"Hổ Phách đã sai vài đứa nha hoàn đi ra ngoài mua bột nước Yên Chi rồi chứ?" Tô Giáng Thần tận lực dời đi sự chú ý của bản thân, "Tử Ngọc đi đâu rồi ?"
"Hổ Phách từ sáng sớm đã sai đi rồi, Tử Ngọc và Hổ Phách hiện tại đang đem những món đồ thêu mà hôm nay thu được sửa sang lại một chút, như vậy ngày mai tiểu thư có thể giao cho lão gia, để lão gia lấy đem ra ngoài cửa hàng bán." Trân Châu chậm rãi nói , "Nô tỳ thấy những món đồ thêu này, rất tốt, chỉ là mẫu thêu có hơi lỗi thời , chỉ sợ không thu hút được những thiểu phụ trẻ tuổi."
"Ồ?" Tô Giáng Thần thản nhiên uống một ngụm trà, nói: "Chẳng lẽ ngươi biết vẽ mẫu thêu hoa ?"
Trân Châu cười nói: "Nữ tử nào mà chẳng biết? Vấn đề chỉ là nhiều hay ít, ma ma trước kia của nô tỳ , nghe nói là thêu thùa có tiếng, chẳng những dạy nô tỳ rất nhiều kỹ xảo thêu thùa, còn dạy thật nhiều mẫu thêu hoa, mỗi ngày một kiểu, tuyệt không trùng lập."
"Vậy thì tốt quá." Tô Giáng Thần tóm chặt Trân Châu :"Chỗ chúng ta chẳng phải sẽ có thể vẽ được mẫu thêu hoa càng thêm đa dạng, đến lúc đó, chẳng những có thể kiếm thêm tiền, còn có thể giúp cho danh tiếng cửa hàng của phụ thân càng vang dội ."
"Tiểu thư." Trân châu lo lắng nói: "Nô tỳ sợ việc này, có thể đưa tới một số phiền toái không cần thiết ."
Tô Giáng Thần buông cánh tay của Trân Châu ra, sau đó nói: "Yên tâm, việc này, ta có tự có tính toán, ngươi chỉ việc chú tâm vào vẽ mẫu thêu hoa là được rồi."
Trân Châu nghe Tô Giáng Thần nói như thế, tự nhiên cũng không dám phản bác, trong lòng âm thầm ngạc nhiên nói: "Vị tiểu thư này nhưng lại so với những vị tiểu thư khuê các khác mà ngày thường gặp được thật khác nhau rất lớn."
Tô Giáng Thần làm sao biết được suy nghĩ trong lòng Trân Châu , vội vàng tìm kiếm kéo cắt mẫu thêu , giấy, còn có một số dụng cụ khác.
Ngày hôm sau, Tô Giáng Thần đã đem những bức tranh thêu đầu tiên đưa đến chỗ Tô Duệ , Tô Duệ nhìn thấy những bức tranh thêu này, không khỏi nói: "Thật so với những tú nương tìm từ bên ngoài cũng không kém bao nhiêu. Nữ nhi, cũng là con có đầu óc, mới có thể đưa ra một kế sách vẹn cả đôi đường như thế này."
Nguyên lai Tô Duệ cũng đang phát sầu, tú nương ở trong xưởng không đủ, dùng nhiều tiền đi thuê tú nương ở các xưởng khác, phí tổn chẳng những cao, cũng rất dễ khiến cho những người trong ngành khác ghen ghét. Cũng bởi vì vậy, Tô Duệ có đoạn thời gian cũng thực đau đầu về vấn đề này, nhưng Tô Giáng Thần lại dễ dàng giải quyết , còn nhân tiện giải quyết được cái bệnh lén lút mang đồ của đám nô bộc , phải biết rằng, nếu như đem vật gì cấm kỵ từ bên ngoài vào phủ, bản thân không biết, nhưng không biết sẽ có thể đưa tới mầm tai vạ gì.
"Nữ nhi nào có bản sự gì, bất quá thời điểm không có việc gì thì mày mò thôi." Tô Giáng Thần thấy tâm tình của Tô Duệ rất lắm, liền nói: "Cha, kỳ thật nữ nhi còn có một hảo biện pháp, chẳng những có thể vĩnh viễn giải quyết vấn để tú nương thiếu hụt, còn có thể khiến cho phụ thân kiếm được một món tiền."
Tô Duệ có chút không tin, nói: "Nào có chuyện tốt như vậy?"
"Phụ thân." Tô Giáng Thần lôi kéo cánh tay Tô Duệ làm nũng nói: "Người nghe nữ nhi nói đi mà. Nữ nhi đã tính toán qua, những tiểu nha đầu ở chỗ người môi giới, có rất nhiều người tư chất thường thường , những tiểu nha đầu đó, những hộ bình thường mua trở về đều để làm việc nặng nhọc , vận khí tốt , còn có thể trưởng thành, vận khí không tốt , chỉ sợ cũng chịu không được mấy năm. Cũng bởi vì thế, giá của những nha đầu này cũng không phải quá cao, ước chừng năm sáu lượng cũng có thể mua về một người . Nữ nhi đã hỏi qua Ninh ma ma, Ninh ma ma nói, những nha đầu biết thêu thùa và có tay nghề ở bên ngoài, đại khái có thể bán được 70, 80 lượng bạc, một số thậm chí có thể bán được hơn một trăm hai. Nữ nhi nghĩ , nếu như mua về một vài nha hoàn như vậy , tìm vài vị tú nương dạy dỗ vài năm, những nha đầu này nếu như có thể xuất sư, là có thể ở trong thêu phường làm việc, nếu như không thể xuất sư, phụ thân lại tìm một cơ hội bán đi ra ngoài, dựa vào tay nghề của bọn họ, ở trong thêu phường không được coi là gì, nhưng ở những gia đình người bình thường, nhất định cũng là không tệ. Quay đi trở lại, cũng không phải là buôn bán kiếm được lời sao?"
Danh Sách Chương: