoảng thời gian này, Trương Hạc Minh chưa bao giờ mệt mỏi như vậy.

Mỗi ngày anh phải nhìn chằm chằm tổ tiết mục, còn phải xử lý những những tin tức tiêu cực chưa được rũ bỏ.

Trước kia ngóng trông thí sinh hay nội dung tiết mục lên hot search, hiện tại vừa lên hot search đã lo lắng đề phòng, sợ lại xuất hiện việc tiêu cực nào lớn.

Hơn nữa mỗi lần anh ta thấy An Tử Yến, đều cảm thấy cực kì áp lực, đưa người lên làm ông tổ cung phụng, người còn không muốn đối xử mình như con cháu.

Theo lý thuyết lần nghịch tập này của anh ta có thể trở thành một trường hợp thành công, kế hoạch trong tương lai cũng sẽ thu hút rất nhiều đầu tư mới đúng.

Cho dù tổ chức tiếp mùa hai anh ta cũng có thể thẳng eo mà làm.

Nhưng anh ta không được, tin xấu quá nhiều, cấp trên còn tới phê bình một lần, nói trình độ xử lý tình huống đột phát của anh ta quá kém.

Nhưng loại tình huống này ai có thể nói cho anh ta biết xử lý thế nào?

Hoa Sâm đem thực tập sinh qua, ngồi chờ Chu Văn Uyên có thể ra mắt, kết quả tổ tiết mục tự tiện đào thải.

Chu Văn Uyên vừa mới rời khỏi liền mất tích, cộng thêm thời gian này bọn họ vẫn luôn khống chế tin tức, đến khi ba mẹ Chu Văn Uyên đến giải trí Hoa Sâm xử lý thủ tục từ chức cho Chu Văn Uyên, bọn họ mới biết được tình huống.

Tuyệt đối là sỉ nhục!

Hiện tại, Hoa Sâm mở miệng chính là năm triệu tệ bồi thường, nếu không chuyện này sẽ không bao giờ được bỏ qua.

Vốn dĩ đã ở nơi đầu sóng ngọn gió, lại đến một việc nữa tuyệt đối sẽ dậu đổ bìm leo.

Trương Hạc Minh quả thực muốn điên rồi.

Anh ta chỉ có thể gọi thử cho Mạch Phong, Mạch Phong tiếp điện thoại vẫn vui tươi hớn hở hỏi: “Sao rồi, giải trí Hoa Sâm không đồng ý sao? Các anh xử lý thế nào vậy hả?”

“Ngài không phải nói sẽ chào hỏi bọn họ sao?”

Mạch Phong là cáo già, sợ Trương Hạc Minh ghi âm cho nên căn bản không nói gì cả.

Trương Hạc Minh chỉ có thể xin lỗi.

Tô Cẩm Lê là người bên Thẩm Thành, cậu bị thương ở tổ tiết mục, sau khi bị thương lại thiếu chút nữa bị tổ tiết mục từ bỏ, Thẩm Thành bên kia làm như vậy không có gì ngạc nhiên.

Mọi người trong giới đều biết số ít người không thể đắc tội đó là ai.

An Tử Yến là một.

Thẩm Thành là hai.

Anh thì quá trâu bò, một hơi cả hai người.

“Tôi không hiểu cậu nói gì, chúng tôi không cần tấm màn đen, Ô Vũ mới là nhân viên công ty, tại sao lại muốn cho Tô Cẩm Lê đứng nhất chứ? Tô Cẩm Lê cho dù không điều động nội bộ cũng có thể đứng nhất mà?” Lúc Mạch Phong nói còn mang theo khẩu âm, như là cố ý giả bộ ngớ ngẩn để lừa đảo.

Trương Hạc Minh thực sự không còn lựa chọn nào khác, gần như khóc cầu xin Mạch Phong hỗ trợ giải quyết.

“Vậy thì biên tập tập tiếp theo như chúng tôi đã nói, và chúng tôi sẽ cử người đến đó.” Cuối cùng Mạch Phong cũng thay đổi giọng điệu.

Tập tiếp theo chính là Kiều Nặc công khai thách đấu, Chu Văn Uyên bị đào thải.

Ba Nhược Ba La muốn khống chế cắt nối biên tập, chỉ sợ cũng là nỗ lực nâng Tô Cẩm Lê, để fans qua lộ tuyến đau lòng.

Còn điệu thấp xử lý việc Chu Văn Uyên bị loại trừ.

“Được……” Trương Hạc Minh đồng ý.

Tắt điện thoại, sau lưng Trương Hạc Minh đều là mồ hôi.

Anh suy sụp trong văn phòng cả ngày, không biết tâm trạng ra sao.

Cũng không biết đã qua bao lâu, có người gõ cửa vào phòng, kích động nói: “Chế tác Trương, tập mới phát lên, ratings phá kỷ lục!”

Trương Hạc Minh cuối cùng cũng đứng dậy, đi theo nhân viên công tác ra ngoài.

“Thần tượng quốc dân” tập mới đã lên sóng.

Tập này là nội dung thi đấu theo tổ. Đáng xem nhất là phần biểu diễn của tổ Tô Cẩm Lê cùng An Tử Hàm.

Phần hát âm cao của Tô Cẩm Lê sau khi chế tác đã trở thành điểm đáng xem nhất.

Không lâu sau khi đoạn này được phát sóng, video của Tô Cẩm Lê đã thống trị các tiêu đề trên tất cả các nền tảng chính.

Biễu diễn thực lực chân chính, lĩnh vực giọng nam cao hiếm có trong nước, không thể bị chôn vùi.

Trình độ trước kia của Ô Vũ đã được không ít người trong nghề khen ngợi. Bài hát không tỳ vết này của Tô Cẩm Lê phát sóng lên, cơ hồ là bậc lửa vào đống bom.

Trận oanh tạc này nổ vang ầm ầm trong vòng âm nhạc trong nước.

Ngoài ra, màn trình diễn khẩu kỹ của Tô Cẩm Lê cũng được CCTV 《 Kho báu văn hóa quốc gia 》 Dương Trạch Hoa tuyên bố trên Weibo.

Dương Trạch Hoa: Nói thật, lại lần nữa xem đoạn biểu diễn khẩu kỹ này, tôi vẫn sẽ lệ nóng doanh tròng, cậu ấy làm tôi thấy được hy vọng. Đã cùng người đại diện của cậu ấy xác nhận, thương thế khôi phục rất tốt, hơn nữa lịch trình đã chính thức được ấn định, hy vọng có thể hợp tác cùng thiếu niên này ghi lại một chương trình xuất sắc. [ video ]

Bài đăng đứng đầu Weibo hôm nay, lướt xuống mấy lần đều có thể thấy Tô Cẩm Lê, có thể nói là sự tồn tại thống trị màn hình.

Tô Cẩm Lê nổi tiếng, lần này không phải bởi vì chia sẽ có vận may, không phải bởi vì tin tức bị thương, mà là bởi vì giọng hát.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK