• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong không gian độc lập, ba nhóm người đang chạy theo ba con đường khác nhau, dù bọn họ ó chạy lâu bao nhiêu cũng không thể gặp được đồng đội của mình, điều duy nhát họ cần làm chính là chạy, phải kiêng trì tiếp tục chạy.

Nhưng không ai biết được, ngoại trừ sáu người bọn họ cùng người đã mở ra không gian này thì vẫn còn hai nhóm người bị cuốn vào không quan kỳ lạ này, bọn họ là những người chỉ muốn hóng hớt cho vui, ai ngờ xui xẻo thế nào mà bị cuốn thẳng vào không gian này.

Một nhóm người gồm một nam, một nữ, bọn họ là một cặp đạo lữ được gia tộc gắn ghép, tuy không có tình yêu nhưng bởi vì học thuật của đôi bên mà phải tham gia vào huyệt động cùng nhau, sau vài lần vào sinh ra tử thì tình cảm của hai người cũng có chút tiến triển.

Bởi vì lần này bọn họ nghỉ phép tương đối lâu, nên khi muốn vào huyệt đông để không bị trừng phạt thì chỉ có huyệt động này mà thôi.

Ai ngờ bọn họ lại xui xẻo đến nỗi vào trong một cái huyệt động lập lại như thế này, độ khó của nó còn ác lệt hơn với huyệt đông đuổi bắt nữa.

Hai người bọn họ bị cuốn vào huyệt động liền đã ở trên từng ba này, bởi vì sợ hãi con quái vật kia nên cả hai chẳng dám di chuyển hay nhúc nhích gì,đến khi nghe được tiếng cãi vả của hai nhóm người thì hai người mới dám tò mò ra khỏi phòng đi đến xem.

Thế là họa vô đơn trí mà bị cuốn vào không gian chết tiệt này, tuy cả hai không phải hạng xoàn, nhưng đối với huyệt động như thế này bọn họ phải kỹ càng hơn, không thể làm ẩu được.

Còn lại chính là hai ả phụ nữ mang thù Tử Lâm, bởi vì nghe thay61giong5 nói của cậu ta nên hai ả mới đi ra nhìn xem mà thêm dầu vào, ai ngờ lại xui xẻo đến nổi bị cuốn vào trong.

Lúc này hai ả thực sự rất tức giận, đúng như hai ả nghĩ chỉ cần dính dáng với Tử Lâm thì hai ả chưa bao giờ gặp may cả, chỉ toàn những bất hạnh đau thương, nhưng hai ả không hề nghỉ đến sự xui xẻo này là do hai ả tự mình chuốt lấy.

Hai nhóm người này xui xẻo bị cuốn vào, nhưng lại may mắn bởi vì từ khi đứng bên trong không gian độc lập này bọn họ chẳng gặp con quái thú kia đâu cả, tuy chẳng ai có thể cảm nhận nguy hiểm chính xác nhưng bằng vào trực giác của những sự từng trải bọn họ có thể khẳng định xung quanh mình không có bất kỳ nguy hiểm đang rình gặp nào cả.

Bởi vì tạm thời không có nguy hiểm nên cặp đôi kia quyết định ở lại chỗ này xem sao, bọn họ không quá rõ về không gian này, còn hai ả kia thì lựa chọn tiếp tục đi, điều bất ngờ là hai nhóm người này trước khi loạt vào không gian này đứng ở rất gần nhau, nhưng khi vào trong không gian lại chẳng thể gặp nhau, đây giống như một không gian vô tận vậy, đi mãi, đi mãi cũng chẳng tim được lối ra.

Trong khi những người bị nhốt trong không gian trật vật không chịu được thì những người bên trong ký túc xá đã vui mừng mà chạy ào ra ngoài, con quái vật đã biến mất, hiện tại bọn họ tha hồ mà tìm kiếm manh mối hoặc món quà trong huyệt động này.

Sự kích động của bọn họ khiến cho bọn họ hoàn toàn quên mất trong huyệt động không chỉ có một mình con quái vật này.

Nhóm ngươi Vu gia là những người chạy khỏi ký túc xá đầu tiên, Vu Long đang không ngừng đắc ý mà cười khẩy vài tiếng, hắn cứ nghĩ Tử Lâm cùng Ẩn gia sẽ như thế nào, ai ngờ chỉ là rác rưỡi bị bọn họ chơi một vố mà chẳng làm được gì, đúng là chiếc thùng rỗng mà kê to.

Vu gia của bọn họ bao đời đều mạnh mẽ hơn những gia tộc khác, tuy tu tính hoàn toàn khác với đạo sĩ chính đạo, nhưng chỉ cần thực lực mạnh mẽ thì tu luyện như thế nào mà chẳng được.

Thật ra Vu gia cũng không muốn chọc vào Trương gia cùng Tử Lâm, nhưng bọn hắn thực sự không nuốt trôi cục tức này, chủ nhân của Vu gia vừa nghiên cứu ra một cách đào tạo một con quỷ mạnh mẽ, đó chính là dùng llinh hồn của một trăm người chí âm để luyện hóa.

Gia tộc bọn họ bởi vì không muốn phiền phức với những chính đạo bên ngoài nên đã vào huyệt động để bắt, nhưng không ngờ chỉ còn thiếu một linh hồn nữa thôi là đã đủ thì bị Trương Trí nhảy vào cứu lấy người kia đi, thế là luyện chế thất bại, gia tộc bọn họ chẳng thể nào bỏ qua cho truyện này,.

Lấy hết vốn liếng trong tộc chỉ để có thể giết chết Trương Trí để nuốt trôi cục tức này, thật sự rất đáng hận, nhưng khi thấy anh ta đi cùng Tử Lâm thì bọn họ có chút kiên kỵ, nhưng không ngờ mọi chuyện có thể dễ dàng như thế này, đúng là khiến bọn họ mừng rỡ không thôi.

"Anh Long, bọn chúng chắc chắn không sống nỗi khi ở chung với con quái vật đó đâu nhỉ." Vu Cẩn cười híp mắt nói, lần làm nhiệm vụ bắt người bị phá hoại đó có hắn, vì vậy sau khi trở về hắn liền bị trách phạt.

Chuyện này khiến hắn thực sự rất nghẹn khuất, rõ ràng hắn chẳng làm gì sai, mọi thứ đều do Trương Trí gây ra, nhưng cuối cùng hắn phải chịu tội.

Việc này khiến hắn ngày ngày đêm đêm đều tức điên đến không thể nào ngủ ngon được, đến hiện tại cuối cũng cũng trả được thù rồi, hắn sẽ có một giấc ngủ ngon khi về nhà.

"Tao nghĩ vậy, ngoại trừ Tử Lâm còn có chút ản lĩnh thì những người khác chắc chắn chỉ có thể làm mòi cho quái thú." Vu Long khẳng định nói.

Người còn lại trong nhóm từ đầu đến cuối chưa từng nói một tiếng nào bỗng nhiên lên tiếng cắt ngang hai người "Chàng trai bên cạnh kia rât có thể à người quan trọng với Tử Lâm."

"Anh Nhàn, anh nói người kia thế nào." Vu Cẩn khó hiểu nói, lúc đó hắn chỉ nhìn chăm chăm vào Trương Trí nện không quá để ý.

Người được gọi là anh Nhan mỉm cười đầy nguy hiểm rồi bật hốt.

"Người quan trọng nhất của Tử Lâm cũng là điểm yếu duy nhất của cậu ta..."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK