• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

---

Phó Ninh Dung không phải là nam tử.

Nàng ban đầu cũng không phải họ Phó, mà là họ Ninh.

Mẹ nàng là biểu tiểu thư của Phó gia, nhiều năm trước gặp được Ninh phụ khi đang vào kinh thành để thi, hai người yêu nhau ngay từ cái nhìn đầu tiên và hứa hẹn bên nhau trọn đời, sau khi thi đỗ vào triều đình thì kết làm vợ chồng.

Ninh phụ có tài.

Ninh mẫu dịu dàng.

Sau khi thành thân, tình cảm của hai người vẫn luôn tốt đẹp.

Nhưng quãng thời gian tươi đẹp ấy chẳng kéo dài được bao lâu, trong một lần áp giải tội phạm quan trọng, Ninh phụ bị người hãm hại rồi chết trong lao ngục, Ninh mẫu vì quá đau thương nên cũng theo ông không lâu sau đó.

Ninh Dung lúc đó chỉ mới chín tuổi.

Mới thoát khỏi hang hổ lại rơi vào hố rồng, Phó gia tiếp nhận nàng là có mục đích.

Khi đó, đại thiếu gia Phó Địch của đại phòng đang làm thư đồng cho Nhị hoàng tử ở Thượng thư phòng, không biết vì lý do gì mà gieo mình xuống hồ tự sát.

Hoàng gia bày tỏ sự cảm thông và thương xót.

Nhưng để thực hiện ý đồ, xoay người lại muốn đem tiểu thiếu gia nhỏ tuổi nhất trong phủ là Phó Vũ vào cung để nuôi nấng.

Lúc này Phó lão gia tử vẫn còn sống.

Chức vụ trong triều khá cao.

Người sáng suốt ai mà không biết rằng đây đâu phải thật sự yêu quý? Rõ ràng là để quản chế và cân bằng lại triều đình mà cố ý đưa chi tử của quan tướng vào cung làm hạt nhân*.



(*)Ở thời cổ đại, từ này ám chỉ như là "con tin" được gửi đến, hầu hết là các hoàng thân hoặc tầng lớp quý tộc.

Người nối dõi của đại phòng ít ỏi.

Phó Địch thì đã mất.

Bọn họ không thể mất đi Phó Vũ nữa.

Cân nhắc một hồi, đành phải để Ninh Dung tiến vào cung, cải trang thành nam tử để đảm bảo Phó Vũ có thể bình an ở lại trong phủ.

Vốn dự định là sau khi để Phó Ninh Dung rời khỏi Thượng thư phòng thì sẽ cho nàng khôi phục lại thân phận, tùy nàng tự do tự tại, nhưng không ngờ nàng lại rất thông minh, không chỉ đỗ tiến sĩ, lại được thăng quan tiến chức, tuổi còn trẻ đã thành nhân tài, rất có uy danh trong triều.

Đến lúc này, Phó lão gia tử đã qua đời.

Không có lão gia tử, Phó gia tự nhiên không thể so với trước kia được nữa.

Phó gia thế hệ này chỉ có đại phòng Phó Tông và nhị phòng Phó Khâu. Thế hệ sau chỉ có một nam đinh nhưng lại là con của thiếp thất, người còn lại thì tuổi vẫn còn nhỏ, chỉ còn lại ngũ phẩm Phó Ninh Dung đang trên đà phát triển.

(Ngũ phẩm = Nhân từ, công bình, đúng mực, khôn ngoan và đáng tin cậy.)

Phó Ninh Dung ít nhiều cũng coi như là một nửa của Phó gia.

Để giữ cho tài vận luôn suông sẻ, số làm quan hưng thịnh, thế hệ này trước hết chỉ có thể đặt Phó Ninh Dung lên hàng đầu, đợi cho ấu đệ trưởng thành và hứng lấy nhân mạch của nàng, lúc này sẽ yêu cầu nàng lui thân.

Khi nàng chỉ có một thân một mình, là Phó gia đã tiếp nhận và cho nàng một mái ấm có thể che chở cho nàng trước gió mưa bất chấp khó khăn.

Thế nên, nàng không thể không giúp.

Nàng cũng có chút tâm tư của riêng mình.

Ở trong triều, tiếp xúc nhiều thứ hơn so với trước kia.

Năm đó, cha nàng bị kết án tự sát vì phạm tội, nhưng dựa theo những năm tháng nàng làm việc ở Hình Bộ, xem ra, mọi chuyện chắc chắn không đơn giản như vậy.



Ở lại đây, ít ra cũng có một tia hy vọng tìm ra sự thật về cái chết của cha nàng trong lao ngục.

Chỉ cần có một tia hy vọng, nàng tuyệt đối sẽ không từ bỏ việc lật lại bản án cho cha mình, nhất định phải trả lại sự trong sạch cho cha ruột.

Không phải Phó Ninh Dung không nghĩ đến việc sẽ khôi phục lại thân phận, sau khi chấm dứt hết thảy mọi chuyện, nàng có thể rời khỏi kinh thành, trở lại Nam Xuyên, đến một trường tư để dạy học, vừa có thể tìm một người mà nàng thích.

Tính tình của người đó tốt nhất là phải giống như Nhị hoàng tử Tạ Lẫm, vừa khiêm tốn vừa dịu dàng, đối xử nhã nhặn với mọi người.

Nếu người đó đọc một chút thơ sách, có điểm chung với nàng thì càng tốt.

Lùi lại một bước, loại tính tình ôn nhuận này nàng có thể thử xem.

Còn cái người trái tính trái nết, tính tình kỳ quặc như Tạ Du, nàng bất kể như thế nào cũng không thể chấp nhận được.

Một giây trước còn cao hứng, giây tiếp theo không hiểu sao lại bày ra vẻ mặt lạnh lùng.

Rất khó hầu hạ.

Gần vua như gần cọp.

Tạ Du vẫn còn sống, hắn rất có thể là hoàng đế trong tương lai, mà bây giờ hắn còn biết thân phận của nàng.

Nàng không thể không đề phòng.

Theo tính tình của Tạ Du, nếu nàng làm mọi việc theo ý hắn, làm cho hắn cảm thấy nàng không khác gì những người khác, chờ hắn bắt đầu chán nàng, may ra hắn có thể buông tha nàng.

Bây giờ nàng chỉ có thể cho rằng Tạ Du đang nhất thời có cảm giác mới mẻ đối với mình, nàng không muốn dây dưa quá nhiều với hắn.

Cảm giác nóng bỏng của dương vật dường như vẫn còn đọng lại trong lòng bàn tay nàng.

Nghĩ như thế nào Phó Ninh Dung cũng cảm thấy cái con người Tạ Du này thật quá mức nguy hiểm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK