Mục lục
Đại Tiên Cá Koi Muốn Ra Mắt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi Tô Cẩm Lê trở lại phòng lại mất hồn mất vía, nhưng vẫn bị An Tử Hàm thúc giục dọn xuống giường dưới.

“Hai người các cậu nói xem, Ô Vũ có phải có cái lý do gì khó nói không, tôi cảm thấy cậu ấy có rất nhiều vấn đề chưa nói với chúng ta.” Tô Cẩm Lê không nhịn được hỏi hai người.

“Lý do khó nói……” An Tử Hàm lẩm bẩm xong liền muốn cười, nụ cười đầy ẩn ý.

“Kỳ thật rất bình thường, cậu ấy làm như vậy là đúng, ở giới giải trí một giây trước là bạn bè giây tiếp theo liền có khả năng là đối thủ. Quan hệ với chúng ta cũng không rất thân quen, sao có thể nói hết bí mật ra được.” Phạm Thiên Đình ngồi trên giường trên run chân, An Tử Hàm ngồi giường dưới cũng run theo.

“Tôi coi cậu ấy là bạn tốt mà.” Tô Cẩm Lê trả lời.

“Đó là do cậu quá ít bạn.” An Tử Hàm nói.

“Tôi cũng coi hai người là bạn!” Tô Cẩm Lê bổ sung.

An Tử Hàm lập tức giơ ngón tay cái ra: “Ánh mắt độc đáo.”

“Con mắt tinh đời.” Phạm Thiên Đình ngồi giường trên nói theo.

Bọn họ sắp tiến hành một vòng tuyển chọn bài hát mới, điện thoại cũng được trả lại.

Phạm Thiên Đình cầm điện thoại lướt, muốn tìm có bài nào thích hợp không. An Tử Hàm thì nhẹ nhàng hơn rất nhiều, trực tiếp đi hỏi Giang Bình Thu là được, chờ bọn họ chọn cho mình.

Tô Cẩm Lê cầm điện thoại nói chuyện với Thẩm Thành, hàn huyên vài câu, Thẩm Thành lại nói cậu đi ngủ.

Cậu thở dài một hơi, tắt điện thoại định ngủ, liền nghe được An Tử Hàm đột nhiên “Xì” cười một tiếng, nói, “Tô Cẩm Lê, cậu xem official weibo của tổ tiết mục, đăng video cậu kìa.”

Tô Cẩm Lê vụng về, mở Weibo tìm nửa ngày mới tìm được official weibo.

Phạm Thiên Đình nhanh hơn cậu, xem video xong cười không ngừng được, làm cho Tô Cẩm Lê càng tò mò.

Nhìn official weibo mới nhất, cậu liền trầm mặc……

Thần tượng quốc dân: số đặc biệt-Các fan chờ mong Tô Cẩm Lê đi ngủ ~[ video ]

Toàn bộ trong video đều là cameras phòng ngủ Tô Cẩm Lê cắt nối biên tập.

Bởi vì lựa chọn góc độ cố định, có thể nhìn mấy người khác ngủ rất thành thật, lâu lâu lật mình mà thôi.

Tô Cẩm Lê ở giường trên vẫn luôn động, thân thể lấy tư thế thần kỳ xoay tròn, cuối cùng lại thần kỳ thay đổi phương hướng.

Thú vị nhất là, trong đó có một đoạn Tô Cẩm Lê kẹt qua giường Phạm Thiên Đình, cậu ta phát hiện lại túm chân Tô Cẩm Lê, Tô Cẩm Lê mới được thả ra.

Phạm Thiên Đình lại nằm ngủ, Tô Cẩm Lê lại xoay tròn.

Còn có một đoạn là Tô Cẩm Lê đột nhiên lật mình, cả người úp mặt vào lan can giường tầng trên, một tay một chân gác ở thành giường, buông thõng xuống người  Ô Vũ.

Ô Vũ nửa đêm xoay người mở to mắt hoảng sợ, thân thể run lên, sau khi bình tĩnh lại xuống giường, thò lại gần xem Tô Cẩm Lê, còn thử hơi thở của Tô Cẩm Lê.

Xác định Tô Cẩm Lê còn sống, Ô Vũ không điều chỉnh tư thế ngủ của Tô Cẩm Lê ngay, mà từ các góc độ khác nhau quan sát xung quanh giường, nghiên cứu xem Tô Cẩm Lê ngủ như thế nào.

Cũng không biết cuối cùng nghiên cứu ra không, đem Tô Cẩm Lê đẩy lại trên giường, sau toàn bộ quá trình, Tô Cẩm Lê cũng không tỉnh lại.

Tô Cẩm Lê tự xem video còn thấy khiếp sợ, cẩn thận nhìn chằm chằm mới có thể xác nhận đó thực sự là mình..

“Mẹ ơi…… sao lại thế này?” Tô Cẩm Lê chỉ vào điện thoại hỏi.

“Cậu hỏi tụi tôi?” An Tử Hàm buồn cười.

“Tôi vẫn luôn nghĩ rằng mình ngủ rất thành thật.”

“Đúng vậy, mỗi ngày đều có thể trở về tư thế ban đầu, đây là chỗ hay nhất!”

Tô Cẩm Lê mở bình luận, khuôn mặt cậu đỏ bừng vì xấu hổ.

Mai xanh ủ phô mai: Con trai, bình thường mẹ cho rằng con là người an an tĩnh tĩnh, không ngờ ban đêm con lại hoạt bát như vậy, nhưng không sao, mẹ vẫn yêu con.

Mộc bảy song: Cậu ấy đang bơi trong mơ sao? Đây chính là không thành thật cấp bậc nghịch thiên.

Hồ lộ đan: Hằng ngày cầu vận may.

Thiên nhã dạ điệp: Vận động viên bơi tự do trên giường Tô Cẩm Lê lên sân khấu, 2.0! Cái động tác này 2.0, tất cả trọng tài đều sợ ngây người, các chuyên gia đều biết những cú đánh ngủ với mức độ khó này rất khó để thành thạo, không nghĩ tới tuyển thủ Tô Cẩm Lê tuổi không lớn cũng đã nắm bắt được kỹ thuật này!

Tào phớ kêu trộm hôi: Mọi người đừng lo lắng, tôi và Tô Cẩm Lê ngủ chung tôi sẽ ôm chặt anh ấy lại, anh ấy sẽ không làm tổn thương tôi đâu, chúng tôi rất hòa hợp trên giường.

“Sao tôi lại mất mặt như vậy?” Tô Cẩm Lê không khỏi hỏi.

“Tôi cảm thấy nó rất thú vị, tư thế ngủ của cậu còn lên được hot search.” An Tử Hàm nhìn điện thoại, vẫn đang gửi tin nhắn cho An Tử Yến.

An Tử Hàm: Anh cho video mới của em trai em chưa?

An Tử Yến: Ừm, rồi, không thành thật đến vậy hả?

An Tử Hàm: Không sai, em tận mắt nhìn thấy.

An Tử Yến: Vậy phải làm sao? Có bị ngã xuống không?

An Tử Hàm: Cậu ấy đã chuyển giường tầng dưới, hôm nay dọn. Đúng rồi, Phạm Thiên Đình anh quyết định thế nào?

Phạm Thiên Đình muốn đổi công ty, nhưng hiện tại công ty cắn quá chặt, không chịu để Phạm Thiên Đình dễ dàng rời đi như vậy, dù sao hiện tại Phạm Thiên Đình cũng khá nổi tiếng rồi.

Công ty của Phạm Thiên Đình có quy mô tương đương với Mộc Tử Đào, nhưng hầu hết đều quay phim truyền hình và điện ảnh, nhân tiện họ dụng nghệ sĩ của mình.

Hầu hết các nghệ sĩ này đều tập trung vào đóng phim, công ty sẽ mua bản quyền một số tiểu thuyết trên các trang web như Văn học Tấn Giang, cải biên rồi tự quay chụp, dùng nghệ sĩ nhà mình bồi dưỡng làm diễn viên chính.

Nhưng mà Phạm Thiên Đình là một ca sĩ, cậu thực sự không giỏi diễn xuất cho nên ở trong công ty có vẻ rất xấu hổ.

Hợp đồng của cậu với công ty sắp hết hạn mà cũng chưa có gì nổi bật.

Mấy năm trước cùng lắm được xem là ca sĩ nổi tiếng trên mạng, vẫn là tự mở phát sóng trực tiếp chiêu fans.

Lần thi đấu này, công ty cũng không cảm thấy sẽ nổi tiếng, chỉ để Phạm Thiên Đình lại đây làm quen.

Tiết mục bất ngờ trở nên nổi tiếng, công ty tất nhiên không muốn thả người, gần đây muốn bàn vấn đề đãi ngộ của Phạm Thiên Đình nhưng Phạm Thiên Đình không lạc quan về triển vọng của công ty.

Người hướng chỗ cao, cũng như đổi công tác hay đi ăn máng khác, tìm kiếm nơi thích hợp cho mình là bình thường.

Tuy nhiên, khi một nghệ sĩ trở nên nổi tiếng và chuyển công ty, người đó sẽ bị fans ném đá vì vô ơn, vong ân phụ nghĩa. Thật muốn đưa Phạm Thiên Đình vào công ty phải chuẩn bị đoàn đội xã giao thật tốt.

Gần đây An Tử Hàm cũng hỏi giúp Phạm Thiên Đình, nếu An Tử Yến không cần Phạm Thiên Đình, cậu sẽ đề cử đi Mộc Tử Đào, thật sự không được để Tô Cẩm Lê nói với Thẩm Thành cũng là một đường ra.

An Tử Yến: Lần tới anh đến tổ tiết mục nói chuyện trực tiếp với Phạm Thiên Đình, quan trọng nhất vẫn là xem ý cậu ta.

An Tử Hàm: Được.

Bên này, Tô Cẩm Lê cũng đang nói chuyện phiếm với An Tử Yến, là An Tử Yến mặt dày mày dạn không ngừng xin, Tô Cẩm Lê mới miễn cưỡng thêm bạn tốt lại.

Đáng tiếc hai người đều chả biết ăn nói.

An Tử Yến: Ngủ rồi sao?

Tô Cẩm Lê: Đang muốn ngủ.

An Tử Yến: Nói chuyện với anh không?

Tô Cẩm Lê: Không được, đã nói anh trai là ngủ ngon rồi, tôi phải nghe lời.

An Tử Yến: Em có thể học hỏi từ An Tử Hàm mặt này không?

Tô Cẩm Lê: Cụ thể là gì?

An Tử Yến: Về mặt không nghe lời anh trai.

Tô Cẩm Lê: Không được, nếu tôi học theo An Tử Hàm, anh ấy sẽ không cho chơi với An Tử Hàm.

An Tử Yến: Được rồi, nghỉ ngơi sớm đi.

Tô Cẩm Lê: Được, ngủ ngon.

An Tử Yến: Lần này không chụt chụt?

Tô Cẩm Lê: Lần này anh không quan tâm tôi mà.

An Tử Yến: Vốn dĩ lần trước xem video của em anh hưng phấn thật lâu. Kết quả không bao lâu, liền phát hiện em gửi meme chụt chụt mỗi fans một phần, video chia sẽ trên Weibo rôm rả như ăn tết.

Tô Cẩm Lê: Tại sao?

An Tử Yến: Giải thích mất nhiều thời gian, em nên nghỉ ngơi sớm đi.

Tô Cẩm Lê: Ừm ừm

Tô Cẩm Lê đặt điện thoại xuống, nằm trên giường ngủ yên ổn một lúc, sau đó đột nhiên mở mắt ra xem An Tử Yến có trả lời mình không.

Thấy An Tử Yến gửi meme tươi cười, cậu đột nhiên băn khoăn không biết có nên trả lời lại An Tử Yến hay không.

Nghĩ nghĩ rồi thôi, tiếp tục ngủ.

*

Vòng thứ bảy sẽ tranh chức vô địch và á quân.

《Thần Tượng Quốc Dân 》là một chương trình thi đấu cá nhân và kết quả cuối cùng của cuộc thi cũng là một bảng xếp hạng cá nhân. Chỉ có top3 mới có tư cách ra mắt, hơn nữa tổ tiết mục hứa hẹn sẽ cho bọn họ nhận được đại ngôn giá 300 vạn.

Trên thực tế rất nhiều người đều biết, dựa theo sự nổi tiếng hiện tại của các thí sinh này, họ có thể dễ dàng nhận được những công việc như thế, giải thưởng này chỉ để khen thưởng mà thôi.

Đối với mấy top9, chắc chắn sẽ được công ty cho ra mắt theo cách riêng.

Vào ngày thứ hai sau khi công bố kết quả, có người đến thăm ban, làm các thí sinh top 9 đều xôn xao.

Người tới là Thẩm Thành.

Sau khi Thẩm Thành đến, anh mỉm cười với mọi người, tỏ vẻ thân thiện nhưng phong thái lại khiến người khác né xa ngàn dặm.

Giống như một vương giả trời sinh, thiêng liêng bất khả xâm phạm.

Anh đang ngồi trên sân cạnh phòng tập xem họ huấn luyện, vòng thứ bảy sẽ có một điệu nhảy, tất cả bọn họ cần phải bắt đầu học ngay hôm nay.

Chờ lúc nghỉ ngơi, Thẩm Thành đột nhiên đi tới, ngồi xổm cạnh Tô Cẩm Lê, ấn mũi giày Tô Cẩm Lê: “Giày có chật khong?”

“Không đâu.”

“Lúc em tập ngón chân cái của em chạm vào mũi giày.”

“Khi thực hiện động tác bàn chân vô thức thức di chuyển về phía trước.”

“Cởi giày ra anh xem.” Thẩm Thành lo lắng cũng là đương nhiên, bởi vì sau khi Tô Cẩm Lê mọc chân, chân quá mềm, thể chất cũng không tốt lắm, chân của cậu luôn luôn bị thương, cho nên Thẩm Thành rất ít khi để cậu tự đi.

Bây giờ nhìn thấy Tô Cẩm Lê hành động như vậy, anh đương nhiên sẽ lo lắng.

“Ồ……” Tô Cẩm Lê đỡ vai Thẩm Thành cởi giày, giơ chân cho Thẩm Thành xem.

Trương Thải Ni ở một bên lắc lắc cánh tay, giả vờ đi ngang qua, lảng vảng bên cạnh họ, hai má đỏ bừng vì phấn khích, khi nhìn thấy An Tử Hàm cùng Phạm Thiên Đình liền cảm thán: “Không được không được, quá soái, mẹ ơi.”

“Muốn ký tên hả, cậu dù sao cũng là CP em trai anh ta.” An Tử Hàm cười hì hì nói.

“Không không không, không dám, nói chuyện với anh ấy chẳng khác nào tôi làm hoen ố nhan sắc của anh ấy.”

“Chết tiệt, sao cậu nói chuyện với chúng tôi?”

Trương Thải Ni kích động không chịu được, lấy tay quạt lên mặt: “Tôi cùng Thẩm Thành hít thở chung không khí trong một phòng, vừa nghĩ tới liền muốn say.”

“Ừm, Tô Cẩm Lê còn cởi giày, mùi vị có say lòng người không?” Phạm Thiên Đình hỏi.

Trương Thải Ni lập tức trừng mắt nhìn hai người họ một cái.

“Nhưng mà nói ra, con người Thẩm Thành tuy rằng chẳng ra gì, nhưng đối tốt với em trai tốt hơn nhiều ông anh phá của kia của tôi.” An Tử Hàm nhìn Tô Cẩm Lê với Thẩm Thành đứng cùng nhau.

Lúc này, người của tổ tiết mục đi vào, sau khi ra hiệu cho Thẩm Thành, anh ta nói với Tô Cẩm Lê: “Trong trận chung kết, chúng ta sẽ lấy mấy bài hát nổi tiếng do dân mạng bình chọn, hy vọng cậu với An Tử Yến sẽ hợp xướng 《 chim bay và cá 》”

bài đó đây

An Tử Yến bị các fan gọi là Tiểu Yến Tử.

Tô Cẩm Lê lại bị gọi là Tiểu Ngư Nhi.

Hai người bọn họ ở bên nhau, thật đúng là “Chim bay và cá”.

Thẩm Thành đứng bên cạnh, lập tức nói một câu: “Có thể đổi bài không?”

“Đổi thành…… Cái gì?”

“《Buông tay ra 》”

Editor có lời muốn nói: let it go của eo sà đó mấy chế

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK