Sáng sớm ngày hôm sau, canh chuẩn giờ Úc Huyền Kỳ di giá tới đại điện thượng triều.
Liêm Trinh, Thừa Hoan liền có mặt ở Thanh Phong cung.
Bước chân qua bệ cửa tiến vào nội phòng, cả hai tươi cười rạng rỡ như gió xuân thổi về.
Raika mới ngủ dậy chưa bao lâu còn đang uốn éo trên giường như một con sâu lười.
Chăn vò cuộn nhàu, trong còn hơi ấm của phu quân.
Yến Thanh chuẩn bị nước bưng tới cho nàng rửa mặt.
"Tiểu yêu ngươi ngày càng lười nha giờ mới dậy.
Đồng loại của ngươi cư nhiên chạy tung tăng bên ngoài kia đón ánh mặt trời." Thừa Hoan tiếu ý nói.
Y cùng Liêm Trinh lựa một góc ngồi xuống an tọa.
"Oáp..." Raika đưa tay lên miệng ngáp dài một hơi không biết xấu hổ mà bảo: "Lười kệ ta.
Bổn cô nương dạo này chính là muốn ngủ." Raika giọng ngang như cua.
"Vương gia, tướng quân hai người đừng để trong lòng.
Chủ tử mấy bữa nay phụng thể suy yếu nên tâm tình không tốt cho lắm." Yến Thanh rót trà mời Liêm Trinh, Thừa Hoan, lựa lời bảo.
Sáng nào họ cũng tới đây thăm chủ tử Yến Thanh nhìn riết cũng thành quen.
Giờ hậu cung chia hai xẻ ba.
Nữ đế một phe, ba công chúa xinh đẹp kia một phe.
Chủ tử lại đang yếu ớt rất cần người hậu thuẫn, hỗ trợ.
Có thể lôi kéo vương gia và tướng quân về bên tốt đẹp vô cùng.
"Thanh nhi em nói nhiều quá rồi đó mau đến đây chải tóc cho ta." Raika tụt xuống giường đến bàn trang điểm.
Khoảnh khắc nàng đứng dậy Liêm Trinh, Thừa Hoan chợt nhận ra nàng có chút béo lên, mà hình như béo ở phần bụng.
Trong khi nàng bữa rài có ăn được gì mấy đâu, chỉ toàn uống máu của Huyền Kỳ để duy trì sự sống.
Thật lạ quá mà.
"Tiểu yêu ngươi có phải có thai không?" Liêm Trinh ngay thẳng hỏi.
Yến Thanh vừa chải tóc cho Raika lanh miệng nói thay nàng.
"Đúng đúng, nô tì cũng thấy công chúa triệu chứng hệt như lần trước mang thai tiểu thái tử.
Nhưng Hồ thái y bắt mạch lại bảo không phải.
Hoàng thượng nghi ngờ Hồ thái y thiếu trung thực bèn mời tất cả người của Thái Y viện đến nhưng kết quả vẫn là như vậy.
Nhìn công chúa ngày càng xanh xao nhợt nhạt nô tì lo lắng quá.
Hồ thái y kê thuốc bổ uống vào cũng chẳng thấy công chúa khá hơn là bao."
"Ngươi đó không cần lo lắng thái quá.
Chẳng phải ta vẫn ăn ngủ đi đứng bình thường đây sao.
Hồ thái y nói ta chướng bụng nên chán ăn.
Chỉ cần uống thuốc qua vài ngày liền sẽ xẹp xuống trở lại bình thường."
"Nga, vậy để nô tì kêu phòng bếp dọn điểm tâm lên.
Công chúa phải ăn lót dạ mới uống thuốc được." Thắt dây nơ thật đẹp sau dải tóc óng mượt của nàng.
Yến Thanh nói rồi nhanh chân chạy ù ra ngoài.
Liêm Trinh, Thừa Hoan vẫn nghi ngại gì đó cứ nhìn nàng rồi hỏi: "Tiểu yêu ngươi thật sự không sao?"
"Hừ các ngươi thật phiền phức, chẳng phải ta chết các ngươi càng mừng sao.
Còn giả vờ giả vịt." Raika nhếch môi hừ lạnh, ngồi xuống chiếc ghế đối diện rót tách trà uống một hơi cạn sạch.
Nàng ghét Huyền Kỳ đâm ra ghét lây cả người của hắn.
"Tiểu yêu ngươi đừng có giận cá chém thớt được không.
Giờ là lúc chúng ta nên bình tâm hiệp lực cùng nhau đối phó ả nữ đế đó mới phải.
Tuy Huyền Kỳ bảo đợi ả sinh xong đường ai nấy đi nhưng chúng ta thừa biết ả sẽ không chịu yên phận.
Ả chắc chắn sẽ lợi dụng cái thai trong bụng tìm mọi cách lôi kéo Huyền Kỳ về bên." Liêm Trinh nói.
"Mặc xác hắn, ai muốn lôi thì lôi đi.
Bổn cô nương không quan tâm." Raika mím môi, mấy ngón tay bé nhỏ siết chặt tách trà.
"Tiểu yêu ngươi miệng nói không quan tâm nhưng trong lòng rất để ý.
Ngươi thử nghĩ lại đi ban đầu cũng là vì cứu mạng ngươi hoàng thượng mới lên giường cùng bà nữ đế đó.
Ta còn nhớ đêm đó trở về hoàng thượng không dám chạm vào ngươi, ngài ấy còn lao vào phòng tắm nôn thốc nôn tháo, dội rửa thân thể.
Lúc đó bọn ta cứ tưởng bà nữ đế đó rất bẩn cùng rất già nua xấu xí nên hoàng thượng mới ghê tởm đến vậy.
Giờ bọn ta mới hiểu thì ra hoàng thượng bài xích cơ thể nữ giới, chỉ thích nam nhân.
Duy chỉ ngươi là ngoại lệ.
Bọn ta không hiểu lí do vì sao bọn ta chỉ biết hoàng thượng đối với ngươi là tâm tâm niệm niệm yêu thương khắc cốt." Thừa Hoan nói.
"Là thật sao, hắn bài xích bà già đó?" Raika chớp mắt sáng rỡ kinh hỉ.
Thừa Hoan cười khổ bảo: "Là thật.
Còn nữa không phải bà già, ả ta đẹp hơn cả ngươi.
Ngươi cũng thấy rồi đó.
Vậy mà hoàng thượng vẫn chọn ngươi không chọn ả.
Ngươi đáng lý nên hãnh diện và trân trọng mới phải.
Đằng này ngươi còn tổn thương hoàng thượng.
Ngươi không thấy đau lòng sao?"
"Hừ, ta mới không đau lòng." Raika rõ đau lòng hơn ai hết còn cứng miệng.
"Ngươi đó cũng đừng có tự làm khổ mình khổ người.
Cứng đối cứng tất rạn nứt thương vong.
Úc đệ tuy yêu ngươi nhưng đệ ấy cũng có lòng tự tôn của đệ ấy.
Ngươi làm quá vô tình sứt mẻ tình cảm, đẩy đệ ấy ra xa cho đối thủ thừa cơ chen chân vào.
Tới chừng đó đừng có mà hối hận." Liêm Trinh nói.
"Nào nào điểm tâm tới đây." Yến Thanh hô to.
Từ ngoài cửa mấy cung nữ đã thay nhau bưng thức ăn vào dọn lên kín bàn.
Có đồ ngon con quái thú Tròn Tròn đánh hơi được cũng liền bay tới nhập tiệc.
Gỏi cuốn, bò lá lốt, sườn sào chua và bánh hoa quế, chút cà rốt giã nhuyễn trộn sữa.
Chút mật ong và thức uống.
Giữa phòng cả đám ngồi quây quần.
Liêm Trinh lấy bánh chấm mật ong cắn một miếng, chậm cất tiếng nói:
"Hôm qua ta đã dò hỏi Úc đệ rồi.
Bà nữ đế đó hóa ra chính là một con hắc xà tinh.
Thảo nào chúng ta bôi chất độc thông thường không có tác dụng."
"Bà ta không phải tu tiên.
Bà ta là hắc xà tinh, là đồng loại của bổn cô nương ta sao? Lí nào ta không ngửi được mùi yêu khí trên người bà ấy." Raika chau mày khó tin.
"Tiểu yêu ngươi đừng khinh thường người ta.
Có thể áp chế được khí tức của bản thân đều không hề tầm thường, đạo hạnh chí ít phải ngàn năm.
Hôm dạ yến ngươi căn bản không phải là đối thủ của bà ấy.
Là bà ấy cố tình để thua ngươi." Thừa Hoan nói.
"A sao ngươi biết, ta nhớ lúc đó ngươi bị trọng thương mấy tiểu thái giám dìu ngươi và Liêm Trinh ra ngoài rồi mà." Raika thắc mắc kinh ngạc.
"Là hoàng thượng nói." Thừa Hoan gắp miếng gỏi nhai nhai.
Liêm Trinh tiếp lời:
"Úc đệ biết rõ tính khí của ngươi luôn muốn phân cao thấp cùng ả ta nên không nói với ngươi.
Sợ ngươi lại lỗ mãng gây sự cùng ả rồi chịu thiệt thòi."
"Hừ hắn sợ ta làm hại bà ta và cái thai trong bụng bà ta thì có.
Xin lỗi ta không ác tới mức đó." Raika lại hờn dỗi.
Yến Thanh gắp thức ăn bỏ thêm vào bát của Raika bồi nàng ăn.
Nàng đã tự cầm đũa được nha không còn ăn bốc như trước nữa.
Nhưng vì mỗi lúc có Huyền Kỳ nàng làm nũng cố tình đòi hắn đút mà thôi.
Như chợt nhớ ra điều bỏ sót.
Raika òa lên: "Đúng rồi.
Cô cung nữ đó trực tiếp mặc y phục tẩm độc.
Đêm đó cô ta có bị gì không?"
Liêm Trinh, Thừa Hoan lắc đầu.
Tạ công công báo lại đêm đó không hề truyền thái y đến Lưu Hương viện.
"Lẽ nào cô ta cũng là một con hắc xà tinh đạo hạnh hơn ngàn năm.
Sao chung quanh bà ta toàn cao thủ thế này.
Chúng ta phải làm sao địch lại bà ấy đây?" Raika hoang mang bất an vì thực lực quá chênh lệch thua kém.
Nếu có phụ thân, cha lớn, cha bé của nàng ở đây thì tốt quá rồi.
Bọn người nữ đế đó còn lâu mới bắt nạt được nàng.
"Tiểu yêu cái này bọn ta cũng không rõ nữa nhưng ngươi chớ hoang mang.
Ta sẽ cố gắng tìm kiếm ấn phù thất lạc, hồi phục linh lực.
Thừa Hoan cũng đang luyện công hấp thụ yêu đan của Hắc Bạch lân tinh.
Bọn ta sẽ không thua kém chúng.
Chỉ cần ngươi đừng để mất đi niềm tin." Liêm Trinh trấn an.
Thừa Hoan gật đầu đón ý.
Raika nhìn bọn họ.
Tinh thần vực dậy, niềm tin mãnh liệt tràn về.
Nàng ưm một tiếng rõ to.
Ba bàn tay mấy chốc xếp chồng lên nhau.
Hô lớn: "Cố lên, cố lên.
Tiêu diệt bà nữ đế Ai Lam đó.
Kẻ thù chung của chúng ta."
Liêm Trinh rót mật ong ra ba cái chung nhỏ.
Cả ba cùng nhau uống cạn.
Sau đó tiếp tục bàn bạc kế sách đối phó với nữ đế.
Yến Thanh bên cạnh bồi đồ ăn, trông công chúa phấn chấn trở lại thì rất mừng.
Ai bàn gì bàn con quái thú chỉ có niềm tin yêu mãnh liệt với đồ ăn thức uống.
Nhét hết chỗ gỏi cua trên dĩa vào trong mồm nhai ngồm ngoàm rồi nuốt ực xuống bụng.
Nó giờ mới thong thả nói:
"Chẹp các người đừng ở đây bàn bạc nữa, không nhanh chân là không kịp.
Lúc nãy ngang hoa viên Tròn Tròn thấy nữ đế tới gặp chủ nhân.
Còn mang canh gà tới cho người dùng nữa.
Cố tình canh đúng lúc chủ nhân đi thượng triều.
Đáng nói là chủ nhân dù đang rất gấp cũng không hề từ chối, một hơi cạn sạch bát canh còn mỉm cười với ả ta.
Khen canh gà ả nấu thật ngon.
Còn hỏi han tình hình sức khỏe của ả.
Hỏi cái thai trong bụng thế nào có đá có đạp không, có hành hạ buồn nôn khó chịu không.
Còn sai người đem tới Lưu Hương viện rất nhiều vật thực quý giá ban thưởng cho nữ đế.
Tóm lại chủ nhân vô cùng vô cùng quan tâm tới ả, có lẽ chủ nhân đã bị vẻ đẹp chim sa cá lặn của ả hớp hồn mất rồi.
Người sẽ đem ả nữ đế đó về thần giới cho coi."
"U là trời, chuyện lớn như vậy sao giờ ngươi mới nói?" Cả thảy há mồm kinh ngạc đứng phắc dậy thiếu điều muốn lật luôn bàn ăn.
Tròn Tròn dùng cánh gãi đầu áy náy: "Ha ha nãy giờ Tròn Tròn nhìn thấy đồ ăn ngon liền quên hết trời trăng mây gió.
Ăn no rồi mới sực nhớ ra.
Ha ha..."
Tròn Tròn cười xòa đột nhiên cảm nhận có cái gì đang thiêu đốt lông cánh của nó.
Quay đầu lại chính là lửa từ trong mắt Raika, Liêm Trinh và Thừa Hoan tóe bốc ra.
Quái thú hoảng hồn cong lông mà tháo chạy.
Vừa đập cánh vừa la chí chóe.
"Bớ người ta cháy rồi, cháy rồi.
Cứu mạng...!cứu mạng a..."
Raika, Liêm Trinh và Thừa Hoan đều sở hữu khinh công và nội lực tuyệt đỉnh.
Quái thú lại ăn quá no mấy chốc mà đã bị tóm gọn.
Bọn họ xúm nhau lại vặt lông trên chóp đầu nó.
Sau đó nhốt vào trong lồng, là một cái lồng hôi hám ở phòng củi chuyên dùng để bẫy chuột cống đen lông.
Tròn Tròn bị vặt trụi lủi nhúm lông trên chóp đầu.
Khóc không ra nước mắt.
Nó sợ rồi.
Cạch từ nay không dám nhiều chuyện nữa.
Vả có nhiều chuyện cũng nhiều chuyện với ba đại mĩ nhân kia kìa.
Bọn họ chân yếu tay mềm sẽ chẳng bao giờ bắt được nó đâu.
Éc...hu oa...
(Chuyển cảnh).
Danh Sách Chương: