Tác giả: Hàn Môn Nha Đầu.
Editor: Cá.
****
Xe chạy ước chừng hai mươi phút thì dừng lại ở một dưới chân một ngọn núi nhỏ, tiếng chim kêu, tiếng dã thú gầm gừ ẩn ẩn từ sâu trong núi truyền đến.
Tiêu Chiến hạ cửa xe xuống nhìn ra ngoài cửa sổ, phía bắc là một tảng lớn rừng rậm, từ đầu chí cuối đều là những dãy núi liên miên phập phồng nối tiếp nhau.
Diệp Lỗi mở một màn hình thực tế ảo lớn có chính khung hình nhỏ, là các video theo dõi đã được lắp đặt trong ngọn núi này, tầm nhìn rất trống trải, nơi đặt những thiết bị theo dõi kia hẳn là rất cao.
Tiêu Chiến hỏi Lão Đại đang ngồi trên ghế điều khiển: "Này là do các anh ngày hôm qua an bài sao?"
Lão Đại gật đầu: "Đúng vậy."
Diệp Lỗi quay đầu nhìn Tiêu Chiến: "Xuất tiên ma khoai ra ngay tại đây đi, để nó tự mình đi vào được không? Hay là để mấy người Lão Đạu hộ tống cậu đi vào thêm một đoạn?"
Tiêu Chiến nghĩ nghĩ: "Để tôi hỏi một chút, hẳn là nó có thể tự mình đi."
Diệp Lỗi lại nhắc nhở: "Còn có, vì bảo đảm toàn bộ quá trình được theo dõi, trên cánh hoa của nó sẽ trang bị hai cameras mini, cậu cùng nó thương lượng một chút được không?"
Sau khi gật đầu đồng ý, Tiêu Chiến mở cửa xuống xe, đem tiên ma khoai phóng ra, một bộ phận căn đen thui vừa chạm đất liền hướng về phía rừng rậm.
Tiêu Chiến cùng nó câu thông, nghe nói cameras là để cho mấy người Diệp Lỗi có thể nhìn thấy tư thế oai hùng khi đi săn của nó, Tiên Ma Khoai không chút do dự liền đáp ứng.
Lão Đại hướng dẫn cách trang bị camaras mini, Tiêu Chiến nhìn theo, tự mình đem hai camaras to bằng hạt đậu nành đặt ở trên cánh hoa của Tiên Ma Khoai.
Sau khi đã chuẩn bị tốt, cậu sờ sờ cánh hoa của nó nói: "Trước kia ngươi sinh hoạt trong rừng rậm thế nào, ba ngày này ngươi liền sinh hoạt như thế, chúng ta sẽ vẫn luôn theo dõi ngươi."
Căn đen thui quấn lấy cổ tay của cậu, cọ cọ lên vị trí long ma đằng đang nguỵ trang.
Tiêu Chiến cười rộ lên: "Nó cũng sẽ cùng chúng ta theo dõi."
Tiên Ma Khoai thu căn đen thui về, hướng trong núi di chuyển, cách chỗ xe dừng khoảng chừng 10 mét, nó cắm rễ xuống đất rồi phóng chất lỏng ăn mòn ra biến mặt đất bên dưới nó thành một câu ao hãm, đoá hoa to lớn đỏ rực từ từ biến mất.
Diệp Lỗi vội vàng mở rộng màn hình cameras theo dõi trên cánh hoa, chung quanh một mảnh hắc ám, chỉ có căn đen thui chụp xuống mặt đất hoặc chụp trên vách đá làm ra động tĩnh.
"Tính ăn mòn cũng quá mạnh đi?" Ngồi trên một chiếc xe khác, Lão Tam cảm thán.
Loại cảm thán này luôn được lặp đi lặp lại trong suốt một ngày theo dõi Tiên Ma Khoai đi đến phía sau đỉnh núi.
Một đêm trước tiên ma khoai tự tạo thông đạo ngầm mở ra một đường vào sâu trong núi, sau khi xuất hiện trên mặt đất, nó trực tiếp phát ra mùi hôi, đem động vật xung quanh dọa đi hết, sau đó khép cánh hoa lại ngủ.
Tới giữa trưa, nó giãn ra cánh hoa, dưới ánh mặt trời lóe ánh sáng nhạt, rất nhiều động vật bị nó mùi hương hấp dẫn, tới gần nó, trong núi lại náo nhiệt hẳn lên.
Từng cái căn đen thui vươn dài khắp nơi, sau khi phát hiện một con dã thú thật lớn, căn đen thui hội hợp lại, nó thay đổi khí vị, các con vật lập tức chạy tứ tán.
Nó nhân cơ hội hỗn loạn cuốn lấy dã thú, đỉnh căn đen thui nổ tung thành một đoá hoa khiên ngưu, phun ra chất lòng màu đen, không đến nửa phút, dã thú hoàn toàn hòa tan thành một bãi, bị căn đen thui hấp thu sạch sẽ.
Gió nhẹ thoáng qua, mặt cỏ xanh mượt, bên trên là những bông hoa dại nở điểm xuyến xinh đẹp, giống như chưa từng có chuyện gì phát sinh.
Mấy người trước màn hình thực tế ảo, trừ bỏ Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác, sắc mặt đều rất khó coi..
Tiêu Chiến là bởi vì đã xem qua rất nhiều lần nên tương đối bình tĩnh, còn Vương Nhất Bác là bởi vì biểu cảm vốn dĩ luôn bình tĩnh như vậy.
Diệp Lỗi xoa xoa dạ dày, sắc mặt hơi trắng bệch: "Thật đáng sợ, may mà linh thực sẽ không vô cớ công kích nhân loại."
Lão Đại chỉ biết phụ họa gật đầu.
Thời gian ba ngày, tiên ma khoai đi săn ba lần, mỗi lần đều phi thường sạch sẽ lưu loát, hai lần sau nó không dùng khí vị hấp dẫn nữa, mà là ẩn nấp phát hiện mục tiêu, trực tiếp đem con mồi bó ở nhụy hoa hòa tan hấp thu.
Khi không săn thú nó luôn di động khắp nơi, ngẫu nhiên dùng căn đen thui chọt chọt mấy loại động vật, con ong cánh bướm để đùa nghịch.
Phần lớn thời gian là mấy cái căn đen thui tự tiêu khiển, hoặc là có ý đồ muốn giao lưu cùng các loại linh thực cấp thấp trong núi.
Tổng thể mà nói, vô cùng thanh thản, rốt cuộc nó ở trong núi hoàn toàn không có địch thủ.
5 giờ chiều ngày thứ ba, Tiêu Chiến thông qua thiết bị cùng Tiên Ma Khoai gián tiếp câu thông, thực mau, nó liền từ sâu trong núi trở lại chỗ xe dừng.
Tiên ma khoai vừa nhìn thấy Tiêu Chiến, căn đen thui đồng thời đem cậu cuốn lấy, ôm một cái, một cái căn đen thui lẻn đến cổ tay của cậu, cùng đồng bọn chào hỏi.
"Ha ha ha, bộ dáng ta đi săn có phải siêu cấp soái hay không?"
Long Ma Đằng nhàn nhạt trả lời: "Ô, không hề đẹp tí nào."
Tiêu Chiến sờ soạng căn đen thui, xúc cảm như cũ mát lạnh dễ chịu, cậu lật bàn tay lên nhìn thử, nhẹ nhàng thở ra, phi thường sạch sẽ.
Quá trình Tiên ma khoai săn thú quá hung tàn, phương thức di chuyển cũng có một không hai, cậu thể không lo lắng về vấn đề vệ sinh của nó được.
Hiện tại xem ra, nó có năng lực tự làm sạch, thật sự siêu cấp lợi hại.
Vương Nhất Bác hơi nhíu mày, nhéo nhéo căn đen thui đang bám ở trên tay Tiêu Chiến: "Buông em ấy ra."
Tiên ma khoai lại lần nữa hướng đồng bọn phun tào: "Ngươi xem con dâu của ta thật quá đáng! Ba ngày không thấy, ta ôm con trai của ta một chút thì làm sao?"
Long Ma Đằng phiền chán nhắc lại: "Đình chỉ hành vi oán giận ngu xuẩn của ngươi lại đi, ta đã nói rồi, là tính chiếm hữu siêu cường, hiểu chưa?"
Căn đen thui uốn lượn hất bàn tay của Vương Nhất Bác ra, rồi nhẹ nhàng đánh xuống một cái, thái độ cực kỳ bất mãn, rồi sau đó buông Tiêu Chiến ra.
Đối với chút sức lực của căn đen thui Vương Nhất Bác không chút nào để ý, trực tiếp choàng lấy bả vai của Tiêu Chiến, đem người ôm vào lòng.
Trong đầu Tiêu Chiến lập tức xuất hiện một gương mặt mơ hồ, lông mày giơ lên tỏ vẻ tức giận.
Cậu vừa bất đắc dĩ vừa muốn cười, nhéo nhéo trên căn đen thui đang quấn trên cổ tay: "Đừng nóng giận, mấy ngày nay ngươi siêu cấp khốc!"
Căn đen thui vặn vẹo lắc lư, lập tức trở nên vui vẻ.
Vương Nhất Bác nhìn chằm chằm cái căn đen thui đó, trong mắt mang theo suy tư.
Diệp Lỗi lúc này mới lên tiếng: "Ngày mai bắt đầu nghiên cứu chi tiết, chủ yếu thí nghiệm hiệu dụng mùi hương của nó, độ xưng đôi từ 10 đến 100 sẽ lần lượt tiếp cận, tổng cộng tìm mười tổ A O, để ngừa vạn nhất, ngày mai nhờ cậu phải vất vả một chút, theo sát toàn bộ hành trình."
Tiêu Chiến sảng khoái đáp: "Không thành vấn đề."
Trở lại ký túc xá, Tiêu Chiến đem tiên ma khoai đặt ở phòng linh thực, long ma đằng nhanh chóng từ trên tay cậu rời đi, ngụy trang thành lá cây của tiên ma khoai.
Căn đen thui ngâm mình trong dịch dinh dưỡng mà nó yêu thích nhất, phi thường vui vẻ.
Tiẻu Chiến thấy thế cười cười, cùng Vương Nhất Bác đi ăn tối, tản bộ một chút mới trở lại phòng ngủ.
Ngồi trên sô pha, tay cậu đặt trên bả vai của Vương Nhất Bác, kề sát vào mặt hắn đánh giá: " Đang suy nghĩ gì đó? Sau khi gặp lại tiên ma khoai thì vẫn luôn mang theo bộ dáng tự hỏi cho đến bây giờ."
Vương Nhất Bác bắt lấy tay cậu, vẻ mặt nghiêm túc: "Tôi đang suy nghĩ tính khả thi của việc Alpha cùng linh thực câu thông, chủ yếu là linh thực cấp S."
Tiêu Chiến chớp chớp mắt, nở nụ cười: "Sẽ không phải là ăn dấm với tiên ma khoai thật chứ?"
"Đúng vậy. Nó cùng em nói cái gì tôi cũng không biết, tôi không thích loại cảm giác này."
"Kỳ thật em cũng không thể hoàn toàn lý giải, tiên ma khoai thông qua hình ảnh trước kia nó từng trải qua cùng vài nét vữ đơn giản cùng em giao lưu. Em thông qua cảm xúc biến hoá của nó cùng suy đoán dò hỏi, mới có thể xác định ý tứ của nó. Linh thực cấp S có thể nghe hiểu chúng ta nói chuyện, khi cùng chúng nó câu thông, lý giải chúng ý tứ của nó là được."
"Lúc nó truyền đạt thông tin hẳn là sẽ có năng lượng dao động, nghiên cứu chúng nó tìm kiếm quy luật, tựa như hiểu biết một loại ngôn ngữ mới, sau đó chuyển về ngôn ngữ thông dụng."
"Chuyện này sẽ rất khó?"
"Không nhất định, trước thành lập tổ nghiên cứu tính khả thi mới có thể biết đáp án."
Vương Nhất Bác có ý tưởng, trực tiếp cùng người liên hệ, thành lập tổ nghiên cứu.
Đang nói, vòng tay cá nhân của Tiêu Chiến vang lên, là một dãy số xa lạ bắt đầu từ số 0. Cậu có chút ngoài ý muốn, IP bắt đầu từ số 0 là IP công cộng của chính phủ.
Tiêu Chiến theo bản năng ngồi thẳng, chuyển tiếp cuộc gọi: "Xin chào."
"Chào cậu" Đối phương thanh âm thực dứt khoát, vô cùng đơn giản nói, cũng có sát phạt quyết đoán, chỉ là ngữ khí yếu ớt: "Ta là Hạ Đạt, xin lỗi quấy rầy."
Tiêu Chiến vội vàng nói: "Một chút cũng không quấy rầy, biết ngài thân thể không có việc gì, thật sự là quá tốt."
"Còn muốn đa tạ cậu, cố ý liên hệ là vì hướng cậu biểu đạt cảm tạ," Hạ Đạt nói một đoạn liền dừng lại lấy hơi, thanh âm thâm trầm, " Đã nhiều năm qua ta đều không cảm thấy nhẹ nhàng giống như hiện tại vậy."
"Không cần khách khí, ta chỉ là cùng quân bộ hợp tác." Tiêu Chiến có chút ngượng ngùng, lại không phải miễn phí cung cấp.
"Ta đúng là nghe nói chuyện hợp tác, mới quyết định tự mình biểu đạt cảm tạ, vì quân bộ đồng nghiệp."
"Ngài nói như vậy ta cảm thấy hổ thẹn."
"Hoàn toàn không cần, ngoài ra còn có một chuyện yêu cầu trưng cầu cậu đồng ý, ta hy vọng công bố tác dụng của chất lỏng màu đen từ Tiên Ma Khoai có thể chữa khỏi vết thương do ám vật vũ trụ, hạt khuếch tán chứng bệnh tin tức. Này đối với việc ổn định quân tâm có ý nghĩa vô cùng trọng yếu, có rất nhiều quân nhân ưu tú bởi vì vậy xuất ngũ, đến nay còn chịu đủ thống khổ, đây là hy vọng. Đương nhiên, quân bộ nhất định sẽ bảo đảm cậu cùng tiên ma khoai an toàn."
"Ngài có thể công bố tin tức, nhưng tôi không cần hộ vệ, Alpha nhà tôi không thể chịu đựng được."
"Ta hiểu được. Đem khu vực cậu hoạt động hằng ngày nói cho ta biết, tăng cường cảnh giới khu vực, cậu có bất luận nguy hiểm gì, cũng có thể kịp thời chi viện."
"Này quá khoa trương đi?"
"Cũng không khoa trương, tính đến hiện tại chất lòng màu đen của tiên ma khoai là phương pháp trị liệu hữu huêuj nhất trên toàn bộ tinh tế, trước mắt viện nghiên cứu đang nghiên cứu nhân tạo chất lòng màu đen, nhưng rất khó nhanh chóng nghiên cứu thành công."
"Ngươi phải biết rằng, toàn tinh tế đều muốn nghiên cứu chế tạo thuốc hữu hiệu, là lấy chất lỏng màu đen nghiên cứu."
"Tôi đột nhiên cảm thấy rất có áp lực."
"Thiếu niên, cậu hoàn toàn có thể thả lỏng, vấn đề an toàn cứ giao cho đế quốc, cậu chỉ cần chiếu cố tốt tiên ma khoai mà thôu."
"Được."
"Xin lỗi, bác sĩ căn dặn ta phải hạn chế dùng vòng tay cá nhân. Trưởng bộ an toàn sẽ liên hệ với cậu, thỉnh không cần giấu giếm, nếu có kế hoạch đi xa, cũng cần báo trước một tiếng."
"Được."
Hết chap 67.