Tiêu Hồng Vĩ nhất thời mềm lòng tha cho Quạ Đen để gã có cơ hội tìm mình trả thù, kết quả sém mất mạng vào tay một tên các ké kiểu Quạ Đen, nhưng cũng một sai lầm hắn không bao giờ phạm phải làm 2. Ngay ngày hôm sau, Tiêu Hồng Vĩ thuật lại đơn giản mọi chuyện với Lâm Hạo và nhờ xin nghỉ phép với nhà trường giùm, hắn đã có một thời gian không về Quỷ Hồn bang rồi, hắn phải quay về triệu tập lực lượng, lên kế hoạch xóa sổ luôn bang Quạ Đen hắc đạo kia để trừ hậu họa.
“Lão đại, anh làm vậy là không đúng nha! Việc lớn thế này sao không cho em và Lâm Hạo đi theo?” Chó Tang máu nóng sôi sùng sục, tuy mình đã gia nhập Quỷ Hồn được một thời gian dài nhưng vẫn chưa thật sự trải nghiệm qua cảm giác của một trận đánh lớn.
“Việc này một mình tao lo là đủ, mày đi theo chỉ làm gánh nặng!” Tiêu Hồng Vĩ tạt cho Chó Tang một gáo nước lạnh.
“Đúng rồi, lần trước tao có bảo mày đi tập luyện cùng Báo Tử, thế mà đến giờ mày vẫn chưa chịu đi là sao hả? Đợi lát nữa tan học bảo Lâm Hạo dẫn mày đi vậy!” Tiêu Hồng Vĩ sực nhớ ra điều gì quan trọng.
“Lão đại à, em có thể không đi được không ạ?” Chó Tang tha thiết van nài. Hễ nghĩ tới cơ bắp rắn chắc như đá của Báo Tử là Chó Tang cảm thấy đi luyện quyền chung với tên này chẳng khác nào đưa thân mình ra làm bao cát cho người ta tập đấm.
“Được thôi!”
“Thật à? Cảm ơn lão đại!” Chó Tang vui mừng như vừa được tái sinh.
“Dù sao thì mấy hôm nay Báo Tử đã mất hết kiên nhẫn rồi! Hắn nói mày còn không tự động trình diện sẽ phái người tới bắt cóc mày qua đó!” Tiêu Hồng Vĩ quảng lại câu cảnh báo này xong bèn quay lưng đi khỏi, bỏ lại Chó Tang đứng cứng đơ tại chỗ tự xót xa cho số phận đáng thương của mình.
Khi đến tổng bộ Quỷ Hồn bang trong đó chỉ có mỗi Lão Quỷ đang đóng đô, lão đại Quỷ Vương phải điều trị trong bệnh viện, Báo Tử ra ngoài xử lí việc trong bang. Sau khi ngồi xuống, Tiêu Hồng Vĩ hỏi ngay tình hình hắc đạo trong những ngày gần đây, được Lão Quỷ thuật lại, Tiêu Hồng Vĩ đã có chút thông tin về động tĩnh của giới hắc đạo.
Gần đây có mấy bang phái nhỏ nổi lên, khí thế cũng khá dữ tợn, nhưng không hề có tác dụng uy hiếp đối với những bang hội đẳng cấp như kiểu Quỷ Hồn hay Hồng Môn. Cục diện hỗn loạn luôn luôn xuất hiện nhiều phe cánh, nhưng đa số chỉ như hạt cát trong sa mạc, nổi lên và biến mất nhanh chóng, không còn được một ai nhớ đến.
Còn về phía Phi Hổ bang, hình như chúng đã bắt đầu phát giác ra Quỷ Hồn và Hồng Môn liên kết nên có ý lôi kéo một số bang phái về phe mình, đã có mấy bang phải hạng 2 liên minh với Phi Hổ. Phía Hồng Môn không hề tỏ ra lo lắng về việc này, mối quan hệ liên minh trong hắc đạo mãi mãi chỉ dựa vào lợi ích làm cơ sở, cho dù hiện nay họ liên minh với Quỷ Hồn cũng không ngoại lệ, chỉ cần lợi ích mình đưa ra nhiều hơn Phi Hổ bang, vậy số bang phái ngã về phe Phi Hổ sẽ phản lại chúng, lúc đó Phi Hổ phải đối đầu với tình thể bị giáp chiến trước mặt sau lưng.
Ðiều đáng quan tâm là dưới đề nghị của Tiêu Hồng Vĩ, tổ chức tình báo đặc biệt do Lão Quỷ xây dựng, Hắc Quả Phụ trực tiếp nắm quyền điều hành đã đi vào giai đoạn hoạt động vào một tuần nước. Tổ chức tình báo đặc biệt này có tên là Xà tổ, Hắc Quả Phụ là người phụ trách trực tiếp. Xà tổ tuyển mộ mấy cô gái tiếp viên cơ trí và trung thành trong các tụ điểm vui chơi giải trí ngầm làm thành viên, sau đó giao cho Hắc Quả Phụ huấn luyện, còn mời luôn một số sĩ quan tình báo quân đội về hưu đến chia sẽ kinh nghiệm. Mấy cô gái này được học kiến thức về nghiệp vụ tình báo và võ thuật phòng vệ, dù sao thì nhiệm vụ trinh sát thuộc loại nhiệm vụ nguy hiểm nhất, chỉ cần hơi chút không cẩn thận là tiêu luôn tính mạng nên học võ nghệ ít ra có thể tự bảo vệ mình khi đụng chuyện ngoài ý muốn. Mấy cô gái hoàn thành khóa huấn luyện lại được đưa về các tụ điểm giải trí làm việc như cũ, họ sẽ thu thập thong tin tình báo về tình hình trong hắc đạo đưa về trung tâm, mấy gã đàn ông say mèm nằm trên giường với một cô gái đẹp dễ dàng phun ra mọi tin tức.
Nghe Lão Quỷ thuật lại mọi chuyện, Tiêu Hồng Vĩ hiểu bước đầu tiên trong kế hoạch thôn tính hắc đạo của Quỷ Hồn bang đã bắt đầu thực thi rồi.
Tiếp đến, Tiêu Hồng Vĩ nói với Lão Quỷ về mâu thuẫn giữa mình và Quạ Đen. Lão Quỷ nghe xong tỏ ra vô cũng hưng phấn, gần đây hắn đang ngứa tay ngứa chân, hành động thanh trừng Quạ Đen lần này Lão Quỷ giành lấy thực hiện, dù sao gần đây Báo Tử đều rất bận xứ lí công việc bang hội.
Màn đêm buông xuống, mưa rơi lất phất, cả con đường đều mờ mờ ảo ảo, không khi có phần u ám nặng nề.
Bảy chiếc xe thùng nối đuôi nhau chạy trên phố, tốc độ không nhanh tiến về phía con đường Học Hải gần học viện Bạch Mã, địa bàn nơi đây cực kì hỗn loạn do đan xen thế lực của vài bang phái nhỏ, trong đó có Quạ Đen. Nửa tiếng đồng hồ sau, 7 chiếc xe thùng đậu ngay ngắn ở một góc đường tối tăm.
Tiêu Hồng Vĩ thông qua mạng lưới tình báo biết được lão đại bang Quạ Đen, cũng chính là ba của thằng Quạ Đen chết tiệt dám phục kích hắn hiện đang ở trong một quan bar nhỏ trên đường Học Hải, vì không biết đối phương có bao nhiêu người nên Tiêu Hồng Vĩ đã cẩn thận mang theo 50 tên đàn em tham gia hành động xóa số Quạ Đen lần này.
Tiêu Hồng Vĩ và Lão Quỷ dùng thân phận khách làng chơi vào quán bar trước, trang trí nội thất và chất lượng âm thanh trong quán bar làm 2 người lắc đầu chê bai, nhất là Lão Quỷ quen xuất hiện ở những điểm giải trí cao cấp thì hai chiếc loa to đùng nơi đây như cực hình với hắn.
Trong quán bar có mặt phần lớn là học sinh, hôm nay không phải ngày nghỉ nên trong quán có vẻ hơi vắng khách. Tiêu Hồng Vĩ và Lão Quỷ chọn một chỗ trên quầy bar ngồi xuống, gọi một chai rượu vang, nhàn nhà quan sát tình hình xung quanh.
Không phát hiện ra mục tiêu, Tiêu Hồng Vĩ quyết định tìm nhân viên phục vụ khai thác thông tin.
“Ở đây lúc nào cũng vắng khách như vậy à?” Tiêu Hồng Vĩ hỏi một nhân viên phục vụ đi ngang.
“Không đâu, bây giờ còn sớm nên quán chưa đông thôi, hơn nữa khách đến đây phần lớn là học sinh nên từ thứ hai đến thứ năm hơi vắng một chút.” Vừa rồi Tiêu Hông Vĩ đã gọi chai rượu vang đắt tiền nhất của quán nên nhân viên phục vụ đương nhiên tỏ thái độ nhiệt tình với loại khách sộp này rồi.
“Ở đây có nhiều người gây chuyện đánh nhau không?” Tiêu Tiêu Hồng Vĩ hớp một ngụm rượu vang, hỏi tiếp.
“Khách hàng của chúng tôi đa số là học sinh nên thường không có chuyện nghiêm trọng xảy ra, thỉnh thoảng cũng có một số khách quậy phá, nhưng điều này rất hiếm xảy ra, có thể nói chỗ này bình yên lắm ạ!”
“Nếu lỡ xảy ra chuyện lớn thì sao? Ở đây không có ai bảo kê à?”
“Có chứ! Nếu quả thật có kẻ điên nào đến gây sự thì chúng tôi sẽ mời bang Quạ Đen đến giải quyết. Tin chắc anh cũng nghe qua danh tiếng của bang Quạ Đen rồi nhỉ? Mấy con đường gần đây đều không ai không biết Quạ Đen, quán bar của chúng tôi cũng do Quạ Đen bảo kê, quý khách không cần lo lắng ở đây sẽ gặp nguy hiểm gì đâu ạ! Tôn chỉ phục vụ của quán chúng tôi là để quý khách tận hưởng không gian thoải mái và an toàn nhất!” Nhân viên phục vụ trong lúc trả lời không quên quảng cáo luôn cho quán mình.
“Vậy sao?” Tiêu Hồng Vĩ cố tình trưng ra bộ mặt nghi ngờ. “Thế Quạ Đen giờ có ở đây không?”
Câu hỏi của Tiêu Hồng Vĩ làm nhân viên phục vụ ngờ ngợ, hắn bắt đầu quan sát vị khách sộp này. Thân hình lùn tịt, khoảng 20 tuổi, nụ cười khinh khỉnh trên khóe môi tạo cho người ta một cảm giác nhìn không thấu, nhưng hắn vẫn lựa chọn cung kính trả lời: “Quạ Đen vừa mới đến đây cùng con trai, đang ở trong phòng VIP!”
“Có thể nói cho tôi biết họ đang ở trong phòng nào không?” Tiêu Hồng Vĩ còn lo thằng nhóc Quạ Đen không có mặt, xem ra đêm nay ông trời đã giúp mình rồi, đỡ phí công sức đi tìm thằng nhóc nữa.
“Việc này...” Nhân viên phục vụ tỏ ra khó xử.
“Yên tâm đi! Tôi chỉ muốn chào hỏi làm quen thôi mà.” Vừa nói Tiêu Hồng Vĩ vừa lấy ra một tờ 100 tệ đặt lên quầy bar. Nhân viên phục vụ do dự giây lát, cầm tờ tiến lên nhét vào túi, hắn không biết trong khoảnh khác cầm lấy tờ tiền cũng đồng nghĩa với việc lấy luôn sinh mạng của toàn bang Quạ Đen.