Dần dà cô mất hẳn cảm giác về thời gian. Cuộc sống của cô tại Mảng Rừng Thưa thật tự nhiên và thoải mái làm sao. Cô cùng Pix mãi đùa chơi những trò chơi của tinh linh, những thứ mà trước đó mọi người đều bảo với cô rằng ''thật viển vông''... và cô có tài năng thiên bẩm với chúng. Rồi đột ngột chẳng hiểu vì sao, cô chợt nhớ ra mình đã bỏ quên một cuộc sống ở thành phố Bandle. Mảng Rừng Thưa có khả năng khiến cho tất cả mọi thứ bên ngoài trở nên thật nhạt nhòa và hư ảo. Lulu quyết định trở về viếng thăm quê nhà cũ, để chia sẻ những thứ thật đáng yêu mà cô đã học được tại đây, nhưng khi cô và Pix trở lại thì thế giới đã đổi thay. Thời gian, cô phát hiện ra, lại là một thứ nữa hoạt động không như bình thường tại Mảnh Rừng Thưa, và rằng nhiều thế kỉ đã trôi qua kể từ lúc cô bỏ đi. Lulu cố tìm lại những dấu vết xưa cũ qua những cư dân nơi đây, nhưng tất cả đều là công dã tràng mà thôi. Cô dẫn những đứa trẻ đi chơi trốn tìm, biến chúng tạm thời thành những bông hoa hoặc thú vật để tăng sự thú vị của trò chơi, nhưng cha mẹ của chúng hoàn toàn chẳng thích thú gì điều đó cả. Khi những yordle khác kiên quyết mời cô rời khỏi thành phố, cô quyết định đến với một nơi mà những tài năng như cô, không chỉ được chấp nhận, mà còn là trân trọng: Liên Minh Huyền Thoại.
''Con đường tốt nhất giữa hai điểm là đảo ngược, vào chính giữa, và rồi lại lộn từ trong ra ngoài một vòng nữa.''
-- Lulu