Từ phía rất xa, Lâm Giang đã nhìn thấy một hòn đảo vô cùng lớn, xung quanh không có vân vụ nữa mà chỉ thấy một màu nước trong xanh như đang trên biển. Càng tiến lại gần, hòn đảo cũng càng lớn, che khuất tầm mắt của tất cả mọi người, màu nước hồ càng chuyển lam sắc, nhìn rõ hơn thì không phải là do nước. Bên dưới hồ khu vực xung quanh đảo có vô số thực vật giống với rong biển loại hình, tất cả bọn chúng đều mang lam sắc và tỏa sáng, làm cho nước xung quanh đảo có lam sắc.
Hải Vân Kình Ngư bơi tới đảo, tất cả mọi người nhanh chóng leo lên đảo. Khung cảnh xung quanh là một khu rừng phát sáng màu lam nhạt, gần như tất cả cây cối, cỏ lá đều tỏa ra lam sắc. Rất kì dị nhưng lại tuyệt đẹp.
Còn đang mải mê ngắm cảnh vật xung quanh, thì đột ngột xuất hiện 3 người. 1 nam nhân khá trẻ trung chỉ khoảng dưới 30 tuổi, khuôn mặt ấm áp, tóc dài, trán cao, miệng giữ một nụ cười hiền lành, tướng mạo cao lớn, làn da hơi trắng. 1 nữ nhân trẻ trung tuổi hơn 25, khuôn mặt thanh tao, nhẹ nhàng ấm áp, ánh mắt hiền lành, làn da tuyết trắng, mang một bộ hồng y, tuy không quá đẹp như tiên tử nhưng lại có khí chất hiền diệu, yên lành, ấm áp, khiến người khác yêu mến.
Người còn lại là một lão nhân, độ tuổi khoảng hơn 60, khuôn mặt có chút già nua nhưng lại rất nghiêm chỉnh, lưng thẳng, dáng đứng oai hùng.
"Đầu tiên, 3 người chúng ta sẽ là chủ nhiệm của các ngươi ở nơi đây. Phụ trách dạy dỗ, cũng như truyền đạt kiến thức, giải đáp thắc mắc và cách tu luyện. Ta tên là Phan Văn, còn đây là Chu lão sư Chu Nguyệt, cuối cùng là Đỗ lão sư Đỗ Cao Minh." Nam nhân khoảng 30 tuổi mở miệng cười nói, phong thái ung dung, ấm áp.
Chưa gì thì Phan lão sư cũng thu hút được một lượng muội tử kẻ hâm mộ lớn rồi. Những người còn lại cũng bị thu hút bởi vẻ hiền diệu của Chu lão sư.
"Năm nhất ở Hải Lam đảo lần này có tổng cộng 288 người, chia thành 3 lớp. Lớp 1 do ta chủ nhiệm, lớp 2 do Chu Nguyệt lão sư chủ nhiệm, lớp 3 là do Đỗ Cao Minh lão sư chủ nhiệm" Phan Văn lão sư tiếp tục nói.
Nghe Phan Văn giới thiệu, nhanh chóng bọn hắn cũng chia thành 3 nhóm hướng về 3 vị chủ nhiệm, cả 3 người cũng gật đầu mỉm cười.
Chỉ trong chớp mắt, Toàn bộ 288 người tân sinh đột ngột biến mất, lần nữa xuất hiện là tại một sân lớn, xung quanh có khá nhiều kiến trúc, to nhỏ khác nhau.
"Được rồi, còn lại là việc của mỗi chủ nhiệm" Phan Văn lão sư cười nói với 2 người còn lại và dẫn lớp của mình đi.
Hai người còn lại cười đáp trả sau đó cũng lần lượt dẫn người đi.
Lớp Lâm Giang có khoảng 90 người, tất cả nhìn sơ lược qua đều rất trẻ, nam nữ đủ cả. Chỉ có số ít là còn kẹt ở Luyện Thể kỳ, đa phần đều là Linh Hải kỳ.
Trên đường Đỗ Cao Minh lão sư dẫn đi, Lâm Giang cũng tranh thủ quan sát xung quanh. Có rất nhiều kiến trúc lớn, lối xây dựng thì hoàn toàn không nhìn ra được đây là một văn minh tu luyện. Kiến trúc đều rất hiện đại, tuy không giống với kiến trúc ở Trái Đất nhưng cũng rất hoành tráng. Nơi này không sử dụng điện mà là dùng linh khí cung cấp các thiết bị.
Không gian thì vô cùng lớn, cách một đoạn mới xuất hiện một kiến trúc. Dọc đoạn đường cũng có thấy một vài người, tất cả bọn họ đều là học viên năm 2 trở lên. Bất kì một người nào đều mang khí tức rất mạnh mẽ, khi thấy đoàn người đi qua còn có người định lại gần, nhưng khi nhìn thấy dẫn đội là Đỗ lão sư thì giật mình trốn tránh, khuôn mặt hiện rõ e dè, kính sợ, có chút sợ hãi.
Chỉ nhìn thôi cũng đủ biết một số thông tin. Lâm Giang cũng để ý tới, trong lớp có một số người hoàn toàn không tầm thường tí nào. Đương nhiên được vào đỉnh tiêm học viện thì không có bất cứ người nào là tầm thường, nhưng có một vài người rõ ràng nổi bật hơn số còn lại một ít.
Đi một quãng khá xa, bọn hắn được Đỗ lão sư dẫn tới một tòa kiến trúc lớn, nơi này cũng là nơi bọn hắn sẽ học tập và rèn luyện.
"Được rồi, các ngươi cũng biết rồi, ta gọi Đỗ Cao Minh là chủ nhiệm của lớp 3, Hải Lam đảo. Từ nay có chuyện gì thắc mắc cứ hỏi ta"
"Về phần nơi ở và phần thưởng của Xích Dương học viện, thì các ngươi cũng được sắp xếp hoàn tất rồi"
Đỗ lão sư mở miệng, lớn tiếng nói cả lớp, giọng của lão sư vô cùng hùng hồn, không thấy có chút nào giống một lão nhân chút nào.
Vì thái độ đó, cả lớp cũng nhanh chóng nghiêm chỉnh, lắng nghe Đỗ lão sư nói.
Tiếp theo lão sư nói về một số quy định, hoạt động, nghĩa vụ và quyền lợi.
Như ở Xích Dương học viện, việc cần nhất là tu luyện trở nên lớn mạnh. Cũng như phát triển toàn bộ thế mạnh của bản thân, ở Xích Dương không chỉ đơn thuần tu luyện học tập. Ngoài ra có thể lựa chọn một số thế mạnh của bản thân muốn phát triển, luyện đan, rèn khí, luyện dược, thuần thú,...
Học viện sẽ không cung cấp tất cả tài nguyên tu luyện, học viên sẽ phải tự thân tìm kiếm tài nguyên thông qua việc trao đổi học phần, đơn vị tiền tệ của học viện. Không có việc gì thì không cần ra khỏi Xích Dương học viện, phải có sự đồng ý của chủ nhiệm mới có thể ra khỏi Xích Dương.
...
"Tiếp theo, các ngươi có thể vào bên trong Xích Dương học viện, cũng có thể bị đuổi khỏi. Và sắp tới sẽ có kì thi Tân Sinh Giải Thi Đấu, những kẻ yếu kém sẽ bị mời khỏi học viện."
Nói tới đây, bất chợt không khí xung quanh bọn hắn giống như nặng nề hơn rất nhiều, ai nấy đều có chút đổ mồ hôi. Không phải bọn họ sợ hãi hay lo lắng về giải thi đấu mà là không khí thật sự nặng hơn.
Pốc...
Một âm thanh vang lên phía cuối lớp, một thanh niên khoảng 20 tuổi. Khuôn mặt ngạo kiều, nước da hơi ngâm, ánh mắt lơ đễnh, khí tức thì nằm ở Linh Hải kỳ tầng 5, mang một bộ lam sắc y phục, trông rất hiện đại.
Hắn đột ngột giống như bị đẩy một phát, tự thân văng về phía sau, va mạnh vào tường.
"Không nghe thì có thể ra ngoài, không được làm phiền người khác hoặc làm thứ khác" Đỗ lão sư nhìn chằm chằm hắn, khuôn mặt nghiêm nghị.
Tên kia chật vật đứng dậy, ánh mắt phẫn nộ nhìn lấy Đỗ lão sư.
"Ngươi dám? Chỉ là một lão sư giảng dạy cũng dám lên mặt với bản thiếu? Ta Phùng Ngụy Dương lại phải nghe lời...."
Phùng Ngụy Dương bạn học còn chưa nói xong, bất chợt Đỗ lão sư xuất hiện trước mặt hắn, nhìn xuống hắn khuôn mặt nghiêm chỉnh cũng hiện lên chút lạnh lùng khiến người ngoài phát hoảng.
Phùng Ngụy Dương tay chân run lẩy bẩy, sắc mặt tái nhợt, hoảng sợ nhìn lấy Đỗ lão sư. Không chỉ riêng hắn, tất cả những người trong lớp cũng giật mình, có chút kinh hoảng, trên khuôn mặt Lâm Giang cũng xuất hiện mồ hôi lạnh.
Rõ ràng không có bất cứ dao động linh khí nào, Đỗ lão sư giống như chỉ đi lại bình thường, nhưng theo bọn hắn thấy lại là vượt không gian mà đến. Khí tức của lão sư cũng hơi thoát ra, khiến tất cả hoảng sợ có chút khó thở.
Lâm Giang chưa từng thấy khí tức nào kinh khủng như thế, hắn cũng đứng không vững nữa.
"Phùng Gia phải không? Để ta nói chuyện với ông của ngươi, hỏi rõ ngươi dựa vào đâu mà dám dùng thế lực để uy hiếp kẻ khác" Đỗ lão sư thu lại khí tức, nhẹ nhàng nói với Phùng Ngụy Dương.
Sau đó phất tay, Phùng Ngụy Dương lập tức bị bắn bay ra ngoài cửa, nằm bên ngoài, hồn phách còn chưa hoàn lại được. Một số học viên đi ngang qua, nhìn Đỗ lão sư trong phòng, sau đó nhìn Phùng Ngụy Dương lắc đầu. Cảm giác bọn hắn đối với việc này cũng không lạ gì.
"Được rồi, do ngày đầu tiên nên chỉ tới đây thôi. Các ngươi trở về theo hướng dẫn đi, có thể làm quen một chút hòn đảo." Đỗ lão sư nghiêm chỉnh nói.
Lớp học đầu tiên chỉ như thế thôi, để cho bọn hắn trở về khu nhà của riêng mình.
"Đỗ lão sư, ta muốn hỏi một chút về việc tu luyện"
Trong khi tất cả bọn người đang đi về khu nhà của mình theo hướng dẫn, có lẽ do còn có chút sợ hãi nên không ai dám hỏi Đỗ lão sư. Chỉ riêng Lâm Giang là bước lên hỏi lão sư vấn đề hắn thắc mắc.
Lâm Giang còn chưa thể thoát khỏi mê vụ để đột phá thành công. Còn hôm qua Vô Danh vừa đột phá thành công vào Linh Hải kỳ.
Phải biết Luyện Thể kỳ dù mạnh như thế nào đi chăng nữa, thì vẫn không thể nào bằng với Linh Hải kỳ. Linh Hải kỳ không chỉ là chính thức trở thành võ giả. Đột phá Linh Hải kỳ thì tư chất của người đó sẽ hiện rõ ra. Giống như ở Luyện Thể kỳ, tư chất chỉ là thượng đẳng, vào được Linh Hải kỳ tư chất sẽ hiện rõ hơn nữa, vượt qua thượng đẳng, cũng có thể thoái hóa trở thành trung đẳng. Đa phần là được tăng thêm.
Ngoài ra khi vào Linh Hải kỳ, cũng có thể thức tỉnh thần thông hoặc thiên phú khác. Tuy là vô cùng hiếm có nhưng ở một nơi thiên tài đi đầy đất như thế này thì không phải là không xuất hiện.
Đó là lí do tại sao chiêu sinh ở Luyện Thể kỳ có thể coi là mạo hiểm, trở thành Linh Hải kỳ mới là võ giả. Ở Luyện Thể tốc độ tu luyện của mỗi người không chênh lệch lớn, khi vào Linh Hải sẽ hiểu rõ sự chênh lệch của Thiên Kiêu và không phải Thiên Kiêu người. Khoảng cách chỉ có thể ngày càng bị bỏ xa.
Nghe được Lâm Giang gọi, Đỗ lão sư cũng nhìn lấy hắn, hơi lộ vẻ hiểu ra. Sau đó là lắng nghe Lâm Giang giảng giải về vấn đề của mình.