• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hiện tại Tiểu Tiểu Binh đang ở trên tay tôi!” Bộ dạng Dương Tử Hi dường như rất hài lòng, chỉ cần con gái của anh ở trên tay tôi, tôi nhất định có thể khống chế được anh… không phải anh là người yêu con gái như mạng hay sao? Bộ dạng như vậy, Tư Mộ Thần anh sẽ thỏa hiệp chứ? Tôi không tin Dương Tử Hi tôi không có được đồ tôi muốn.

“Dương Tử Hi, tốt nhất thu hồi lại trò xiếc của cô lại, nếu chọc giận tôi, cô xem tôi thu thập cô như thế nào!” Ngàn vạn lần không nên, cô ta không nên lợi dụng Tiểu Tiểu Binh, trước kia đối với con gái anh như thế nào, anh vẫn còn chưa tính toán với cô ta, hiện tại vừa đúng lúc cùng xử.

“Muốn như thế nào mới thả Tiểu Tiểu Binh?” Tư Mộ Thần thỏa hiệp, Dương Tử Hi kích động ở trong lòng, vốn dĩ chủ ý này chính cô ta cũng không thích, nhưng Diêu Mộng Lan hiến kế không tệ, đáng giá cô ta bỏ ra cái giá cao đó.

“Được, chiều nay chúng ta đi tới cục dân chính!” Tư Mộ Thần nói xong cũng không quay đầu lại đi ra khỏi phòng bệnh, lão thái thái vội vàng đi ra ngoài, chỉ còn sót hai cha con ở trong phòng bệnh, không biết là có cảm xúc gì.

Lão thái thái rất vui mừng, rốt cuộc cũng thành, thật không uống nỗi khổ tâm của bà.

“Mộ Thần, mặc dù Tử Hi dùng thủ đoạn, nhưng cũng chỉ muốn hai người các cháu có thể ở chung một chỗ, như vậy cũng tốt!” Lão thái thái vui vẻ nói xong, cũng không thấy mặt của Tư Mộ Thần đen lại.

Tư Mộ Thần lạnh mặt nhìn bà nội của mình, trong lòng anh không biết là cảm giác gì.

“Bà nội, nếu bà tham dự chuyện này, cháu sẽ không để cho Tư Tiểu Binh trở lại nhà họ Tư!” Tư Mộ Thần biết nhà họ Tư bảo vệ sâm nghiêm, người bình thường sao có thể bắt người của nhà họ Tư đi!

“Mộ Thần… bà… bà…,” Lão thái thái sợ, cháu nội nhà bọn bọ nói một sẽ không hai, nếu không cho Tiểu Tiểu Binh trở lại, bà già như bà sao có thể sống nổi đây?

“Mộ Thần, Mộ Thần, Tử Hi nói nói cho bà biết Tiểu Tiểu Binh ở nhà họ Diêu!” Dù sao cháu nội nhà mình cũng đã đồng ý kết hôn,, hiện tại nói cho Tư Mộ Thần cũng không có việc gì.

Nhưng không nghĩ đến Tư Mộ Thần vừa nghe được tin tức này, lập tức xông ra ngoài, trong lòng anh chỉ có một suy nghĩ, Tư Tiểu Binh, tự con thông minh lanh lợi một chút, ngàn vạn lần không được có chuyện gì.

Bên kia, Tiểu Tiểu Binh bị nhốt ở trong một căn phòng tối ở nhà họ Diêu, vô cùng sợ hãi. Dù sao vẫn chỉ là một đứa bé ba tuổi, bị giam trong phòng tối hoàn toàn như vậy, nhưng bé vẫn nhớ tới: “lão cha sẽ đến cứu mình, mẹ xinh đẹp, mẹ xinh đẹp!” Tiểu Tiểu Binh vừa chảy nước mắt vừa kêu, nhưng trả lời bé vẫn chỉ là tiếng vang trống rỗng.

“Lão cha, lão cha!” Tiểu Tiểu Binh không biết đã kêu bao lâu, bé dần mất đi ý thức, từ từ hôn mê, ở trong bóng tối, dường như bé thấy được rất nhiều con kiến nhỏ đang bò.

“Mộng Lan, cô thả Tiểu Tiểu Binh đi! Tư Mộ Thần đã đồng ý với tôi!” Dương Tử Hi vô cùng vui vẻ nói ở đầu dây bên kia.

Diêu Mộng Lan xì mũi coi thường, cô sao có thể vì lời nói của cô ta mà để lại người được?

“Tử Hi, thả người hả? Tôi sẽ thả ngay!” Diêu Mộng Lan bắt đầu giả bộ vô tội, hiện tại cô muốn giữ chặt Tiểu Tiểu Binh ở trong tay, đây là con át chủ bài tốt bao nhiêu chứ.

“Mộng Lan, tôi là cô vất vả rồi!” Hiện tại Dương Tử Hi là đường làm quan rộng mở, không có chuyện gì đáng lo lắng nữa.

“Không có việc gì, Tử Hi, hiếm có khi chúng ta có chung kể địch!”

Hai người nói chuyện thật lâu,sau cùng họ cũng cúp điện thoại, Diêu Mộng Lan ý thức được nếu Tư Mộ Thần không tìm được con gái anh nhất định sẽ đến nhà họ Diêu, nhưng hiện tại nếu dời địa điểm, còn không bằng để cho nó sống ở đây, tối thiểu sẽ không bị phát hiện.

“Tiểu thư, Tư Mộ Thần tiên sinh đến rồi!” Người giúp việc vội vàng báo lại, Diêu Mộng Lan cười, tới thật là nhanh!

Dung Thiểu Tước vừa đi xuống lầu cũng nghe được những lời này, sau đó nhìn Diêu Mộng Lan, trong lòng nghi ngờ, Cảnh Tô đã xảy ra chuyện? Trong long của anh nghĩ vậy, nhưng Cảnh Tô nhẫn tâm đối với anh như thế, dù hận anh cũng sẽ không giúp Diêu Mộng Lan hả giận!

“Thiểu Tước, sao anh lại xuống, không ngủ thêm chút nữa sao?”

“Không, chút nữa phải đến công ty, Tư Mộ Thần tới, có chuyện gì à?”

“Ai biết được? Thiểu Tước, em rất sợ, ngộ nhỡ Cảnh Tô phái tới em vô cùng sợ hãi!”

“Không có việc gì, còn có anh, sẽ không có chuyện gì xảy ra!” Dung Thiểu Tước thản nhiên ôm cô ta vào trong ngực.

“Tư Thiếu tướng, anh đã đến rồi!” Diêu Mộng Lan nhìn Tư Mộ Thần, trong mắt đều là khách khí.

“Diêu Mộng Lan, thả người!” Tư Mộ Thần trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, anh sợ bảo bối của anh bị đối xử tệ, nhất định trong lòng đứa nhỏ bị đả kích rồi. Cả đời này, hy vọng của anh là con gái anh có thể có cuộc sống hạnh phúc.

“Tư Thiếu tướng nói gì vậy? Mộng Lan không hiểu!”

“Tư Mộ Thần, anh muốn cái gì, không nên ép cô ấy, có cái gì anh cứ nhằm vào tôi, có phải Cảnh Tô sai anh đến gây sự hay không?” Ấn tượng của Dung Thiểu Tước đối với Cảnh Tô kém vài phận, trong lòng Tư Mộ Thần âm thầm cười.

“Dung Thiểu Tước, anh là cái thá gì? Đáng giá để Cảnh Tô nghĩ như vậy sao? Diêu Mộng Lan không nên ép tôi!” Tư Mộ Thần nhìn hai người này, trong lòng thật sự con mẹ nó là lửa giận, anh thật vô dụng, ngay cả con gái mình xũng không bảo vệ được!

“Tư Mộ Thần, nơi này không có người anh muốn, mời anh đi về cho! Bằng không tôi báo cảnh sát kiện anh nhiễu dân!” Vốn trong lòng Dung Thiểu Tước rất để ý Cảnh Tô, vào lúc này nói chưa bao giờ thích mình, trong lòng cũng có mất mát, vốn nghĩ tới có chút quan hệ với Cảnh Tô anh có thể giúp một tay, hiện tại nghĩ chuyện có liên quan tới Cảnh Tô anh tránh càng xa càng tốt.

“Diêu Mộng Lan, cô không cần hối hận!” Tư Mộ Thần thật muốn tức chết, đều là người đàn bà không đầu óc đó, lại gian kế của ả đàn bà này nữa chứ.

Mà đổi lại, Cảnh Tô cũng đang ở khắp nơi tìm Tiểu Tiểu Binh, bởi vì cô nhận được điện thoại của Tư Tư lệnh, nói Tiểu Tiểu Binh mất tích, đã qua một ngày rồi mà vẫn chưa về, lão thái thái cũng hốt hoảng, trong lòng hối hận.

“Ông nội, bé con về chưa?” Tư Mộ Thần đến bệnh viện hỏi Dương Tử Hi, Dương Tử Hi nói đã thả người, anh vội vàng chạy về tỏng nhà.

Mọi người lắc đầu một cái: “Dương Tử Hi đã nói thả người!” Trong mắt Tư Mộ Thần đều là tức giận, anh không nháy một cái nhìn bà nội tốt của anh, bà làm sao nhẫn tâm có thể lợi dụng cháu cố gái của mình chứ?”

“Bà nội, bà thật là độc ác, bé mới ba tuổi, bà nhẫn tâm để người xa lạ mang cháu đi, bà có nghĩ bé sẽ sợ không? Bà có nghĩ rằng hiện tại bé bị giam ở đâu, có được ăn cơm không? Bà có nghĩ bé có lạnh hay không? Tư Mộ Thần vừa nói, giọng mang theo nghẹn ngào, một người đàn ông sẽ không dễ dàng rơi lệ, nhưng mà trong tình trạng con gái mình không rõ sống chết, anh thật sự rất sợ Tiểu Tiểu Binh rời khỏi bọn họ.

“Mộ Thần, Mộ Thần, bà nội không cố ý, bà nội chỉ tin lời của Tử Hi thôi, lại nói Tử Hi thiện lương như vậy!” Đến cuối cùng vẫn nói tốt cho Dương Tử Hi.

“Bà nội, bà sao vậy hả? Chẳng lẽ bởi vì Cảnh Tô là nhà họ Cảnh hay sao? Bà nhất định muốn hợp tác cháu với Dương Tử Hi, không phải bà muốn biết tại sao cháu không muốn ở cùng chung một chỗ với Dương Tử Hi sao? Được, cho bà xem, tất cả đều cho bà xem!” Tư Mộ Thần móc ra một xấp hình, từng hình từng hình một lộ ra.

Tờ nhất, cô ta mang Tiểu Tiểu Binh đi, khiến cho Tiểu Tiểu Binh giành đồ ăn với chó, để cho bé ăn thức ăn cho chó, bé không hiểu chuyện, coi thức ăn cho chó như bánh bích quy, bé cũng không so đo.

Tờ thứ hai, cô ta khiến Tiểu Tiểu Binh bò trên mặt đất quét sân, đột nhiên lão thái thái nhớ đến ngày đó Tiểu Tiểu Binh về nhà nói dì Dương dạy bé làm việc nhà rồi, bé cảm thấy mệt quá không muốn đi chơi với dì Dương nữa. Nhưng mình cũng không hề để ý.

Tờ thứ ba, Dương Tử Hi dẫn Tiểu Tiểu Binh đi làm hầu gái, để cho bé làm người phục vụ cho người ra, ở một số nới chính là kiểu như vậy, những đứa bé ba bốn tuổi từ nhỏ đã được dạy làm người hầu, trưởng thành chính là làm người hầu gái. Lão thái thái càng nhìn càng kinh hồn bạt vía, chẳng lẽ Dương Tử Hi muốn bán Tiểu Tiểu Binh đi làm cô hầu gái?

“Đây chính là Dương Tử Hi thiện lương của bà, bà thấy được không, cô ta muốn bán con gái của Tư Mộ Thần cháu đi làm hầu gái cho người ta! Bà nội, nếu Tư Tiểu Binh có bất kỳ chuyện gì, cháu sẽ không gọi bà một tiếng bà nội!” Tư Mộ Thần tiện tay ném xuống một CD, sau đó bắt đầu đi ra khỏi nhà tìm kiếm, nhất định nhà họ Diêu cất giấu bảo bối nhà anh, nhưng hiện tại anh phải chờ đến khi trời tối, anh muốn tự mình lẻn vào trong đó.

Nghĩ đến Cảnh Tô cũng đang lo lắng, điện thoại của anh cũng sắp bị cô làm hỏng.

“Cô nhóc, cô nhóc, không nên gấp, không nên gấp!” Chờ khi anh nhìn thấy Cảnh Tô, tâm Cảnh Tô đã hoàn toàn không có ở đây, cô cả người nóng ruột, chảy nước mắt, cô không biết vì sao cô không có bất kỳ quan hệ máu mủ với bé, mà cô lại đau lòng như vậy, hơn nữa cô có thể cảm nhận được đứa nhỏ đang gọi mình.

“Tống Mộ Thanh, anh nhanh đi cứu con, nhanh đi cứu con, anh biết không? Con đang gọi em, từng tiếng nói càng ngày càng nhỏ, em rất sợ con gặp chuyện không may!” Tư Mộ Thần biết cảm nhận của Cảnh Tô, cũng biết cái gọi là huyết mạch tương liên, cho nên Tiểu Tiểu Binh gọi cô cũng là chuyện bình thường, anh muốn nói cho Cảnh Tô? Nhưng nói cho cô biết, cô cũng sẽ chỉ càng thêm gấp gáp.

“Cô nhóc, đợi khi trời tối hẳn, được không? Đợi đến khi trời tối anh lập tức đi!”

“Được!” Cảnh Tô biết gấp gáp cũng chỉ tăng thêm áp lực cho Tư Mộ Thần: “Em… em đi làm việc!”

“Ừm!” Anh đã nhìn ra Cảnh Tô đang giả vờ, cũng cảm tạ cô thông cảm.

“Đường Tuấn, cùng tôi đi đến nhà họ Diêu một chuyến! Không thẩy Tiểu Tiểu Binh, tôi đã đoán được bé ở nơi nào!” Tư Mộ Thần chuẩn bị đồ, anh tính toán để Đường Tuấn ở bên ngoài tiếp ứng.

“Lão đại, em biết rồi!” Đường Tuấn nhớ tới cô bé đáng yêu đó trong lòng mềm đi, bọn họ còn có lực hấp dẫn.

Thu đông, trời rất nhanh tối, khi mặt trời thu hồi tia sáng cuối cùng, Tư Mộ Thần bắt đầu hành động.

Bọn họ cẩn thận quan sát, Diêu Mộng Lan ở nhà một mình, hiện tại đúng lúc đang dùng bữa tối, nhưng vô cùng kỳ quái, cô ta lấy một phần thức ăn, Tư Mộ Thần khẳng định là cho Tiểu Tiểu Binh, bọn họ chờ cô ta đi đưa thức ăn.

Nhưng sau bữa cơm, đợi cô ta ăn xong, cô ta lấy thức ăn chuẩn bị cho chó của cô ta, Tư Mộ Thần tức giận, sau đó anh nhìn thấy những người giúp việc mang đĩa thức ăn đi theo những hướng khác nhau.

Diêu Mộng Lan ở chỗ này giữ anh lại, hiện tại anh không thể làm chậm trễ thời gian, nhất định phải vào nhìn một chút.

“Lạo đại, em đi cùng với anh!”

“A Tuấn, cậu chờ ở bên ngoài, dầu gì cũng có người tiếp ứng!” TMnt ném móc sắt đã chuẩn bị lên nóc nhà họ Diêu, sau đó bò lên theo sợi dây, Tư Mộ Thần tự cho rằng đã lựa chọn nơi đột nhập tốt nhất, nhưng anh không biết rằng tất cả đều ở trong mắt Diêu Mộng Lan.

“Tư Mộ Thần, tôi chờ anh tự chui đầu vào lưới!” Phía sau cô ta có hai người áo đen đứng, giống như là lúc nào cũng đợi Diêu Mộng Lan ra lệnh.

“Hai người các anh đi canh chừng cái phòng kia, nhớ mang theo súng lục!”

“Dạ!”

Dù gì cha của cô ta cũng làm ăn không tệ ở hai nhà hắc bạch, vẫn có thể điều động được ít người, khiến cho Tư Mộ Thần bí mật chết ở chỗ này, để cho bọn họ có thể đối phó Cảnh Tô dễ hơn.

“Khi cần thiết, có thể xuống tay!”

Diêu Mộng Lan cảm giác muốn đi ngủ, hiện tại cảm thấy mình già rồi, xem ra chính mình nên dưỡng nhan thôi, phụ nữ không đẹp có bao nhiêu người xem trọng đây?

Tư Mộ Thần đang nhanh chóng đi tới, ngay cả anh cũng cảm thấy mình tiến hành quá thuận lợi, chẳng lẽ bảo bối không ở đây?

Có lẽ là cảnh giả, Diêu Mộng Lan đang dùng kế không thành, mình không thể buông tha!

Khom người vượt qua tất cả, Tư Mộ Thần không biết có phải trong lòng bởi vì quá lo sợ hay không, sau đó mất đi phương hướng nhận biết, không biết tìm kiếm ở đâu.

Ở tầng bốn, cuối cùng anh cũng thấy giống được như với chỉ dẫn, theo trực giác mà đi tới. Trong giấc ngủ, Diêu Mộng Lan cảm thấy trên cổ mình lạnh lẽo, cô ta mở choàng mắt ra, rõ ràng cô ta thấy Tư Mộ Thần đi hướng tầng bốn cơ mà?

“Anh là ai?” Nhưng cô ta lại cảm thấy không phải Tư Mộ Thần.

“Thả con gái Tư Mộ Thần ra, mệnh lệnh của cấp trên!” Giọng nói của hắn khàn khàn, Diêu Mộng Lan vừa nghe được là phía trên ra lệnh lập tức thở phào nhẹ nhõm.

“Bên trên ra lệnh cái gì, tôi không biết, tôi không thả người!”

“Thả người, giết Tư Mộ Thần!” Người bịt mặt lấy ra một tờ giấy ném ở trên mặt cô ta.

“Được!” Hắn biết Diêu Mộng Lan sẽ không thuận theo mệnh lệnh của mình, cho nên hắn đi theo Diêu Mộng Lan đến nơi đó.

Diêu Mộng Lan muốn lợi dụng đứa trẻ này, cho nên cô ta sẽ thả người, không không phải là hiện tại.

Khi tiến vào phòng kia, trong phòng không có một ánh đèn, sau khi hắn bươc vào Diêu Mộng Lan lập tức đóng cửa lại, người bịt mặt không ngờ cô ta bố trí một đường ở đây.

Hắn lục lọi tất cả các góc, hắn biết đứa bé bị thương tổn trong không gian bịt kín này rồi, cuối cùng trong một góc, hắn đụng phải bóng dáng nho nhỏ kia, hắn ngồi xổm xuống ôm lấy bé, thân thể của bé lạnh lẽo, hơi thở yếu ớt, hắn vội vàng ôm lấy đứa bé, sau đó sưởi ấm cho bé

Thì ra cảm giác có con là như vậy, rất mong đợi có cuộc sống như vậy.

“Bảo bối, tỉnh” trong mông lung Tiểu Tiểu Binh dường như nghe được tiếng gì đó, trực giác của bé cảm thấy là lão cha.

“Cha, cha tới cứu con!”

“Đúng, con phải chống đỡ, không nên ngủ gật nha!” Bé biết là có người tới cứu mình.

Tư Mộ Thần tìm một lúc lâu mới đại khái tìm kiếm được chỗ này, thị giác và thính giác của anh hơn người thường rất nhiều, cho nên vừa có động tĩnh, anh đều biết đến. Mặc dù gần đây không có tiếng bước chân, nhưng tiếng hô hấp của bọn họ, thậm chí dường như có tiếng nói chuyện với nhau đang phát ra, cho nên Tư Mộ Thần đề cao cảnh giác.

“Ai đó!” Một người hình như cảm nhận được hơi thở của Tư Mộ Thần lập tức đề cao cảnh giác.

“Này này, suy nghĩ nhiều rồi? Không có ai!” Người nọ vừa mới nói dứt lời, phát hiện không thấy người sau lưng hắn, hắn mới ý thức được chuyện lớn, nhưng vì vì tiểu thư họ Diêu kia không cho phép bọn họ mở đèn, đây chính là muốn hại chết bọn họ!

“Ra ngoài, không phải tới cứu người sao? Nếu đánh thắng được tao, tao sẽ để cho mày đi vào!” Tư Mộ Thần im lặng, đây là những ai? Nếu mình ra tay với người như vậy, thật là con mẹ nói một phát đánh chết bọn họ.

“Được!” Tư Mộ Thần phát ra tiếng giống như ở nhiều phương hướng phát ra, để cho hắn không rõ được là từ đâu tới.

“Mau ra đây, bằng không lão tử vọt vào một nhát đánh chết con nhóc kia!” Không nói cái này thì may, vừa nói Tư Mộ Thần nhanh chóng ra tay, một quyền rơi vào trên mặt hắn ta, trên lỗ mũi để lại đầy máu tươi, người nọ sờ lỗ mũi, miệng oa oa kêu to!

“Rầm rì gì thế?” Diêu Mộng Lan nghe tiếng động lớn ở bên này làm sao còn có thể an tâm được, lập tức rút sung ra chạy tới nơi này.

Cô ta vừa đến, lập tức bị Tư Mộ Thần trong bóng tối bóp chặp cổ.

“Tư Mộ Thần thật là bản lãnh! Tôi thật đã xem thường anh!” Diêu Mộng Lan chỉ một ngón tay, mở đèn điện lên, đồng thời nhìn, Tư Mộ Thần quan sát, hai tên hộ vệ đã nằm trên mặt đất, còn có một tên bịt mũi đang chảy máu, anh nhìn lại Diêu Mộng Lan, đưa dao lên trước: “Mở cửa!”

“Tư Thiếu tướng, thế này là anh cưỡng ép tôi, uy hiếp tôi là phạm pháp!” Vào lúc này Diêu Mộng Lan vẫn cười, Tư Mộ Thần nhìn có chút mờ ám, nhưng vẫn cố chấp muốn mở cửa.

“Nếu như vậy, vậy thì mở cửa đi!” Ánh đèn phía bên ngoài chiếu vào trong, bên trong không có gì cả, thật là kỳ quái, làm sao lại không có.

“Người đâu?”

“Tư Mộ Thần anh thật không có bản lĩnh? Có bản lĩnh chính là đi vào tìm đi! Người đang ở bên trong!” Diêu Mộng Lan đã sớm sắp xếp xong xuôi, hai người kia cũng kỳ quái thật, thật sự người ở đây, nhưng sao ở bên trong không có một bóng người vậy?”

“Diêu Mộng Lan, cô thật con mẹ nói chớ chọc tôi, ả đàn bà ngốc nghếch có ngực, cô cho rằng cô làm mấy chuyện kia tôi không biết?” Tư Mộ Thần một phen đẩy cô ta vào trong, Diêu Mộng Lan ra hiệu bàng mắt với người đang chảy máu mũi, người nọ còn chưa kịp động thủ, Tư Mộ Thần xoay người lại một cái, đá một cước, nặng hơn cái đầu bị thương của hắn ta.

Đẩy Diêu Mộng Lan tiến vào bên trong, sau khi đi vào, anh dùng dao găm uy hiếp tìm cơ quan rất lâu, cuối cùng mở ra được một góc, anh nhìn thấy một người áo đen, trong tay một một bé con, nhìn quần áo chính là bảo bối nhà anh, nhưng~

“Ừ, đây không phải là bé con nhà anh! Tôi thấy tình huống có gì không đúng a!” Giọng Diêu Mộng Lan còn mang theo vui mừng, điều này làm cho Tư Mộ Thần tức hận không đánh tại chỗ được, vốn hưng phấn làm cho đầu óc choáng váng, dao của Tư Mộ Thần vừa rời khỏi cổ cô ta, hiện tại lại xuất hiện trở lại.

Thật là một ả đàn bà trí tuệ không phát triển, lúc này không phải là muốn âm thầm bất động không tiếng vang, mình chạy trốn mới là thượng sách hay sao!

“Ả đàn bà ngu xuẩn!” Người áo đen cũng xì mũi coi thường, phụ nữ dại dột như vậy lại là con của lão hồ ly họ Diêu, thực sự là không hiểu nổi.

“Tư Thiếu tướng, đây là con gái nhà anh! Tôi đưa cho anh, ả đàn bà này giao cho tôi xử lý!” Tư Mộ Thần ngờ vực nhìn người áo đen, chẳng lẽ bọn họ đã sớm liệu đến? Sau đó động tay chân?

“Nếu là hai người này, ai tôi cũng muốn dẫn đi?”

“Vậy thì anh cứ thử một chút!” người tới cũng không hề sợ Tư Mộ Thần, nhưng tiếp theo Diêu Mộng Lan lại điên cuồng cười to.

“Ha ha ha, muốn làm giao dịch với tôi? Các người cũng phải xem lợi thế trong tay các người có đủ hay không? Trợn tọ mắt của anh xem đi, Tư Mộ Thần, đây có phải Tiểu Tiểu Binh con gái của anh không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK