Lâm Huy đi về đến nhà, mở cửa thấy Lâm Quốc đang ngồi trên ghế sofa bấm điện thoại.
"Con chào bố, nay không đi làm ạ?"
Bình thường Lâm Quốc phải 10 giờ mới về nhưng hiện tại chỉ mới 3 giờ chiều mà thôi.
Lâm Quốc nghe thấy giọng cậu thì giật mình, ngoảnh mặt sang bảo: "Hôm nay bố chỉ cần họp thôi, mà sao nay con về sớm vậy? Có chuyện gì à?"
Lâm Huy khựng lại không biết nên trả lời câu hỏi này như thế nào, cậu không biết có nên nói những gì xảy ra cho bố mình nghe không.
"Thôi để bố vô nấu cơm, tý bố gọi con xuống, con lên phòng nghỉ ngơi đi."
Bỗng Lâm Quốc đứng lên nói.
"Vâng."
184.
Cả buổi ăn tối, Lâm Huy không thấy bà Lâm về.
Cậu ngước mắt lên nhìn Lâm Quốc hỏi: "Mẹ đâu ạ?"
"Không biết nữa, từ khi bố về cũng không thấy."
Nói xong ông gắp cho cậu một miếng thịt kho tàu mà cậu vẫn luôn thích.
"Ăn đi, dạo này con gầy quá."
"Chắc ngủ không ngon thôi ạ."
Bỗng Lâm Quốc buông đũa xuống, ngẩn đầu lên nghiêm túc mà nhìn Lâm Huy.
"Con có chuyện gì thì hãy luôn nói với bố, đừng che dấu một mình."
Lâm Huy nghe vậy thì khựng lại, đầu hướng vào chén cơm mà vâng một tiếng.
185.
Tối hôm đó lại mơ tiếp.
Thời gian không có cậu ở đây, đối với cậu chỉ mới trôi qua một ngày nhưng ở đây đã là ba tháng.
Những hình ảnh khi không có Lâm Huy ở đây lần lượt như một thước phim tua nhanh hiện trước mắt cậu.
Sau cuộc phẫu thuật với Kiều Túc, khi nhận thấy tình trạng của hắn vẫn còn ổn không có dấu hiệu mất đi sự sống thì chú ý của các nghiêng cứu viên đều hướng tới Kiều Túc.
Vì vậy trong ba tháng này Kiều Túc trãi qua nhiều cuộc phẫu thuật, các bộ phận con người bị thay đổi thành những bộ phận động vật thật khủng khiếp.
Tay khỉ, chân ngựa,....
Sau khi thu hết kí ức trong ba tháng qua thì Lâm Huy chứng kiến những điều trước mắt.
Những nghiêng cứu viên kia điên hết rồi, họ ăn thịt cả đồng loại mình.
Những "mẫu thí nghiệm" sau cuộc nếu không qua khỏi thì nghiêng cứu viên kéo xác vừa mới chết xong ra ngay trước lồng đựng những "mẫu thí nghiệm" khác.
Bọn họ trực tiếp dùng dao lớn chặt "mẫu thí nghiệm" đã chết kia thành từng khúc rồi chia đều cho nghiêng cứu viên cạo lông.
Họ từng bước từng bước chế biến một miếng thịt người đã chết như chế biến thịt heo thịt gà.
Sau khi làm sạch tất cả phần da thịt, nội tạng những nghiêng cứu viên bắt đầu thực hiện hành vi vô nhân tính của mình.
Ăn thịt người.
Những nghiêng cứu viên kia đứng trước hơn chục "mẫu thí nghiệm" mà gặm nhắm đồng bạn của họ.
Những "mẫu thí nghiệm" chứng kiến một cảnh này mà sợ hãi, có những người nôn thốc, người thì ngất, cũng có người chửi rủa họ vô nhân tính, không còn là con người nữa.
Lâm Huy chứng kiến hết những cảnh này, nó còn đáng sợ hơn việc những nghiêng cứu viên kia mổ sẻ lắp ráp lại từ bộ phận người sang bộ phận động vật nữa.
Cậu sững sờ nhìn, nước mắt lần nữa rơi lả chả, tâm lý của một học sinh cấp 3 không thể nào chịu nổi cái cảnh này.
Lâm Huy trốn sau lưng Kiều Túc để tránh thấy những cảnh kinh dị kia nữa.
Bỗng dưng hắn quay ra đằng sau nhìn thẳng về phía cậu, Lâm Huy giật mình.
Đôi đồng tử của Kiều Túc được thay bằng
Anh ấy thấy mình à?