• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mọi ánh mắt bắt đầu đổ dồn vào sự xuất hiện của Hách Dương Triết và Nguyễn Nhã Vy, người người đều cảm thán trước vẻ đẹp của Nguyễn Nhã Vy cùng sự đẹp trai lạnh lùng của Hách Dương Triết.

“Cô gái đó đẹp thật đấy..!”

“Thật đúng là hợp đôi với Hách Dương thiếu gia../”

Nhóm Giang Vỹ cũng nhìn ra được Nguyễn Nhã Vy. Diệp Trường Minh mới ngờ ngợ lên tiếng..

“Này, nếu tôi không nhìn nhầm thì người con gái đi cùng Hách Dương Triết có phải là Nhã Vy không?”

“Hình như là vậy..”

Cả hai cùng tiến tới bàn của trưởng gia tộc mà chào hỏi, một vị phu nhân lên tiếng..

“Triết nhi, con tới rồi..!”

“Vâng.”

Ba mẹ Kiều ngồi ngơ ngác khi Nguyễn Nhã Vy xuất hiện. Hách Dương Triết ga lăng kéo ghé cho cô và giới thiệu..

“Giới thiệu với mọi người đây là vị hôn thê của con tên là..”

“Mịch Na ạ..”

Hách Dương Triết ngạc nhiên không hiểu tại sao Nguyễn Nhã Vy lại tự giới thiệu bản thân mình là Kiều Mịch Na, ba mẹ Kiều cũng đoán được lý do..



“Cháu chào cả nhà, cháu là Kiều Mịch Na ạ”

“Đúng rồi. Là thiên kim của Kiều gia được hứa hôn với Triết nhi đây mà, quả nhiên người thật vẫn luôn đẹp hơn trong hình đúng không nào?”

Cả bàn gia tộc cười vui vẻ theo lão gia riêng Hách Dương Triết lại trông không vui nên Nguyễn Nhã Vy ngầm đặt bàn tay của mình lên bàn tay của anh nhằm ra hiệu an ủi.

“[Anh có biết vì sao gia tộc Hách Dương lại kiên quyết muốn đính hôn với Mịch Na tiểu thư không?]”

“[Cái này thì ba mẹ chưa nói cho anh, có lẽ phía sau có ẩn tình nào đấy.!]”

Nguyễn Nhã Vy nhớ lại hồi tưởng cuộc nói chuyện với Phó Minh Khải, tuy không muốn nghĩ đến nhưng có lẽ gia tộc này có ý gì đấy với Kiều Mịch Na..

“Mịch Na à, cháu và Triết nhi tiến triển nhanh thật đấy..”

Vị phu nhân hay còn được gọi là mẹ của Hách Dương lên tiếng..

“Anh ấy rất tốt ạ.”

“Ô. Nói vậy là như thế nào?”

“Anh ấy cho cháu một cảm giác rất an toàn, như là được bảo vệ đó ạ. Tuy là thời gian chúng cháu tiếp xúc không nhiều nhưng mà đúng người đúng thời điểm là tốt rồi ạ.”

Hách Dương Triết bất giác nhìn Nguyễn Nhã Vy trải lòng về anh thật chân thành khiến anh hơi rung động..

“Haha. Tốt, hai vị thông gia à. Có lẽ chúng ta nên bàn về đám cưới sớm nhất có thể rồi.”

“Vâng.”

Kết thúc buổi tiệc, Nguyễn Nhã Vy gặp gia đình nói chuyện riêng trước về việc nhận mình là Kiều Mịch Na..

“Ba, mẹ. Con xin lỗi vì đã không nói trước với mọi người việc con và Hách Dương Triết.”

“Không sao. Ba mẹ biết là con không cố ý muốn giấu, nhưng mà việc con nhận là Mịch Na có lẽ không trụ được lâu và cả việc con là.. Con đã có kế hoạch nào chưa?”

“Con chỉ muốn biết là tại sao họ lại chỉ muốn đính hôn với Kiều tiểu thư mà không phải là ai khác, con sẽ cố gắng chú ý.”



Tạm biệt ba mẹ Kiều và Phó Minh Khải, Nguyễn Nhã Vy ngồi đợi Hách Dương Triết ở phòng khách thì gặp mẹ của anh..

“Mịch Na đợi Triết nhi à?”

“Vâng ạ.”

“Mịch Na, nếu như cháu và Triết nhi đã có tiến triển tốt thế này thì sau này hai đứa cưới nhau về thì con có đồng ý giúp Triết nhi dù là mọi chuyện không?”

Nguyễn Nhã Vy suy nghĩ lời nói của mẹ Hách có phần lạ lẫm nên bèn nhẹ nhàng đáp lại trước..

“Con sẽ cố gắng..”

Một hồi sau, Hách Dương Triết chào hỏi gia đình xong mới ra tìm Nguyễn Nhã Vy đang ngồi trầm ngâm một góc..

“Suy nghĩ gì mà chăm chú thế?”

“À. Anh xong rồi à?”

Hách Dương Triết dịu dàng gật đầu và đưa Nguyễn Nhã Vy về nhà, tới trước cổng chung cư cả hai mới nói chuyện lại..

“Xin lỗi. Vì đã không nói trước với anh việc tôi giới thiệu lúc nãy..”

“Cô muốn xem phản ứng của gia đình tôi hay là muốn biết lý do họ chọn Mịch Na đính hôn với tôi?”

“Anh biết rồi à?”

Hách Dương Triết thở dài mà quay sang nhìn Nguyễn Nhã Vy đang tò mò, nhận thấy anh khó nói nên cô đành cắt ngang..

“Không sao. Nếu như anh không tiện nói thì tôi không hỏi nữa, xem như đóng thế được tới đâu hay tới đó vậy. Chỉ là về sau nếu gia đình anh phát hiện thì đừng chịu đựng một mình, nhất định phải nói cho tôi biết đấy. Biết không?”

Hách Dương Triết cười nhẹ mà ôm Nguyễn Nhã Vy vào lòng, chính cô cũng không từ chối và cũng đáp lại cái ôm từ anh..

“Cảm ơn em, Nhã Vy.”

Một bên khác, mẹ Hách đang trong phòng riêng nhìn vào người đàn ông được gắn với nhiều dây điện tâm đồ nhằm theo dõi chỉ số sinh mạng đang chạy mà lòng lẩm bẩm..

“[Ông à, ông sắp được cứu rồi. Hãy gắng trụ thêm nữa nhé..!]”

Sáng hôm sau, vì Hách Dương Triết nhắn muốn ăn cơm do cô nấu nên Nguyễn Nhã Vy dậy sớm đi chợ và tự làm một vài món mang đến công ty.

“[Đã lâu không nấu nhiều như vậy rồi..]”

Gần trưa, Nguyễn Nhã Vy đến tập đoàn Hách Dương theo địa chỉ. Tới quầy lễ tân, một cô nhân viên đứng ra tiếp đón..

“Xin chào, nhờ cô chuyển lời giúp tôi đến tìm Hách tổng..”

Cô nhân viên ấy nhìn vào cách ăn mặc của Nguyễn Nhã Vy mà khinh thường..

“Xin hỏi cô có hẹn trước không?”

“Không. Cô cứ nói có tôi tìm là được.”

“Hách tổng của chúng tôi rất bận, nếu không hẹn trước thì không gặp được.”

Không may điện thoại của Nguyễn Nhã Vy hết pin nên không gọi cho Hách Dương Triết được, đành ở sảnh đợi anh. Tầm nửa tiếng sau, Hách Dương Triết đi cùng bộ phận kinh doanh bàn việc thì chợt nhìn thấy hình bóng của Nguyễn Nhã Vy..

“Nhã Vy? Sao em tới mà không gọi cho anh, ngồi đây làm gì?”

“Điện thoại hết pin, lễ tân nói anh đang bận nên em đành đợi ở đây.”

Hách Dương Triết tức giận nhìn sang bộ phận lễ tân khiến cô nhân viên đó sợ run người phát hiện đã đắc tội người yêu của tổng tài, anh nhanh chóng cùng Nguyễn Nhã Vy lên phòng trước bao ánh mắt ngưỡng mộ của nhân viên trong tập đoàn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK