• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Aaa, ta xong rồi, kiểm trắc đi chứ...

Dương Tuấn thảnh thơi nằm dưới đất, đan dược Phi Tinh Đan này giúp cho Ngụy Tiên cảnh gia tăng tích lũy tiên nguyên lực cũng như gia tốc ngưng tụ Tiên Tinh, là một đan dược trân quý, mà cực phẩm đan dược loại này, nuốt vào một viên có thể ngay lập tức tăng lên 2 viên Tiên Tinh, khiến người người thèm khát.

- À, ta đến...

Hồng Phong Ức thức tỉnh, cả người bay đến bên cạnh thanh Cửu Tuyết Kiếm kia, hai tay nâng lên thanh Cửu Tuyết Kiếm, đôi mắt mở ra, phát ra một luồng quang xạ thần bí, quét qua thanh tiên khí, sau đó đặt thanh Cửu Tuyết Kiếm xuống, ho nhẹ một tiếng nói.

- A hèm, đây là Cửu Tuyết Kiếm hoàn hảo nhất ta từng thấy qua, Dương Tuấn hoàn thành trắc nghiệm chứng thực Huyền Khí Sư thượng chức, ba ngày sau đến Luyện Khí Đường nhận lệnh bài danh phận.

- Việc ta tới đây là xong...

Dương Tuấn nói một câu, sau đó thân ảnh bỗng nhiên tiêu thất vào hư không, ngay cả Hồng Phong Ức ở bên cạnh cũng không biết Dương Tuấn dùng cách nào nhanh như vậy rời đi, mà Hồ Điệp từ đầu Dương Tuấn đã đưa vào trong không gian hậu cung, nên hắn sau khi làm xong cũng đạp Di Hành Chi Bộ rời đi, hắn muốn tìm một chỗ chứa đầy tử vong pháp tắc, để lý giải Bản Nguyên Tử Vong pháp tắc mà luyện hoá dung hợp vào Ma Thân.

Tìm một khách điếm bình thường, Dương Tuấn thuê một phòng lớn nhất cũng tốt nhất, nói là phòng nhưng so với một cái trang viên thì không kém là bao, Tiên Giới đúng là Tiên Giới, một bút tài phú không nhỏ.

- Tìm ở đâu một nơi chứa toàn tử vong pháp tắc đây?

Dương Tuấn ngồi trên một cái ghế cạnh một cái bàn trà, tay cầm chén trà uống một ngụm, bên ngoài là chúng nữ đang vui đùa cùng nhau, oanh oanh yến yến, Dương Tuấn cảm thấy vô cùng vui vẻ, cuộc sống như vậy thật muốn tận hưởng thật lâu.

- Phu quân, chàng đang nghĩ đến chuyện gì vậy?

Lúc này Hương Ngọc đi đến sau lưng Dương Tuấn, bàn tay nhỏ đặt lên đôi vai to lớn của hắn, nhẹ nhàng xoa bóp, nói.

- Ừm, chỉ là ta muốn đến một nơi chứa đựng tử vong pháp tắc thật nhiều, tử địa không người càng tốt.

Dương Tuấn sảng khoái thở ra một hơi, nói.

- Chàng muốn đến những chỗ đó làm gì? Những nơi đó vô cùng hiếm thấy cũng như nguy hiểm cũng là khôn lường.

Hương Ngọc hai tay hơi dừng, lo lắng nói.

- Ta cho nàng xem một thứ.

Dương Tuấn nói, bàn tay trái mở ra, lập tức một sợi dây xích màu tím đen xuất hiện trong bàn tay hắn, toả ra khí tức tử vong làm người khác lạnh cả sống lưng, hơi thở dồn dập, vô cùng đáng sợ, Dương Tuấn lập tức thu nó lại, sắc mặt Hương Ngọc bị khí tức này làm nàng trở nên tái nhợt.

- Đó, đó là Bản Nguyên của Tử Vong pháp tắc? Phu quân, tại sao chàng có nó?

Hương Ngọc đối với kiến thức là vô cùng uyên thâm, sở hữu hai kho tàng kiến thức từ Ma Thần lẫn Đại Thiên Thần bên trong huyết mạch, Hương Ngọc lập tức nhận ra sợi xích kia là thứ đồ vật gì.

- Bây giờ nàng hiểu tại sao ta muốn đến những chỗ kia rồi chứ?

Dương Tuấn cầm lấy hai bàn tay ngọc nhỏ nhắn đang run rẩy của Hương Ngọc, ấm áp nói.

- Chàng, chàng muốn dung hợp nó?

Hương Ngọc sắc mặt trở lên hồng hào, lập tức kinh ngạc nói lên.

- Đúng, nàng biết có chỗ nào như vậy không?

- Có, Tử Vong Hắc Động ở Ma Giới cùng Tử Thần Cấm Khu ở Thần Giới, đó là hai cấm địa chứa đầy tử vong pháp tắc do thánh chiến Tam Giới để lại.

- Ma Giới cùng Thần Giới sao? Làm sao đi đến đó đây?

- Thiếp có cách...

Cuộc trò chuyện của Dương Tuấn cùng Hương Ngọc dừng lại, bởi vì chúng nữ ở bên ngoài bỗng nhiên chạy vào trong phòng, nhường đường cho một nam tử vẻ ngoài anh dũng, khí tức vương giả phóng ra, uy nghiêm vô song.

- Ngươi là ai? Vào nhà người khác như vậy là rất bất lịch sự.

Dương Tuấn mặt lạnh hơn băng nói.

- Haha, Dương huynh đừng gấp, tại hạ là Cao Hiếu Khương, hôm nay đến muốn mừng Dương huynh trở thành Huyền Khí Sư thượng chức.

Tên nam tử kia tự xưng họ Cao, dĩ nhiên là người của Cao gia, nghe tin một tiểu tử vô danh chứng thực Huyền Khí Sư thượng chức hoàn hảo thông qua thì muốn chạy đến kéo quan hệ, chuyện này cũng đã một ngày trôi qua, Thiên Cẩu Thành bao lớn, tìm Dương Tuấn thật quá dễ dàng.

- Ồ, không có gì, nếu Cao thiếu đây thật muốn đến chúc mừng, thì đâu cần hùng hổ doạ các phu nhân của ta như vậy?

Dương Tuấn lạnh giọng trả lời, Cao Hiếu Khương lập tức cứng đờ, đây là do phong phạm thường ngày của hắn, một đường thẳng tiến, không nhìn mặt bất cứ kẻ nào, nhưng hôm nay lại có người bắt bẻ hắn.

- Ahaha, thật thất lễ, đây là quà chuộc lỗi của ta, mong Dương huynh nhận lấy.

Cao Hiếu Khương đẩy ra một cái nhẫn trữ vật tiên cấp, tinh thần lực Dương Tuấn lướt qua, bên trong ngoài một đống lớn tiên thạch ra thì còn có một đống tài liệu huyền khí cùng minh dược, một bút tài phú lớn, Dương Tuấn tự nhiên không khách sáo nhận lấy, bắt đầu chuyển giọng bình thường nói chuyện với Cao Hiếu Khương.

Sau một hồi nói chuyện, Dương Tuấn khá nắm bắt được Cao Hiếu Khương này, bề ngoài là một công tử quần là áo lượt, kiêu hãnh ngạo mạn, nhưng cũng không phải là loại vô não, vô cùng thông minh khôn khéo, từng lời nói đều có ý lôi kéo Dương Tuấn vào Cao gia, sau đó còn nói mình là đại ca của Cao Yên Nhiên, ẩn ý nếu Dương Tuấn đi vào Cao gia có thể ôm ấp thêm một đại mỹ nữ, nhưng Dương Tuấn luôn khéo lời từ chối, cuối cùng Cao Hiếu Khương cũng hết lời, để lại một rương báu vật, sau đó từ biệt rời đi.

Ngày hôm sau, không ngừng có gia tộc, tông môn, tiên trì lớn nhỏ ở các tiểu tiên thành khác đến dâng lễ chúc mừng Dương Tuấn, ôm hy vọng kéo hắn về trong doanh địa của mình, nhưng Dương Tuấn tránh mặt không gặp, để Hồ Điệp khéo léo đuổi bọn họ đi, thật là quá phiền phức.

Ngày hôm sau, Dương Tuấn đến Luyện Khí Đường nhận lệnh bài thân phận Huyền Khí Sư, ở đây Hồng Phong Ức lại muốn chiêu mộ hắn vào Luyện Khí Đường, Dương Tuấn một mực từ chối, con đường hắn đi không phải chỉ vùi đầu vào luyện khí.

Trở về khách điếm, Dương Tuấn trả lại chỗ thuê, để chúng nữ trở vào trong không gian hậu cung, trừ Hương Ngọc ở lại, hai người họ có kế hoạch riêng để đi Thần Giới, sau đó là Ma Giới.

- Ngọc nhi, nàng chắc sẽ thành công chứ?

Dương Tuấn cùng Hương Ngọc đi đến một vùng núi hoang vu, Dương Tuấn quay sang hỏi Hương Ngọc, nàng nhẹ nhàng gật đầu, Hương Ngọc là người tu thần, dĩ nhiên không cần hấp thu tiên nguyên khí ở Tiên Giới để tăng lên tu vi, mà nhờ ngoại lực thúc đẩy thể chất, lĩnh ngộ thần thông, thần ấn như pháp tắc và đại đạo ở tiên giới, cho nên Hương Ngọc ở Tiên Giới được xem là "kẻ ngoại lai", nên chỉ cần Hương Ngọc bộc phát ra chiến lực của một người tu thần, thiên địa lập tức bài xích, đẩy nàng đến giới thuộc về nàng, Thần Giới.

Ầm....

Hương Ngọc bộc phát ra hết lực lượng, lập tức hư không nứt ra thành từng đường như mạng nhện, trên bầu trời lập tức xuất hiện một con mắt khổng lồ nhìn xuống Hương Ngọc, sau đó giữa hư không xuất hiện một thông đạo thần bí, một cỗ hấp lực kéo lấy Hương Ngọc vào trong, Dương Tuấn không ngại lập tức "ôm bắp đùi" Hương Ngọc, cả hai cùng bị lực lượng kia kéo vào trong thông đạo, thiên địa lần nữa yên tĩnh như chưa có gì xảy ra.

Bên trong thông đạo, Dương Tuấn nhìn thấy vũ trụ bao la, tinh hải mênh mông, từng viên từng viên tinh cầu xoay chuyển, hắc động cắn nuốt mọi thứ xung quanh nó, mà đến lúc cuối cùng, Dương Tuấn nhìn thấy một vị trí kì lạ, một viên tinh cầu hình dáng như hai bàn tay đan vào nhau, nhưng chưa kịp nhìn rõ, thì Dương Tuấn đã lập tức rời khỏi thông đạo, bước chân vào giới thứ 2, Thần Giới.

Chỗ này là một hòn đảo nhỏ, xung quanh đều là mây trắng bồng bềnh, không thấy bất cứ thứ gì xung quanh, chỉ toàn là mây trắng bao phủ, Dương Tuấn định thần lại, hắn hiện tại là "kẻ ngoại lai" trong Thần Giới này, không thể sử dụng pháp tắc cùng tiên nguyên lực, vậy làm thế nào để chiến đấu đây?

Keng, xác nhận giới thứ hai, mở ra Luyện Thần Quyển Bí Thuật, sử dụng trong phạm vi Thần Giới quy mô.

Âm thanh băng lãnh của hệ thống vang lên trong đầu Dương Tuấn, lập tức trong tay hắn xuất hiện một quyển sách nhỏ, lật ra xem, Dương Tuấn lập tức ngạc nhiên, bởi vì bên trong là phương thức chuyển tiên nguyên lực thành thần lực, thể chất thì Dương Tuấn đã có Ma Thân, pháp tắc chuyển đổi thành thần thông, mà Dâm Tâm đại đạo chuyển thành Dâm Thần Ấn Pháp, rất nhiều thứ từ Tiên Giới bị chuyển đổi để phù hợp với Thần Giới này.

Thần thông, giống như pháp tắc của tiên giới, cần đạt đến mức độ nhất định mới có thể lĩnh ngộ, cũng có tương quan với các nguyên tố như ngũ hành, hư không, thời gian, sinh mệnh, tử vong,.v.v., Trung Vị Thần có tư cách lĩnh ngộ, Thượng Vị Thần mới có thể sử dụng.

Thần ấn, tương tự như đại đạo tiên giới, mênh mông khó hiểu, nhưng lĩnh ngộ một phần nhỏ cũng gấp ngàn vạn lần thần thông, là thứ mà các thần nhân lấy làm tự hào, thần ấn do các đời Đại Thiên Thần truyền lại cho thế hệ sau, dần dần, thần ấn càng có nhiều chi nhánh, tương quan với một vị thần trao lại nó, cho nên luyện đến đại thành thần ấn, một bước thành tiền nhiệm Thần Nhân đã truyền lại Thần Ấn đó.

Dương Tuấn sở hữu ba loại pháp tắc, Lực Lượng, Sinh Mệnh, Di Hành, sau khi thông qua biến đổi, đã trở thành ba loại thần thông, Lực Lượng Chi Thủ, trở thành Thiên Lực thần thông, khi sử dụng có thể bộc phát thần lực từ thể chất lên gấp ngàn vạn lần, Sinh Mệnh Chi Tâm, trở thành Vĩnh Sinh thần thông, chứa đựng sinh mệnh lực khổng lồ, thân thể bất hoại, năng lực chữa lành có thể thông qua thần lực chữa lành hết thảy bệnh tật, vết thương và cuối cùng là Di Hành Chi Bộ, đã trở thành Dịch Chuyển thần thông, ý nghĩa như tên, khi sử dụng có thể thuấn di trong phạm vi vạn dặm.

Dâm Tâm đại đạo chuyển thành Dâm Thần Ấn, từ khi lĩnh ngộ đại đạo này đạt đến tiểu thành, Dương Tuấn chưa hề dùng qua nó, bởi vì trừ khi là Tiên Hoàng trở lên, nếu không khi sử dụng có thể bị Đại Thiên Phạt giáng xuống, thập tử vô sinh, nhưng hiện tại nó đã trở thành Thần Ấn, Dương Tuấn có thể tự do sử dụng, Dâm Thần Ấn, chuyển một chút dâm tính trở thành gấp trăm lần thần lực, mà đối với Dương Tuấn dâm tính gần như khổng lồ này, thần lực chuyển thành có thể gần như là sử dụng vô hạn.

Mất hai ngày để tất cả biến đổi, Dương Tuấn mới ngồi dậy từ dưới đất, Hương Ngọc cũng tỉnh lại, nàng hai ngày này ổn định lại quy tắc Thần Giới cũng như tu vi, thần lực, thần thông và thần ấn của mình, Dương Tuấn biến đổi xong thì nàng cũng đã hoàn thành hết thảy.

- Hiện tại nàng là Chuẩn Thần nhất trọng, ta là Trung Vị Thần tam trọng, bây giờ chúng ta đi Tử Thần Cấm Khu như thế nào?

Dương Tuấn quay lại hỏi Hương Ngọc, nàng trầm tư, sau đó nói.

- Ưm, thiếp không biết....

- Ặc....

Dương Tuấn suýt ngã sấp mặt, Hương Ngọc mặt ngượng chín, nàng mặc dù kiến thức uyên thâm, biết về Tử Thần Cấm Khu, nhưng người đến đó rất ít, còn sống để trở ra kể lại cho hậu nhân càng ít hơn nữa, hơn nữa hiện tại chỗ này cũng không biết là chỗ nào, làm sao biết hướng mà đi kia chứ?

- Hệ thống mode GG Maps xuất thế....

Dương Tuấn trong đầu hô lên, lập tức một tấm bản đồ đa chiều xuất hiện trước mặt hắn, bên trên có một khối hòn đảo có hai chấm màu xanh nhấp nháy, biểu thị cho Dương Tuấn và Hương Ngọc, mà cách bên trái có một đại lục lơ lửng, to gấp triệu lần hòn đảo Dương Tuấn đang đứng, bên dưới chú thích là Thiên Không thành, chỉ cách hòn đảo này 4000 dặm về hướng Đông mà thôi.

- Chúng ta đi...

Dương Tuấn bế Hương Ngọc lên, lập tức sử dụng Dịch Chuyển thần thông, một cái nháy mắt để Hương Ngọc có thể phản ứng thì cả hai đã ở trong Thiên Không thành, một toà đại lục lơ lửng trong mây trắng bồng bềnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK