Thỉnh thoảng thì cậu bạn đấy lại cười toe toét như nghe được một câu chuyện cực kỳ hài hước.
“ Ồ Sam,... cậu tới đây nào. “ Frodo nhìn thấy bạn mình đang đứng cạnh cửa nên gọi lớn.
“ Mọi người đang nói chuyện gì vậy? “ Sam tiến gần tới rồi hỏi.
“ Eothur đang kể lại việc anh ta nhìn thấy: một người thương nhân và một tên trộm đối đáp với nhau. “
“ Nghe kỳ lạ đây,... “ Sam tỏ ra mình cũng tò mò, cậu lấy một cái ghế nhỏ rồi ngồi xuống.
Eothur mỉm cười tiếp tục câu chuyện của mình.
...
“ Ha ha,... ha ha “
“ Mình không thể tin được người thương nhân kia lại ngốc đến thế. “ Sam sờ cằm suy nghĩ. Cố nhớ lại những gì tên trộm đã lừa bịp một cách “ trắng trợn “ và quyết bản thân nhất định sẽ không bị như vậy.
Eothur thì nhìn hai người họ, uống một hớp rượu vang để giải khát.
Sau một hồi cười đau hết cả bụng, Frodo cũng nín lại được. Cậu nhìn Eothur chợt nhớ ra gì đó nên hỏi lấy.
“ Eothur, khi nãy anh có nói mình từng đi nhiều nơi trên Trung Địa. Anh có thể kể lại cho bọn tôi được không? “
“ Hả,... ”
“ Đúng vậy,... bắt đầu từ Rohan trước đi. “ Sam cũng lên tiếng đồng ý.
“ Được thôi nếu các cậu muốn. “ Eothur nhún vai đáp. Và hắn uống thêm một ngụm khiến cái sự chát chát của vang tràn ngập cổ họng, như kích thích để lời nói mình có sức hấp dẫn hơn.
“ Từ đâu nào,... à đây,... Ở phía phương Nam xa xôi kia. Có một vương quốc của loài người, được một dân tộc mạnh mẽ Eorlingas ngự trị,... “
Frodo và Sam rất chăm chú lắng nghe, hai chiếc tai nhọn của họ căng ra hết cỡ. Đến nỗi mà giờ đây trong cái đêm lạnh giá với những cơn gió lớn, sấm chớp ” rầm rầm “ ngoài trời không thể ảnh hưởng được gì đến hành động duy nhất mà họ đang thực hiện, nghe.
Cùng với sự phối hợp của cơ thể là tâm trí của họ. Chúng đang tạo ra một không gian tràn đầy màu sắc, và âm thanh. Một thế giới của trí tưởng tượng về thành phố Edoras, những cánh đồng vàng, vùng nông thôn hay các chú ngựa hoang dã thả mình trên những thung lũng rộng lớn bát ngát,...
“ Không kém gì với những thứ bác mình từng kể. “ Frodo nghĩ trong đầu, cậu cứ tưởng bác mình đã đi rất nhiều nơi rồi. Thế mà không ngờ thế giới vẫn còn rất rộng lớn, bác chỉ mới khám phá một phần trong đó.
“ Những con ngựa,... một chủ đề mới mẻ cho tập thơ tiếp theo của mình. “ Sam thì đang cấu kết lại các hình ảnh trong đầu, để có thể hình dung ra và lấy nó làm thành tư liệu. Mỗi khi cậu cần đến thì lôi nó ra từ trong ký ức của mình.
...
Đang ngay đoạn hay ho, Eothur dừng lại vì cổ họng khô ráo. Hắn uống thêm một ngụm nước và phát hiện hai cặp mắt đang nhìn mình với một sự tò mò cháy bỏng mãnh liệt.
“ Eothur,... vậy anh từng đi Dale bao giờ chưa? “ Nhân dịp nghỉ ngơi một chút, Frodo hỏi hắn. Sam cũng gật đầu theo.
“ Vương quốc phương bắc,...và quanh chúng. Nói thật là tôi chưa tới đó bao giờ cả. Nhưng có ngày tôi nhất định sẽ đến đó một lần trong cuộc đời. “
Cảm giác hai người Hobbit có chút hụt hẫng, Eothur thấy kỳ lạ nên hỏi.
“ Có việc gì sao? “
“ Không,... chỉ là một người thân của tôi đang ở đó. “
“ Ồ,... “ Eothur đáp lại mà không nghĩ đến việc có người Hobbit đi xa như vậy là một điều kỳ lạ. Có thể là do men say khiến đầu óc hắn mất tỉnh táo.
“ À,... các cậu có biết người nào tên Bilbo Baggins không? “ Eothur chợt nhớ về cái tên này nên tùy ý hỏi thăm. Rồi thấy hai chàng Hobbit đối diện mình đột nhiên quay đầu nhìn nhau, có chút gì đó trong hai cặp mắt ấy trao đổi thông tin và,... e ngại.
“ Baggins,... Khỉ thật. “ Đọc lại cái họ một lần nữa trong tâm trí. Eothur chợt vỗ mạnh vào đầu mình. Sao mình lại đần đến như vậy, đáng lẽ ra nên phát hiện ngay từ đầu chứ,...
“ Cậu,... là người thân của ông ấy. “ Eothur chỉ tay vào Frodo thốt lên.
“... “ Frodo vẫn không lên tiếng, cậu do dự không biết nên trả lời ra sao.
“ Thảo nào hai cậu lại biết nhiều về thế giới bên ngoài. Thì ra ông ấy đã kể cho hai cậu nghe. “
“ Anh quen biết ông ấy à? “ Sam mở miệng hỏi.
“ Không,... “ Eothur lắc đầu rồi lại gật đầu.
“ Tôi nghe một người bạn kể lại, về trận chiến năm đạo quân. Và ông ta có nhắc đến cái tên này. “
Nghe được Frodo thở nhẹ nhõm ra. Mới lên tiếng hỏi.
“ Người bạn anh là? “
“ Người lùn, ông ấy là một người lùn. “
“ Anh có cả bạn người lùn nữa sao? “ Sam lên tiếng với cái chất giọng bất ngờ.
“ Đúng vậy,... ông ta ở gần Lindon đây thôi. “
“ Gần đây, Vậy Grey Havens,... anh cũng tới đó nữa luôn à. “
Eothur che trán mình lại mà trả lời. “ Trước khi tới đây có ghé qua. “
“ Và giờ tôi sẽ tới điểm tiếp theo là Rivendell. “ Thấy Sam vừa mở miệng tính nói gì đó, Eothur dùng âm thanh mình ngăn cậu lại.
“ Rivendell,...? “ Lần này là Frodo hỏi.
“ Đúng thế,... tôi có việc cần tới đó. “
“ Việc gì? “ Có vẻ do sự tò mò quá lớn trong mình, đã thôi thúc Sam chạm vào cả việc riêng tư của người khác.
“ Hỗ trợ một người Elves giao đồ. “
Eothur nhìn qua cậu ta đáp lại, dù sao chỉ là chàng Hobbit này không kiềm chế lòng mình được thôi.
“ Nói vậy anh cũng có bạn bè là người Elves à. “
Câu này thì Eothur cũng chẳng biết đáp làm sao, cứ gật đầu cho qua.
“ Frodo, nếu vậy thì,... “ Sam quay sang hớn hở nói với bạn mình.
“ Sam,...! “ Frodo thấy không ổn liền ngăn người bạn thân lại.
Eothur nheo mắt lại nhìn hai người họ. “ Hình như,... có chuyện gì đó. “
“ Bác của tôi đang ở Rivendell. Chúng tôi muốn đi thăm ông nhưng còn khá do dự,... “
Frodo nhanh trí tìm ra một câu nói dối lập tức. Thậm chí nếu không phải Sam biết sự thật, thì cậu cũng phải tin vào lời đó.
Nhìn chằm chằm cậu ta một vài giây, Eothur mới nói và đưa ra một lời mời.
“ Vậy à. Thế thì hãy đi cùng với tôi. Thật ra đây là lần đầu tiên tôi tới đó. “
“ Đúng vậy đó Frodo. “ Sam đồng ý theo hắn.
“ Nhưng,... tôi vẫn chưa muốn đi bây giờ. Cần phải mấy ngày để chuẩn bị. “ Frodo lắc đầu.
Sam nhìn bạn mình thở dài lấy.
Còn Eothur nhăn trán lại nghĩ ngẫm trong đầu.
“ Để hai chàng Hobbit ra ngoài thì có ổn lắm không nhỉ? “
“ Dù sao hai người họ cũng đã nhiệt tình với mình. Giúp tránh mưa... “
“ Hay là vậy đi, tôi sẽ tạm ở thị trấn Bree. Mấy ngày sau tôi sẽ quay lại đây, đón lấy hai cậu. “
“ Được đó Frodo. Có Eothur chúng ta không lo ngại gì về đường xá cả. “
Frodo nhìn hắn rồi nhìn lại bạn của mình. Sam nói đúng, đây là lần đầu hai người họ đi xa như vậy. Mà có một người giàu kinh nghiệm đi kèm thì sẽ hỗ trợ được rất nhiều. Mình chỉ cần che giấu về sự tồn tại của chiếc nhẫn là được.
Nghĩ đến đó cậu mới quyết định.
“ Cảm ơn anh, Eothur. Nếu được anh có thể chờ chúng tôi ở Bree. Chúng tôi sẽ đi tới đó. Và khi đến Rivendell, chúng tôi nhất định sẽ trả công cho anh “
“ Không có gì anh bạn. Như tôi đã nói, chỉ là tiện đường thôi mà. “
Ba người nói chuyện với nhau thêm một lúc nữa. Rồi nhận ra khi này cũng đã quá trễ, nên tạm biệt nhau và chúc ngủ ngon.
Sáng hôm sau, Eothur ăn sáng tại nhà của Frodo rồi bắt đầu lên đường. Chào tạm biệt hai chàng Hobbit nhiệt tình này.
...
Thị trấn Bree là nơi cư trú của con người nằm gần với vùng Shire nhất. Nó được ngăn cách với vùng đất của người Hobbit qua một dòng sông nhỏ và một nơi được gọi là Buckland.
Eothur nhìn vào bản đồ thấy hai dấu gạch chéo đỏ. Ý là nơi này khá nguy hiểm, công nhận người Elves vẽ bản đồ lại kỹ càng như thế.
Để xem, hình như có một khu rừng mang tên Old Forest. Và một thung lũng đồi tên Barrow-downs. Hai nơi đó nằm khá sát gần nhau.
“ Không hiểu trong đó có gì nguy hiểm nhỉ. “ Nghĩ đến Eothur lắc đầu, gạt bỏ sự tò mò của mình sang một bên. Đã người Elves căn dặn là không tốt thì đừng có đâm đầu vào chỗ đó mà đi, càng trên hết tấm bản đồ này mới vẻ cách đây ba năm.
Không quá ngắn hay quá dài. Nhưng chưa đủ để hắn biết bên trong còn nguy hiểm không.
Thế nên hắn cứ men theo lối đường mòn để đi. Tới thẳng vào bên trong thị trấn.
Do là trời còn sáng nên chiếc cánh cổng gỗ với hàng rào bao vây xung quanh thị trấn vẫn còn mở. Eothur cứ thế mà vô bên trong, đi dạo rồi đạp lên những vũng bùn bẩn thỉu dưới nền đất. Ảnh hưởng của cơn mưa dầm dề để lại.
Hắn tìm được một quán trọ mang tên The Prising Pony, nằm gần trung tâm của cả thị trấn.
“ Chủ quán! “ Eothur tiến sát tới quầy gọi. Rồi người đàn ông đang bận lau chùi các chiếc ly quay đầu lại. Ông nhìn hắn vài giây rồi mới lên tiếng đáp lại.
“ Là tôi đây. Cậu là một du khách mới đến à? “
“ Phải. Tôi cần đặt một phòng trọ ở vài ngày. “
“ Có ngay đây khách nhân. “ Nghe đến việc có được lợi nhuận là vị chủ quán hơi mập kia trả lời lập tức với hai mắt sáng bóng, rồi quay đầu thét lớn.
“ Nob,... “ Theo tiếng ông kết thúc là một người Hobbit trẻ tuổi có mái tóc màu đen chạy ra từ trong phòng bếp.
“ Hãy dẫn vị khách mới mẻ của chúng ta lên phòng. “
Eothur thả vài đồng tiền lên bàn quầy rồi theo chàng Hobbit tên Nob. Khi đi lên lầu, hắn có nói chuyện với cậu ta.
“ Tôi tưởng người Hobbit ít rời khỏi vùng Shire lắm chứ? “
“ Chỉ là hầu hết thưa khách nhân. Thật ra quán chúng tôi cũng thường hay tiếp đón bọn họ tới đây lắm. “
Eothur gật đầu nhẹ, rồi khi tới phòng hắn cho cậu vài đồng tiền.
“ Ngài thật là hào phóng hơn vẻ bề ngoài thể hiện. Chúc ngài có một buổi chiều tốt lành. “ Cảm tạ xong, Nob liền rời khỏi phòng.
Eothur thì lên chiếc giường cũ kỹ ngủ lấy một giấc.
...
Vài tiếng đồng hồ sau, Eothur tỉnh dậy. Tới gần chậu nước được đặt trên chiếc bàn gần đó, hắn rửa mặt và lau khô một chút. Rồi rời khỏi phòng và xuống lầu.
“ Khánh nhân, hân hạnh được gặp lại ngài. “ Vừa tìm được một chỗ trống trãi ngồi xuống, Eothur nghe được giọng của Nob.
“ Tối hôm nay có món gì chứ? “
“ Thịt dê nướng, thưa ngài. “
“ Vậy lấy cho tôi một phần đi, thêm một cốc bia nữa. “
“ Sẽ có ngay đây, xin ngài chờ một chút. “
Trong khi chờ đợi thì Eothur tới quầy để hỏi thăm một chút tin tức nào đó.
“ Cậu muốn biết tin tức à, ba đồng. “ Vị chủ quán khôn khóe ra số tiền trước khi nói thêm điều gì đó.
Eothur cũng chẳng trả giá gì nhiều rồi móc ra.
“ Cậu biết tình hình cuộc chiến ở Gondor chứ? “
“ Cuộc chiến? “
“ Ở Osgiliath. Tôi nghe nói cuộc chiến mới vừa nổ ra, quân đội Mordor vừa tấn công trở lại nơi đó. “
“ Rồi thế nào? “
“ Tôi chịu,... “ Vị chủ quán nhún vai trả lời.
“ Vậy thôi à,... “ Eothur nheo mắt lại nhìn ông ta như một con sư tử chăm chú vào con mồi của mình.
“ Thật ra,… còn một tin đồn nữa. “
“ Nói đi,… “
“ Ở bên kia dãy núi sương mù,… người ta đồn rằng sắp có một trận chiến xảy ra. “
“ Của ai? “
“ Tôi không rõ lắm. Tin tức này từ lũ trộm cướp, mà cậu biết đấy. Hệ thống tình báo của chúng lúc nào cũng rất tinh vi nhưng có khi cũng rất chập chờn. “
Nghe vậy Eothur quay đầu suy nghĩ một chút, rồi nói với ông ta.
“ Được rồi. Nếu có chuyện gì hãy báo cho tôi biết. “
Vừa về đến chỗ ngồi, Eothur than thở với các tin tức mới.
“ Loạn,... sắp loạn đến nơi rồi. Không biết Rohan sẽ bị cuốn vào trận chiến chứ. E rằng mình phải quay về đó nhanh chóng. “