Ở trang web người mẫu của giới thời trang lớn nhất toàn cầu, trên thế giới này model có tên tuổi đứng ở TOP 50, giới thời trang xem là những cái tên có quyền lực nhất.
Danh sách những người mẫu đứng đầu này, ở bốn tuần lễ thời trang lớn đều sẽ có sự thay đổi rất nhỏ, nhưng tiến hành cải tổ một lần nữa hoặc cải tổ với số lượng lớn là không thể nào, trừ khi một số người trong các cô vì lý do chủ quan hay khách quan nào đó mà phải giải nghệ.
Không ngoại lệ, cuối cùng sau khi tuần lễ thời trang Paris kết thúc, không đến mấy ngày bảng xếp hạng người mẫu này có một sự thay đổi nhỏ.
Ví như vốn là supermodel Hà Lan, Emily đứng hạng 3, sau một quý của tuần lễ thời trang thu đông và hơn gần 70 buổi biểu diễn có thành tích tốt nên đã thăng lên hạng hai; ví như supermodel Celina của Đan Mạch đứng hạng 15 đã thành công bước lên hạng 10 trong sự mong đợi của mọi người; lại ví như...
Những cái ví như này, không được đưa tin trên trang nhất.
Tiêu đề đưa tin là ‘Tồn tại không thể bỏ qua’, ‘Buổi biểu diễn thời trang của "Val" đã dùng một người mẫu châu Á’ duy nhất’ ‘người mẫu tân sủng của K, nhà thiết kế chính của "CNL"’, ‘Những gương mặt được chụp nhiều nhất trong tuần lễ thời trang Paris’, ‘Gương mặt mới đáng chờ mong nhất’ dùng lời văn sinh động miêu tả biểu hiện của người mẫu phương Đông trên đài T quốc tế - - Tĩnh An.
Tuy người mẫu cần dựa vào số lần catwalk show, mở màn hoặc vedette, tham gia chụp nhiều ảnh cho tạp chí và làm gương mặt đại diện cho quảng cáo cùng với những yếu tố quan trọng khác để vào TOP 50, vốn dĩ bảng xếp hạng vẫn chưa xuất hiện tên người mẫu phương Đông này, nhưng người đó ở tuần lễ thời trang Paris đã được gần 20 nhãn hiệu xem trọng, có thể đoán được cô bỗng được nâng lên trở thành minh tinh trong giới người mẫu quốc tế, một thế hệ siêu mẫu mới.
Mà điều này nằm trong dự đoán của cô, sau hai năm Tĩnh An đã làm được rồi!
Ngắn ngủi hai năm, cô nổi tiếng với một tốc độ kinh khủng, từ người mẫu ban sơ đứng hạng 34 nhảy lên hạng 4 của TOP 50, trở thành người mẫu châu Á đầu tiên bước vào Top 10 người mẫu thế giới!
Thành tích này, đối với người mẫu da vàng mà nói có thể là một sự thành công và tự hào hiếm hoi có một không hai.
Khi đó, không ít truyền thông nổi tiếng trong ngoài nước đã giới thiệu vị người mẫu phương Đông này là ‘lực lượng mới xuất hiện’ trong ngành công nghiệp người mẫu nơi mà người da trắng làm chủ đạo, đều sẽ thêm chút trích dẫn đã được cải biên của Baptiste, nhà thiết kế kiêm người sáng lập của ‘A&N’: Cô ấy có nhan sắc phương Đông rất hiện đại, nhưng sự hấp dẫn lớn nhất của cô ấy lại là vẻ đẹp tĩnh lặng không phô trương ra bên ngoài, đồng thời trong sự bình thản này cất giấu nét bướng bỉnh và kiên cường không dễ thấy, mà sự quyến rũ độc đáo này chính là lý do cô ấy được các thương hiệu lớn ưu ái.
Có những lời này của Baptiste, phải kể đến lần đầu Tĩnh An thể hiện trong buổi diễn thời trang xuân hạ của ‘A&N’ ở New York sau tuần lễ thời trang thu đông tại Paris, lần cô đảm nhiệm vai trò người mẫu mở màn cho ‘A&N’ đó có thể nói khiến nhóm truyền thông thời trang kinh hãi.
Người chú ý đến thời trang ‘A&N’ đều biết đến tên người mẫu châu Á đi cho buổi thời trang của ‘A&N’ này, Baptiste, vị này và K dường như là nhà thiết kế thiên tài nổi danh trong giới thời trang chỉ tuyển chọn người mẫu da trắng đi catwalk show, cũng là một định luật không bao giờ thay đổi trong giới. Nhưng...
"Các anh nên biết, đa số người mẫu châu Á ở trong mắt người châu Âu chúng ta rất khó nhận ra ai là ai, hơn nữa ngũ quan, tỉ lệ dáng người của bọn họ cũng không được như người mẫu da trắng." Lần đó sau buổi diễn thời trang phóng viên đã đặt ra câu hỏi, Baptiste bị vây bên trong ăn ngay nói thật: "Lúc trước tên K kia, trong lúc bạn bè tụ họp đã tùy ý đề cử với tôi rằng có một gương mặt người mẫu tuy là người phương Đông nhưng không làm người ta thấy sẽ quên ngay, tôi cũng không để ý lắm. Cho đến khi Tĩnh An đến tham gia phỏng vấn "A&N", phải biết gần hai năm nay cô ấy là người mẫu da màu duy nhất đến tham gia phỏng vấn "A&N", tôi thật sự không hiểu cô ấy lấy dũng khí và tự tin ở đâu ra nữa."
"Nghĩ có lẽ do tên K kia đề cử, nên tôi cũng không lập tức đuổi cô ấy đi, vì thế để cô ấy phỏng vấn đi catwalk ở sảnh bên trái, cho tôi xem thử thế nào." Tự đáy lòng Baptiste thở dài một hơi: "Cô ấy đi tốt vô cùng, nhưng khi cô ấy đi xong thì tôi có nói với cô ấy rằng cô ấy không thích hợp cho buổi thời trang của tôi, nghĩ rằng sẽ kết thúc như vậy, nhưng không ngờ người mẫu này sẽ nói nếu bước đi của cô ấy không được tốt vậy cô ấy hi vọng có thể đi đến khi tôi thấy hài lòng mới thôi, trời biết ý tôi là tôi không cần người mẫu châu Á..."Tôi chỉ muốn chứng minh người mẫu châu Á không thua gì người mẫu châu Âu" đây là câu trả lời của cô ấy sau khi cô ấy đi qua đi lại không dưới trăm lần thì tôi đã hỏi cô ấy vì sao phải kiên trì đi cho buổi diễn của tôi như vậy... Thật sự là một người mẫu phương Đông bướng bỉnh kiên cường, đúng không?"
***********************
"Lần này tuần lễ thời trang thu đông Paris chỉ xem là bước khởi đầu, nhưng có thể lấy được thành tích như bây giờ thật sự ngoài dự đoán của tôi. Cuối cùng nếu nói vì tôi muốn chứng minh điều gì, chẳng qua là hi vọng thông qua ví dụ thực tế của tôi nói cho thêm nhiều người biết rằng, người mẫu châu Á không phải chỉ để làm nền trên sàn T, chúng ta không thua gì người mẫu da trắng cả." Ngồi trên sofa nhà mình, cô gái khiêm tốn lại thoải mái cười, sau đó bưng một cốc nước thủy tinh trên bàn trà lên, uống một ngụm rồi lại đặt về.
Tầm mắt phóng viên giải trí đài truyền hình từ động tác của Tĩnh An dời về phía cốc thủy tinh trên bàn trà, thì thấy được một tờ báo giải trí nằm phía dưới cốc.
Phóng viên giải trí lén chăm chú nhìn Tĩnh An đang cười nhạt, trong đầu đảo quanh xem có thể hỏi vị chưa đến mười tháng đã thăng thành một trong mười người mẫu châu Á một câu hỏi khác không?
"Trừ công việc ra, có vẻ Tĩnh An cũng thích xem báo giải trí?" Phóng viên nhìn về phía báo giải trí, chuyển đề tài.
"Đúng vậy, ở Paris không được xem báo chí trong nước, nhân dịp trở về phải đọc nhiều một chút." Ánh mắt Tĩnh An nhanh chóng đảo qua báo giải trí chưa cất đi trên bàn trà này, dựa vào ảnh chụp trên trang báo không cần nhìn kỹ cũng hiểu rõ trên đó đã xảy ra chuyện gì.
"Hơn nữa Tĩnh An và Lý Na đều là người mẫu Tinh Quang, lại từng hợp tác trong MV, trong đó quan hệ của các người chắc hẳn không tệ?" Phóng viên đài truyền hình nghĩ dù sao ghi hình lại nếu đoạn này không có gì bất ngờ cùng lắm thì xóa bỏ rồi cắt ghép.
"Hả?"
Vẻ mặt Tĩnh An dao động, cô tự nhiên đáp lại, làm người ta nghe qua sẽ xem như thừa nhận giữa cô và Lý Na có quen nhau.
Đôi mắt phóng viên đài truyền hình càng thêm sáng sủa: "Tin tức Lý Na và Tiêu Mạc Phàm ly hôn, Tĩnh An nghĩ thế nào? Có phải tin tức này do bọn họ tạo ra để PR cho bộ phim sắp chiếu không? Hay thật sự có liên quan đến Đan Ninh?"
Trong tin tức ly hôn, đương sự hai bên chưa lên tiếng, cứ thế phóng viên luôn nghĩ cách cố ý vô tình hỏi thăm theo con đường khác.
Tĩnh An im lặng một chút, bỗng cười khẽ, nói: "Phỏng vấn tôi mà đề cập đến những người khác, không tốt lắm đâu."
"Ngại quá, vừa rồi..." Trong lòng phóng viên đài truyền hình trầm xuống, khi đối diện với người đã nhanh chóng nổi tiếng trên sàn T quốc tế, đây là nhân vật mà cô ta tuyệt đối không đắc tội không nổi, vì thế cố gắng thu lại câu hỏi mà mình đã đưa ra.
Đột nhiên nghe cô gái chuyển đề về câu hỏi vừa rồi của cô ta: "Nếu tin ly hôn là thật, không bằng hỏi Tiêu Mạc Phàm vì sao lại thế? Chắc không phải vì muốn Đan Ninh tha thứ chứ?"
Nếu không phải bây giờ Tĩnh An đang buông mắt, chỉ sợ sự châm biếm và trào phúng lóe ra trong mắt cô sẽ bị phóng viên nhiếp ảnh bắt giữ vào máy quay phim.
Tĩnh An đặt tầm mắt lên tờ báo một lần nữa, trên từ ‘Chuyện’ được in màu, đúng là ‘Chuyện’ buổi sáng hôm qua cô đã chứng kiến.
Xuyên qua trang báo, dường như cô lại thấy được phần mộ của ‘cô ấy’, ngón tay Lý Na chỉ vào bia mộ của ‘cô ấy’, vẻ mặt dữ tợn lạnh lùng giễu cợt Tiêu Mạc Phàm, lời nói như lên án của cô ta làm cô đứng cách bọn họ không xa đã mơ hồ nghe được không ít.
Lý Na chất vấn người đàn ông đó đến cùng còn đang hoài niệm điều gì, cười nhạo rằng cuối cùng người đàn ông này vẫn không nhận được sự tha thứ của ‘cô ấy’, trào phúng người đàn ông này chỉ có thể sống cả đời trong sự chán ghét...
Mặc dù ở nước ngoài, nhưng cô từ Trần Sâm vẫn luôn chú ý đến tin giải trí trong nước nên đã nghe tin hai người có nghi án ly hôn, không ngờ lần này vì buổi diễn của ‘Val’ mà ngày đầu tiên về nước đã nhìn thấy hai người này.
Lúc đó cô nhìn bọn họ, chỉ cảm thấy buồn cười.
Cô lấy điện thoại di động ra, chụp được hình ảnh trước mắt thoạt nhìn quả thật là điềm báo ly hôn.
Hình ảnh nam nữ đang tranh chấp trước mộ phần của Đan Ninh, lúc này đưa cho truyền thông không biết sẽ phản ứng thế nào.
Đang muốn xoay người rời đi, cô thấy Tiêu Mạc Phàm đã phát hiện cô trước, tầm mắt anh ta xẹt qua cô sau đó dừng ở bó hoa lily màu trắng cô đang ôm trong tay.
Mà sau đó cô chỉ thoáng chống lại ánh mắt Lý Na, rồi tiếp tục xoay người rời khỏi nghĩa trang.
"Tha thứ gì? Có phải Tĩnh An muốn nói cho tờ báo của chúng tôi..." Giỏi bắt được những từ có ích, phóng viên vừa nhắc đến đã vô cùng tò mò, dò xét khi đọc được trong mắt cô gái rằng ‘không muốn nhiều lời’, hiểu ý, cười quay lại câu hỏi vừa nãy: "Ha ha, phỏng vấn hôm nay..."
Sau khi phỏng vấn kết thúc, phóng viên bắt tay chào tạm biệt Tĩnh An, trong lòng cô ta không khỏi vừa lòng nghĩ, lần này nhìn thấy tờ báo rồi nhất thời nảy ra câu hỏi đó, có thể thu hoạch được câu trả lời làm người ta bất ngờ, quản người trước mắt này có biết chuyện ba người Tiêu Mạc Phàm kia hay không, đều có thể từ lời của vị người mẫu mới nổi này ghi văn vẻ một chút.
Khách sáo tạm biệt, vừa nói vừa ra đến cửa, phóng viên khẩn thiết cảm ơn Tĩnh An một lần nữa mong cô có thể bớt chút thời gian quay thêm một tiết mục, dường như nghe thấy bên trong phòng vang lên một ít tiếng bước chân xen lẫn, điều này làm phóng viên nhìn về phía cô gái trong mắt mang theo vài phần nghi hoặc: "Nhà Tĩnh An còn có người khác à?"
Vẻ mặt Tĩnh An xấu hổ khó phát hiện, giây lát lại tươi cười như tẩm gió xuân: "Có lẽ đã nghe lầm rồi."
Phóng viên hỏi câu này vốn hối hận sao bản thân lại nói suy nghĩ trong lòng ra, lúc này vội cho cô gái một ‘bậc thang’: "Đúng đúng đúng, đâu có tiếng gì đâu... Hi vọng lần sau còn có thể hợp tác với Tĩnh An."
Tiễn bước người truyền thông, đóng cửa lại Tĩnh An từ cửa đi vào phòng khách, đi đến ghế sofa ngồi xuống bên cạnh người đàn ông đang lột quýt, cười trêu: "Đây là thành phố S, sao Đường tổng lại bỏ chạy đến chỗ tôi nghỉ ngơi thế? Không phải đến nỗi "không có nhà để về" chứ?"
Nhớ đến người đàn ông này lần đầu tiên xuất hiện ngoài cửa nhà cô ở Paris, đã dùng lý do ‘không có nhà để về’ trú tạm ở chỗ cô. Sau đó người đàn ông lại đến, trong phòng khách cũng đã sớm chuẩn bị đồ dùng cần thiết luôn rồi.
"Thế nào, không chào đón à?"
Đường Dự lột một múi quýt đưa đến bên miệng cô gái, trong ý cười xen lẫn vẻ cưng chiều.
Không khách khí há miệng cắn đồ ăn đưa đến, vẻ mặt Tĩnh An như tự nhiên nhưng trên mặt hơi nóng: "Đâu có ai sáng tinh mơ không rên một tiếng lại đột nhiên xuất hiện ngoài cửa, vừa vào cửa đã đến phòng ngủ ngã đầu lên giường ngủ mất chứ?!"
"Thức dậy bao lâu rồi? Mệt mỏi thì sao không ngủ lâu một chút, dậy sớm thế." Liếc mắt một cái vẫn thấy màu xanh nơi hốc mắt của người đàn ông, người nào đó bĩu môi bổ sung thêm.
Đầu ngón tay ấm áp chạm vào đôi môi cô gái, rồi lại lột một múi quýt đưa vào miệng đối phương, thấp giọng nói: "Phỏng vấn gần kết thúc thì thức."
Đường Dự trả lời, cô ăn múi quýt rồi thầm nói: Người này sao không dứt khoát ra khỏi phòng ngủ sớm một chút, dọa đến phóng viên rồi.
"Ngày hôm qua không thể vội trở về, muốn gặp ai? Xế chiều có thể đi gặp chứ, cần mang quà gặp mặt gì?"
Hai ngày trước cô gái về nước từng nói với anh muốn dẫn anh đi gặp một trưởng bối rất quan trọng với cô, đáng tiếc vào cuộc hẹn ngày hôm qua anh vẫn còn đang đi công tác.
"Ừm... Lần sau dẫn anh đi gặp, đến lúc đó chỉ cần nhớ mang theo một bó hoa lily màu trắng là được rồi."
Liên tiếp ăn múi quýt được đưa đến, Tĩnh An ngước mắt cười nói.
Đảo mắt, một trái quýt nhỏ trong cuộc đối thoại của bọn họ, hai ba bận đã bị người đàn ông đút hết vào bụng người nào đó.
***********************
Hôm đó lúc chạng vạng, đang ở trước sảnh của một nhà hàng món Trung cùng với Đường Dự, Tĩnh An nhận được điện thoại của Trần Sâm.
"Là Lý Na tự mình gọi đến, muốn hẹn em ngày mai gặp mặt, em thấy thế nào?" Giọng điệu Trần Sâm mang theo vẻ quái dị.
Muốn gặp mặt sao?...
Cô gái do dự một lát, vẫn gật đầu đồng ý: "Ở đâu vậy."
"Này..." Trần Sâm càng quái dị: "Cô ấy nói ở chỗ đã chạm mặt em lần đó."
"..."
"Tĩnh An, em đã từng một mình đến gặp Lý Na hả?" Có lẽ đây là điều mà Trần Sâm cảm thấy quái dị.
Lần đó? Mình và Lý Na một mình chạm mặt cũng chỉ ở đấy...
Chẳng lẽ thật là... lần chạm mặt đó khi mình vẫn là Đan Ninh...
Yên lặng hồi lâu, trong ánh mắt ân cần của Đường Dự, cô gái thu lại suy nghĩ, trả lời qua di động: "Anh nói với bên kia "Em đã biết" là được rồi."