"Tuân lệnh!"
Mấy người hộ vệ bị ánh mắt Lạc Thanh Đồng đảo qua, không biết vì cái gì, đột nhiên cảm thấy lạnh thấu xương.
Hắn không chút nghi ngờ, Đại tiểu thư nhất định nói được làm được.
Mà cái gọi là "quăng các ngươi ra ngoài", sợ là không chỉ đơn giản là ném bọn họ ra khỏi viện, mà là đuổi bọn họ ra khỏi phủ.
Nghĩ đến đó, đám hộ vệ liền lập tức hành động.
Tuy rằng Đại tiểu thư mù, tu vi chắc cũng chỉ có thể dừng lại ở cảnh giới này.
Nhưng lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa*, Đại tiểu thư không chỉ nhận được sủng ái hết lòng của lạc lão gia tử, mà còn có hôn ước với Ngũ hoàng tử của Thiên Vũ đế quốc, bọn hắn cũng không dám chậm trễ một khắc.
(*) - 瘦死的骆驼比马大: ở Việt Nam có câu "trâu yếu còn mạnh hơn bò", ở đây là muốn nói tới cho dù Đại tiểu thư có bị cái gì đi chăng nữa thì vẫn đứng cao hơn Nhị phòng.
So với thân phận cùng địa vị của Đại tiểu thư, đắc tội Tam tiểu thư cũng không phải chuyện lớn gì.
Cho dù Tam tiểu thư về sau có khả năng sẽ kế thừa Hầu phủ, vậy cũng là chuyện sau này.
Huống chi, kế thừa Hầu phủ cũng đâu có gì ghê gớm lắm.
Đại tiểu thư chính là Ngũ hoàng tử phi tương lai của Thiên Vũ đế quốc.
Nghe nói Ngũ hoàng tử đã nhập học Đại Tần Thánh Viện, còn là một trong số những Thiên cấp tân sinh đếm trên đầu ngón tay.
Ngày sau tiền đồ vô lượng, Tam tiểu thư lấy cái gì để so cùng Đại tiểu thư? Nghĩ như vậy, động tác của đám hộ vệ càng thêm thần tốc.
--Editor: Autumnnolove--
Qua một hồi, bọn họ đã đem từng thứ từng thứ một của Nhị phòng bỏ đi sạch sẽ.
Bao gồm cả những cái rương, vật bày trí trong phòng mà Nhị phu nhân dọn tới trước đó, toàn bộ đều bị ném ra ngoài.
"Đại tiểu thư, mọi thứ đều được dọn dẹp sạch sẽ!".
Hộ vệ cẩn trọng nói với Lạc Thanh Đồng
"Tốt, những thứ lung tung rối loạn đó đều được dọn sạch sẽ?"
Ánh mắt Lạc Thanh Đồng đảo qua đống lớn rương hòm vật phẩm lộn xộn trước mắt, có thể thấy ở trong đó có không ít vật yêu thích không buông tay của Nhị phu nhân.
Vị Nhị thẩm này của nàng đúng là thật gấp gáp! Mới đó mà đã chuyển toàn bộ Nhị phòng tới đây?
Bên môi nàng chậm rãi mở ra một nụ cười khó hiểu, lãnh đạm nói: "Đã gom hết ở chỗ nào? Rất tốt, vậy thiêu hủy toàn bộ đi! Để cho người ta biết, ta là chủ viện này, không phải rác rưởi gì cũng dọn vào đây được!"
Lạc Thanh Đồng nàng còn ở đây một ngày thì cái chủ viện Lạc gia này nàng cũng không cho phép bất luận kẻ nào nhúng chàm!
"Thiêu...thiêu hủy?"
Môt tên hộ vệ nghe xong còn tưởng rằng chính mình nghe nhầm.
Đây chính là đồ của bọn người Nhị phu nhân mà!
Tuy rằng không có của Tam tiểu thư...Nhưng mà đây cũng là vật thuộc Nhị phòng a!
Hơn nữa, trong đó còn có không ít trang sức yêu thích của Nhị phu nhân!
Này...Toàn bộ đều phải thiêu hủy sao?
Đám hộ vệ này lúc đó không có mặt ở cửa lớn, cũng không biết Lạc Thanh Đồng cùng Lạc Tâm Ngưng vừa giao phong với nhau.
Bọn họ còn tưởng rằng Lạc Thanh Đồng vẫn là Đại tiểu thư trước kia thường dung túng nhường nhịn Lạc Tâm Ngưng.
Lại không nghĩ Lạc Thanh Đồng có thể hạ xuống một mệnh lệnh như vậy.
Bọn họ chỉ nghĩ, chờ Lạc Thanh Đồng hết giận, sẽ mang đồ đạc đưa trở về Nhị phòng.
Đại tiểu thư bây giờ đã bị mù, về sau kế thừa Lạc gia cũng chỉ có thể là Tam tiểu thư!
Bọn họ sống ở Lạc gia, tự nhiên cũng muốn lấy lòng bên kia một chút.
Lạc Thanh Đồng thấy bọn họ vẫn đứng sững sờ ở nơi đó, nhướng mày, đôi con ngươi tối đen nhìn chằm chằm bọn họ: "Sao? Ta sai sử các ngươi không được?"
"Không...Không phải!".
Đối diện với đôi mắt đó, đám hộ vệ tức khắc không dám nói cái gì nữa.
"Mau thiêu hủy đi!"
Lúc này còn ai dám có nửa điểm chần chờ?
Đại tiểu thư cho dù có mù, vẫn còn cái thân phận Ngũ hoàng tử phi tương lai, cũng đủ để nghiền ép Lạc Tâm Ngưng hiện tại đang phong quang cùng kiêu ngạo!
Đám hộ bệ nhanh chóng hành động.
--Editor: Autumnnolove--
Sân Nhị phòng
Lạc Tâm Ngưng vừa mới đem Nhị phu nhân đã hôn mê đưa vào phòng của mình, liền thấy ánh lửa tận trời bên phía chủ viện.
Trong lòng nàng cũng lộp độp một tiếng!.
Danh Sách Chương: