Mục lục
Âm Quan Minh Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một cô gái mặc một chiếc váy dài màu xanh trời,mái tóc dài buông xõa,ánh mắt lạnh băng kiêu ngạo,lạnh như băng mùa đông vậy,lúc này,ánh mắt của cô ta đang đặt lên người tôi

“ Thẩm Băng Dao?”

tôi lập tức nhận ra dáng vẻ của cô gái này,trong lòng thầm vui mừng,đang định đi về phía cô ta,nhưng tôi vừa bước được hai bước lại bất giác dừng lại

Thẩm Băng Dao sao lại xuất hiện ở đây

Tôi nhớ rất rõ,lúc đó Phùng Tùng chính là dùng người gỗ để biến thành dáng vẻ của cô ta,bây giờ Thẩm Băng Dao trước mặt,lẽ nào là Phương Trung Chính dùng người gỗ chơi đùa sao

Nghĩ đến đây,trong lòng tôi đột nhiên căng thẳng,không dám bước lên một bước nào nữa

“ cô là ai?”

Sự chú ý của Thẩm Băng Dao lúc này chuyển từ người tôi lên người Phương Trung Chính

Thẩm Băng Dao không trả lời,chỉ là không nói gì nhìn ông ta,đôi mắt cô ta lúc này trở nên u ám,trông vô cùng đáng sợ

Sau đó,Phương Trung Chính vốn dĩ ngay cả bò cũng đang rất khó khắn,cũng không biết sức mạnh từ đâu đến,đứng thẳng người dậy

Cơ thể của ông ta giống như là có người nhấc dậy vậy,mũi chân hơi chạm xuống mặt đất,sau đó từng chút từng chút di chuyển về phía Thẩm Băng Dao

Không bao lâu,cơ thể của Phương Trung Chính đã tiến lại gần Thẩm Băng Dao,tôi nhìn thấy ông ta há miệng ra dường như muốn nói gì đó,nhưng chỉ phát ra được những tiếng ú ớ ngắt đoạn

Thẩm băng dao cứ thế nhìn ông ta,con ngươi đen tối,mấy chữ lạnh băng phát ra từ miệng cô ta: “ tôi muốn xem xem trái tim của ông…là màu gì?”

Nói xong,thân thể của Phương Trung Chính hạ xuống,chân chạm đến mặt đất,tay của ông ta run rẩy kịch liệt từ từ giang ra,xé rách đồ áo trước ngực của mình,móng tay dài đâm sâu vào trong da thịt ở bên trái lồng ngực

Khuôn mặt hung ác của Phương Trung Chính lộ ra một biểu cảm đau đớn cực độ,ánh mắt của ông ta vô cùng sợ hãi,miệng của ông ta mở rộng ra vô cùng khoa trương,dường như muốn hét lên đau đớn,nhưng lại trở nên an tĩnh

Cùng với tiếng xương cốt vỡ vụn,là gân cốt trên ngực của ông ta bị tay mình xé tách,thứ lộ ra trong không khí lạnh băng,sau đó máu tươi nóng chảy ra,sau đó,Phương Trung Chính để toàn bộ bàn tay vào trong lồng ngực

“ Thẩm Băng Dao,cô đang làm gì vậy,cô muốn tôi ăn cơm tù à?” nhìn thấy màn này,tôi cuối cùng cũng xác nhận được người trước mắt không phải là người gỗ,mà chính là Thẩm Băng Dao thực sự,bây giờ,cô ta đang muốn giết chết Phương Trung Chính

Ông ta đương nhiên là đáng chết,nhưng cho dù ông ta chết thế nào,ông ta cũng không được chết trước mắt tôi,bằng không một khi cảnh sát đuổi đến,tôi chắc chắn không thoát khỏi liên lụy

Với tôi,Thẩm Băng Dao lại không có động tĩnh gì,ánh mắt của cô ta lúc này đặt lên người của Phương Trung Chính

Không bao lâu, một trái tim vẫn đang đập bị Phương Trung Chính lôi từ trong lồng ngực ra,bên trên còn nối cả động mạch chủ

Cơ thể của ông ta run rẩy càng kịch liệt hơn,máu tươi không ngừng bắn ra từ trong lồng ngực của ông ta,ông ta cố gắng dơ đôi tay cầm trái tim ra,dường như muốn để cho Thẩm Băng Dao nhìn màu sắc trái tim của ông ta càng rõ ràng hơn

Nhưng Thẩm Băng Dao lắc đầu “ trái tim độc ác”

Nói xong câu này,Thẩm Băng Dao lắc đầu đi xuống sân khấu,đi về phía tôi

Sau lưng cô ta,bàn tay của Phương Trung Chính nắm chặt,trái tim ông ta lập tức bị bóp nát,rất nhiều máu tươi bắn ra từ tay ông ta,cơ thể cũng ngã bịch lên sân khấu

Tôi chưa từng thấy một hiện trường giết người như thế này,dạ dày của tôi cồn cào,tôi quỳ lên mặt đất,bắt đầu nôn ọe

Sau một lúc,tôi cuối cùng cũng đỡ hơn một chút,tôi ngẩng đầu lên,phát hiện Thẩm Băng Dao đang cúi đầu,lạnh lùng nhìn tôi

“ Thẩm Băng Dao,cô muốn giết người tôi không quan tâm,nhưng cô đợi tôi đi rồi hẵng giết không được sao? Cô là ma,giết người rồi lởn vởn ngoài vòng pháp luật cũng không sao,nhưng tôi không giống cô,đây là dương gian,không phải quỷ gian”

Tôi cũng không quan tâm đến ánh mắt lạnh lẽo của Thẩm Băng Dao nữa,mắng cô ta một trận,trong lòng sợ hãi đã dâng lên tận đầu

Thẩm Băng Dao không quan tâm,trên mặt cô ta nở một nụ cười,đây là một nụ cười tà mị lại lạnh lùng,làm cho tôi không khói run rẩy,bất chợt ngậm miệng lại

Hình ảnh quen thuộc này làm tôi vô cùng sợ hãi,nhưng tôi vẫn chưa kịp đẩy cô ta ra,dự cảm đáng sợ đó đã được kiểm chứng

Aaaaaa

Tôi kêu lên một tiếng thảm thiết,Thẩm Băng Dao mở miệng ra,một lần nữa cắn lên cổ tôi,bắt đầu hút máu tôi

Tôi cảm giác được máu tươi của mình đang nhanh chóng bị hút vào trong miệng cô ta,vốn dĩ tôi đã bị mất máu rất nhiều,lại bị Thẩm Băng Dao làm thế này,lập tức đầu óc bị choáng váng,những hình ảnh trước mắt cũng mờ ảo

Sau một lúc,Thẩm Băng Dao cuối cùng cũng thả ra,cơ thể của tôi cũng vì choáng váng mà ngã uỵch ra phía sau,trong nhà hát kich ánh đèn cũng đồng thời vụt tắt,xung quanh một lần nữa khôi phục lại vẻ u tối

Cô ta không có ý đỡ tôi dậy,cô ta chỉ lạnh lùng nhìn tôi đang vật vã trên nền nhà,để lại một câu nói

“ Đỗ Minh,mạng của cậu là của tôi,máu của cậu cũng là của tôi,cậu phải sống cho tôi”

Một trận gió lạnh thổi qua,bóng hình của Thẩm Băng Dao dần dần mờ ảo trước mắt tôi,cuối cùng biến mất không dấu vết,tôi vì mất quá nhiều máu cùng với việc tâm lực bị suy kiệt,nên hôn mê ngay ở đó

Gối màu trắng tinh khiết,chăn màu trắng tinh khiết,nền nhà màu trắng tinh khiết…..

Lúc tôi tỉnh lại,thời gian đã là 12h trưa ngày hôm sau,tôi xuất hiện trên giường bệnh ở bệnh viện,tay trái của tôi treo một túi máu,một y tá cầm nhiệt kế đo nhiệt độ cơ thể tôi

Còn bên phải của tôi,một cảnh sát đang ngồi trên ghế,cầm sổ ghi chép nhìn tôi

Quả nhiên..cảnh sát đã đến rồi

“ tỉnh lại rồi à?” cảnh sát lôi một cây bút trong túi áo ra,nói với tôi

Tôi gật đầu,trong lòng không khỏi chua chát,nếu như không phải thẩm băng dao hút máu tôi,tôi cũng không vì mất máu quá nhiều mà hôn mê,cũng sẽ không xuất hiện ở trong bệnh viện,càng không để cảnh sát xuất hiện trước mắt tôi

Nếu như tôi đoán không nhầm,cảnh sát coi tôi là nghi phạm giết Chu Thế Cung và Phương Trung Chính,chắc bây giờ đang đợi tôi lấy khẩu cung hoặc là chỉ ra chứng cứ phạm tội

“ chú cảnh sát,cháu…có phải phạm pháp rồi không?”

tôi run rẩy môi bất an hỏi

“ xem là như vậy,mà cũng không phải như vậy”

Cảnh sát hứng thú nhìn tôi,nói một câu mà tôi hoàn toàn không hiểu gì

“ tên của cậu là Đỗ Minh? Cậu là một đạo sĩ à?”

Cảnh sác lật quyển sổ ghi chép tư liệu về tôi,sau đó nói: “ thông qua CCTV chúng tôi chiết xuất của nhà hát kịch,đã nhìn thấy những gì xảy ra tối hôm qua,nếu như tôi đoán không nhầm,lúc đó cậu và Phương Trung Chính có phải đang bắt ma không?”

“gì cơ?”

Rõ ràng tôi và ông ta đánh nhau sống chết,cảnh sát này sao lại nói chúng tôi đang bắt ma chứ?

tôi đột nhiên nhớ ra,lúc đó còn có cả Thẩm Băng Dao ở hiện trường,nhưng cô ta không phải người mà là một tên đần độn,vẫn có thể nhìn thấy trong camera

Tôi liên tục gật đầu

Thông qua camera,cảnh sát nhìn thấy Chu Thế Cung đột nhiên nổ súng tự sát,nhìn thấy Phương Trung Chính tự động bay ra,rồi nhìn thấy rất nhiều bộ trang phục diễn kịch bay trên không trung,đồng thời nhìn thấy Phương Trung Chính moi tim ra trước mặt Thẩm Băng Dao,cùng với cảnh Thẩm Băng Dao hút máu tôi

Cảnh sát là người theo chủ nghĩa duy vật,không tin chuyện trên đời này có ma quỷ tồn tại,lúc xem những hình ảnh này,bọn họ chỉ có thể dựa vào những gì mắt thấy cùng kiểm tra hiện trường,đưa ra một kết luận ngại ngùng như thế này

Nhân viên trong nhà hát kịch cũng nói với cảnh sát,Phương Trung Chính ngoài diễn viên hí kịch,còn có một thân phận khác là đạo sĩ,lúc đó Phương Trung Chính đã giới thiệu tôi là bạn cũ,đến để giải quyết một số phiền phức

Không lâu sau,người thôn Tân Mộc cũng nghe được tin này,đã nói lại những gì tôi từng làm ở thôn cho cảnh sát nghe

Cảnh sát không thể giải thích được chuyện ma quỷ thần bí này,nhưng mà nhân chứng vật chứng đều ở đây,nên đưa ra kết luận Chu Thế Cung cùng với Phương Trung Chính bị ma quỷ giết hại,tôi đồng thời cũng là một nạn nhân trong đó

Vụ án li kì này nhanh chóng bị lắng xuống,nhưng chân tướng bên trong thì chỉ có tôi mới biết..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK