Đúng lúc Trì Tiêu cũng rảnh rỗi, ăn trưa ở nhà xong thì tới đại lộ Trường An trước. Bọn họ hẹn nhau vào buổi tối, trên đường đi cô sẵn tiện mua trà chiều rồi đến studio của Triệu Yểu.
Triệu Yểu vừa bận xong show diễn thu đông nên tâm trạng và thần sắc đều tốt, xem chừng là thành tích thương hiệu không tệ.
Hai người ngồi trong phòng làm việc của Triệu Yểu uống trà trò chuyện, chờ Việt Loan Loan lát nữa hết bận đến đây.
“Phải rồi, cậu còn nhớ Lộ Lộ chứ, sao nữ đang nổi kia đó, có phải cô ta có một chân với anh họ của chồng cậu không?”
Trì Tiêu gật đầu, ăn từng miếng bánh pudding nhỏ, kiên nhẫn chờ Triệu Yểu nói tiếp.
Nhắc tới tám chuyện thì Triệu Yểu lập tức hăng hái, cô ấy đặt ly trà xuống ngồi ngay ngắn: “Lúc trước cô ta liên hệ với studio của bọn họ mua một bọ lễ phục định mặt tham gia hoạt đọng, mấy ngày trước tới chỗ tớ đo kích thước, cô ta còn hỏ tớ có phải có quan hệ rất tốt với cậu hay không.”
Trì Tiêu chớp mắt mấy cái, không lên tiếng.
“Tin tức nhanh nhạy thật! Có phải Tần Nhã Nghi nói với cô ta không nhỉ?” Gần như mọi người trong giới đều biết Tần Nhã Nghi mới ra mắt có quan hệ tốt với Lộ Lộ, nếu không thì sao có thể khiến Lộ Lộ – người ở tuyến đầu có tự hạ thấp thân phận khen ngợi cô ta chứ.
Triệu Yểu vẫy vẫy tay, sắc mặt phấn khởi: “Có điêu đó không phải trọng điểm! Trọng điểm là tớ phát hiện cô ta vô cùng kỳ lạ!”
“Kỳ lạ chỗ nào?” Trì Tiêu mờ mịt hỏi.
Triệu Yểu hạ giọng nói: “Cân nặng của cô ta vượt chỉ tiêu! Mặc dù coi như gầy so với người bình thường nhung đã vượt chỉ tiêu so với đồng nghiệp của cô ta, kích cỡ cũng lớn hơn một hai size.
Trì Tiêu vẫn chưa hiểu trọng điểm: “Nên?”
Triệu Yểu theo chiến thuật ngã ra sau sô pha, kín đáo nói: “Có lẽ cô ta mang thai.”
Trì Tiêu: “…”
Sau khi trầm mặc một lát, hai người nhìn nhau, Trì Tiêu yên lặng múc pudding bỏ vào miệng, không cần nhai kỹ đã chầm chậm hòa tan trượt xuống cổ họng.
“Ngạc nhiên không? Bất ngờ không?” Triệu Yểu mong đợi nhìn ôc.
Nếu Lộ Lộ thật sự mang thai, 82% đứa bé này là của Từ Thư Ngạn.
Từ Thư Ngạn xằng bậy bên ngoài đã quen, đây là lần đầu tiên quậy ra mạng người sau khi kết hôn. Nếu chuyện này bại lộ, bên nhà họ Hồ sẽ làm loạn.
“Cậu có nói chuyện này với những người khác chưa?” Trì Tiêu hỏi cô ấy, gương mặt bình tĩnh không thay đổi.
Triệu Yểu lắc đầu: “Chỉ là suy đoán của tớ mà thôi, không chắc chắn lắm. Điều lệ giữ bí mật của studio bọn tớ rất nghiêm khắc, nhân viên rất cẩn thận, chỉ là lòng tớ ngứa ngáy mới nói với cậu, dù sao cậu cũng sẽ không nói với người khác.”
Hai người tán gẫu về chuyện này, chừng nửa tiếng sau bỗng nhiên Việt Loan Loan lại tag bọn họ trong nhóm, kêu bọn họ xem weibo.
Bình thường Việt Loan Loan kích động như vậy nhất định là có dưa lớn xuất hiện.
Triệu Yểu lập tức mở weibo, Trì Tiêu rơi và trong sương mù cũng chậm rãi đi tìm app, sau đó phát hiện… weibo sụp rồi.
Quẹt tơi quẹt lui thêm mấy phút cũng không quẹt ra được, ngược lại là vl gửi ảnh chụp màn hình vào nhóm cho bọn họ trước.
Hotsearch ở ba hạng đâu đều bị tên của cùng một người chiếm lấy – Lộ Lộ.
# Lộ Lộ #
# Lộ Lộ người thứ ba #
# Lộ Lộ mang thai #
Trì Tiêu vô thức nhìn Triệu Yểu, người kia mặt mũi tràn đầy hoảng sợ xua tay: “Không liên quan gì tới tứ! Cả trên wechat tớ cũng không dám tùy tiện nói với các cậu!”
Công việc của Triệu Yểu khó tránh khỏi dính tới việc riêng của nghệ sĩ trong giới giải trí, mấy công cụ truyền tin như điện thoại máy tính các thứ mà dùng không cẩn thận sẽ trở tành điểm yếu của người có lòng, nhất là với một đại hoa có sức ảnh hưởng lâu năm như Lộ Lộ. Chỉ khi đối mặt vói đám bạn thân cô ấy mới lặng lẽ buôn chuyện vài câu.
Đợi weibo ổn định lại hai người mới thuận lợi ăn được miếng dưa lớn động trời này.
Cũng không khác với những gì Triệu Yểu phát hiện trước đó lắm, chính là việc Lộ Lộ chen chân vào hôn nhân nhà giàu, còn mang thai con của đàng trai bị mấy blogger buôn chuyện đồng thời tung ra, đủ loại video ảnh chụp phiếu kiểm tra sức ở khỏe bệnh viện đều tung ra, đập tới sít sao.
Ngoại trừ dưa lớn động trời của Lộ Lộ ra còn có hotsearch liên quan tới Tần Nhã Nghi trang bảng xếp hạng. Đại khái bảo là thật ra cô ta chính là ngưười trung gian của Lộ Lộ với kim chủ sau lưng, biết nhà trai đã có vợ con, hơn nữa còn quen vợ nhà trai mà vẫn chẳng biết xấu hổ dẫn mối, đúng là mặt dày tới một đẳng cấp mới.
Weibo vip mới mở được mấy ngày Tần Nhã Nghi lập tứ tăng thêm mấy chục ngàn fan, khu bình luận toàn là những lời mắng chửi.
Đã gần một tiếng nhưng cho dù là weibo của Tần Nhã Nghi hay weibo và phòng làm việc của Lộ Lộ, cũng như chủ của hai người Truyền thông Tôn Thế vẫn chưa hề lên tiếng.
Triệu Yểu và Việt Loan Loan còn đnag thảo luận là ai to gan như vậy, trực tiếp vén màn chuyện của Lộ Lộ.
Đúng lúc Trì Tiêu lướt tới một bài đăng của chị họ họ Từ, cùng một mẹ với Từ Thư Ngạn lên vòng bạn bè, kèm theo ảnh chụp màn hình hot search weibo, nội dung là: Chị dâu làm tốt lắm!
Phá án rồi.
Hai vợ chồng luôn mạnh ai chơi của người nấy, nhiều năm như vậy cũng đều bình an vô sự.
Bây giờ Từ Thư Ngạn lại gây ra mạng người, đối phương không phải cô gái nhỏ tầm thường không có bối cảnh, không có thủ đoạn mà là một sao nữ đang nổi rất có địa vị trong giới giải trí, theo tính tình của Hồ Nhược Tinh quả thực sẽ không ngồi yên mặc kệ.
Dù sao cũng là thân thích mình có quen biết nên Trì Tiêu khó tránh khỏi theo dõi weibo, sau đó cô phát hiện có người đào ra được thân phận kim chủ phía sau Lộ Lộ. Nếu không đào a còn đỡ, nếu đào ra được sẽ ít nhiều có chút ảnh hưởng tới Trung Thành.
Buổi tối ăn đồ Nhật xong Từ Thư Thừa vẫn chưa tan tầm.
Năm sau cha Từ sẽ giao lại một phần quyền lực của tập đoàn cho Từ Thư Thừa, vì vậy bây giờ thời gian anh ở trụ ở chính cũng nhiều hơn một chút.
Vốn dĩ Trì Tiêu định ăn tối xong sẽ tói công ty anh ở gần đây để cùng nhau đi về, vì vậy sau khi cô tạm biệt hai người bạn thân thì tới cao ốc Trung Thành.
Lúc đến nơi Từ Thư Thừa vẫn còn đang họp, Nhậm Trúc chuẩn bị trà và đồ ăn vặt cho cô rồi ra ngoài trước — hiện tại thỉnh thoảng cô sẽ đến đây nên những thứ này đều được chuẩn bị sẵn.
Đến khi cuộc họp của Từ Thư Thừa kết thúc, câu đầu tiên Trì Tiêu nói là hỏi anh đã ăn tối chưa.
“Vẫn chưa.” Từ Thư Thừa thành thật đáp, thấy sắc mạc Trì Tiêu có xu hướng tối lại thì lập tức bổ sung: “Mở họp mấy tiếng, định xong sẽ đi ăn ngay, đúng lúc em đi ăn với anh.”
Trì Tiêu A một tiếng, nuốt lời trách cứ vào bụng.
Từ Thư Thừa thấy vẻ mặt này cảu cô cực kỳ đáng yêu liền đến gần hôn lên môi mấy cái, thành công đổi lấy một gương mặt đỏ bừng kèm theo mấy nắm đấm hồng hồng yếu ót.
Sau đó hai người lại tới Cao Lương Cẩm Tú, gọi cơm chiên, hai món ăn và một phần súp đơn giản.
Mùi vị cơm chiên không tệ, Từ Thư Thừa ăn hai miếng thì đứt cho Trì Tiêu một miếng.
Trì Tiêu chậm rãi nhai nuốt hết cơm, nhớ tới chuyện buổi sáng, suy nghĩ một chút rồi hỏi: “Anh có biết chuyện trên mạng chưa?”
Từ Thư Thừa nhẹ gật đầu, vẻ mặt bình tĩnh không thay đổi.
Rắc rối mà Từ Thư Ngạn gây ra có thể sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của tập đoàn, bên bộ phận PR lập tức gọi điện hco Từ Thư Thừa và cha Từ.
Cha Từ lập tức gọi cho Từ Thư Ngạn mắng anh ta một trận, ra lệnh cho anh ta tự mình giải quyết ổn thỏa, nếu không giải quyết được thì để cha Từ giải quyết.
Tất nhiên, phương thức giải quyết của cha Từ cũng sẽ không để lại đường sống gì.
“Sẽ không ảnh hưởng tới Trung Thành chứ?” Đây chính là điều Trì Tiêu lo nhất.
Trung Thành là tâm huyết của ông nội Từ và cha Từ, bây giờ giao cho Từ Thư Thừa, có câu “không ai giàu ba họ”, nhưng rất nhiều người đều tin dựa vào năng lực của Từ Thư Thừa ít nhất vẫn có thể khiến Trung Thành thịnh vượng tới đời thứ ba.
Nếu Trung Thành xảy ra vấn đề gì, Từ Thư Thừa đứng mũi chịu sào gánh vác, trọng trách trên vai anh đã đủ nặng, Trì Tiêu không muốn anh gánh thêm quá nhiều áp lực nữa.
Giờ phút này quả thật cô có chút oán trách Từ Thư Ngạn, anh ta được hưởng lợi ích do tập đoàn mang tói, cho dù không thể trả giá tâm huyết cho nó thì ít nhất cũng phải nhìn vào đại cục, bớt làm xằng làm bậy bên ngoài một chút.
“Yên tâm đi, anh sẽ xử lý ổn thỏa.” Từ Thư Ngạn sờ mặt cô, múc một muỗng cơm chiên ấm áp hỏi: “Muốn ăn nữa không?”
Trì Tiêu lắc đầu: “Em no rồi.”
Từ Thư Thừa liền trêu cô: “Vừa rồi anh đã đút em, để công bằng thì có phải em nên đút anh không?”
“Anh ấu trĩ quá đó!” Trì Tiêu véo khuỷu tay của anh một cái, tức giận bật cười: “Bao tuổi rồi mà còn cần người đút!”
Anh lập tức trở nên mặt dày, nụ cười mang theo vẻ đùa dai sâu sắc: “Em xem em cũng lớn vậy rồi, không phải anh cũng thường xuyên đút em sao?”
Trì Tiêu lại bóp thịt trên cánh tay của anh mạnh thêm một chút, cứng ngắc bóp không dễ chịu gì, cô dứt khoát tức giận nói: “Vậy sau này anh không được đút em nữa!”
Từ Thư Thừa lắc đầu từ chối, nghiêm mặt bảo: “Không được, em không thể cướp đoạt niềm vui cuộc đời của anh được.”
Trì Tiêu: “…”
Được rồi, cô không muốn tiếp tục ngây trơ rối rắm vấn đề ấu trĩ này với Từ Thư Thừa nữa.
*
Chuyện của Lộ Lộ vẫn đang nóng hổi trên mạng, đêm đó phòng làm việc của cô ta đã đăng một bài thanh minh, nhưng nội dung thanh minh đọc qua chẳng khác gì không nói gì, không hề có sức thuyết phục, cư dân mạng căn bản không phục.
Tần Nhã Nghi dính vào chuyện này cũng không thoát khỏi.
Người chị họ họ Từ xem náo nhiệt của anh ruột không chê lớn chuyện, ăn dưa tới vui quên tời đất, đặc biệt tạo một nhóm chat để phát sóng trực tiếp dưa mới mỗi ngày, cả Triệu Yểu và Việt Loan Loan cũng có mặt trong đó.
Theo chị họ thì Lộ Lộ vốn định giấu giếm người ngoài sinh con ra, hình như Từ Thư Ngạn cũng có chút thật lòng với cô ta nên mắt nhắm mắt mở, vì vậy mới khiến Hồ Nhược Tinh tức giận.
Người lớn chi thứ hai nhà họ Từ dẫn theo Từ Thư Ngạn tới nhà họ Hồ nhận lôi tới mấy lần, sao nhà họ Hồ có thể dễ dàng bỏ qua chuyện mất mặt như vậy được, còn báo tin Tần Nhã Nghi cũng dính vào chuyện này cho cha Tần biết.
Sau khi cha Tần biết tất cả hành vi của Tần Nhã Nghi thì một người luôn luôn ôn hòa cũng tức tới mức quay về quát máng cô ta, còn tức giận hơn lúc biết cô ta bạo lực học đường những bạn học khác năm đó. Dù sao lần đó chỉ bị Trì Tiêu vạch trần, không dính dáng nhiều tới Trì Tiêu, cuối cùng không ảnh hưởng nhiều tới lợi ích của công ty.
Lần này thì khác, Từ Thư Ngạn và Hồ Nhược Tinh là hôn nhân môn đăng hộ đối, có lớp quan hệ này nên mấy năm nay hợp tác của nhà họ Từ và nhà họ Hồ khó tránh khỏi chặt chẽ hơn, Tần Nhã Nghi làm vậy là ngang nhiên vả vào mặt hai nhà.
Sau đó cả mẹ Từ cũng bị kinh động, tới nhà họ Tần mấy lần, lại đặc biệt mời người nhà họ Hồ ăn cơm uống trà xem như cầu hòa.
Một lần Trì Tiêu đến thăm mẹ Từ cũng tiếp khách cùng.
Có điều cô chỉ ngồi hàng ghế khách quý làm người hóng hớt, không có ai nỡ để cô quan tâm nhiều.
Biệt thự Lưu Quang giống như một khu vườn Địa Đàng ở phố xá sầm uất, cho dù bên ngoài sóng to gió lớn thế nào cũng không ảnh hưởng chút gì tới bên trong.
Lúc cơn phong ba này còn chưa được dẹp yên, bỗng nhiên Trì Tiêu nhận được tin nhắn của biên tập viên.
Thành tích tiêu thụ của sách mới xem như khả quan, truyền thông Hải Châu cũng bắt đầu ráo riết chuẩn bị cho việc cải biên nguyên tác đã được duyệt.
Lưu Niên báo cho cô biết truyền thong Hải Châu đã thông qua trang web gửi lời mời, muốn Trì Tiêu làm biên kịch của “Màu Mực”.
Kế hoạch của Hải Châu là khởi động máy chậm nhất vào cuối năm nay, sau mấy lần họp thảo luận, công ty cho rằng nguyên tác quay xong thích hợp phát sóng trên các kênh truyền hình nên muốn mời biên kịch nổi tiếng trong giới tới để viết kịch bản. Có điều để giữ lại nội dung cốt lõi trong nguyên tác nên sau khi bọn họ bàn bạc quyết định mời tác giả nguyên tác tham gia cải biên.
Lưu Niên mới tới tìm Trì Tiêu thì sau đó không lâu Diêu Thi lại gọi điện cho cô, bảo là trợ lý đặc biệt của tổng giám đốc truyền htoong Hải Châu muốn thông qua Diêu Thi hẹn Trì Tiêu bàn chuyện biên kịch “Màu Mực”.
Xem ra là đã biết rồi.
Lúc ấy các sếp lớn bên Hải Châu rất hoảng sợ, lúc bộ phận kế và sản xuất đưa phương án cho tổng giam đốc xử lý đã sẵn tiện kèm theo thông tin thân phận của tác giả khi ký hợp đồng. Lúc đó tổng giám đốc của truyền thông Hải Châu đã tham gia hôn lễ của Trì Tiêu liền trợn tròn mắt, lập tức kêu trợ lý liên hệ với Diêu Thi, đồng thời còn gọi điện đến văn phòng của Trì Trạm hỏi thăm ý kiến boss lớn.
Gần đây Trì Trạm vừa bận yêu đương vừa bận làm việc nên chẳng muốn dành tâm tư cho loại “việc nhỏ” này.
Lúc anh ta nghe nói quyển tiểu thuyết mà truyền thông Hải Châu chọn lựa kỹ lưỡng nhìn trúng lại là của em gái ruột của mình cũng không có phản ứng gì quá lớn, kêu bọn họ nên làm gì thì làm.
Đơng nhiên sẽ cần phải để bụng mà “giải quyết” hơn trước đó một chút.
Trì Tiêu cảm thấy thật sụ không cần thiết phải nói chuyện với tổng giám đốc của truyền thông Hải Châu. Cô có thể tham gia viết kịch bản, bởi vì cô không muốn tác phẩm của mình sửa lung tung, nhưng cô không phải người trong nghề, quá trình nên làm thế nào thì làm thế đó, không cần phai vì cô mà thêm bớt điều gì.
Sau khi tổng giám đốc của truyền thông Hải Châu biết thái độ của Trì Tiêu cũng an tâm, dù sao ông ta cũng lo vị đại phật mang thân phận tác giả nguyên tác kiêm thiên kim Hải Châu này mượn sẽ lợi dụng đặc quyền can thiệp vào quá trình sản xuất.
Có điều cũng không thể xem cô như người bình thường mà đối đãi, có thể trong việc cải biên kịch bản và casting sẽ nghiêng về phía ý kiến riêng của cô hơn.
Sau này sếp lớn ở trang web cũng biết Trì Tiêu có quan hệ mật thiết với Hải Châu, tuy rằng không nói rõ nhưng biên tập viên của cô đã được tổng biên tập nhắc nhở biết bối cảnh của cô không đơn giản, hơn nữa lại là ngôi sao mới mà mình bồi dưỡng ra, đợi bộ phim cải biên từ tiểu thuyết chiếu thì danh tiếng sẽ lên một tầm cao mới, trang web cũng được lợi theo, vì vậy về mặt tài nguyên khó tránh khỏi sẽ thiên vị cô hơn.