• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đông Phương Long Thần kiên nhẫn nghe Trần quản gia báo cáo.Trên khuôn mặt lạnh lùng cũng không xuất hiện biểu hiện khác thường nào.

- Giúp cho Kiến gia rớt một nửa cổ phiếu xem như cảnh cáo._ Âm thanh băng giá xuyên qua màn đêm vang lên, trong giọng nói xen lẫn mùi chết chóc.Những gì Kiến gia đối với cô trong thời gian qua anh sẽ từ từ trả lại cho họ từng thứ một.

- Vâng! Long Thần thiếu gia._ Trần quản gia cung kính đáp lại, điệu bộ có chút ngập ngừng rồi nói tiếp.

- Cô chủ mới về sống ở bảo thành chưa lâu,sức khỏe cũng chưa được ổn định.Cậu hãy để vài hôm nữa rồi cho cô chủ đi học.

- Ngày mai hãy mời chuyên gia đến dạy học cho con bé._ Tiếng người đàn ông vang lên đầy lạnh lẽo mang theo uy quyền khiến người khác không thể chống cự.

- Vâng! Bữa tối cô chủ có hỏi đến ngài?

Trần quản gia khẽ nhìn vẻ mặt của người đàn ông trước mặt.Ánh mắt chim ưng sắc lạnh bỗng hiện lên chút cảm xúc phức tạp, không gian đêm yên tĩnh mịt mờ, chỉ còn chút ánh sáng của ánh sáng chiếu rọi vào căn phòng lạnh lẽo của người đàn ông ấy.Sự lặng lẽ trôi qua từng giây từng phút khiến cho người ta cảm thấy áp lực.



Ngọc Băng sau khi chơi đùa với những món đồ chơi mới thì cũng đã thấm mệt,nằm cuộn tròn trên chiếc giường lớn,tay ôm lấy chú gấu bông cỡ vừa ngủ thiếp đi.

Đồng hồ điểm 12 giờ đêm, Long Thần bỏ những bản báo cáo xuống rồi đứng dậy bước đi hướng về phía phòng ngủ của cô.Nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh giường anh im lặng ngắm nhìn khuôn mặt trẻ con như thiên sứ của cô.Khi nhìn thấy nụ cười dễ thương trên khuôn mặt của cô anh khẽ bật cười, vuốt nhẹ gương mặt có chút mũm mĩm của cô rồi gạt những lọn tóc vướng trên mặt cô để tránh cô bị khó chịu.Cảm nhận thấy có hơi ấm Ngọc Băng liền dụi mặt vào lòng bàn tay của anh.Đáy mắt anh hiện lên ý cười,anh đành để cô nằm như vậy một lúc rồi mới rút tay về. Trước khi rời đi, anh cũng không quên đặt lên trán cô một nụ hôn chứa đựng sự yêu thương,cưng chiều và thì thầm:

- Ngủ ngon và mơ đẹp nhé! Bé con của anh!

Con sông chứa được bao nhiêu là nước, trong lòng bạn cũng chứa nhiều tình cảm với anh trai.

Tình anh em gắn bó, thâm sâu. Tình cảm ấy giống như con sông vậy, nó có thể chứa bao nhiêu nước thì trong mỗi người đều có thể chứa nhiều tình cảm anh em như thế. Anh em hòa thuận, bố mẹ thõa lòng.

Phượng Hoàng Ngọc Băng dụi dụi hai mắt, sau đó ngồi bật dậy. Trời còn chưa sáng rõ, chỉ lờ mờ thấp thoáng, bên ngoài còn có sương bám vào thành kính cửa sổ. Khiến cảnh vật bên ngoài mờ đi. Ngọc Băng rời khỏi giường, cô vệ sinh cá nhân rồi thay cho mình một bộ đồ chỉnh chu gọn gàng chỉ trong vòng mấy phút. Ngay sau đó, Ngọc Băng hớn hở chạy ra sau khu vườn trồng vô số loài hoa đầy màu sắc. Ngọc Băng giống như chú chim nhỏ chạy khắp nơi ngắm nhìn, cô còn thử uống vài giọt sương sớm đọng trên những cánh hoa mềm mại cảm giác vừa mát lại vừa thích thú. Để tạo không gian chân thật nhất, Phượng Hoàng Chấn Phong đã cho người làm vườn nuôi thêm một số loài động vật nho nhỏ. Khiến cả khu vườn giống như bức tranh thiên nhiên rực rỡ và chỉ dành riêng cho cô.

Sau một buổi chạy nhảy khắp nơi khám phá khu vườn xinh đẹp thì Ngọc Băng trở vào nhà dùng bữa sáng rồi chuẩn bị cho ngày đầu tiên trở lại học tập.

Ngày đầu tiên học tập Ngọc Băng vô cùng thích thú, cô bọc lộ tài năng cùng trí thông minh hơn người của mình.Tất cả những gì được tiến sĩ truyền tải cô đều tiếp thu nhanh chóng, không những thế cô còn tìm hiểu sâu hơn.Sau cả buổi hăng say học tập cuối cùng cũng đã đến giờ tan học.

________________ Hết chapter 7___________

Like: nếu chap hay có ý nghĩa và thu hút bạn.

Comment: để cho mình cảm nhận, góp ý về những sai sót của mình nhé!



Vote and follow: giúp tác giả có động lực để hoàn thành tác phẩm nhé!

Thank you for reading 😘

Chúc các bạn một ngày thật vui vẻ nhé!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!

♥️ Chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các bạn 💓

_____________________

Cuộc đời khắc nghiệt đến vậy sao??? Nó bắt ta phải lớn lên, phải đối mặt với những đau khổ. Nhiều khi nó khiến ta gục ngã không còn đủ sức để đứng lên và chỉ muốn bỏ cuộc…

Trưởng thành để nhận lại được những gì?

Mệt mỏi với cuộc sống!

Mệt mỏi với công việc!

Áp lực với tiền bạc!

Đau đầu với tương lai!

...-Đam mê của bản thân là gì?...

...- Ước mơ của bản thân là gì?...

- Công việc nào mới phù hợp với bản thân? Công việc nào có thể đem lại sự yêu thích, niềm vui và thu nhập ổn định cho bản thân đây?

- Đã một lần quyết định sai lầm và rồi phải bỏ lại tất cả mọi thứ: tiền bạc, công sức và sự kì vọng từ gia đình, người thân.

- Tương lai của bản thân sẽ như thế nào?

- Mơ ước một cuộc sống thật hoàn hảo, có một gia đình thật hoàn hảo, và bản thân cũng có thể trở nên hoàn hảo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK