Tác giả: Tôi Là Người Mù Chữ
CHƯƠNG 8
Quả nhiên không sai.
Ông trời không hề có chút lòng thương nào với cô cả.
Cô bị lão vị trưởng phòng đầu hói kia mắng ột trận ra trò.
...
.....
.......
Cả văn phòng im thin thít, trừ cái âm thanh khàn khàn khó nghe của ông ta là văng vẳng khắp phòng thôi.
Lại mưa axit...
Bạch Thiên Di chỉ biết cúi đầu lắng nghe, sau đó lại thở dài thường thượt về chỗ ngồi. Tất cả cũng tại Hà Tử Phàm mà ra >"
Danh Sách Chương: