• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Mèo Lười

Từ sau khi xác định quan hệ với Cố Vân Thiên, hai người bắt đầu hạnh phúc hơn nữa còn hẹn hò.

Chỉ là buổi hẹn hò đầu tiên có chút kỳ lạ, chính là ở quán net. (/_)

Đây là lần đầu tiên Cố Vân Thiên đến những nơi như quán net này, xuất thân từ nhà có tiền đối với hắn mà nói quán net là một nơi khó hiểu. Nhưng hắn cũng không phải tìm hiểu để làm gì, chỉ cần có thể chơi game được là đủ rồi.

Không sai, hai người bọn họ đến quán net chính là để chơi game. Thật đúng là một lý do đơn giản mà thô bạo!

Hạ Lưu lên nhân vật của Cố Vân Thiên ở khu sáu, Cố Vân Thiên cũng lên nhân vật của Hạ Lưu ở khu mười một. Hai người hiếm khi được chơi cùng một chỗ, liền lựa chọn chơi tài khoản của đối phương.

Vừa đăng nhập vào tài khoản của Cố Vân Thiên, Hạ Lưu liền gọi thẳng biến thái.

Rõ ràng đều cùng một cấp, nhưng thuộc tính trò chơi của Cố Vân Thiên lại tốt hơn Hạ Lưu rất nhiều, ngay cả trang bị phụ cũng nhiều hơn một tầng, điều này làm cho Hạ Lưu đỏ mắt không thôi.

"Nếu anh thích, có thể lấy tài khoản của em để chơi"

Cố Vân Thiên đăng nhập vào tài khoản của Hạ Lưu, liền thấy Kiếm Tiên quen thuộc, còn có trang bị đỏ thẫm quen thuộc. Trước đây hắn nhìn thấy không có gì, nhưng nay nhìn lại, lại cảm thấy khiến hắn không có cách nào đứng vững được.

Tuy nói rất biến thái, nhưng nhìn Kiếm Tiên này có cảm giác như thấy được vợ của mình.

Thật là thân thiết.

Hai người giống như bạn thân quen biết đã lâu, có thể kề vai cùng nhau chơi trò chơi, thường thường trò chuyện vài câu.

"Đến lúc nào khu mười một với khu sáu mới có thể hợp nhất vậy?" Hạ Lưu đột nhiên hỏi Cố Vân Thiên như vậy, người sau nhịn không được mỉm cười, đến gần bên người cô trả lời: "Hửm? Vì sao lại muốn hợp khu đến như vậy chứ?"

Hắn chăm chú chờ câu trả lời của cô, Hạ Lưu cũng không mất tự nhiên hay thẹn thùng, trắng mắt liếc nhìn Cố Vân Thiên, thản nhiên trả lời: "Bởi vì em muốn chơi cùng một chỗ với anh, anh chẳng phải chính là vợ mà em cưới hỏi đàng hoàng đấy sao!"

"Ừm, em nói rất có lý" Cố Vân Thiên gật gật đầu, đưa tay xoa đầu cô: "Dù sao gần tới nhất định sẽ hợp khu, em an tâm mà chờ. Nếu mà không hợp khu thì cùng lắm anh tạo thêm một tài khoản đến khu mười một tìm em.

Hạ Lưu lập tức bật cười, ánh mắt cong cong, trong mắt phản lại cũng chỉ có bóng dáng của Cố Vân Thiên.

Thật ra tình yêu chính là đơn giản như thế, chỉ cần một chút việc nhỏ liền có thể làm cho người ta thấy thõa mãn.

Là một trò chơi khá nổi hiện nay, người trong quán nét chơi Thí Thần OL có thể tạo thành một binh đoàn. Hai nam nữ trẻ tuổi bề ngoài xuất chúng như Hạ Lưu và Cố Vân Thiên ngồi ở đây liền hấp dẫn sự chú ý của người khác trước tiên, sau khi nhìn thấy ID của hai người thì càng thêm ngạc nhiên.

[Ta ở quán net gặp được đại thần khu mười một Đông Kiệt Hạ Lưu! Trời ơi thật là soái!]

[Ngồi bên cạnh ta thế nhưng lại là đại thần khu sáu Vân Thiên Thiên, thế nhưng lại là nữ! Chính là nữ thần cấp bậc aa!]

Bởi vì Cố Vân Thiên và Hạ Lưu nhàm chán đổi tài khoản, đưa đến hiểu lầm cho mọi người.

Trên diễn đàn lại một lần nữa nổ tung, về quan hệ của hai người kia, mọi người đều phát huy hết sức tưởng tượng để suy đoán. Có người nói hai người bọn họ chiến đầu từ trong trò chơi rồi đến hiện thực, có người nói đây là từ trường hấp dẫn đối phương của hai vị đại thần, nhưng nói nhiều nhất chính là một câu...

Hai người kia, có gian tình!

Cố Vân Thiên vốn chuẩn bị lưu lại hai ngày ở thành phố S này, để bồi với Hạ Lưu thật tốt. Nhưng cha hắn bên kia lại gọi điện thoại đến, nói hắn mau mau trở về nhà tham gia yến tiệc gia đình. Nói có người muốn giới thiệu cho hắn biết.

Không biết vì sao, Cố Vân Thiên cảm thấy có chút không ổn.

Lúc cáo biệt với Hạ Lưu ở sân bay, Cố Vân Thiên nhẹ nhàng sờ đầu cô. Rõ ràng thời gian hai người ở chung cũng chưa đến một ngày, nhưng quan hệ hai người lại tiến triển rất nhanh chóng. Tất cả hành động của Hạ Lưu đều khiến Cố Vân Thiên cảm thấy vừa đúng, có lẽ đây chính là thứ gọi là duyên phận.

"Anh về thành phố H trước, hai ngày nữa nếu rảnh rỗi sẽ đến thăm em" Cố Vân Thiên rất ôn hòa an ủi Hạ Lưu, hắn không hề nói chuyện mình sẽ bị điều đến thành phố S làm việc, luôn nghĩ rằng chờ đến khi điều đến đây sẽ nói.

Bởi vì muốn cho cô một kinh hỉ.

Vài giờ gặp ngau ngắn ngủi, cứ như một giấc mộng. Vốn là hai người xa lạ cứ như vậy liên kết với nhau, từ một số liệu biến thành con người chân chính.

Là con người sinh động, có thể ôm, cũng có thể hôn môi.

Sau khi xuống máy bay Cố Vân Thiên liền lập tức khởi động điện thoại, gửi cho Hạ Lưu một tin nhắn bình an.

Chỉ là làm cho hắn cảm thấy kỳ quái là, yến tiệc gia đình thật ra cũng chỉ là một buổi ăn cơm thân mật với đối tác của Cố gia mà thôi, loại chuyện này bình thường đều do cha mẹ hắn phụ trách, bình thường căn bản không có chuyện cho hắn, vì sao lần này lại muốn tìm hắn chứ?

Chờ đến lúc trở về Cố gia, hắn rốt cuộc cũng hiểu được chuyện gì đang xảy ra.

Tuy rằng chỉ là một bữa tiệc gia đình đơn giản, nhưng, mục đích lại không hề tầm thường.

Cố Vân Thiên rất bất đắc dĩ nhìn mẹ của mình, cùng với một cô gái nhu thuận đang ngồi bên cạnh bà.

"Vân Thiên, đây là Mộc Vũ Vũ, là thiên kim của chú Mộc của con. Con xem cô bé này thật xinh đẹp, hơn nữa còn rất đảm đang, sau này nếu không có việc gì, hai người trẻ tuổi các con cứ qua lại nhiều một chút" Mẹ Cố rất nhiệt tình đẩy mạnh tiêu thụ Mộc Vũ Vũ cho con trai của mình, không chút để ý đến biểu tình không mấy vui vẻ của Cố Vân Thiên.

Cái này căn bản chính là xem mắt che giấu trong buổi tiệc gia đình.

Mà khiến cho Cố Vân Thiên kinh ngạc nhất chính là biểu tình của Mộc Vũ Vũ, cô từ đầu đến cuối đều là ẩn ẩn tình cảm theo dõi hắn, như là một tiểu học muội thầm mến hắn đã lâu.

Bữa tiệc gia đình đơn giản dù muốn hay không cũng đều kết thúc, Cố Vân Thiên phụng mệnh lái xe đưa Mộc Vũ Vũ về nha. Chỉ là chờ đến sau khi hai người ra khỏi biệt thự của Cố gia xong, Mộc Vũ Vũ vốn còn xấu hổ bỗng trở nên gan dạ hơn, vươn tay muốn kéo lấy tay của Cố Vân Thiên.

Cố Vân Thiên nghiêng người tránh được, hắn khẽ nhíu mày nhìn Mộc Vũ Vũ: "Mộc tiểu thư, xin hỏi trước đây chúng ta đã gặp nhau chưa?"

Bộ dáng như rất thân quen của Mộc Vũ Vũ này thế nào chứ? Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Lời nói của Cố Vân Thiên khiến Mộc Vũ Vũ sửng sốt, cô có chút ngượng ngùng cười, nhẹ nhàng hô một tiếng---- "Hạ Lưu ca ca"

"..."

Cố Vân Thiên có cảm giác kinh dị như nhìn thấy người sao Hỏa xâm nhập Trái Đất. Mộc Vũ Vũ ở Cố gia vốn biểu hiện rất bình thường nay lập tức thay đổi, cười ngọt ngào, lại đặc biệt cố chấp nói Cố Vân Thiên chính là Đông Kiệt Hạ Lưu, nói mình là Thanh Mộc Vũ Vũ, còn nói cô đã thích hắn lâu lắm rồi, có thể gặp lại lần nữa thật đúng là duyên phận trời cho.

Cố Vân Thiên không biết nói gì cho phải, hắn lặng lẽ nhìn Mộc Vũ Vũ, trầm ngâm một lát hỏi: "Tôi không phải Đông Kiệt Hạ Lưu, vì sao cô cứ một mực cho là như vậy?"

"Hạ Lưu ca ca gạt người, hiện tại trên diễn đàn đều truyền khắp rồi mà"

Mộc Vũ Vũ bĩu môi lấy điện thoại mở ra một bức hình đã được lưu sẵn.

Bối cảnh là quán nét, nhân vật chính trong ảnh là Cố Vân Thiên, tình hình chính là hắn đang chơi game, nhân vật trong game...

Đông Kiệt Hạ Lưu.

Cho dù người chụp chỉ chụp được sườn mặt, nhưng cũng đủ để người khác nhận ra được đấy là Cố Vân Thiên. Mà cái ID trên đỉnh đầu nhân vật càng rõ ràng hơn, chính là Đông Kiệt Hạ Lưu mà Mộc Vũ Vũ tâm tâm niệm niệm đã lâu.

Hiểu lầm kia thật đúng là lớn, cũng không biết nếu Mộc Vũ Vũ biết hắn không phải là Hạ Lưu mà là tình địch của cô, không biết sẽ nghĩ sao.

"Hạ Lưu ca ca, em biết từ sau khi chị Vân đi anh đã rất đau khổ, nhưng anh không cần thương tâm nữa, về sau em sẽ đối xử tốt với anh thậm chí còn tốt hơn chị Vân Vân nữa. Em sẽ mãi ở bên cạnh anh, mặc kệ anh muốn chơi trò gì em đều sẽ bồi anh"

"..."

Cố Vân Thiên cảm thấy đầu càng ngày càng đau, vấn đề này căn bản là càng kéo dài càng phiền phức. Vì thế hắn quyết định đả kích tâm tình vui sướng của cô gái kia một chút.

"Mộc Vũ Vũ, tôi nói với cô một chuyện nhưng cô đừng sốc đấy"

"Ân, Hạ Lưu ca ca anh nói đi"

"..." Bốn chữ Hạ Lưu ca ca khiến Cố Vân Thiên cảm thấy sởn tóc gáy. Hắn thực bất đắc dĩ giải thích với cô gái này, nói ra chân tướng: "Tôi thật sự không phải Đông Kiệt Hạ Lưu, tôi là Bạch Vân Thiên"

"..."

"Cô không phát hiện tên Bạch Vân Thiên này rất giống tên của tôi sao?" Thật ra đây chỉ là trùng hợp, em gái hắn tên là Cố Bạch Vân, lúc đặt tên chỉ là tráo đổi vài ký tự mà thôi.

Cố Vân Thiên rất nghiêm túc nói với Mộc Vũ Vũ: "Hiện tại tôi và Hạ Lưu thật sự đang quen nhau, cô ấy không có ý gì với cô, tôi cũng không phải Hạ Lưu ca ca của cô, chúng ta thật ra chính là tình địch"

Lời này nói ra có chút bá đạo lại kiêu ngạo, nhưng Cố Vân Thiên cảm thấy như vậy đã có thể diễn tả rất rõ ý tứ của mình, nhưng là...

Trong ánh mắt của Mộc Vũ Vũ tràn đầy khiếp sợ, cô không thể tin nhìn Cố Vân Thiên, "Thì ra hai người là..."

Cố Vân Thiên gật gật đầu, thản nhiên trả lời: "Đúng, chính là như những gì cô nghĩ" Không sai, hiện tại bọn họ chính là người yêu của nhau.

"Nhưng anh có từng suy nghĩ đến tương lai của hai người không? Nhất định sẽ bị phản đối, thậm chí bị người đời phỉ nhổ!" Trong giọng nói của Mộc Vũ Vũ đã mang theo một chút nghẹn ngào, chỉ cần nghĩ tới Hạ Lưu ca ca của cô sẽ bị đối đãi như vậy, cô liền cảm thấy trong lòng khổ sở không nói nên lời.

"Tương lai của chúng tôi là do chúng tôi quyết định, bất kể là khó khăn gì cũng đều không sao" Tuy rằng yêu qua mạng đích xác là khó để lý giải, nhưng hắn tin tưởng hắn có thể đi tiếp với Hạ Lưu!

"Hai người có cân nhắc đến chuyện kết hôn không? Đến lúc đó hai người muốn đến nước Mĩ hay là Hà Lan?"

"Tùy thuộc vào Hạ Lưu thôi!"

"Anh Thiên, anh thật sự rất nghe lời Hạ Lưu ca ca"

Những lời Mộc Vũ Vũ nghe vào rất kỳ quái, cô vẫn còn gọi là Hạ Lưu ca ca... Chỉ là Cố Vân Thiên cho rằng đây chỉ là thói quen của Mộc Vũ Vũ mà thôi.

Đoạn nói chuyện kỳ quái vẫn tiếp tục thẳng đến khi Cố Vân Thiên đưa Mộc Vũ Vũ về đến nhà thì mới ngừng. Sau khi xuống xe, Mộc Vũ Vũ vẫn đứng trước xe Cố Vân Thiên, trầm mặc thật lâu.

Cố Vân Thiên được giáo dưỡng tốt có thói quen tôn trọng phụ nữ, cho nên vẫn chờ Mộc Vũ Vũ mở miệng.

"Anh Thiên, làm phiền anh chuyển lời của em đến cho Hạ Lưu ca ca..."

"Tuy rằng anh ấy là gay, nhưng em vẫn không hối hận vì đã thích anh ấy!"

Nói xong những lời này, vẻ mặt Mộc Vũ Vũ tràn đầy bi thương chạy vào nhà, không cho Cố Vân Thiên có cơ hội để giải thích.

Loại cảm giác bị người hiểu lầm là gay thật là vi diệu, Cố Vân Thiên đột nhiên cảm thấy cuộc sống dần trở nên huyền hão. Đầu tiên là làm nhân yêu, sau đó lại bị xem là gay, chướng ngại về giới tính ở trước mắt hắn xem ra đã tích lũy thành núi cao.

Lúc trở về liền nhận được tin nhắn của Hạ Lưu, hỏi hắn có ngoan ngoãn ăn cơm chiều không, xem ra cô nhập vai bạn gái của hắn rất nhanh chóng. Cố Vân Thiên mỉm cười, cao hứng đổi tên Hạ Lưu trong danh bạn thành---- "Tướng công".

Cô chính là tướng công của hắn, hai người bọn họ đã bái thiên địa, cũng đã dâng hương cho Nguyệt Lão.

Tùy tay gọi điện thoại cho Hạ Lưu, người kia rất nhanh liền bắt máy, sóng điện vô hình kéo gần khoảng cách giữa hai người.

"Hạ Lưu, em có xem diễn đàn trò chơi không?"

"Không có xem, làm sao vậy?"

"Em đi xem một chút đi, có lẽ bây giờ có rất nhiều cô gái chuẩn bị chuyển đến khu mười một tìm em đấy" Cố Vân Thiên nhịn không được muốn cười, Hạ Lưu cũng bị bắt gặp giống hắn, mọi người điều cho rằng Vân Thiên Thiên chính là một nữ thần xinh đẹp, hiện tại có rất nhiều người xin làm hảo hữu với hắn.

"Rất tốt, như vậy em có thể vui vẻ tán gái" Hạ Lưu vẫn phản ứng bình thường như vậy. Cố Vân Thiên mỉm cười, cho dù không nhìn thấy hắn, Hạ Lưu vẫn có thể cảm giác được tâm tình sung sướng của hắn.

Hắn hỏi cô: "Hạ Lưu, em nhất định phải tán gái sao? Hửm?" Ngữ khí ôn nhu, âm cuối cùng hơi cao, trong vô hình mang theo ý tứ hàm xúc uy hiếp.

"..." Hạ Lưu vẫn rất bình thản, yên lặng một lát lại đáp trả: "Nương tử trong nhà quá hung hãn, vi phu không dám tán gái"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK