-
Vào buổi huấn luyện ngày hôm sau, hai người vẫn ở trong trạng thái tinh thần rất tốt.
Chanh Tử vô cùng tò mò, "Uầy, đội trưởng, bé Hound, hôm qua hai người làm gì mà sao hôm nay trông tươi tỉnh thế?"
"Hẹn hò đó." Giang Chu trả lời rất là tự nhiên.
"Hẹn hò?" Chanh Tử không hề nghĩ cái hẹn hò mà Giang Chu là theo kiểu yêu đương, cậu ta chỉ cảm thấy kỳ lạ, "Nhưng mà hôm qua hai người có ra khỏi căn cứ quái đâu."
Giang Chu trả lời theo phản xạ: "Đúng vậy, hẹn hò ở trong phòng cũng được mà?"
"Hẹn hò trong phòng?"
Chanh Tử chẳng hiểu mô tê gì, Chỉ Sơn thì chỉ nở nụ cười tỏ tường, "Ồ, hẹn hò trong phòng cơ à."
Kha Viễn cũng nghe ra được gì đó, "Ầy, mấy đứa, cẩn thận ảnh hưởng người khác đấy."
Vạn Vạn cũng giống Chanh Tử, nghe không hiểu gì hết, nhìn trái nhìn phải với vẻ mặt bối rối, "Hở? Mấy anh đang nói gì thế?"
Nhận ra mình vừa lỡ lời, mặt Giang Chu đỏ lên một chút.
Trì Diễn thấy vậy thì tỉnh táo lại, kéo chủ đề về lại chuyện huấn luyện, "Huấn luyện viên, hôm nay vẫn tập bài đối tuyến ạ?"
Kha Viễn cầm máy tính bảng gõ lạch tạch, sắp xếp kế hoạch huấn luyện, "Đúng rồi, bài tập huấn luyện hôm nay rất nặng, mọi người cố gắng nhé."
Kể từ khi Vạn Vạn gia nhập đội, thời gian luyện tập của đội một đã tăng nhiều hơn hẳn.
Không có lối tắt nào để cải thiện độ ăn ý, tất cả những gì bạn có thể làm đó là không ngừng tập luyện.
Vạn Vạn thật ra cũng rất chăm chỉ, sau buổi huấn luyện cậu thường xuyên ở lại tập luyện thêm, thế nhưng như vậy vẫn là chưa đủ.
Thời gian mọi người huấn luyện cùng nhau vẫn còn quá ít, ngoại trừ Bách Hoa Tiên của Vạn Vạn có thể đánh được hiệu quả một chút, cậu vẫn vô cùng bị động khi sử dụng các tướng hỗ trợ mềm khác.
Nếu gặp phải đối thủ mạnh hơn, bọn họ rất dễ có thể bị đè ép.
Điều này cũng khiến đường dưới của ST trở thành một điểm yếu.
Giống như Lee đã nói trong groupchat Jungler trước đó, nếu gặp phải một đối thủ nặng ký mà họ lựa chọn nhắm vào đường dưới, thì kể cả Jungler có không làm gì thì đường dưới cũng sẽ bị nghiền nát.
Hai ngày sau, ST đã giành được trận thắng thứ 20 liên tiếp. Mặc dù kết quả tốt, nhưng quá trình lại vô cùng khó khăn, ST cũng đã phơi bày nhược điểm trước mắt các đội khác.
Ngay sau đó, bọn họ đã có trận thua thứ hai trong giải đấu mùa hè.
Lần này đối thủ của họ là UIG, một đội tuyển xếp tầm trung của Liên đoàn.
Khác với ván đấu thứ ba đối đầu với NAT trước đó, ở trận này UIG chuẩn bị cực kỳ tốt, họ đã phân tích ST rất kỹ càng trước khi ra sân.
Bọn họ phân tích được rằng sau khi SP đổi thành Vạn Vạn, Giang Chu nhất định sẽ dồn sức hỗ trợ đường dưới, lựa chọn cách chiến đấu để đổi lấy tài nguyên và lợi thế cho đường dưới. Chính vì vậy họ đã ban hết các tướng sát thủ của Giang Chu, đồng thời hi sinh vị trí Jungler bên mình để cản trở Giang Chu hết sức có thể.
Còn đối với đường dưới, họ đã ban thẳng tướng SP Bách Hoa Tiên.
Kết quả đúng như UIG dự đoán, Chanh Tử và Vạn Vạn không chống đỡ được sức tấn công của bộ đôi đường dưới bên phía địch, phải bỏ đường. Đường dưới nhanh chóng rơi vào trạng thái bị động, điều này không chỉ kìm được chân Giang Chu mà còn khiến cậu không thể farm được rừng.
Trì Diễn cũng rất muốn xuống trợ giúp Giang Chu và đường dưới, nhưng Mid laner bên kia vẫn luôn nhìn anh chằm chằm để farm lính, không cho anh có thể dễ dàng rời đường, mà Chỉ Sơn cũng không thể mua teleport liên tục được. Kết quả cuối cùng, mặc dù ST chiếm đường lợi thế ở nửa rừng phía trên, nhưng Adc quá thọt trang bị, giai đoạn combat tổng cuối trận không thể gượng lại, họ đã thất bại trong trận đấu này.
Có lẽ nhìn bề ngoài, UIG thắng được trận này cũng không hề dễ dàng, suýt nữa đã bị ST lật ngược tình thế ở ván đấu thứ hai, nhưng điều này cũng đã để lại một thông điệp rõ ràng cho các đội khác. Chỉ cần giữ được chân Giang Chu, ban tướng đường dưới, ST sẽ dễ dàng bị đánh bại.
Cũng vì vậy, vài ngày nữa trôi qua, ST đã phải nhận thất bại thứ ba.
Thua hai trận trong cùng một tuần, lại còn thua toàn những đội ở kèo dưới so với mình, đây chắc chắn là một đả kích nặng nề đối với một đội mạnh như ST.
Trong giới thể thao điện tử này, chỉ có thể dùng thực lực để nói chuyện, đừng bảo là người hâm mộ, ngay cả người bình thường xem cũng thấy không chịu nổi.
[Kết thúc chuỗi thắng xong bắt đầu chuỗi thua hả? Hay là ST còn định ăn luôn cái kỷ lục chuỗi thua?]
[Vạn Vạn thật sự đánh không nổi, ban Bách Hoa Tiên xong là bị quay như chong chóng, đường dưới nát bét, gặp ai cũng không chơi nổi, gặp ai cũng không dám đánh.]
[Thật ra nếu không bị Jungler bên kia quấy nhiễu thì đường dưới ST vẫn cầm cự được, nhưng mà cứ có người xuống gank là họ lại hoảng, mà hoảng là toang đường. Cái tính của Chanh Tử mà không có Whale đi cùng là chơi rất loạn.]
[ST đánh chán quá, thiếu một người mà đã thành ra như này rồi? Ban huấn luyện cũng thế, không biết đường chuẩn bị dự bị từ trước.]
[Hound cũng không ổn, cảm giác cứ như đang tập đánh rừng kiểu tanker ý, còn lối đánh sát thủ với du hành của cậu ta bị khắc chế nát rồi.]
[Đường dưới bây giờ hết cứu rồi, thi đấu cái kiểu này khó coi thật sự, thôi ST nằm đó chờ thua luôn đi.]
[Thật ra thì ST có thua hết thì cũng không sao, dù sao cũng vào vòng loại trực tiếp rồi mà.]
Thua hết cũng không sao?
Không, toàn đội ST không một ai nghĩ như vậy, nếu thi đấu mà không nỗ lực thắng thì còn ý nghĩa gì nữa, chưa kể việc giành được vị trí đấu bảng hoặc nhì bảng ở vòng loại thường sẽ cho họ lợi thế rất lớn khi bước vào vòng loại trực tiếp, còn tranh thủ được thêm 2 tuần chờ Whale về nữa.
Tuy nhiên với tình hình hiện tại, còn năm trận đấu nữa, mà cả năm trận này đối thủ đều mạnh. Nếu bọn họ còn thua tiếp thì có khả năng họ sẽ mất vị trí nhất nhì bảng.
Bởi vì đội xếp thứ hai là GCT hiện tại chỉ mới thua bốn trận, còn đội đứng thứ ba là NAT đã thua năm trận.
Chỉ cần thua thêm một hoặc hai trận nữa, ST sẽ mất quyền kiểm soát bảng xếp hạng vòng loại thường, họ sẽ phải phụ thuộc hoàn toàn vào kết quả thi đấu của GCT và NAT ở các trận còn lại.
Phải đặt số phận của mình vào tay người khác là một cảm giác rất tồi tệ, không một ai muốn rơi vào tình huống như vậy, phương án an toàn nhất đó chính là giành chiến thắng trong năm trận đấu còn lại.
Thế nhưng đối với ST ở hiện tại, đây là một điều quá khó khăn.
Bốn giờ sáng, cửa phòng ngủ bật mở, Trì Diễn mệt mỏi về tới phòng ký túc.
Anh không bật đèn, trong phòng chỉ có ánh sáng dìu dịu tỏa ra từ đèn đầu giường.
Nhìn Giang Chu đã ngủ say trên giường, anh cố gắng giữ yên lặng hết mức, đi rửa mặt sau đó đến bên giường.
Có điều anh không đi tới giường mà Giang Chu đang nằm, mà sang chiếc giường còn lại.
Khi anh đang thay áo thun chuẩn bị đi ngủ, giọng nói khàn khàn của Giang Chu vang lên, "Đội trưởng... anh về rồi."
Trì Diễn quay đầu nhìn, thấy Giang Chu đã ngồi dậy dụi dụi mắt trên giường.
"Anh đánh thức em à?" giọng của Trì Diễn mang theo chút áy náy, "Xin lỗi, em ngủ tiếp đi."
"Không đâu, anh không ở đây nên em ngủ cũng không ngon lắm," Giang Chu thấy Trì Diễn ngồi lên chiếc giường bên kia, hơi khó hiểu, "Sao anh không ngủ chung với em? Mau qua đây đi."
Vừa nói cậu còn vừa vỗ vỗ khoảng giường trống bên cạnh mình.
"Anh sợ làm em tỉnh nên định ngủ ở bên này." Trì Diễn đứng dậy đi tới bên cạnh Giang Chu, nằm xuống giường, "Sao vậy, giờ không có anh là ngủ không ngon à?"
"Đúng thế." Giang Chu dính dính vào người Trì Diễn, trả lời rất thẳng thắn trung thực.
Trì Diễn vỗ về lưng cậu, "Giờ anh về rồi, em ngủ đi, muộn lắm rồi."
"Hở? Mấy giờ rồi?" Giang Chu xoay người, vớ lấy điện thoại nhìn, "Cái gì cơ? Hơn bốn giờ rồi á? Mọi người hợp lâu vậy?"
Buổi huấn luyện hôm nay kết thúc lúc tầm hai giờ rưỡi, nhưng sau đó Trì Diễn bị Kha Viễn và ban huấn luyện giữ lại để họp.
Giang Chu cứ tưởng họ sẽ chỉ họp cùng lắm là nửa tiếng, không ngờ lại lâu đến vậy.
Đúng là quá vất vả, Giang Chu có hơi đau lòng.
"Em cũng biết mà, tình hình đội bây giờ không tốt lắm, các huấn luyện viên cũng rất đau đầu, đang cố gắng nghĩ ra chiến thuật mới." Nói điều này xong Trì Diễn cũng không nhịn được mà thở dài, tình hình đội hiện tại đúng thật là cần tìm ra biện pháp.
Việc này không chỉ đòi hỏi mọi người phải tập luyện khắc khổ hơn, mà còn cần nghiên cứu một số chiến thuật mới.
Dù sao thì chiến lược hiện tại của ST đã bị các đội khác tìm được cách xử lý.
"Chiến thuật mới à, thế đêm nay mọi người đã bàn ra được gì chưa?" Giang Chu cũng cảm thấy họ cần phải tìm ra một lối đi mới, BCVH vẫn là một trò chơi đáng để khai quật.
"Đúng là đã bàn ra được một vài lối chơi mới, nhưng mà đều không khả thi lắm. Ví dụ như để em đánh rừng kiểu chiến sĩ mở combat, hay để tụi Chanh Tử chọn tướng mạnh cuối game để chơi combat tổng giai đoạn sau, nhưng nếu vậy thì sẽ không có lợi cho em, còn có khả năng bị phản tác dụng," Trì Diễn không tán thành chiến thuật này lắm, kiểu chơi này cũng không phù hợp với ST, "Anh nghĩ vấn đề quan trọng hiện tại vẫn nên là để em đánh rừng sung lên, vậy thì mới có thể kéo được cả đội."
"Em cũng nghĩ thế, nhưng mà họ cứ ban hết tướng sát thủ của em, mà kể cả có pick được Linh Miêu thì họ cũng đã tìm được ra vài cách khắc chế tướng rừng linh hoạt rồi. Chủ yếu là nếu như đường dưới cứ rơi vào tình trạng xấu thì em sẽ bị hụt rất nhiều tài nguyên, anh cũng không thể giúp em mãi được, đường giữa cũng phải phát triển." Giang Chu càng nói càng nhức đầu. Đối diện với cục diện bế tắc như vậy, bọn họ rất cần một điểm đột phá, nhưng nếu đường dưới không kiểm soát được ở giai đoạn đầu thì cậu sẽ rất khó đi gank, đôi lúc còn phải tốn rất nhiều sức lực để cứu vớt đường dưới.
"Hay là chúng ta thử đi chung chiếm rừng của họ ở đầu trận, để em farm rừng trước?" Trì Diễn nói ra một ý tưởng mà mọi người đều tán thành trong cuộc họp ngày hôm nay.
Giang Chu suy nghĩ một lúc sau đó nói ra điều mình băn khoăn, "Đúng là khả thi thật, nhưng mà có hơi mạo hiểm quá. Nếu như bị bắt bài thì trận đấu sẽ kết thúc sớm, hơn nữa chiến thuật này dùng một lần còn được chứ nếu dùng đến lần thứ hai thì đối thủ chắc chắn sẽ đề phòng."
Trì Diễn nói: "Muốn dùng phương pháp này thì chắc chắn phải cẩn thận bố trí từ sớm để đảm bảo tỷ lệ thành công, ban huấn luyện chắc cũng đã nghĩ ra phương án cụ thể rồi, có điều như em nói, chiến thuật này nếu dùng lần thứ hai thì có lẽ hiệu quả sẽ không được tốt, chắc là cũng nên nghĩ đến một số biện pháp khác."
"Hầy, làm thế nào mới cải thiện được tình hình hiện tại đây..." Giang Chu khổ sở nói.
"Đầu óc em linh hoạt lắm mà, em có thể nghĩ thêm." Trì Diễn xoa nhẹ đầu cậu, "Nhưng mà bây giờ cũng muộn quá rồi, ngày mai còn phải huấn luyện, chúng ta vẫn nên đi ngủ sớm chút đi, khi nào ngủ dậy thì nghĩ tiếp."
Đầu óc Giang Chu lúc này đã nhanh nhạy hẳn, hơn nữa vừa rồi đã ngủ được một lúc nên hiện giờ cậu không buồn ngủ lắm, nhưng nghĩ đến việc Trì Diễn cần phải nghỉ ngơi, cậu vẫn lựa chọn nép vào lòng Trì Diễn, ngoan ngoãn đi ngủ, "Được rồi, chúng mình ngủ đi, đội trưởng ngủ ngon!"
"Ngủ ngon." Trì Diễn hôn lên trán cậu và nhắm mắt lại.
Hy vọng ngày mai mọi chuyện sẽ diễn ra tốt đẹp.
-
Hết chương 64.