- A Tuyệt, đệ làm gì vậy!!
Mạc Thiên gồng mình, cơ thể đã có phần run rẩy. Mạc Chi Tuyệt chế trụ hai tay cậu lên trên đầu, không biết biến từ đâu ra một dải lụa dài, lấy tốc độ sét đánh không kịp bịt tai trói lấy.
- Thiên.
Mạc Chi Tuyệt cúi đầu, nắm lấy cằm cậu bắt buộc đối diện với mình, môi mỉm cười một cách tà mị, khác hẳn dáng vẻ cưng chiều thường ngày.
- Ta yêu ngươi.
Sau đó đôi môi mạnh bạo ép xuống khiến Mạc Thiên bất ngờ, đây cũng là lần đầu tiên hắn gọi thẳng tên cậu ra, còn là kiểu thân mật như vậy nữa chứ.
Mạc Thiên kiên quyết không hé môi, mặc cho hắn cưỡng ép như thế nào. Mạc Chi Tuyệt tức giận, nheo mắt nguy hiểm.
- Huynh thật sự phản kháng ta đến cùng?
Mạc Thiên lắc đầu, cơ thể bị đè chặt, hơn nữa không biết hắn dùng phương thức gì mà cả dị năng của cậu cũng không thể vận dụng được.
- Dừng lại đi!
Mạc Thiên nói một cách bất lực, ánh mắt cầu xin nhìn con người đang lạnh lùng trước mặt, thế nhưng hắn chả mảy may động lòng. Đột nhiên, Mạc Chi Tuyệt cười lạnh, độ cong nơi khoé môi nhếch lên nhưng không có gì là đang vui vẻ cả, Mạc Thiên thấy thế thầm than không ổn.
- Vậy được.
Bàn tay của Mạc Chi Tuyệt từ trên khuôn mặt cậu lập tức di chuyển xuống bên dưới, chạm vào cổ, yết hầu rồi xương quai xanh. Mạc Thiên cảm thấy rất nhột, thế nhưng không dám hé răng. Bất ngờ cách một lớp áo, tay hắn nhón lấy điểm nhỏ nhô lên trước ngực, lúc vừa chạm vào nó, Mạc Thiên bất ngờ hít sâu một hơi, lắc đầu.
Mạc Chi Tuyệt không để ý cậu phản kháng, dùng hai ngón tay kẹp nó lại rồi day nhẹ. Mạc Thiên cắn răng, không dám tin nhìn hành động của hắn trước mắt.
- Cảm giác thế nào, hửm?
Mạc Chi Tuyệt cúi đầu, liếm nhẹ vành tai mềm mại, hắn biết đây là chỗ mẫn cảm của cậu. Mạc Thiên rùng mình, hơi cắn môi, ánh mắt khó nhịn nhìn hắn. Mạc Chi Tuyệt cười, vừa liếm hôn dọc cần cổ, tay luồn xuống dưới vén áo của Mạc Thiên lên, nhũ tiêm hồng hồng phơi bày trước không khí. Mạc Thiên hoảng hốt.
- Đừng mà!
Chỉ chờ có thế môi lập tức bị lấp kín, đầu lưỡi thô bạo càn quấy không chút lưu tình, thậm chí còn cắn vào môi dưới của cậu. Mạc Thiên không kịp thở, chỉ biết dựa vào tiết tấu của hắn mà hớp từng hơi, lưỡi bị hút đến tê dại, nước bọt không kịp nuốt trào ra ngoài. Mạc Chi Tuyệt liếm lấy nó, rồi cúi xuống cắn lên yết hầu của Mạc Thiên.
- Ưm.
Tiếng kêu bật ra khiến cho Mạc Thiên sững người, cậu ngay lập tức mím chặt môi lại, nếu tay có thể thuận tiện cử động thì chắc chắn đã bịt kín miệng mình rồi.
- Nếu thoải mái thì cứ kêu lên đi.
Giọng nói của Mạc Chi Tuyệt hiện tại tràn ngập dụ dỗ, hắn mút mạnh một cái lên cổ của cậu, nhìn dấu vết mình để lại, Mạc Chi Tuyệt mỉm cười hài lòng. Sau đó trên cổ Mạc Thiên dần dần xuất hiện những dấu ngân đỏ, nhìn qua đượm mùi sắc tình.
Đầu nhũ đẹp đẽ đã bị sự trêu đùa này mà cứng lên thật sự rất quyến rũ, Mạc Chi Tuyệt than nhẹ một hơi sau đó lập tức cúi đầu mút lấy.
- A.
Mạc Thiên ngửa người, âm thanh không nhịn nổi nữa, cảm giác tê tê lại hơi thoải mái thế này là sao chứ. Rõ ràng là đầu nhũ của nam nhân, vì cớ gì so với nữ nhân lại không kém cạnh.
Phản ứng của cậu khiến hắn cảm thấy hưng phấn, ra sức hút mạnh, bên kia cũng không bỏ rơi mà lấy tay xoa nắn. Đầu nhũ bị trêu đùa khiến Mạc Thiên không nói nên lời, vốn dĩ trái tim đã không muốn phản kháng, vậy nên lý trí đang được dục vọng mài mòn.
Mạc Chi Tuyệt sử dụng lưỡi rất linh hoạt, đánh một vòng rồi ngậm hết cả quầng nhũ vào, thỉnh thoảng dùng răng cắn nhẹ. Mạc Thiên thoải mái nhắm hờ mắt, răng cắn lấy môi dưới hòng kìm nén âm thanh xấu hổ kia.
Khi hai nhũ tiêm đều sưng đỏ lên hắn mới thả ra, nước bọt làm cho đầu nhũ thêm óng ánh lại chết tiệt câu dẫn. Tính khí của Mạc Chi Tuyệt trương to, quần đã quá chật chội để che đậy nó. Thế nhưng hắn vẫn cố nhẫn nhịn, hắn không muốn ngay bây giờ "làm" cậu sớm như vậy.
Mạc Chi Tuyệt dời môi mình xuống dần, cơ bụng Mạc Thiên không phải loại hình mấy múi kia nhưng khá săn chắc, có lẽ đều là người hay rèn luyện. Hắn tạo từng dấu vết đỏ trên khắp người cậu, nhìn đũng quần Mạc Thiên cũng đang dần cứng lên, Mạc Chi Tuyệt mỉm cười, ngữ khí trêu chọc.
- Huynh cũng lên rồi còn gì, đừng giả vờ nữa.
Mạc Thiên bị lời nói của hắn làm cho xấu hổ, tay bị trói lại càng tạo cảm giác lăng nhục đáng hổ thẹn. Mạc Thiên run rẩy, trong mắt đã toả ra chút uất ức.
- Đây chỉ là phản ứng bình thường.
Nói cũng không rõ nữa, Mạc Thiên nhắm mắt cố bào chữa cho bản thân, cậu đang dần trở nên buông thả.
Thấy ca của mình chỉ mới thế đã xấu hổ đến chừng này, Mạc Chi Tuyệt nhếch môi, đáy mắt lạnh lùng pha thêm chút yêu thương đang đối lập với nhau. Nghĩ đến Mạc Thiên ban nãy còn tính bỏ rơi mình, Mạc Chi Tuyệt lại dứt khoát không thèm động lòng.
Hắn chạm nhẹ lên đũng quần bị ướt, hơi nhấn nhẹ một cái. Mạc Thiên "A" một tiếng như muỗi kêu lại như tiếp thêm lửa tình đang hừng hực cháy. Quần cậu bị kéo xuống, tính khí cứng rắn lập tức bật ra, trên đỉnh còn chảy ít dịch trong suốt.
- Đừng... đừng.
Mạc Thiên hốt hoảng co người hòng trốn tránh, thế nhưng bàn tay tràn đầy sức mạnh đã đè cậu lại, tính khí yếu ớt bị nắm rồi di chuyển lên xuống.
Khoái cảm đến từng cơn từng cơn như thủy triều, Mạc Thiên thở hổn hển không muốn bản thân bị cám dỗ. Thấy thế Mạc Chi Tuyệt nhướn mày, đột nhiên cúi đầu, một hơi ngậm lấy đầu khấc đang rỉ nước.
- A... đừng mà, dừng lại đi A Tuyệt!
Mạc Thiên kinh hoảng lùi về sau muốn thoát ra, thế nhưng đã bị Mạc Chi Tuyệt ôm lấy hông kéo về, đầu lưỡi xẹt qua đỉnh tính khí khiến cho Mạc Thiên không kìm được phát ra tiếng rên rỉ nho nhỏ. Âm thanh đó trong trường hợp này tựa như thuốc kích dục vậy, Mạc Chi Tuyệt nghe rồi lại muốn nghe thêm, cố hết sức để đưa cậu đến với cơn cực khoái.
Đây cũng là lần đầu tiên hắn làm việc này, nhưng dựa vào thiên phú giường chiếu trời ban mà chỉ một lúc đã hiểu rõ cách làm. Mạc Chi Tuyệt phun ra nuốt vào, thỉnh thoảng xẹt qua lỗ nhỏ khiến người dưới thân run rẩy kêu rên. Hai viên cầu nhỏ mềm cũng được hắn dùng tay xoa nắn, cực độ xấu hổ nhưng đồng thời cũng rất thoải mái.
- Ưm...
Sung sướng lan theo xương cụt đi lên, nước bọt trên môi chực trào ra, cảm giác ấm áp bao phủ lấy hạ thân, đầu khấc được khoang miệng chật chội bóp lấy làm khoái cảm khó có gì sánh bằng, hơn nữa còn được chiếu cố một cách linh hoạt như vậy. Kích thích khồng ngừng nghỉ, Mạc Chi Tuyệt lại còn liếm hút rất có kỹ xảo, tay cũng không nhàn rỗi vân vê hai viên cầu. Mạc Thiên đã kìm nén đến khổ sở, nếu cứ tiếp tục nữa cậu sẽ bắn ra mất.
***
(Còn nữa)