Editor: Nguyệt Ảnh
Nguyễn Đường lập tức luống cuống tay chân, cậu vươn móng vuốt nhỏ chạm vào Tư Cửu Lê, hoảng loạn kêu vài tiếng, nhưng Tư Cửu Lê lại không hề tỉnh lại, hắn đã đau đến mức không nghe thấy cái gì cả.
[ hệ thống, Tư Cửu Lê làm sao vậy, hắn trông thật khó chịu! ]
Không biết vì sao, nhìn Tư Cửu Lê thống khổ như vậy, Nguyễn Đường lại cảm thấy tim mình như bị nhéo một cái, đau đến mức làm cậu muốn rơi nước mắt.
Rõ ràng cậu chỉ mới quen biết với người này, nhưng lại như đã quen nhau từ lâu, cậu sẽ không tự giác làm nũng với hắn, theo bản năng ỷ lại hắn.
Thật sự, rất kỳ quái.
[ ký chủ, đừng hoảng hốt, để tôi rà quét thân thể hắn trước đã! ]
Hệ thống cũng có chút mờ mịt, dựa theo tuyến cốt truyện, hiện tại Tư Cửu Lê chỉ là có chút gầy yếu cùng thiếu dinh dưỡng, chỉ cần bổ sung dinh dưỡng một chút là ổn, sẽ không xảy ra bất cứ chuyện gì.
Nhưng hiện tại bệnh trạng này của Tư Cửu Lê lại có chút giống ma khí mất khống chế được miêu tả trong cốt truyện.
Tuy có chút hoảng loạn, nhưng hệ thống vẫn nhanh chóng bình tĩnh lại, rà quét toàn bộ thân thể Tư Cửu Lê một lần.
[ ký chủ, tôi phát hiện trong thân thể Tư Cửu Lê có một lượng lớn ma khí, ma khí này hiện tại hắn không thể thừa nhận, cũng tạm thời không thể hấp thu, cho nên ma khí đang va chạm trong kinh mạch hắn mang đến đau đớn vô cùng. ]
Những ma khí này rốt cuộc từ đâu mà có, vì sao tuyến cốt truyện lại không hề nhắc nhở, phải biết bất kỳ một thông tin sai lệch nào cũng có khả năng dẫn tới ký chủ thiệt mạng.
Nghĩ đến đây, hệ thống nhịn không được mắng một câu công ty rác rưởi.
Nguyễn Đường lại không có quan tâm những ma khí đó rốt cuộc từ đâu mà tới, cậu hoang mang rối loạn hỏi hệ thống, [ có biện pháp gì có thể giúp hắn không? ]
Hệ thống trầm tư một lát, tìm kiếm trong cửa hàng hệ thống của mình nửa ngày mới tìm được vật muốn tìm, sau đó mở miệng, [ ký chủ, chỗ tôi có một lọ đan dược, cho Tư Cửu Lê ăn là hắn có thể thong thả hấp thu ma khí trong cơ thể, đau đớn cũng sẽ giảm bớt. ]
[ nhưng mà, loại đan dược này cần được linh khí đặc thù của người khác bao bọc, sau đó mới cho ăn vào, nếu không để đan dược tiếp xúc với không khí sẽ mất đi phần lớn dược hiệu. ]
Nguyễn Đường ghé vào giường, uể oải đến không được.
Không nói đến một mình Tư Cửu Lê lẻ loi ở trên núi, quan hệ cùng những người khác không tính tốt, không biết có người nào nguyện ý cứu Tư Cửu Lê hay không, huống chi hiện tại cậu chỉ là một con thỏ, những người khác sẽ không nghe hiểu cậu nói gì, cậu phải làm sao mới có thể nói cho người khác Tư Cửu Lê đã xảy ra chuyện đây?
Hơn nữa đan dược có liên quan tới bí mật của cậu, phải làm sao để giải thích đây?
Hệ thống cảm thấy mục đích của mình không sai biệt lắm đã đạt được, lúc này mới khụ khụ, thật cẩn thận hỏi, [ ký chủ, cậu có nguyện ý hóa hình hay không, biến thành nhân loại? ]
Nó lại vội vã bổ sung một câu, [ chỉ cần cậu hóa hình, thân thể cậu nhất định có linh khí, đến lúc đó cậu có thể tự mình cứu Tư Cửu Lê nha. ]
Nguyễn Đường gặm móng vuốt nhỏ của mình, ngốc ngốc nói một câu, "Đúng nha."
Sao lúc trước cậu không nghĩ tới nhỉ!
"Hệ thống, tôi muốn hóa hình!"
Cậu vừa nói xong câu, trên giường đệm đã xuất hiện một thiếu niên trần trụi.
Làn da cậu mềm mại trắng nõn, bộ dạng cũng tinh xảo thuộc số một số hai, một đôi mắt tròn đào hoa trông rất ngây thơ vô tội, đôi môi hồng nhạt hơi hơi mím, thoạt nhìn vô cùng đáng yêu.
Nguyễn Đường dựa theo nhắc nhở của hệ thống khó khăn dùng linh khí bao bọc lấy viên đan dược, chờ hoàn thành xong một bước này, cậu mới nhớ tới một việc khác, [ hệ thống, phải làm như nào đưa đan dược vào trong thân thể Tư Cửu Lê? ]
Hệ thống hắc hắc cười hai tiếng, [ đương nhiên là dùng miệng đối miệng rồi. ]
Nó nghiêm trang giải thích nói, [ đây chính là phương pháp hiệu quả và nhanh chóng nhất. ]
Nguyễn Đường run lên, thiếu chút nữa làm rơi đan dược.
Trên mặt cậu là một màu ửng đỏ, cả người ngây ngốc, do dự một lúc lâu sau mới cố nén cảm giác thẹn, ngậm lấy viên đan dược đang được linh khí bao bọc, chậm rãi cúi đầu, hôn lên môi Tư Cửu Lê.