“Bỏ đi những chuyện khác không nói, tôi cũng hiểu được biên kịch của <Giang Sơn> lấy được giải thưởng cũng là đúng.”
“giải thưởng Hồng Diệp vẫn là rất đáng tin.”
….
Trên mạng có rất nhiều lời bàn, đều là nghiêng về Cố Ngôn Tử, cũng có người nói: “Lúc trước khi quan hệ của Trịnh Gia Hòa và Cố Ngôn Tử chưa bị đưa ra ngoài ánh sáng, tất cả mọi người đều cảm thấy Cố Ngôn Tử lấy thưởng thực bình thường, như thế nào khi có người nói đến chuyện bạn trai trước của người ta, chuyện đoạt giải liền không bình thường nữa?”
Lời này còn rất có đạo lý.
Huống chi, bộ phim truyền hình <Giang Sơn> này có rất nhiều fan.
“Năm nay có nhiều phim như vậy, Giang Sơn là bộ phim tôi thích nhất, nếu nói kịch bản của bộ phim này không tốt, vậy các người nói cho tôi xem chỗ nào không tốt!”
“Trịnh Gia Hòa chỉ là người làm ăn, nếu hắn mua được giám khảo của giải thưởng Hồng Diệp, sợ là giải thưởng Hồng Diệp đã sớm bị các công ty khác năm giữ, sau đó cùng XX thưởng giống nhau, ầm ĩ ra chuyện cười!”
“Người chủ chì của giải thưởng Hồng Diệp là ai, nhìn liền biết.”
…..
Không chỉ có fan giúp Cố Ngôn Tử tẩy trắng, lúc này thậm chí còn có đại lão trong giới giúp Cố Ngôn Tử nói chuyện.
Trước kia Giang đạo đăng QQ, đăng cơ bản đều là có liên quan đến công việc, nhưng hôm nay rất hiếm thấy lại phát một cái QQ vì Cố Ngôn Tử: “Đang xem lễ trao giải Hồng Diệp, cảm giác giải thưởng Hồng Diệp vẫn thực công bằng. người cố gắng ông trời sẽ cho người thu hoạch lớn. Trình làng một chút hình ảnh lúc trước tiểu Cố làm việc ở đoàn phim của tôi.”
Phía dưới QQ của hắn, có vài tấm hình có liên quan tới Cố Ngôn Tử, đều là hình ảnh ba năm trước Cố Ngôn Tử tham gia vào đoàn phim của hắn giúp hắn hoàn thiện lại kịch bản.
Khi đó Cố Ngôn Tử cũng chưa cùng Bành Tĩnh Hoằng ở bên nhau, một lòng tập trung vào sự nghiệp của mình, vì có thể để nhân viên dưới tay mình có tiền mà bận tối mày tối mặt….
Hắn so với hiện tại thì đen hơn một ít, cũng gầy hơn một ít, tóc cũng dài hơn bây giờ, trên người mặc một cái áo sơ mi màu trắng rất bình thường, rõ ràng không có chỗ nào khác thường, Cố Ngôn Tử lại rất hấp dẫn ánh mắt người khác.
Tươi cười của hắn rất sáng lạn.
“Đã bị tiểu soái ca bắt giữ!”
“Khi chất của tiểu ca ca lúc đó không tốt như bây giờ, nhưng rất trẻ tuổi rất có sức sống, thực đáng yêu!”
“Ảnh gốc quả thật là chân lý kiểm nghiệm giá trị nhan sắc, Cố thiếu thật đẹp trai!”
….
Ngoại trừ các nhan phấn, đương nhiên là có những fan khác hỏi là có chuyện gì—- Cố Ngôn Tử còn từng làm việc với đoán phim của Giang đạo? bọn họ không biết!
Giang đạo rất khó mà lại trả lời: “Lúc tiểu Cố mới vừa làm biên kịch, ở đoàn phim của tôi học tập, hắn rất cố gắng.”
Đương nhiên, cho dù Giang đạo đã tỏ thái độ như vậy, nhưng vẫn như cũ có người đến làm khó: “Cố gắng cái gì? Cố gắng tìm kim chủ thì có?”
Lúc này Giang đạo cũng giận: “Kim chủ? Lúc trước có người sống chết theo đuổi người ta, Tiểu Cố nghèo nhưng ý trí không nhỏ, tất cả của hiện tại, đều là chính hắn cố gắng có được.”
Giang đạo đối với Cố Ngôn Tử, rất là thường thức.
Vài năm trước Cố Ngôn Tử giúp hắn sửa kịch bản, lần này lại đem kịch bản của hắn viết thật hoàn mĩ, người như vậy, hắn sao lại không thích?
Huống chi, chuyện của Cố Ngôn Tử và Bành Tĩnh Hoằng, hắn đều xem ở trong mắt, kỳ thật đúng là không phải vấn để ở Cố Ngôn Tử, Cố Ngôn Tử còn bởi vì như vậy mà bị người khác nhắm vào vài lần, cũng thực không hay ho.
Cách này của Giang đạo, khiến cho những người ở trên mạng đều sợ ngây người, mọi người càng tha thiết chú ý tới chuyện này.
Lúc quần chúng mạng đang tìm kiếm thông tin của Cố Ngôn Tử, Cố Ngôn Tử đã sớm lên đài lĩnh thưởng.
Biên kịch xuất sắc nhất cũng không phải là giải thưởng quan trọng gì, người chủ trì cũng sẽ không nói nhiều với hắn.
Nhưng trong lòng hắn, vẫn là có kích động nói không nên lời.
Đứng ở trên đài lĩnh thưởng, hắn vô cùng rõ ràng cảm nhận được, mình cùng đời trước đã hoàn toàn không giống nhau.
Cố Ngôn Tử nói ra cảm nghĩ của mình khi lên nhận thưởng.
Hắn thật ra muốn hét to với mọi người, nhưng nếu làm như vậy, người bên dưới khẳng định sẽ không muốn quen biết hắn…
Huống chi, cha mẹ hắn chắc là cũng nhìn thấy, nếu làm như vậy hắn cũng xấu hổ…
Chính là sau khi xuống đài, hắn cũng không đi tìm Trịnh Gia Hòa, mà là ngồi xuống vị trí ban đầu của mình.
Đương nhiên, hắn rốt cuộc vẫn nhịn không được, lấy ra di động gửi cho Trịnh Gia Hòa một cái biểu tượng khiêu vũ để thể hiện sự hưng phấn của mình.
Nữ chính xuất sắc nhất của giải Hồng Diệp, quả nhiên là Đặng Gia Nghê được.
Nhưng ngoại trừ những cái này, bộ phim <Giang Sơn> này cũng không tóm được những giải thưởng khác.
Thế nhưng cho dù như vậy, điện ảnh và truyền hình Gia Thành cũng rất hưng phấn, bọn họ đặt ghế lô ở một khách sạn, tính toán mở một buổi tiệc khánh công yến, chúc mừng suốt đêm.
Bọn họ đương nhiên cũng mời Cố Ngôn Tử, nhưng Cố Ngôn Tử từ chối: “Tôi còn có việc, sẽ không tham gia.”
“Tiểu Cố, cậu còn có chuyện gì?” Đạo diễn hỏi: “Hôm nay tất cả mọi người đều đi, cậu vẫn là cùng đi đi!”
“Tôi….”Cố Ngôn Tử còn chưa nói xong, liền có người đi tới, hỏi một câu: “Các anh muốn đi làm gì?”
“Trịnh tổng?” Đạo diễn giật mình nhìn Trịnh Gia Hòa.
Hội trường trao giải rất nhiều người, ánh sáng lại không rõ, hơn nữa Trịnh Gia Hòa còn chọn vị trí ở góc sáng sủa… lễ trao giải đã kết thúc, cũng không ai biết Trịnh Gia Hòa ở đây.
“Xin chào.” Trịnh Gia Hòa cười chào hỏi đạo diễn, lại hỏi: “Các anh còn có hoạt động sao?”
“Đúng vậy ha ha, có khánh công yến, thế nhưng tiểu Cố nói có việc, không đi cũng không sao….” Đạo diễn nhìn Trịnh Gia Hòa, lập tức liền biết Cố Ngôn Tử có chuyện gì.
“Em muốn đi không?” Trịnh Gia Hòa nhìn về phía Cố Ngôn Tử.
Cố Ngôn Tử…. vẫn muốn đi.
Lúc trước hắn từ chối, chính là muốn ở bên Trịnh Gia Hòa.
“Không biết khánh công yến có thể mang người nhà theo không? Tôi cũng đi.” Trịnh Gia Hòa cười nói.
Đạo diễn đương nhiên không hề do dự đồng ý.
Phong Tư Vũ cùng Đặng Gia Nghệ ở bên cạnh thấy một màn như vậy, đều rất kính nể Cố Ngôn Tử— hắn thế nhưng thật sự nắm chặt Trịnh Gia Hòa! Trịnh Gia Hòa thậm chí đồng ý vì hắn, tham gia khánh công yến!
Khánh công yến của đoàn phim <Giang Sơn> được tổ chức ở một khách sạn năm sao, đoàn phim đã đặt đồ ăn vô cùng phong phú để chúc mừng, còn đặt phòng cho mỗi người, để cho người ta ăn xong còn có thể lập tức đi nghỉ ngơi.
Thế nhưng có Trịnh Gia Hòa ở, không khí của khánh công yến này, vẫn không náo nhiệt nổi.
“Chúng tôi còn có việc, rời đi trước.” Cố Ngôn Tử thấy thế, cười nói.
Lúc trước hắn muốn tham gia, chủ yếu là cảm giác hưng phấn đoạt giải còn chưa qua, nhưng khi tới hiện tại, cảm xúc qua đi, hắn cảm thấy khánh công yến này cũng không có ý tứ gì.
Cùng với tham gia khánh công yến, còn không bằng cùng Trịnh Gia Hòa ở bên nhau trò chuyện, làm chút gì đó.
Nếu không có thể ngủ sớm một chút cũng tốt, hắn ngày mai có thể ngủ nướng, nhưng ngày mai Trịnh Gia Hòa còn phải làm việc.
Cố Ngôn Tử muốn đi, đạo diễn đương nhiên cũng không ngăn cản.
Mà khi rời khỏi khánh công yến, Cố Ngôn Tử cùng Trịnh Gia Hòa trực tiếp lên phòng cao nhất.
Đoàn phim đặt phòng cho Cố Ngôn Tử, là một cái phòng bình thường, nhưng Trịnh Gia Hòa ở bên cạnh còn có một phòng xép, bọn họ đi, đương nhiên chính là phòng xép có tính tư mật rất cao.
Tiến vào phòng, hai người cũng không biết ai hôn ai trước, ai ôm ai trước, dây dưa cùng nhau ngã xuống giường.
Ban đầu ngày mai Trịnh Gia Hòa còn có việc, nhưng lăn lộn một hồi như vậy nhìn xem thời gian… hắn trực tiếp gửi tin nhắn cho trợ lý, để cho trợ lý chuyển những công việc buổi sáng ngày mai chuyển tới buổi chiều ngày mai.
Trịnh Gia Hòa cùng Cố Ngôn Tử nghỉ ngơi, nhưng ở trên mạng còn có rất nhiều người còn đang sôi nổi.
Sau khi Giang đạo vì Cố Ngôn Tử nói chuyện, vị ảnh đế Tịch Trạch An cũng giúp Cố Ngôn Tử nói chuyện.
Hắn chia sẻ QQ của Giang đạo, lại nói: “Tiểu Cố thực sự rất cố gắng, đổ mồ hôi thu được thu hoạch lớn.”
Bộ dạng Tịch Trạch An rất tuấn tú, lại là ảnh đế, hắn vừa lên tiếng, người bênh vực Cố Ngôn Tử ngày càng nhiều, có rất nhiều minh tinh quen biết Cố Ngôn Tử khích lệ hắn—- lúc trước cho dù bọn họ có ấn tượng không tồi với Cố Ngôn Tử, nhưng cũng không giám giúp Cố Ngôn Tử nói chuyện, nhưng hiện tại Tịch Trạch An đã đứng ra…. Bọn họ nói cũng không sao cả.
Lập tức người trên mạng liền đau lòng cho Cố Ngôn Tử: “Cố thiếu nhà chúng ta thật là vất vả.”
“Vừa nhìn là biết rất khó khắn, cuối cùng cũng thu được trái ngọt.”
“Đau lòng cho Cố thiếu!”
…..
Cố thiếu là nick name mà các fan đặt cho Cố Ngôn Tử, đương nhiên, bọn họ tuy rằng gọi Cố Ngôn Tử như vậy, nhưng bọn họ đều cảm thấy Cố Ngôn Tử hẳn là nghèo khó.
Sau khi Giang đạo giúp Cố Ngôn Tử nói chuyện, những chuyện Cố Ngôn Tử từng trải qua được đào ra, tất cả mọi người đều biết được trước kia hắn nhận không ít việc không được ký tên, còn có từ những nhân viên làm việc trong đoàn phim, biết được hắn từng cố gắng bao nhiêu.
Người như vậy phấn đấu cố gắng ở trong giới giải trí, cũng không có khả năng là một thiếu gia.
Đương nhiên, lúc này vẫn có người như trước bôi đen Cố Ngôn Tử.
Một cái QQ V sau khi Giang đạo nói Bành Tĩnh Hoằng theo đuổi Cố Ngôn Tử, mà Cố Ngôn Tử nghèo nhưng ý chí không nhỏ để bình luận: “Ha ha, ngồi chờ mất mặt.”
“Mất mặt sao? Vị này bạn đã xem bài post trong diễn đàn XX chưa? Có nhân viên trong đoàn phim đăng hình Bành Tĩnh Hoằng theo đuổi Cố Ngôn Tử…”
“Lúc này bạn còn ngồi chờ mất mặt sao?”
“Ha ha!”
…..
Cũng có người ở trên QQ phân tích: “Dựa theo phân tích của tôi, lúc trước quả thật là Bành Tĩnh Hoằng theo đuổi Cố Ngôn Tử trước, hắn hẳn là cũng thực thích Cố Ngôn Tử, cái này có thể dựa vào đoạn ghi âm của Khương Tú bị giấu đi mà nhìn ra, vì Cố Ngôn Tử, Bành Tĩnh Hoằng thậm chí tính tóan cùng Khương Tú kết hôn giả. Thế nhưng không nghĩ tới, Khương Tú là một người giả dối khó đối phó, chỉ sợ là đã làm không ít chuyện xấu, Cố Ngôn Tử cũng chia tay với Bành Tĩnh Hoằng, lúc này liền gặp Trịnh Gia Hòa…. Lời nói của Giang đạo vẫn có thể tin, hắn nếu tin tưởng thái độ làm người của Cố Ngôn Tử, vậy thái độ làm người của Cố Ngôn Tử khẳng định không tồi, Giang đạo cũng không cần phải bao che. Thế nhưng tình huống hiện tại của Cố Ngôn Tử cũng không lạc quan, dù sao cha mẹ Trịnh Gia Hòa cũng sắp trở lại….”
Trên thực tế, cha Trịnh mẹ Trịnh không phải sẽ trở về, mà là đã trở về.
Tuy rằng bọn họ ngồi là khoang hạng nhất, nhưng cả đêm ở trên máy bay, như trước vẫn chịu khổ, mẹ Trịnh nói: “Ở bên kia quả thật thoải mái, nhưng quay lại thật là chịu tội.
“Ừ, sau này chúng ta vẫn là ở trong nước tìm nơi non xanh nước biếc vẫn là tốt hơn.” Cha Trịnh nói.
Hai người vừa nói vừa đi ra ngoài.
Cha Trịnh mẹ Trịnh là mang theo bảo tiêu, nhưng mang cũng không nhiều, tổng cộng cũng chỉ có hai người, về phần hai trợ lý đi theo, lại giúp bọn họ đi lấy hành lý.
Hiện tại bọn họ là cùng bảo tiêu cùng nhau ra ngoài.
Kết quả vừa mới đi ra, đã bị người ngăn cản: “ngài khỏe, tôi là phóng viên của giải trí XX, tôi muốn hỏi ngài, ngài đối với chuyện tình cảm của con ngài cảm thấy như thế nào?”
Mà sau khi phóng viên thứ nhất mở miệng, những phóng viên khác cũng mở miệng theo, vấn đề bọn họ hỏi na ná giống nhau.
Cha Trịnh nhíu mày, tính toàn biết rõ tình huống trước: “Chuyện tình cảm? chuyện tình cảm gì?”