“Hình như tao điên rồi.”
Nguyễn Minh Hoàng cười khổ một tiếng rồi cuối người đưa hai tay ôm lấy mèo con lên đùi sau đó nhẹ nhàng vuốt ve.
Phan Miêu Vũ nghe anh nói, cảm nhận được bàn tay lạnh lẽo của anh đang không ngừng vuốt ve mình liền không khỏi than thở. Cậu không ngờ mình biến mất lại có thể khiến một người ưu tú như anh trở nên tàn tạ đau khổ đến thế này.
Nếu như cậu không hề biết đến thứ gọi là cốt truyện, nếu như cậu can đảm hỏi rõ những chuyện mình muốn biết, nếu như cậu không biến về hình dạng này… Không, trên đời này sẽ không có cái gọi là nếu như.
Phan Miêu Vũ rất rõ ràng tại sao cậu lại xuất hiện ở thế giới này. Trên đời này sẽ không có thứ gọi là trùng hợp, chắc chắn phải có mục đích nào đó mới khiến cậu đến nơi này, cũng nhờ mục đích đó mà cậu trở thành ‘Phan Miêu Vũ’ sau đó gặp anh và yêu anh.
Không hối hận cũng không sợ hãi. Phan Miêu Vũ luôn luôn là một người như vậy, chỉ cần tìm cách cậu vẫn có thể biến trở lại thành người.
Yêu đan trên người của một yêu tinh không mất cũng không vỡ vậy thì một con mèo yêu như Phan Miêu Vũ vẫn có cách để biến trở về.
Bộ lông được sờ soạn cực kỳ thoải mái khiến Phan Miêu Vũ vừa suy nghĩ vừa cảm thụ sự vuốt ve cuối cùng nho nhỏ kêu một tiếng rồi hai mắt chậm rãi nhắm lại.
Dù là mèo đã thành tinh nhưng hiện tại thân xác vẫn là mèo, điều này khiến Phan Miêu Vũ đối mặt với cơ thể nho nhỏ của mình cảm thấy yếu ớt mà run rẩy. Mèo con đa số thời gian sẽ giành cho việc ngủ, thời gian thức sẽ mò mẫm thức ăn nếu không thì sẽ chơi đùa một chút, cũng bởi vậy mà mèo con có tỉ lệ sống sót rất thấp nếu như không có mèo mẹ bên cạnh.
Thậm chí có mèo mẹ chúng cũng không thể nào có thể vượt qua cái chết nếu như điều kiện sống sót không tốt.
Phan Miêu Vũ mặc dù không thực sự là mèo con nhưng cậu đã mất khá nhiều sức lực để biến về nguyên hình, vì vậy việc ngủ nhiều có thể chữa lành từng chút khí huyết cùng linh lực trong người cậu.
Nguyễn Minh Hoàng nghe thấy tiếng khì khò bỗng nhiên có nhịp điệu liền không khỏi nhìn xuống mèo con nho nhỏ nằm trên chân. Thấy hai mắt mèo đóng chặt, bụng nhỏ nhấp nhô liền không khỏi mỉm cười.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cả Kinh Thành Đang Bắt Hai Ta Thành Hôn
2. Tiệm Tạp Hóa Âm Dương
3. Trời Sinh Thích Em
4. Vật Cưng Của Đế Vương
=====================================
Không hiểu tại sao lại ôm mèo con trở về nhưng Nguyễn Minh Hoàng cũng không quá để ý đến chuyện này. Điều hiện tại anh cần làm chính là trả thù người đã hại anh mất đi người mà anh yêu nhất.
Trừ phi khiến kẻ đó biến mất khỏi mắt mình nếu không Nguyễn Minh Hoàng đã không thể tiếp tục gượng gạo mà làm nhiều việc để dời đi suy nghĩ của mình. Anh luôn nghĩ phải tự mình đi tìm bạn đời của mình, cho dù cậu ở đâu anh cũng sẽ đi tìm.
Nguyễn Minh Hoàng nhẹ nhàng ôm mèo con lên rồi trở về phòng của mình, để mèo con lên gối nằm rồi anh xoay người vào nhà vệ sinh.
Đã rất nhiều ngày không thể có một giấc ngủ ngon khiến Nguyễn Minh Hoàng rất mệt mỏi, nhưng anh biết mình không có cách nào ngủ được bởi vì trong giấc mơ của mình mỗi khi anh tiến vào hình ảnh hiện ra đều là sự ám ảnh.
Không biết bắt đầu từ bao giờ Nguyễn Minh Hoàng có một giấc mơ cực kỳ đáng sợ. Trong mơ anh nhìn thấy sau khi anh cùng Phan Miêu Vũ kết hôn hợp đồng thì gặp Phan Ân Ly.
Không rõ tại sao rõ ràng trái tim anh yêu thương Phan Miêu Vũ nhưng mỗi khi chạm đến những chuyện liên quan đến Phan Ân Ly anh lại làm tổn thương Phan Miêu Vũ. Trong giấc mơ Phan Miêu Vũ không giống Phan Miêu Vũ mà anh biết…
Không phải nói Phan Miêu Vũ mới thật sự là Phan Miêu Vũ còn người trong giấc mơ kia lại chẳng khác nào máy móc tự vận hành theo lập trình. Rõ ràng trong giấc mơ anh rất yêu Phan Miêu Vũ nhưng cảm giác yêu này rất kỳ lạ.
Nguyễn Minh Hoàng có một giấc mơ không quá dài tuy nhiên những thứ xảy ra trong giấc mơ lại giống như những thước phim được quay nhanh không ngừng chiếu về cuộc sống của anh, của Phan Miêu Vũ, của Phan Ân Ly còn có của Hồ Phi Tuấn.
Khi mà anh bị sự khiếp sợ làm cho tỉnh giấc cũng chính là lúc giấc mơ ấy cho anh nhìn đến cảnh Phan Miêu Vũ bởi vì cứu anh mà trở thành mèo sau đó mèo con trắng tinh xinh đẹp đó lại cô độc mà chết ở một nơi không có bất kỳ ai hay biết.
Điều khiến Nguyễn Minh Hoàng sợ hãi mà bật dậy khỏi giấc mơ không phải là chuyện ly kỳ một con người lại biến thành một con mèo nhỏ mà là cái chết của mèo nhỏ khiến trái tim anh đau đớn không thôi.
Mèo trắng nhỏ trong mơ cùng với mèo trắng nhỏ được Hồ Phi Tuấn ôm trong lòng giống nhau như đúc, cũng vì điều này khiến Nguyễn Minh Hoàng có cảm giác quen thuộc đến kỳ lạ, cũng vì giấc mơ vô lý đó mà anh không thể không ôm chặt mèo con không buông.
Nguyễn Minh Hoàng thà rằng giấc mơ đó của mình chỉ là một giấc mơ vô căn cứ, bởi vì bang ngày anh nghĩ quá nhiều nên tối mới mơ những thứ kỳ quặc. Nhưng cho dù nghĩ vậy anh vẫn không buông tay mèo con, cái chết của mèo con trong giấc mơ đánh quá mạnh vào trái tim của anh khiến anh không tài nào quên được.
Nếu như giấc mơ chỉ là giấc mơ vậy một người có tiền có thế như Nguyễn Minh Hoàng chỉ nuôi một con mèo nhỏ thì có làm sao, nhưng lỡ như giấc mơ đó cùng với những chuyện xảy ra từ trước đến nay có điểm tương đồng, thậm chí nó là tương lai mà anh chưa từng trải qua vậy thì anh sẽ chờ, mèo trắng nhỏ được anh nâng niu trong vòng tay mãi mãi cũng không thể một mình cô độc rời khỏi thế gian này.