Mục lục
Đại Tiên Cá Koi Muốn Ra Mắt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày hôm sau, Tô Cẩm Lê với An Tử Yến đến thành phố quay chương trình tạp kỹ.

Đây là lần đầu tiên cậu ra ngoài chung với An Tử Yến, khi đến sân bay vẫn sẽ có quay phim ở sân bay, nhưng sẽ không có dàn dựng nên không có chuyện bị nhiếp ảnh gia chỉ đạo.

Họ chỉ cần đợi máy bay bình thường và lên máy bay, sẽ có nhiếp ảnh gia bên cạnh chụp ảnh, rất yên tĩnh sẽ không làm phiền họ.

Về phần các phóng viên khác đều bị ngăn cách ở xa, không cho phép bọn họ tới gần, fans cũng khống chế tốt, có vẻ ngay ngắn trật tự, dường như rất ngoan ngoãn.

Tô Cẩm Lê đột nhiên ý thức được đoàn đội của cậu thật là ít người, đi cùng An Tử Yến càng nhẹ nhàng rất nhiều.

Đến địa điểm quay, những người khác đã đến hết rồi.

Tô Cẩm Lê đi vào trang điểm, An Tử Hàm đến cạnh cậu vén ống quần nói: “Cậu nhìn đầu gối tôi này, xanh hết rồi.”

Suy nghĩ đầu tiên của Tô Cẩm Lê là An Tử Yến lại bị đánh.

Lúc trước Ô Vũ ở trại cố kỵ kỷ luật, không động thủ với An Tử Hàm, hiện tại không cần nhịn, có phải sẽ động thủ không? Dù sao hai người họ cũng hay cãi nhau.

Nhưng vẫn hỏi: “Sao lại vậy?”

“Lần trước chụp quảng cáo bắt tôi leo núi, kết quả không đứng vững, đụng phải.”

Tô Cẩm Lê duỗi tay giúp An Tử Hàm xoa xoa, hỏi tiếp: “Đau không?”

“Chắc chắn đau rồi, kết quả vẫn là cắn răng tiếp tục chụp xong, trời biết tôi muốn làm loạn lên như nào, lão tử không làm.”

“Vậy cậu thật lợi hại.”

“Tất nhiên.”

Chờ Tô Cẩm Lê trang điểm xong, An Tử Hàm thần bí triệu tập vài người lại đây.

Phạm Thiên Đình cùng Trương Thải Ni lại đây thì hỏi han ân cần Tô Cẩm Lê, hỏi tình hình gần đây, cuối cùng tổng kết một chút chính là Tô Cẩm Lê là người bận nhất.

An Tử Hàm bảo họ im lặng trước, sau đó nói: “Trước đây tôi cho Ô Vũ mượn thẻ đen, còn cho cậu ta trợ lý tạm thời với bảo tiêu, kết quả các cậu đoán thế nào?”

Phạm Thiên Đình nhìn An Tử Hàm úp úp mở mở, cảm thấy thực bất đắc dĩ: “Cậu có thể thống thống khoái khoái nói hết ra không.”

“Cậu ấy hiện tại có khỏe không?” Tô Cẩm Lê rất quan tâm đ ến tình hình gần đây của  Ô Vũ, có vẻ Ô Vũ là người không thuận lợi nhất trong bọn họ.

“Ngày hôm qua, trợ lý cùng bảo tiêu đều đã trở lại, nói là Ô Vũ sau này đều không có công tác. Ba Nhược Ba La thật sự một công việc cũng chưa cho Ô Vũ nhận, tiền lương cũng không cấp, Ô Vũ cũng không đến công ty, ở kí túc xá tự tập.” An Tử Hàm trả lời.

Trương Thải Ni không nhịn được mắng: “Có phải là quá đáng không? Ô Vũ đúng là tự mình tham gia thi đấu, cũng không đến mức như vậy chứ? Cậu ấy hiện tại nhân khí rất cao.”

“Còn nữa!” An Tử Hàm lập tức nói tiếp, “Tôi kiểm tra tài khoản thẻ của mình, phát hiện ngoài việc đặt vé máy bay cho mấy người này ra, Ô Vũ tiêu rất ít tiền, mỗi ngày một hai tệ, chắc là mua nước khoáng, hiếm khi tiêu, tôi tra được một khoản chuyển tiền, là mua qu@n lót.”

Phạm Thiên Đình không khỏi vẻ mặt khó hiểu hỏi: “Thì sao vậy?”

Quần cũng cởi rồi, kết quả lại nói mấy thứ này?

Bọn họ phải phân tích nhãn hiệu qu@n lót Ô Vũ mua ra tình hình của Ô Vũ sao? Đây là truyền lại ám hiệu gì cho họ sao?

“Mấy cậu đi chơi, ai lại không mặc bộ quần áo mới mua? Bị nhìn chằm chằm cả ngày, còn phải chụp ảnh ở sân bay đúng không? Kết quả… cậu ta không mua một bộ nào, nghèo kiết hủ lậu từ lúc tham gia thi đấu đến nay.” An Tử Hàm hỏi bọn họ.

Tô Cẩm Lê biết quần áo cậu nhét đầy mấy vali, đây đều là An Tử Yến cho đầu tư.

Nhưng Ô Vũ hoàn toàn bị từ bỏ, sau khi quay quảng cáo do cuộc thi sắp xếp, không có công việc nào khác, hiếm khi mua quần áo mới lại là đồ lót.

“Có chút đáng thương ……” Tô Cẩm Lê đột nhiên hối hận vì sao lúc chia tay không chúc phúc cho Ô Vũ, cũng không đến mức như vậy rồi.

Chỉ có thể nói…… quá vội vàng, xem nhẹ điểm này.

Phạm Thiên Đình không nhịn được gãi đầu: “Tôi hoàn toàn không hiểu tại sao Ba Nhược Ba La lại làm thế này.”

Trương Thải Ni cũng gật đầu: “Đúng vậy, không cần thiết như vậy mà, Ô Vũ nổi tiếng có thể kiếm rất nhiều tiền rồi?”

An Tử Hàm gật đầu: “Hơn nữa, mẹ Ô Vũ độc thân, ba cậu ta là ai, tôi hoàn toàn không tra được.”

“Này…… có gì kỳ quặc sao?” Tô Cẩm Lê vội hỏi.

“Tôi đoán, có khả năng là bối cảnh gia đình Ô Vũ, cũng chính là ba cậu ta không muốn cậu ta nổi tiếng. Có lẽ là người có uy tín danh dự, mà Ô Vũ, là con riêng.”

Mọi người hai mặt nhìn nhau, cuối cùng cũng không thảo luận được gì.

Bọn họ chỉ có thể giương mắt nhìn.

“Tôi hỏi anh tôi, anh ấy nói không cần quan tâm, tôi quản không được.” Tô Cẩm Lê trả lời.

“Anh tôi căn bản không quan tâm những việc này, cũng không muốn giúp tôi tra.” An Tử Hàm trả lời.

Bọn họ đồng loạt thở dài, luôn nghĩ rằng vài người thợ sửa giày có thể ghép lại thành đôi, nhưng họ không có bất kỳ manh mối nào.

Công ty chèn ép, chính là thái độ muốn đóng băng Ô Vũ.

Mấy chương trình này, Ô Vũ đều không có tới tham gia, bỏ lỡ kỳ hoàng kim, fans có thể nhớ rõ cậu ấy bao lâu đây?

Gần đây không tham gia các chương trình tạp kỹ, Ô Vũ không nắm lấy cơ hội xuất hiện lại, lúc trước cũng không có tác phẩm gì, chỉ là tham gia một tiết mục tuyển tú, rất khó xoay người.

Bọn họ tụ lại cũng chỉ là lo lắng suông.

An Tử Yến đi ra, sửa lại cổ tay áo hỏi mấy người họ: “Mưu đồ bí mật cái gì đây?”

“Đang nói chuyện Ô Vũ.” Tô Cẩm Lê trực tiếp trả lời, quay đầu liền thấy ba người khác đều trừng cậu, biết mình lại nói chuyện không qua đường não rồi.

“Ô Vũ à…… Hợp đồng còn có hơn hai năm, không có công ty khác nguyện ý trả phí vi phạm kếch xù, cậu ta cũng chỉ có thể vậy.”

“Vậy anh có thể không……” Tô Cẩm Lê thử tính hỏi.

An Tử Yến giơ tay, dùng ngón trỏ chỉ trán Tô Cẩm Lê: “Nuôi mình em đã táng gia bại sản.”

Tô Cẩm Lê lập tức câm miệng.

An Tử Hàm hình như cũng muốn hỏi, An Tử Yến cũng nói rồi, nên không nói được lời nào.

“Nhưng, em muốn giúp cậu ta sao?” An Tử Yến lại hỏi Tô Cẩm Lê.

“Đúng là muốn.” Tô Cẩm Lê trả lời.

“Ừm, anh sẽ giúp em tìm ra giải pháp, nhưng anh không thể đảm bảo rằng nó sẽ hiệu quả. Dù sao thì khả năng của anh cũng có hạn.” An Tử Yến trả lời một câu, nói với Tô Cẩm Lê, “Việc ngày hôm qua đã giải quyết.”

Những người khác tất nhiên biết Tô Cẩm Lê xảy ra chuyện gì, chỉ có thể nói người nổi tiếng nhiều thị phi, cũng không có gan hỏi.

An Tử Hàm cũng hỗ trợ đăng Weibo, dùng ngữ khí trào phúng giúp làm sáng tỏ.

An Tử Hàm: Cảm ơn các nhà lãnh đạo từ các tầng lớp xã hội đã đánh giá cao kỹ năng diễn xuất của tôi, nếu tôi thực sự diễn xuất tốt như vậy, ảnh đế tiếp theo chắc là tôi rồi?

Tuy nhiên nghe nói sự việc đã được giải quyết, An Tử Hàm vẫn tò mò, hỏi: “Giải quyết như thế nào?”

“Chính mình xem, bài đầu Weibo.” An Tử Yến trả lời xong, ngồi đó như là chờ Tô Cẩm Lê khích lệ.

Tô Cẩm Lê vội lấy điện thoại ra xem, thấy bài đầu tiên, là giải trí đại V trước đây đăng tin bất lợi về cậu, hiện tại lại đăng Weibo.

Chú mù xem vòng: Được rồi, tôi tin, tôi đã xóa Weibo, tôi sẽ không bao giờ nhận loại công việc này nữa. [hình ảnh]

Hình ảnh, là một người chụp cái chân đang treo của mình, trên đùi bó thạch cao với băng vải, hẳn là gãy chân.

Bình luận lại rất thú vị:

Miêu ngao: Bôi đen cẩm lý đại tiên, gặp báo ứng hả?

Tịch tịch tây tây: Cười chết ta, hôm nay tôi chỉ cười vì điều này, xứng đáng, ai bảo đăng tin loạn, bôi đen nghệ sĩ? Ghét nhất các blogger giải trí như ông.

Hứa tây: Ông không chỉ mù, ông còn què haha!

Một khúc ly thương: Tô Cẩm Lê đúng là khá linh, nói lời ứng nghiệm, tuyệt đối không phải bừa!

An Tử Hàm xem xong, không nhịn được hỏi: “Blogger này… anh ta ngu ngốc sao, thật sự nguyện ý đăng loại Weibo này, chẳng phải sẽ cắt đứt tài lộ sau này của anh ta sao?”

“Anh mua tài khoản này.” An Tử Yến cười trả lời, ngữ khí mang theo phong thái của một tổng tài bá đạo.

“Đập nồi dìm thuyền! Quá đỉnh! Anh em quả nhiên đủ lưu manh!” An Tử Hàm không khỏi khen ngợi.

“Đây là kiểu khen gì vậy?!”

Tô Cẩm Lê nghe xong, không nhịn được hỏi: “Tài khoản đắt không, chờ em kiếm tiền trả đủ không?”

An Tử Hàm liếc nhìn số lượng fan của tài khoản này trả lời: “Không đắt, số lượng fan cũng không cao lắm, chắc giá chỉ một hoặc hai trăm vạn?”

“Tăng giá rồi.” An Tử Yến thở dài.

“Bình thường, nhưng cũng không đắt như vậy chứ?” An Tử Hàn không khỏi nhướng mày, cậu biết anh trai mình không phải là người chịu được khổ.

An Tử Yến muốn thể hiện anh sẽ dốc toàn lực vì  Tô Cẩm Lê, kết quả em trai ngốc thế nào cũng phải phá đám.

Anh còn chưa trả lời, đã thấy Tô Cẩm Lê choáng váng, nói: “Em không trả nổi……”

Đối với Tô Cẩm Lê, mấy trăm vạn, một khoản tiền lớn!

Hiện tại trong túi cậu chỉ có một tờ 50 với 20.

An Tử Yến rất muốn trả lời em có thể lấy thân báo đáp, nhưng bận tâm bên cạnh còn có những người khác, nên trả lời: “Không sao, mua về công ty dùng.”

“Ồ……” Tô Cẩm Lê thở dài nhẹ nhõm.

Những gì họ sẽ ghi hình hôm nay là một chương trình tạp kỹ trực tuyến, sẽ không được phát sóng trên TV, đây là chương trình độc quyền trên nền tảng video, chỉ đang kí thành viên rồi mới được xem.

Show này là show ăn uống tạp kỹ, tức là một nhóm người quây quần bên bàn ăn, vừa ăn vừa trò chuyện, sau đó kết thúc thôi.

Sở dĩ chương trình được yêu thích là vì quy mô của chúng rất lớn, chủ đề thảo luận trên bàn ăn cũng rất cởi mở.

Khi họ bước vào hiện trường, người dẫn chương trình sẽ giới thiệu từng người một, sau đó mọi người ngồi vào chỗ của mình.

An Tử Yến ngồi gần người dẫn chương trình nhất, vốn dĩ Tô Cẩm Lê muốn ngồi xa hơn, lại bị An Tử Yến lôi kéo ngồi bên cạnh An Tử Yến.

Bây giờ An Tử Yến đang tìm mọi cơ hội để được ở cùng một khung hình với Tô Cẩm Lê, nhìn thấy cư dân mạng chụp ảnh màn hình của hai người họ, An Tử Yến nhất định sẽ vui vẻ.

Phân đoạn thứ nhất là: Gọi món ăn.

Từ việc gọi món, biết khẩu vị của mọi người, rồi phân tích một số thói quen cá nhân, chúng ta sẽ bắt đầu vào chủ đề từ cái này.

MC nữ chủ động hỏi An Tử Yến: “Yến Tử ngày thường thích ăn cái gì nhất?”

Kết quả An Tử Yến còn chưa mở miệng, An Tử Hàm đã trả lời trước: “Hải sản! Đặc biệt thích ăn cá! Anh tôi 23 năm sinh nhật, tôi tham gia mấy năm nay, không có một lần nào không có hải sản, bởi vì anh ấy thích ăn.”

Tô Cẩm Lê cảm thấy ớn lạnh sống lưng.

“Sẽ không cảm thấy xương cá rất nhiều sao?” MC nữ hỏi.

“Sẽ không, đầu lưỡi anh tôi linh hoạt, dùng đầu lưỡi đã đem xương cá lấy ra được hết.” An Tử Hàm trả lời.

“Ồ ~” MC nữ dài giọng đáp: “Vậy thì bạn gái tương lai của Yến Tử sẽ rất hạnh phúc đó.”

Tô Cẩm Lê không hiểu, hỏi: “Tại sao sẽ hạnh phúc?”

An Tử Yến che mặt…… Không nên để Tô Cẩm Lê đến chương trình tạp kỹ này.

Hơn nữa, tại sao anh lại để An Tử Hàm lớn lên một cách thuận lợi thế?!

Tác giả có lời muốn nói:

Nói thật với bạn, tất cả mọi người ở đây, ngoại trừ An Tử Hàm tài xế già (bị lật), những người khác đều là rác rưởi.

【 An Tử Yến thật sự thích ăn hải sản, nhưng vì Tô Cẩm Lê mà bỏ. 】

【 đại móng heo chỉ muốn ăn Tô Cẩm Lê. 】

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK