Hiển nhiên là Hoàng Trần vừa mới thoát khỏi Hắc Vực, sau khi đeo mặt nạ cải trang, trông hắn như một trung niên quắc thước. Sau khi định phương hướng hắn nhanh chóng phi hành theo hướng mỏ khoáng thạch của tông môn.
Đã gần 2 tháng kể từ khi Hoàng Trần rời khỏi tông môn, lúc này khí tức trên người hắn đang là Trúc cơ sơ kỳ đỉnh phong, bất kỳ lúc nào cũng có thể đột phá trung kỳ. Thời gian qua nếu như miễn cưỡng hẵn hoàn toàn có thể đột phá, xong hắn quyết định nghiên cứu trận pháp và tu luyện Phong Linh Thuật. Nửa tháng ở dưới Hắc vực chẳng những Phong Linh Thuật hắn đã quá thành thục, ngoài ra tạo nghệ trận pháp của hắn đã được củng cố vững chắc nền móng. Trước đây hắn chỉ học qua cách sử dụng các loại trận bàn để phục vụ mục đích trước mắt. Nhưng thông qua mấy trận chiến đấu vừa rồi hắn biết rằng nếu có thể nắm vững trận pháp thì sẽ là một vũ khí phòng thân cực kỳ hữu dụng, vì thế sau khi lấy được tài liệu trận pháp hắn quyết định sẽ dành thời gian nghiên cứu tỷ mỉ từng bước. Có nghiên cứu hắn mới vỡ ra rằng trận pháp là một lĩnh vực vô cùng cao thâm mạt trắc, càng tìm hiểu càng thấy mênh mông. Hơn nữa để bố trí trận pháp thì cần phải chế tạo trận bàn, đó lại là vấn đề về luyện khí, một lĩnh vực rất mới. Trước mắt hắn chưa có thời gian để nghiên cứu về luyện luyện khí nên chỉ có thể dùng các trận bàn có sẵn để bố trận. Thật sự là rất may mắn cho hắn là trong lần này tại Luyện Khí phòng của tộc Huyết Thù hắn đã có thu hoạch không nhỏ đối với trận bàn. Số trận bàn ở đó có thể đủ cho hắn sử dụng một thời gian dài, đồng thời tại đây hắn cũng thu được mấy viên yêu đan cấp 4, cấp 5. Ngoài ra trong Khố Phòng cùng Dược Phòng hắn cũng đã thu lợi không nhỏ. Về phần linh thạch có thể nói hắn đã là một phú gia nho nhỏ. Linh thạch hạ phẩm không cần phải nói, số lượng có tới mấy vạn, linh thạch trung phẩm có tới 500 viên, ngoài ra còn một số trang sức quý hiếm. Đan dược thì không nhiều, trong dược phòng hắn chỉ thu hoạch được mấy lọ đan dược nhưng phẩm chất đều là thượng phẩm còn cấp bậc lại rất phù hợp với tu vi của hắn, chủ yếu là dành cho Trúc cơ và Kết Đan, không có đan dược hỗ trợ kết Nguyên Anh. Có lẽ cũng chính vì thế nên Hắc Huyết tri thù mới bị kẹt ở bình cảnh yêu thú cấp 5 đỉnh phong. Cái hắn mừng nhất là tại đây hắn thu được một số dược liệu quý và hạt giống dược liệu, sau này sẽ rất có ích.
Cùng lúc Hoàng Trần đang phi hành theo hướng bắc, thẳng tới khu vực mỏ khoáng của Đông Long thì ở khu rừng phía trước giáp với mỏ khoáng một trận hỗn chiến đang sảy ra với quy mô khá lớn.
Hai phe đang chiến đấu khá ác liệt, xong cấp bậc tu vi của 2 bên thì đều là Luyện Khí Kỳ là chính, ngoài ra cũng chỉ có một số ít Trúc cơ kỳ tham chiến. Số lượng người tham chiến mỗi bên có đến hai ba chục người. Cả mảnh rừng vốn yên tĩnh thì bây giờ đang mù mịt bụi đất.
Kể từ hơn một tháng trước, sau trận chiến ở trong Tuế Nguyệt sơn thì tình hình ở mỏ khoáng của Đông Long đã có chuyển biến. Ban đầu lực lượng của Hắc Long cùng Tây Long liên kết nên cơ bản Đông Long đều bị động phòng thủ, xong không hiểu vì sao lực lượng Tây Long đột ngột rút lui hết chỉ còn lại Hắc Long. Dưới sự chỉ đạo của các trưởng Lão trong Tông môn Đông Long đã chủ động phản công. Trong vòng hơn một tháng nay thì đây đã là lần thứ 4 giao chiến.
Lần này số lượng người cả 2 đều là lớn nhất, Đông Long đã chủ động tăng cường lực lượng quyết tâm dồn Hắc Long vào sâu trong khu rừng này muốn triệt để kết thúc. Địa điểm giao chiến lúc này chính là khu vực địa bàn mà Hắc Long bố trí để chống phá Đông Long, chính vì thế lực lượng ở đây khá đông.
Ban đầu bên Đông Long chiếm ưu thế với lực lượng khoảng 30 mươi người, nhưng khi bị dồn ép về địa bàn trú quân thì Hắc Long vẫn còn hậu thủ nên khiến cho ưu thế lực lượng của Đông Long không còn. Hai bên giằng co đã gần nửa ngày trời vẫn chưa phân thắng bại.
Lúc này trận chiến đang ngang sức ngang tài, chiến trường kéo dài trong phạm vi mấy chục ngàn mét.
Một bóng áo hồng khá xinh đẹp, khuôn mặt trái xoan, dáng người đầy đặn, có tu vi Trúc cơ sơ kỳ đỉnh phong đang tận lực truy đuổi một nam tử có tu vi Trúc cơ kỳ. Nam tử này mặc dù cũng có tu vi sơ kỳ xong mới tấn cấp chưa lâu nên giao chiến được một thời gian thì khí thế giảm hẳn rơi vào thế hạ phong, xong hắn rất giảo hoạt vừa đánh vừa chạy vào sâu trong rừng. Mục đích là thoát khỏi khu vực trung tâm của trận chiến. Bóng áo hồng truy kích kịch liệt, đừng tưởng trông nàng xinh đẹp mà coi thường, nàng đối với kẻ thù không hiền từ chút nào.
Khoảng cách 2 người càng lúc càng được rút ngắn, lúc này chỉ còn khoảng 20 mét, thiếu nữ áo hồng bỗng vung tay lên, một cây phi kiếm màu bạc lấp lánh lao đi kèm theo một uy áp vô cùng mạnh. Tên hắc y nhân phía trước cảm nhận được luồng uy áp nguy hiểm đang tới gần, y cong người rồi lộn một vòng trên nền đất tránh thoát mũi kiếm, mũi kiếm đâm sầm xuống chỗ y vừa tiếp đất, một tiếng ầm vang lên, đất đá tung tóe tạo thành một hố sâu và rộng cỡ vài mét.
Chật vật lắm mới đứng vững, khuôn mặt hắc y nhân lúc này đã tái nhợt, nhưng đôi mắt vẫn ánh lên một tia giảo hoạt, không nói gì, y lại tiếp tục chạy thục mạng.
Thấy phi kiếm không trúng mục tiêu, thiếu nữ áo hồng một tay phất lên thu lại phi kiếm rồi nhanh chóng tiếp tục đuổi theo.
Hắc y nhân có vẻ rất thông thuộc địa hình nơi đây, hắn tuy chật vật nhưng mỗi lần nguy hiểm tới tính mạng thì phản ứng lại hết sức nhanh nhậy và sắc bén khiến cho thiếu nữ áo hồng mặc dù truy đuổi rất lâu nhưng cũng chưa thể làm gì được hắn.
Chỉ thoáng chốc đã nửa canh giờ trôi qua, hai bóng người vẫn tiếp tục chiến đấu đã cách ly khu vực ban đầu tới vài chục ngàn mét. Lúc này đột nhiên tên hắc y nhân phía trước dừng lại không chạy nữa, quay lại nhìn thiếu nữ áo hồng với ánh mắt bất thiện rồi lên tiếng cười gian xảo:
“Ha..ha.. không nghĩ Đông Long phái thế mà cũng có một mỹ nhân trông khá hợp ý ta, tiểu nương tử ngoan ngoãn theo lão ca làm song tu đạo lữ, ta sẽ không làm gì tổn hại tới nàng, mặt khác nàng sẽ được hưởng cái hương vị ngọt ngào của cuộc sống nam nữ”.
“Đồ rác rưởi, trước mặt ta còn giám hoa ngôn, xem mi còn mạng không đã mà giám mơ mộng” thiếu nữ áo hồng giận giữ lên tiếng. Sau lời nói một vầng hỏa cầu rực rỡ được nàng phóng ra với khí thế hừng hực lao nhanh về phía tên hắc y nhân.
“Khặc khặc, nhẹ nhàng không muốn lại ưa nặng, ta sẽ cho nàng thấy thế nào mới là sức mạnh chân chính”. Nói rồi toàn thân hắc y nhân chợt thay đổi, khí tức Trúc cơ sơ kỳ bỗng chốc tăng vọt lên trung kỳ rồi mới dừng lại. Hai tay hắn không ngừng bấm luyện pháp quyết, một vần sáng lóe lên phía trước hình thành một chiếc khiên sáng màu xanh ngăn trước cơ thể gã. Toàn bộ hỏa cầu sau khi va chạm vào khiên sáng thì một tiếng nổ lớn vang lên, cát bụi tung tóe, hắc y nhân lùi lại 2 bước, nhưng không hề bị thương tổn. Chiếc khiên bằng linh khí màu xanh không ngừng dao động, khí tức yếu đi không ít nhưng không bị phá vỡ. Thiếu nữ áo hồng thì cũng lùi lại tới 3 bước, khuôn mặt biến sắc. Hiển nhiên trong lúc tức giận nàng đã vận dụng toàn lực trong chiêu thức vừa rồi, vậy mà không làm tổn thương mảy may đối phương.
Nàng còn đang ngỡ ngàng trước sự biến đổi của đối phương thì hắc y nhân đã vọt tới, 2 bàn tay hắn xòe ra, một loạt hắc hỏa ngưng tụ thành từng đoàn tỏa ra uy áp cực lớn phóng thẳng tới thiếu hồng y thiếu nữ, thoáng giật mình, nhưng dù sao cũng là tu vi Trúc cơ sơ kỳ đỉnh nên nàng nhanh chóng vận dụng toàn bộ linh lực trong cơ thể. Một vòng sáng phòng hộ tỏa ra ánh sáng màu hồng che chắn toàn thân, hai tay liên tục đánh ra pháp quyết thúc dục hỏa cầu rực rỡ lao ra đón đỡ hắc hỏa của đối phương.
Ầm một tiếng thật lớn, toàn bộ không gian dao động kịch liệt, thiếu nữ áo hồng bay vụt ra sau, hai chân loạng choạng một lúc mới đứng vững, khóe miệng phun ra một ngụm máu, nét mặt trở nên tái mét. Hiển nhiên đã bị thương không nhẹ.
Bên phía hắc y nhân, cũng thoáng lùi lại một bước nhưng nhanh chóng bình ổn thân thể, đưa mắt nhìn thiếu nữ toát lên một vẻ ham muốn. Không đợi cho nàng ta kịp bình ổn hắn tiếp tục lao đến, quyết tâm chế trụ đối phương. Chỉ thấy 2 tay hắn vung lên một viên hoàn màu đỏ bay ra về phía thiếu nữ rồi nhanh chóng phát nổ. Một làn khói màu hồng phấn nhanh chóng bao trùm toàn bộ phạm vi thiếu nữ. Vì quá bất ngờ lại đang bị nội thương nên thiếu nữ chỉ kịp ho lên mấy tiếng rồi nhanh chóng ngã ra đất bất tỉnh.
“Hà hà, riệu mời không uống lại muốn uống riệu phạt, trong khu vực Hoàng Sa quận này làm gì có kẻ nào lọt vào mắt xanh của Điền lão nhi ta mà thoát được”. Hắc y nhân đắc ý cười nói, rồi hắn xốc lại quần áo, đang định tiến tới chỗ thiếu nữ thì đột nhiên một hắn cảm thấy lạnh gáy. Một cảm giác nguy hiểm chợt xuất hiện, hắn vội lao mình sang bên trái.
Xoẹt một tiếng, cánh tay bên phải của hắn đã bị chặt đứt rơi trên mặt đất, máu từ bả vai phun ra xối xả ướt đẫm cả vạt áo. Nếu hắn không nhanh thì nhát kiếm vừa rồi đã chẻ đôi người hắn. Mặt tái mét, hắt đưa mắt nhìn lên.